Nữ nghệ sĩ Thanh Nga và nền Cộng Hòa (tập 1)
clietc 29.01.2009 19:41:50 (permalink)
Nữ nghệ sĩ Thanh Nga và nền Cộng Hòa.

Nguyễn Công Liệt.
Bắt đầu viết đại trà: (19/10/10).

Chính vì họ đánh mất cơ hội khẳng định mình với lịch sử, thì nhân dân phải xem xét lại lịch sử hình thành của họ có minh bạch hay không?

1


Phần thứ nhất


1


Sau trận ném bom năm 1962, Dinh Norodom bị tàn phá nặng nề. Theo thiết kế mới của kiến trúc sư Ngô Viết Thụ (người đầu tiên đoạt giải Khôi Nguyên La Mã) vẽ theo yêu cầu của tổng thống Ngô Đình Diệm: Khi được Trưng cầu dân ý, Dinh được đổi tên thành Dinh Độc Lập. Sau khi Dinh sắp hoàn thành thì tổng thống Ngô Đình Diệm bị phế truất, nơi ấy được đồn đãi là trên miệng một con rồng, ắt nó phải nuốt chững người ở.
Trong khoảng bốn năm xây dựng, ngày 31 tháng 10 năm 1966 lễ khánh thành không xác định người chủ mới, người chủ tọa buổi lễ là ông Nguyễn Văn Thiệu. Tháng 10 năm 1967 chính thức được bầu, Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu dời đến đó và là một người rất tin phong thủy. Ông biết là một lúc nào đó mình cũng bị con rồng ấy nuốt, nhưng quyền lực là một "món ngon" nhất trong đời, không dám sờ tay đến thì lịch sử chẳng bao giờ nhắc đến mình. Ông cho xây dựng một cái hồ có một con rùa để trấn giữ cái đuôi rồng và xem chừng đã ổn thỏa được mọi mặt trong nội các.
Dù sao thì ông ta cũng từng tồn tại và là người có thật trong lịch sử. Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đứng đầu Việt Nam Cộng Hòa sau những biến cố nội các phức tạp. Ông về Dinh Độc Lập này, trấn giữ cõi bờ Nam đi theo chế độ Cộng hòa giống như nước Mỹ. Nhưng những người miền Bắc rêu rao ông là tay sai cho ngoại bang và là người "cõng rắn cắn gà" nhà. Ông Thiệu biết là chế độ Cộng Sản giỏi tuyên truyền, khó bề mà để ông yên thân, sẽ đả kích ông suốt thời kỳ ông làm Tổng Thống. Nhưng ông nghĩ: "Để rồi coi, đúng hay sai rồi ai cũng biết thôi...". Hiện tại, ông chỉ thích là mình vừa mới đạt được chức vị cao nhất, ông đang tận hưởng niềm hoan hĩ ấy mà thôi.
Tổng thống Thiệu cũng là "người phàm phu tục tử", nên việc lanh chanh với vợ làm sao khỏi. Ông nghênh ngang trước bà là mình đang ở trên vạn người, đố mấy ai làm được như mình.- Thường thì người ta làm tổng thống hay nhìn lại quảng đường mình đã trãi qua, tại sao mình làm được một chuyện mà ai cũng muốn đứng đầu một đất nước.
- Có mấy ông thôi! Chứ bọn đàn bà chúng tôi đâu có thích đâu...
Ông bĩu môi định chê "nữ nhi thường tình" làm được gì, nhưng gần đây bà xinh xắn hơn bao giờ hết, nét đẹp quyến rũ lạ thường. Nay làm tổng thống khó bề có vợ bé vợ mọn như thời còn là tướng, mà việc vợ chồng đố mà nhịn được. Bà biết vậy nên cũng có chút làm lờn:
- Tháng này ông đưa tôi chẳng được mấy đồng...Hay có con nhỏ nào đó lượm bớt rồi...- Chuyện hồi còn làm cấp Trung tướng dính díu với mấy cô vợ bé vợ mọn không làm sao bà Mai Anh quên, cho nên bà cứ nhắc lại hoài làm ông Thiệu cũng hơi cứng họng.
Người đời ít ai để ý, tổng thống đương nhiên có lãnh lương. Thế ra mấy bà phu nhân lẽo đẽo theo chồng có lương bỗng gì đâu? Đâu ai biết, bà Mai Anh mà "chảnh" là không được chồng đưa một cắc bạc nào...
Sẳn dịp, dinh thự có mấy vòng hàng rào an ninh, có người canh phòng cẩn mật, mở sòng bài tại dinh ai nào bắt? Bà Mai Anh rủ rê các bà vợ tướng tá khác tới chơi bài tứ sắc, còn nói là bà là phu nhân Tổng thống không có lương bổng gì, nên đánh bài để "kiếm thêm". Ông tổng thống rất bực, chỉ còn cách là kiếm chuyện với đám vợ tướng tá.
