Thương Về Quê Mẹ
Nhớ... Nhớ Anh, nhớ Mẹ và nhớ Cha
Nhớ những đường đê dắt về nhà
Nhớ ngôi trường cũ hồi Mẫu giáo
Nhớ tiếng Cô, Thầy dạy ê, a.
Nhớ ao, đìa, mương, con rạch nhỏ
Nhớ đàn cò trắng tung cánh bay
Nhớ cánh đồng xanh hương hoa cỏ
Nhớ mùa lúa chín dưới nắng hây.
Nhớ quá ! nhớ quá ! Nhớ quá đây !
.......
vdn
22.8.2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2006 21:47:27 bởi Huyền Băng >
Nhớ 2
Tím cả hồn ta giữa đêm thâu
Vì đâu đời mãi dâng nỗi sầu
Nhớ thương con trẻ xa xăm quá
Nhớ dáng Mẹ già đã khuất lâu !!
........
25.8.2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2006 00:46:43 bởi Viet duong nhan >
"Ngày đêm đối bóng cuộc đời
Giữ trong ký ức một trời quê hương !"
(Thơ Minh Châu)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2006 19:13:09 bởi Viet duong nhan >
Nguyện Cầu II
"Chiều chiều ra đứng cửa sau
Nhớ về quê Mẹ ruột đau chín chiều’’
"Ta về ta tắm ao ta
Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn"
(Ca Dao VN)
Nguyện cầu giông bão qua cơn
Cho Dân Tộc Việt dứt hờn_giận nhau
Thâm tình ruột thịt đón chào
Một nhà sum hợp, Mai_Đào chung gia.
(VDN)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2006 05:21:49 bởi Viet duong nhan >
Công Chúa Của Ba !
Viết thay thân phụ Nguyễn Huê Hùng
Này hỡi ! Cô Công Chúa của Ba ơi !
Hồn ngây thơ như đứa trẻ lên mười
Dễ thương, dễ giận, dễ cười, dễ quên
Ngày Ba ra đi, đời cô lênh đênh
Như chiếc thuyền con không bờ, không bến
Nên lượn sóng đời dập nát thân cô
Bây giờ cô đã trên năm mươi tuổi
Mà vẫn hồn nhiên như thuở còn Ba
Cô nhận: 'Quân tử' là cha thằng 'Dại',
Ăn ở hiền phải lấy cái tên 'Ngu'.
Một kiếp người hưởng được mấy mùa thu ?
Ba vạn sáu nghìn ngày rồi cũng ngủ
Có tranh dành, thua đủ để làm gì ?
Giữa trường đời, khó học, lại khó thi,
Cô đã trợt bao lần. Ôi ! Quá nặng!
Còn chút lòng trong cô gán tặng đời...!
Giờ rỗi rảnh cô ngồi trên bàn giấy
Lấy tâm mình tưới rải cõi trần ai
Cái gia tài của cô, cô để lại,
Là mấy vần thơ chia sớt với người...!
Hỡi này! Cô Công Chúa của Ba ơi !
Ba đã đi vẫn hảnh diện mỉm cười,
Cô yên tâm mà sống hết cuộc đời,
Ba chắc chắn, cô là người chân thật.
(Ivry s/Seine, Gia-Tự Diệu-Thi. Rạng sáng 26-06-1998)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2006 03:22:04 bởi Viet duong nhan >
Niềm Đau...
(Nỗi Sầu Chung...)
Ngoảnh về dĩ vãng nát nhầu
Niềm đau hiện tại, ngồi rầu đất Âu
Tương lai mù mịt xám nâu
Như "Mùa Thu Chết" giữa bầu trời Tây
Gởi lòng bay khắp đó đây
Sớt chia cái kiếp đọa đày phận chung
Trí tâm tính toán lung-tung
Về hay ở, những ngày cùng cuối đây ?
Quê nhà Mẹ đợi đêm ngày
Mong đàn con được có ngày trùng lai
Hơn ba mươi mốt năm nay
Mẹ đà sầu khổ, đắng cay khôn lường
Con của Mẹ, khắp bốn phương
Bao giờ trở lại cố hương quê nghèo ?
Đường về sao quá cheo leo
Nắng vàng còn khuất, bởi bèo mây che...!
Việt Dương Nhân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2006 17:55:29 bởi Viet duong nhan >
Ánh Sáng Và Niềm Tin Gởi về Mẫu Quốc Việt Nam Dâng ngàn ngọn nến sáng lên
Gởi về đất Mẹ soi nền Trời Nam
Đã hơn ba mươi mốt năm
Lạc Long con Mẹ chờ trông tao phùng
Tự-do Dân-chủ Thịnh-hưng
Nhân Quyền Bình Đẳng dứt ngưng khổ sầu
Nụ cười rộn rả đón chào
Một nhà sum hợp ngọt ngào tình thâm
Dâng ngọn nến, thắp niềm tin
Thiều Quang chiếu rọi Việt Nam mỹ miều
Trong, ngoài nhất dạ thương yêu
Chung giòng Lạc Việt nhiễu điều giá gương
Thắp nến sáng, nối tình thương
Gởi về Dân Tộc Quê Hương Lạc Hồng. Việt Dương Nhân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2006 19:22:08 bởi Viet duong nhan >
Hôm nay có người post bài thơ mà mình viết từ lâu.... bài thơ viết tặng cho một người chị gái quen trên net..
