RE: Về làng
-
05.02.2009 16:25:51
Trường ca: Nói nhỏ với nhau!
Khúc 1: Tự hỏi ?
Đi về đâu?
Rẽ về đâu?
Trời xanh một khoảng, sông sâu một dòng
Đường đời xa tắp mênh mông
Ta bơi, bơi mãi, mà không thấy bờ
Trách mình sao quá dại khờ
Cứ mơ tưởng, cứ đợi chờ, cứ trông
Cứ nhen những đốm lửa hồng
Ta như con ngựa… trước vòng cỏ non
Đỏ con mắt, mỏi chân chồn
Ngoái đầu nhìn lại… có còn chi đâu
Qua bao vực thẳm sông sâu
Một lời phủ dụ, dắt nhau… cùng chìm
Hỏi tương lai? cứ lặng im
Hỏi ai? ai biết… chẳng tìm thấy ai!
Đêm về, nén tiếng thở dài
Bao người ngã xuống, để ai… cưỡi đầu
Thôi đành – Nói nhỏ với nhau
Tương lai của kẻ… trên đầu chúng ta
Xin đừng hát tiếp bài ca
Đừng hô khẩu hiệu: rằng ta anh hùng
Đừng ảo tưởng, đừng dối lòng
Đừng chờ đợi, đừng trông mong điều gì
Diễn đàn, họ nói, họ nghe
Họ cao giọng, để lập bè cánh thôi
Ta như cánh nhạn lẻ loi
Một mình lạc giữa phương trời bao la
Họ vẽ mặt, họ diễn trò
Nhân quyền – Dân chủ… nhập nhòa bóng đêm.
Khúc 2: Lời cảnh tỉnh
- Xin đừng đến đó nghe em
Cha, ông ta đã bầm đen một thời
Lạ chi cái tấn trò đời
Một người độc diễn, bao người đứng xem
Vẫn là gương mặt cũ mèm
Vẫn lời rao giảng, nghe quen quá rồi
Lập lòe đốm lửa ma trơi
Vết dao “cải cách” mấy đời… còn đau
Vẫn là đất cát, vàng thau
Trắng đen, xanh đỏ, do màu phấn tô
Thánh Thần, Tiên Phật… kẻ thù
Cùng chung một chiếc... đèn cù xoay quanh
Đi qua hai cuộc chiến tranh
Bao nhiêu mất mát, chưa lành vết thương
Thông tư- Nghị quyết- Chủ trương...
Dắt nhau tìm đến, cái phương… trời mù
Đói nghèo, bệnh tật, tham ô
Ba quân giặc ấy, nhào vô dân lành
Quan trường, mặc sức lộng hành
Lấy tiền công quỹ, mua danh, mua quyền
Sự đời sao quá đảo điên
Chức danh, mua được bằng tiền mới hay
Quan tòa quen thói… lót tay
Trắng, đen, phải, trái, gian, ngay… tùng xòe
Một năm mấy cuộc hội hè
Công văn, Chỉ thị, răn đe dân mình
Kêu gào dũng cảm, hy sinh
Những lời giáo huấn, rối tinh rối mù
Nghị trường, bầu bán mù mờ
Bỗng đâu xuất hiện một lô quan thầy
Chơi trò “ném đá giấu tay”
Khác chi nghệ sỹ, giật bầy rối chơi
Đời người được mấy cuộc vui
Nên xếp vào loại “chuyện cười dân gian”
Sau này, nặn tượng quan tham
Trẻ em rồng rắn xếp hàng cưỡi chơi!
Khúc 3: Về lại chốn xưa
Ta về với mẹ ta thôi
Vườn xưa, lối cũ mẹ ngồi chờ ta
Bóng chiều cắt góc căn nhà
Mái tranh gãy gập, như là bỏ hoang
Bao điều trăn trở, ngổn ngang
Xòe tay, nhẩm đếm… chẳng mang được gì
Nắng chiều, vàng ệch trời quê
Nặng lòng lê bước… tìm về cố hương
Vẫn còn đây, một góc vườn
Ngọn khoai lang tím, cố vươn qua rào
À uôm, tiếng ếch cuối ao
Trợn tròn đôi mắt, kêu gào trời mưa
Ta như quả khế trái mùa
Nửa phần chát đắng, ngọt chua, đủ mùi
Dăm câu tếu táo, viết chơi
Biết đâu linh nghiệm cho người… đời sau
Cầu vồng pha bảy sắc màu
Đời người như bóng chim câu… đời người
Nhì nhằng tia chớp cuối trời
Vỗ tay để lại, tiếng cười… trong veo.
Tác Giả :Phi Long
Thành phố Hồ Chí Minh
(từ ngày 07/11/2007 – 25/02/2008)