Thời gian ấy, thói quen ăn trầu của mấy bà lớn ghiền bài tứ sắc thường đi đôi với nhau. Bà Mai Anh cũng hay tiêm trầu và nhai ngấu nghiến trước khi chơi bài - Thuở còn con gái bà hay bắt chước mẹ ăn hoài, thói quen theo bà một khoảng thời gian dài. Mấy bà vợ tướng thấy vậy cũng bắt chước làm theo, vì là truyền thống từ xưa nên bà nào bà nấy cũng có chút nghiện nó. Món ấy dân giả ở chỗ khi nhai xong, phun tẹt ra đất một cách thoải mái mới đã, rồi vo hai vòng quanh miệng vuốt bã còn dính trên mép và chờ chất gây say cho con người lân lân.
Ông thổng thống ngoài việc muốn mọi người phải giữ dinh thự sạch bóng, hay tin dị đoan, ngán ngại người khác nhìn bã trầu đỏ hoe dễ suy luận càn là nội các "có chuyện". Ông tổng thống nêu nổi phiền lòng với bà phu nhân của mình, hay xem dinh Độc Lập đây như là nhà riêng là không được. Ông muốn bà phải bỏ hẳn thói quen ăn trầu, vì giờ bà là Phu nhân Tổng Thống, không thể ăn trầu rồi đụng đâu phun đó được. Ông phiền phức bà những việc ấy lắm, giảng giải cho bà nghe rằng đây là Dinh thự được cả miền Nam thèm muốn nhưng khổ nỗi vào ở thì phải làm cho người ta thấy mình là mẫu nghi thiên hạ, đi đứng phải phép, hiên ngang, nhất là không được khạc nhổ bừa bãi. Còn mấy bà vợ tướng, ông hù dọa là rớt chức chứ đừng tưởng là ăn được tiền của phu nhân ông.
Sau những lần đánh bài tứ sắc bà Mai Anh cứ thua hoài, xuất thân từ người có học vị nên bà không biết ma mảnh. Tổng thống khỏi cần nói gì thêm bà cũng ngưng không chơi bài nữa. Nhưng sau đó, bà than rằng ở trong dinh không khác chi trong cũi, buồn chết đi được.
Vợ tổng thống, bà Nguyễn thị Mai Anh- Giờ là phu nhân Tổng thống, khó mà đến rạp hát để ngồi nghe như người dân thường được. Thời gian này, Sài gòn nở rộ các đoàn hát cải lương và chương trình Đại nhạc hội. Các đào kép nổi danh không kể sao xiết, trong đó có ca sĩ Kim Loan và nữ nghệ sĩ Thanh Nga.
Mỗi khi chiều xuống thích đứng nhìn con lộ thẳng tấp trước cửa, bà là người rất thích nghe ca cải lương, thỉnh thoảng cho mời Thanh Nga đến hát tại Dinh. Bà đứng ngóng đợi nàng đến, đây cũng là niềm hân hạnh cho một người nghệ sĩ tài ba hát cho vợ tổng thống nghe. Ông thấy bà đứng ngắm ra con đại lộ phía Dinh đợi Thanh nga đến, ông bước tới cạnh để khéo léo nhỏ to.
Một lúc sau, một chiếc xe màu tối đen bóng vào cổng. Bà biết Thanh Nga đến, chờ khi lên trên lầu của Dinh. Từ xa, bà nhoẻn cười và dang tay chào đón một cách nồng ấm.
Bà phu nhân Tổng thống Thiệu là một người rất yêu quí Thanh Nga, có khi bà muốn ôm nàng vào lòng và tâm tình như hai chị em ruột thịt vậy. Cả hai đều giống nhau nụ cười đôn hậu của người phụ nữ miền Nam, đều là người được mọi người ngóng trông nhiều nhất, (và sau này, có số phận lận đận giống hệt nhau). Tuy hai người kẻ trên người dưới, nhưng phu nhân Tổng thống không bao giờ đối xử là kẻ bề trên với Thanh nga bao giờ. Bà hỏi thăm nàng về sự cố ở Ninh Thuận:
- Sự việc ở Ninh Thuận ồn ào quá! tội nghiệp cho em tôi- Bà Mai Anh vuốt ve Thanh Nga, rồi ốp má vào má nàng.
Thanh nga mủm mỉm, nàng quá dễ thương và biết làm cho người khác thấy mình dễ thương. Nàng quá nổi tiếng, đến độ một lần đi ca ở Ninh thuận thì có một người đàn bà kêu gào khóc lóc, nhất nhất loan báo với báo chí là nàng là con ruột của bà. Tiếng tăm thường cộng với phiền toái, bỗng một người ôm chầm nói mình là con ruột bà ta làm rối tung mọi chuyện. Nửa tin nửa ngờ, Thanh Nga thấy mình rất đổi giống người đó. Nàng đã bị tác động và đặt cuộc đời mình trong những câu hỏi. Mỗi một người có một điều thiêng liêng nhất trong tim, đặt đúng vị trí thiêng liêng đó vào đúng người mà mình yêu dấu chưa?
Thanh Nga nằm dài trong khách sạn, không nói không rằng như giận bà Thơ bấy lâu nay không cho nàng biết chuyện. Bà phải dỗ dành thề thốt, bà hôn Thanh Nga mấy cái như chứng tỏ lời bà nói thật, cái cách của bà cũng làm cho Thanh Nga giảm chút nghi ngờ và mình là con ruột của bà.
- Con coi kỷ đi, hai con mắt giống hệt như vầy làm sao mà không phải con mẹ. Mình có tiếng, người ta sẽ đồn thổi đủ thứ.
- Mẹ nói...Chứ lỗ mũi con thấy khác...
- Khác sao được mà khác. Nó cao cao dài ra ở chóp mũi, thấy lông lỗ mũi một ít. Còn gò má cũng hơi cao giống hệt nhau như vậy.
- Nhưng còn lỗ tai...của mẹ hơi dài còn con có chút tí.
- Thì phải có cái khác khác chút chứ!- Bà Thơ chống tay lên hông chối bây bẫy.
Nàng như ngột ngạt và thở không nổi. Lời mẹ nói ngẫm đi ngẫm lại cũng đúng, Thanh Nga lăn một vòng trốn tránh cái nhìn nghi kỵ của mình. Thật sự nàng muốn yên tĩnh một chút, nhưng bà Thơ chưa yên tâm không thể đi ra ngoài được. Bà sợ Thanh Nga có chút mềm lòng mà treo cổ, cho nên bà cố bám chặt con mình nuôi từ nhỏ và đó là thành quả mà bà chắt chiu bấy lâu nay.
Báo chí đăng tin rần rần, người hiếu kỳ quây chặt các con đường vào khách sạn.
Con đường nhỏ Duy Tân dẫn vào khách sạn Mỹ Châu, thị xã Phan Rang chật cứng người. Một xe du lịch màu đen mắc kẹt ở đó, tài xế la hét om sòm, cà-ra-vát bây giờ y như cái khăn chùi mũi. Xui cho ông Nguyễn Phú Hải, là Đô trưởng Đô thành Sài Gòn bị mắc kẹt ở đó. Người ta không biết đó là ông nên cứ lấn tới lấn lui làm xe ông không thể nhích lên được, đi ăn giỗ miền gió cát Ninh thuận quả là phiền phức. Ông chiều vợ rẽ sang hướng khách sạn, nơi bà Bầu Thơ và Thanh Nga ở trong đó.
- Thôi thì ông cứ ghé chỗ nào, biểu bà Thơ dẫn Thanh Nga tới...Chứ gì kiểu này làm sao đi. Bà phu nhân than thở, một tiểu thơ giàu có ở miền Tây mê cải lương như điếu đổ.
- Đầu đuôi cũng do em!- Ông Đô Trưởng rất yêu thương vợ, nhưng không trách không được- Không muốn ở nhà con rể, thì tới nhà khách anh sui mà ở, đòi tạt sang đây làm gì.
- Em muốn xem Thanh nga có bị hề hấn gì không?
Lúc ở trường Gia Long, bà một thời học mặc áo dài tím rịm đã có mặt gần như các rạp hát lớn. Lúc lấy ông còn làm ở Bộ Kinh Tế, bà có giao kèo là sau này vẫn phải đưa bà đi xem cải lương. Vì có chức có quyền, lại thêm rất mến mộ Thanh Nga. Lần lảnh giải Thanh Tâm bà được bà Thơ mời tới Bồng Lai tửu quán dự, còn chụp hình với Thanh Nga. Nay Thanh nga bị đồn thổi là con nuôi của bà Thơ, một người đàn bà tên là ba Ngọng tự nhận là mẹ ruột, rằng có yêu cầu muốn gặp lại con mình. Bà Thơ từ chối thẳng thừng và rời rạp Thanh Bình để về khách sạn trông chừng Thanh Nga. Khán giả vây kín bà để nghe ngóng tin tức, từ rạp về khách sạn người mỗi lúc mỗi đông. Phu nhân vợ chồng ông Đô Trưởng có con gái gả cho con trai ông Tỉnh Trưởng tỉnh Ninh Thuận, được lời mời ăn giỗ ông bà đàn trai nên có mặt ở đây. Nghe tin Thanh Nga bị phiền phức định tạt sang khách sạn thăm hỏi, nhưng mới vừa vào con đường nhỏ thì bỗng chốc đám đông chen lấn làm cho chiếc xe bị kẹt giữa đường.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2012 10:45:29 bởi clietc >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9