đã lâu lắm rồi không còn gặp lại nghe nhơ nhớ... ! lon ton vô đây gặp topic viết về Mẹ của sis vietduongnhan post ké cho vui hihi
khoanh tay ạ sis VDN không biết dạo này sis còn ngắm trăng nữa không ?
Mẹ Yêu !
Phước ninh mây trắng lưng trời
Ra đi bỏ lại một đời gió sương
Mẹ già trăm nhớ ngàn thương
Đứa con lưu lạc tha hương xứ người
Phước ninh mây lững lờ trôi
Nhớ sao là nhớ một thời ấu thơ
Giờ nơi đất khách bơ vơ
Quay đầu nhìn lại đường tơ đã lìa
Phước ninh nửa mảnh trăng khuya
Xứ người nửa mảnh trăng chia đôi đường
Mẹ già thôi nhé nhớ thương
Xem như con trẻ chưa tường thế gian
Chân trời tím ruột bầm gan
Hiếu ân chưa trả trót mang gánh sầu
Đời đau đau mãi hoàn đau
Kém phần bạc phước kiếp sau ...thái hoàn !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2007 06:06:10 bởi Viet duong nhan >
Trích đoạn: ngocnhi
Hôm nay có người post bài thơ mà mình viết từ lâu.... bài thơ viết tặng cho một người chị gái quen trên net..
đã lâu lắm rồi không còn gặp lại nghe nhơ nhớ... ! lon ton vô đây gặp topic viết về Mẹ của sis vietduongnhan post ké cho vui hihi
khoanh tay ạ sis VDN không biết dạo này sis còn ngắm trăng nữa không ?
Mẹ Yêu !
Phước ninh mây trắng lưng trời
Ra đi bỏ lại một đời gió sương
Mẹ già trăm nhớ ngàn thương
Đứa con lưu lạc tha hương xứ người
Phước ninh mây lững lờ trôi
Nhớ sao là nhớ một thời ấu thơ
Giờ nơi đất khách bơ vơ
Quay đầu nhìn lại đường tơ đã lìa
Phước ninh nửa mãnh trăng khuya
Xứ người nửa mãnh trăng chia đôi đường
Mẹ già thôi nhé nhớ thương
Xem như con trẻ chưa tường thế gian
Chân trời tím ruột bầm gan
Hiếu ân chưa trả trót mang gánh sầu
Đời đau đau mãi hoàn đau
Kém phần bạc phước kiếp sau ...thái hoàn !
Chào Ngocnhi ! Vdn rất vui & cảm ơn NN ghé thăm và còn để lại bài thơ thật dễ thương...
.................
Giờ đây còn lại mười phương là nhà
Nguyện cầu khắp cõi Ta-Bà
Bình-An Hạnh-Phúc Tâm-Hòa Ý-Trong.
Chúc NN & gia đình an vui
Thân
vdn
Réo Gọi Tình Người
Núi sông vẫn còn rẫy đầy thương tích,
Xin giống nòi ngồi gần lại với nhau.
Dù sao cũng là anh em ruột thịt,
Đừng tị hiềm làm đậm vết thương đau.
Nước mắt này tuôn trào khi lên sáu,
Nhìn họ hàng cùng dân tộc giết nhau.
Đã chồng chất bao núi xương sông máu,
Mà vẫn còn gây bão tố mãi sao ?!
Việt Dương Nhân
Trích đoạn: Viet duong nhan
Ánh Sáng Và Niềm Tin Gởi về Mẫu Quốc Việt Nam Dâng ngàn ngọn nến sáng lên
Gởi về đất Mẹ soi nền Trời Nam
Đã hơn ba mươi mốt năm
Lạc Long con Mẹ chờ trông tao phùng
Tự-do Dân-chủ Thịnh-hưng
Nhân Quyền Bình Đẳng dứt ngưng khổ sầu
Nụ cười rộn rả đón chào
Một nhà sum hợp ngọt ngào tình thâm
Dâng ngọn nến, thắp niềm tin
Thiều Quang chiếu rọi Việt Nam mỹ miều
Trong, ngoài nhất dạ thương yêu
Chung giòng Lạc Việt nhiễu điều giá gương
Thắp nến sáng, nối tình thương
Gởi về Dân Tộc Quê Hương Lạc Hồng. Việt Dương Nhân
Thắp Ngọn Lửa Lên
Đốt ngàn ngọn lửa trong tim
Cháy lên đất mẹ nỗi niềm thương yêu
Nước non thảm cảnh tiêu điều
Con thì xa xứ đứa nhiều khổ đau
Tự Do Dân Chủ mạnh giàu
Nhân Quyền Bình đẳng năm châu một nhà
Sao mà non nước Việt ta
Vẫn là đói khổ vẫn là ngu dân
Ai người thắp ngọn nến lên
Ai phất cờ nghĩa trăm miền cùng theo
Trong ngoài không kể giàu nghèo
Tay cùng tay nắm một điều vùng lên
Đạp nghèo hèn xuống đất đen
Tự Do Dân Chủ vững bền muôn năm!
