Thương Về Quê Mẹ
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 25 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 365 bài trong đề mục
Viet duong nhan 02.03.2005 03:30:22 (permalink)
0
Thương Về Quê Mẹ


Ði đâu ? Ði đến nơi nào ?
Miệng cười tươi thắm mắt trào lệ tuôn
Ðường đời bước mãi không suông
Mỏng manh như chỉ treo chuông đầu ghềnh.

Sống như gió cuốn bập bềnh
Bao nhiêu gai nhọn chênh chênh giữa đường
Ai nào thấu kiếp đoạn trường
Vì sao viễn xứ mười phương lạc loài !

Quê hương xa tít dặm đoài
Ngàn trùng cách biệt vọng hoài cố hương
Bao nhiêu chất chứa tình thương
Thương về quê Mẹ ngàn vương vấn sầu.



(Viết trong những ngày đen tối. Tại đường Vaugirard
Paris 15ème, đêm 03-03-1979)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2009 22:55:51 bởi Viet duong nhan >
#1
    NGUYEN TUAN 02.03.2005 04:31:52 (permalink)
    0
    Có ai nhỏ cho con vài giọt lệ !
    Trong cuộc đời này và kiếp mai sau
    Nếu một mai con trở về vùng đất củ
    Biết Mẹ còn nhớ đến con không ?

    Có ai nhỏ cho con vài giọt lệ !
    Là kẻ tha phương sống ở quê người
    Giửa vòng đời xuôi ngược ngược xuôi
    Ngơ ngẩn tìm chẳng thấy mình đâu cả

    Con đã đánh mất con từ dạo ấy
    Kể từ khi con cất bước ra đi
    Ngày đây mai đó đời phiêu bạt
    Ôm ấp trong lòng nổi hoài hương

    Có những lúc tâm hồn xao động
    Kỷ niệm nào chợt sống lại ở trong tim
    Dáng Mẹ xưa mang nhiều thương nhớ
    Bàn tay Mẹ đan những ngón tay thon

    Có ai nhỏ cho con vài giọt lệ !
    Giọt lệ nào sưởi ấm cả lòng con
    Lệ vui buồn hạnh phúc hay thương đau
    Làm hành trang trên những bước đường dài .



    bài thơ này tuy không hay cho lắm nhưng mà NT cũng mong học hỏi VDN thêm nữa
    rất mong VDN sẽ post nhiêu thơ cho DN nha
    Thân mến

    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/upfiles/1546/434C9DD90EA04FD0AF183A5D322A9B32.gif[/image]
    Attached Image(s)
    #2
      Viet duong nhan 02.03.2005 06:00:24 (permalink)
      0
      1975 - 2005


      30 Năm Buồn !


      Tháng Tư Đen - đúng 30 năm
      Nỗi buồn đau luôn vẫn còn nằm
      Tận đáy tim sâu sầu thăm thẳm
      Nuốt lệ hờn căm khóc âm thầm.

      Hồn thiêng - sông núi
      "muôn năm cũ" !


      .......''''''''........^_^.....'''''''......

      (Ngoại ô Paris - 30 Tháng Tư Đen 1975 - 2005)
      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/upfiles/4536/738C396E6ADF4D35A3EE22D25A815E1E.jpg[/image]
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.04.2005 05:48:12 bởi Viet duong nhan >
      Attached Image(s)
      #3
        Viet duong nhan 02.03.2005 06:14:00 (permalink)
        0
        rồi

        Sầu Vong Quốc



        Xuân-Hạ-Thu-Ðông mấy lượt rồi ?
        Ngày qua năm tháng hững hờ trôi
        Sao còn như kẻ sầu vong quốc
        Lây lất quê người kiếp nổi trôi !

        Hai mươi năm dòng lệ trào rơi
        Vui buồn chìm nổi ngược với xuôi
        Ði quanh bốn bể đời lưu lạc
        Tổ quốc xa vời nhớ quá thôi !


        (Germany, Hamburg S.M., hè 1995)
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2005 13:14:46 bởi Viet duong nhan >
        #4
          Viet duong nhan 02.03.2005 06:51:11 (permalink)
          0
          Chờ Đợi


          Kìa vầng Dương mây vẫn còn che khuất
          Trời giăng giăng xam xám lối về xưa
          Dòng Cửu Long phù sa chưa đắp nối
          Đất khô cằn "chờ đợi" những trận mưa.
          Hương gió thoảng trong sương khuya mờ ảo
          Mộng ngày về trăng sáng tỏa nơi nơi
          Câu hẹn thề tròn vẹn với đất trời
          Ánh Dương bừng, bóng trăng soi đầu ngõ.
          Đồng hát vang... Ôi, hạnh phúc tuyệt vời !

          (Ngoại ô Paris - ngày buồn 01 -03 -2005)
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2007 17:30:56 bởi Viet duong nhan >
          #5
            Viet duong nhan 02.03.2005 08:06:41 (permalink)
            0

            Người Anh Hùng Làng Bình Chánh
            Kính dâng hương hồn Thân Phụ Nguyễn Huê Hùng.
            Kính gởi về Từ Mẫu, các anh, chị và giòng họ
            ''Nguyễn'' Làng Bình Chánh (Gia-Ðịnh)



            Thuở xưa : Có vị Anh Hùng,
            Ở Làng Bình Chánh, lẫy lừng dọc ngang.
            Ðịch bao vây, chẳng đầu hàng,
            Khí Hùng bất khuất đâu màng tử-sinh.

            Con thơ, vợ đẹp quanh mình.
            Tổ-Quốc đi trước, gia-đình đến sau
            Nhìn súng đạn, lòng chẳng nao,
            Mặc cho chúng nổ ghim vào ngực tim.

            Anh Hùng ngả gục giữa đàng,
            Thân trai trả nợ Giang-San mới vừa
            Xác nằm trên vũng máu đào,
            Mắt trân tráo mở nhìn vào địch quân.

            Tiếng thơm bay tỏa khắp Làng,
            Thân, sơ đều đổ hai hàng tiếc thương !
            Chết vì : Tổ Quốc - Quê Hương,
            Danh còn lưu lại, đời thường nhắc tên.

            ''Ngườí' đặt Dân-Tộc lên trên,
            Xứng danh con cháu Rồng-Tiên đời đời
            Trai Việt oai dũng rạng ngời,
            "Nguyễn Huê Hùng", thật tuyệt vời thế gian.

            (Quán Cóc Paris 5ème, đêm 09-04-2000.
            Tức mùng 10 tháng 3 năm Canh Thìn "ngày giỗ Tổ Hùng Vương".
            Và đúng 50 năm ''Nguyễn Huê Hùng'' đền nợ nước)
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2005 00:46:00 bởi Viet duong nhan >
            #6
              bac tu 03.03.2005 07:49:48 (permalink)
              0
              Chị VDN ơi cho em dán bài thơ này ở đây nhé.
              Chủ không có nhà mình dán đại rồi dzọt.

              Xuân Quê Tôi

              Quê tôi xuân nắng chan hoà
              Đồng xanh hương lúa đậm dà thoảng đưa
              Gió xuân lay động liếp dừa
              Vi vu sáo trổi diều đùa khói lam
              Quê tôi xuân thắm nồng nàn
              Mai vàng khuê các đoá lan gợi tình
              Hàng dừa khóm trúc đẹp xinh
              Đêm trăng thơ mộng trải hình trên sông
              Quê tôi thôn nữ má hồng
              Xuân về dẫn lối đượm nồng tình yêu
              Gái trai thanh tú mỹ miều
              Giọng hò đối đáp dập dìu bước chân
              Quê tôi rạng rỡ mùa xuân
              Con sông bắc nhịp cầu thân hẹn hò
              Em về tôi đợi bên đò
              Thuyên xuân lưu luyến chuyện trò đôi ta
              Quê tôi là khúc tình ca
              Buồng cau đứng đợi trầu qua ngỏ lời
              Em mùa xuân bước lên ngôi
              Tình yêu đan kết tuyệt vời xuân quê

              BT

              R
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2006 23:42:58 bởi Viet duong nhan >
              #7
                Viet duong nhan 05.03.2005 08:57:26 (permalink)
                0


                "Ngậm ngùi thương nhớ cố hương"
                Nửa đời quê cũ, nửa vương xứ người.
                #8
                  Viet duong nhan 07.03.2005 00:41:03 (permalink)
                  0
                  R

                  Yêu Mãi Sài Gòn


                  Yêu Em từ thuở vào đời
                  Khi cành hoa búp lả lơi gió chiều
                  Áo dài tha thướt dặt dìu
                  Màu hoa cà tím mỹ miều nhởn nhơ.

                  Yêu Em lúc tuổi ngây thơ
                  Trăng tròn chưa vướng bợn nhơ của đời
                  Biết bao mơ mộng tuyệt vời
                  Mùa xuân phơ phới ngát trời hương thơm

                  Năm tàn, tháng lụn chiều hôm
                  Tròn ba mươi tuổi, đời buồn mây đen,
                  Bão giông mưa lũ lấn chen
                  Paris trôi dạt, bao phen bẽ bàng.

                  Lần tay nay sắp lục tuần
                  Sống đời hiu quạnh, lạnh lùng chăn đơn
                  Nhớ về Em, trong tủi hờn
                  Biết Em còn chịu những cơn đau ngầm.

                  Lòng ta gan, ruột tím bầm
                  Cắn răng chờ đợi về thăm một ngày
                  Với lá cờ Vàng trong tay
                  Món quà dâng tặng, lâu nay Em chờ.

                  Trong tim, Em chẳng lu mờ
                  Sài Gòn thương nhớ, ngàn đời mãi yêu
                  Xin hẹn với Em một chiều,
                  Ngày về mình sẽ dặt dìu Đường Xưa.

                  #9
                    Viet duong nhan 11.03.2005 10:14:41 (permalink)
                    0

                    Đêm Thu

                    Đêm thu thơ thẩn dưới đèn
                    Nhớ con, thương Mẹ nghe nghèn nghẹn tim
                    Ngoài sân im bặt tiếng chim
                    Bóng đêm chợt đến, trăng chìm dưới mây.

                    (Đêm thu buồn 2001)
                    #10
                      huynhle 14.03.2005 20:41:29 (permalink)
                      0
                      Ít lời tâm huyết cùng VDN


                      Gió đưa cây cải về trời
                      Rau răm ở lại chịu đời đắng cay !
                      Ba mươi...người đi nước ngoài
                      Bao người ở lại ngậm ngùi lệ rơi !
                      Làm sao biết được cơ trời
                      Cuộc đời thay đổi Cơ Đồ biến xoay
                      Ở xa sao thấu nơi đây
                      Ba mươi năm dài thân gầy thêm ra
                      Giờ đây tuổi ai cũng già
                      Ngân nga chuyện củ cho qua tình đời
                      Đầu hôm gặp gở vui chơi
                      thủng thỉnh mình noi" chuyện đời cho nghe
                      Bảy ơi mình gởi lời nhe
                      Hỏi thăm sức khoẻ cả nhà được vui
                      #11
                        Viet duong nhan 11.04.2005 05:26:12 (permalink)
                        0
                        "Dù ai đi ngược về xuôi
                        Nhớ ngày giỗ Tổ mùng Mười tháng Ba"

                        Cũng là đúng năm mươi lăm năm ngày giổ của Cha tôi.
                        Người Anh Hùng bất khuất...


                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2005 08:29:04 bởi Viet duong nhan >
                        #12
                          Nnguong 11.04.2005 07:48:02 (permalink)
                          0
                          gửi Việt Dương Nhân, và những người luôn yêu thương quê hương
                          nn



                          Sao còn như kẻ sầu vong quốc
                          Lây lất quê người kiếp nổi trôi!
                          Ði quanh bốn bể đời lưu lạc
                          Tổ quốc xa vời nhớ quá thôi!
                          VDN





                          quê hương tôi


                          quê hương nào, mà tôi đã đánh mất
                          bóng anh, em và bóng mát mẹ già
                          bóng cha tôi nằm bên cạnh núi sông
                          và bóng người tình: tương tư-tôi sống

                          quê hương nào, sinh ra tôi khóc ngất
                          khóc đau thương, tủi nhục cho thân mình
                          vì biết anh, tôi cùng nhập cuộc tử, sinh
                          và biết mẹ, sẽ đớn đau nhăn nhúm

                          quê hương nào, riêng tôi biết rất sớm
                          buổi chia ly, nằm sẵn trong mắt em
                          đời góa bụa, ẵm con biết ru đêm
                          mong con lớn, biết thương người xa xứ

                          quê hương xưa, ngây thơ biết tư lự
                          biết âu lo, từ khi guốc đến trường
                          biết gởi gấm, và san sẻ yêu thương
                          vì vốn biết, bạn bè trùng phùng sẽ cách biệt

                          quê hương xưa, riêng tôi vẫn mài miệt
                          tìm trong anh, và trong mắt em tôi
                          nơi nào đó, đồng bào tôi, khóc vùi
                          như tôi khóc mãi cái tôi tìm không thấy

                          quê hương này, biết khi nào trở lại
                          tìm dáng mẹ , như tìm cổ thụ già
                          kiếm bóng cha, như kiếm bóng núi xa
                          và kiếm lại em: trái tim-tôi đánh mất

                          quê hương đó, khiến đời tôi tất bật
                          và khiến em, chờ đợi hết xuân, thu
                          dẫu anh biết, đời chôn chốn ao, tù
                          nhưng anh, em vẫn lam lũ chờ, đợi

                          quê hương tôi, dường như tầm tay với
                          như biển khơi, bờ đông xa ngút ngàn
                          như mộng khuya, lắm vật vã than van
                          mai thức dậy, sống tiếp đời rất lạ

                          quê hương này, trẻ thơ đang ngơ ngác
                          bập bẹ tiếng người, lại tưởng tiếng ta
                          quê hương đây, già nua còn lạc lõng
                          mỏi bước đất người, cứ ngỡ quê nhà

                          quê hương nào, tôi, em như thú dữ
                          tôi nhìn em, ngậm ngùi hỏi cội nguồn
                          em gút mắc, nghi ngờ hạch lịch sử
                          bốn ngàn năm, sao mình vẫn vong thân

                          nhắc tới quê, đau lòng ta, muốn khóc
                          bao nhiêu năm, người vất vả ngóng trông
                          bây giờ, đầu đã nhuốm hai màu tóc
                          đen, vài sợi, còn bạc hết chờ mong


                          nnguong
                          (trích "nhớ, nắng nhiệt đới" sắp ra mắt)

                          : Bài thơ đưa vào TV :
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2006 00:20:46 bởi Viet duong nhan >
                          #13
                            Viet duong nhan 12.04.2005 05:03:31 (permalink)
                            0
                            ĐÃ BAO NĂM ...


                            Đã bao năm tình quê hoài trĩu nặng
                            Xót xa tràn theo nắng Hạ mưa Đông
                            Đứng nơi đây trùng khơi sóng dậy lòng
                            Niềm nhung nhớ mênh mông triền cát đổ

                            Đã bao năm cội nguồn chan lệ vỡ
                            Những mồ hoang chờ hơi thở người về
                            Những thâm tình xa cách mãi lê thê
                            Trong mòn mỏi đời não nề vong quốc

                            Đã bao năm thèm nghe lời dân tộc
                            Tiếng ru hời giọng Mẹ khóc đêm sương
                            Nước non ơi thương nhớ biết bao dường
                            Đường dong ruổi hồn vương sầu ly xứ

                            Đã bao năm vầng trăng thề cổ thụ
                            Bến đò xưa ấp ủ bóng sơn khê
                            Điệu sáo buồn thổn thức quyện tái tê
                            Mờ xa thẳm...ôi...quê hương ngóng đợi


                            Hương Xuân

                            Bài thơ đưa vào TV
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2006 23:39:10 bởi Viet duong nhan >
                            #14
                              Viet duong nhan 12.04.2005 08:16:49 (permalink)
                              0
                              NGÀY TƯƠI SÁNG

                              Có ngọn cờ bay giữa lòng thành phố
                              Sài-Gòn xưa ngạo nghễ một bầu trời
                              Nắng bừng lên, vui đón mây ngàn trôi
                              Ngày tươi sáng mở đầu trang sử mới

                              Có ánh mắt lệ mờ ngày tháng đợi
                              Của Mẹ già đưa tiễn tự ngày xưa
                              Các con xa, sương gió tẩm bao mùa
                              Giờ họp mặt, vui thay ngày tươi sáng

                              Có những đôi tay, tình thâm nghĩa nặng
                              Mật ngọt yêu thương chìm lắng muôn lòng
                              Người với người, hội ngộ bến chờ mong
                              Thuyền viễn xứ, về sông quê đất Mẹ...


                              Hương Xuân

                              R
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2006 23:51:27 bởi Viet duong nhan >
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 25 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 365 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9