Hình Chữ " S " Trong Tâm
Nguyện cầu non nước bình yên
Cho dân-tộc Việt hết phiền sợ lo
Lâm râm khấn vái nhỏ to
Hiện hình chữ " S " tỏ mờ trong tâm
Chiến tranh tang tóc bao năm
Giờ đây sao vẫn còn "trầm" u-âm
Tổ Tiên, Tổ Quốc khóc thầm
Mấy đời con cháu nát bầm tim gan
Kháng Chiến, Cách Mạng bao lần
Đưa qua, đẩy lại trăm năm tương tàn
Ông ơi ! Cha hỡi ! Họ hàng !
Con cùng dân-tộc ngút ngàn đắng cay
Bao giờ nắng mới về đây ?
Cho đàn con Việt hưởng ngày Tự Do.
(France, Angers, chiều đông 19-02-1998)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2008 20:15:58 bởi Viet duong nhan >
Nhớ 2
Tím cả hồn ta giữa đêm thâu
Vì đâu đời mãi dâng nỗi sầu
Nhớ thương con trẻ xa xăm quá
Nhớ dáng Mẹ già đã khuất lâu !!
........
25.8.2006
TIẾNG KINH ...TÌM MẸ
Ta cầu kinh PHẬT hết đêm thâu
tiếng mõ lời kinh nhẹ bớt sầu
BỒ TÁT ẩn mình trong khói trắng
tịnh tâm ta thoát nỗi buồn lâu
ta cầu hạnh phúc nhân xanh mãi
để khắp nhân gian gạt hết sầu
đêm tối tụng kinh không muốn nghỉ
mắt mờ tìm mẹ ...chốn mộng lâu.
MINH TUẤN
ĐỆ CHÚC TỶ cả tuần vui nhé TỶ buồn thì chớ trách đệ nhe....đệ cùng có tâm trạng như TỶ đó...chỉ còn gặp mẹ trong mơ thôi TỶ À...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2006 17:34:20 bởi Minh Tuấn >
Trích đoạn: Minh Tuấn
Nhớ 2
Tím cả hồn ta giữa đêm thâu
Vì đâu đời mãi dâng nỗi sầu
Nhớ thương con trẻ xa xăm quá
Nhớ dáng Mẹ già đã khuất lâu !!
........
25.8.2006
TIẾNG KINH ...TÌM MẸ
Ta cầu kinh PHẬT hết đêm thâu
tiếng mõ lời kinh nhẹ bớt sầu
BỒ TÁT ẩn mình trong khói trắng
tịnh tâm ta thoát nỗi buồn lâu
ta cầu hạnh phúc nhân xanh mãi
để khắp nhân gian gạt hết sầu
đêm tối tụng kinh không muốn nghỉ
mắt mờ tìm mẹ ...chốn mộng lâu.
MINH TUẤN
ĐỆ CHÚC TỶ cả tuần vui nhé
TỶ buồn thì chớ trách đệ nhe....đệ cùng có tâm trạng như TỶ đó...chỉ còn gặp mẹ trong mơ thôi TỶ À...
Cảm ơn MT... làm bài thơ Thiền nghe nhẹ nhàng quá chừng........ Chấp nhận Vô Thường nối tiếp & tiếp chảng ai qua khỏi được ......
Chúc em & gia đình an vui.
Nhớ...
Nhớ Anh, nhớ Mẹ và nhớ Cha
Nhớ những đường đê dắt về nhà
Nhớ ngôi trường cũ hồi Mẫu giáo
Nhớ tiếng Cô, Thầy dạy ê, a.
Nhớ ao, đìa, mương, con rạch nhỏ
Nhớ đàn cò trắng tung cánh bay
Nhớ cánh đồng xanh hương hoa cỏ
Nhớ mùa lúa chín dưới nắng hây.
Nhớ quá ! nhớ quá ! Nhớ quá đây !
.......
vdn
22.8.2006
NHỚ...2.
con tim tình nghĩa đong đầy
thời gian khắc khoải ngón tay đếm hoài
bốn mùa đi đến cùng ai
để cho nỗi nhớ chất dài theo đêm
nhớ làm lệ chảy mắt hoen
cho đêm trăn trở nặng riêng ân tình
sương đời nhuộm trắng tóc xinh
gió cô đơn với bóng hình nổi trôi.
chim lạc lẻ bóng bồi hồi
mỏi bay trời lạ để rồi nhớ quê
mẹ cha cô bác cận kề
nhớ ơi...chiếm hết say mê cuộc đời.
MINH TUẤN.
ĐỆ chúc TỶ chủ nhật vui nhiều...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2006 16:15:54 bởi Minh Tuấn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: