Trích Đoạn: Rdinh      
 
 
 
  
 
Không Tự Chủ  
   
  Tình hờ! Buông bỏ chớ bi thương  
  Chốn ảo định lòng chớ vấn vương  
  Không tự chủ mình sanh luyến ái  
  Lâu ngày khó thoát chữ "Yêu thương"  
  Khổ! Tháng năm dài hồn vất vưởng!  
  Lệ âm thầm chảy thật khó lường  
  Một kiếp làm người ôm kỷ niệm  
  Bởi không toại ý! Chữ yêu đương  
  Mytutru_27.5.2009  
  
 
 
THẤY LÀ HAM
 
Tình hờ nên có tí thương-thương
Vì ảo lạc vào cõi ma vương
Thấy của lạ-lùng nên chẳng ghét
Tưởng gì mát-mẻ mới là thương
Ham vui trước mắt nên chẳng tính
Di hại sau lưng thực khó lường
Chắc tại cái tâm không trong sáng
Hay ma dẫn lối, quỉ đưa đường
 
Rdinh
 
  
 
   
   
  Thức Tâm  
   
  Biết thương rồi khổ lòng vẫn thương  
  Đêm ngày tơ tưởng dạ sầu vương  
  Duyên khởi luôn gieo vần thương ghét  
  Nghiệp duyên ám thị quấn bi thương  
  Vô minh nào biết lòng không tính  
  Ái nghiệp đeo mang thật khó lường  
  Thức tâm ý định lòng trong sáng  
  Tuệ trí như trăng tỏ đôi đường  
  Mytutru_4.6.2009  
   
  
 
 
TRÍ TUỆ SOI ĐƯỜNG
 
  Có biết tại sao ta mới thương ?
Phải lời đường mật rắc tơ vương
Chỉ vì nói ngọt lưu cùng luyến
Cũng tại tin lời yêu với thương
Tác hại sau lưng dễ kẻ biết
Ham vui trước mắt khó người lường
Cũng nhờ trí tuệ soi đường sáng
Mà cõi lòng ta khỏi lạc đường.
 
Rdinh
 
  
 
   
  
Định Thần  
   
  Lục căn hảo ngọt vướng bi thương  
  Lòng không tự chủ kết tơ vương  
  Biển ái dâng trào lòng lưu luyến  
  Thần thức vô minh chẳng tỏ tường  
  Trước yêu sau ghét nào đâu biết  
  Vui buồn khổ ải thật khó lường  
  Người trí thức tâm, lòng trong sáng  
  Định thần tỉnh trí tỏ đôi đường  
  Mytutru_6.6.2009  
  
 
  
 
 
LỤY  TÌNH
 
Cái tiếng lụy tình thật đáng thương
Vì chưng vồ-vập mắc tơ vương
Đường tình quyến rũ sao đành bỏ
Cõi dục đam-mê chẳng thoát thương
Bể ái bao-la nan tát cạn
Nguồn ân trải rộng khó đo lường
Nếu là tình lụy mong xa lánh
Nếu tránh không xong thực hết đường.
 
Rdinh
 
  
 
   
   
   
  Khổ Khổ  
   
  Làm người nghèo khổ thật đáng thương  
  Nợ nần chất đống nợ tơ vương  
  Oan gia trái chủ nào buông bỏ  
  Nhìn cảnh bi ai thấy mà thương  
  Tâm tư vô thức suy nông cạn  
  Khổ khổ đeo mang thật khó lường  
  Thân quyến bạn bè đều xa lánh  
  Kinh sách không xem khó tỏ tường  
  Mytutru_8.6.2009 
 
 
 
KHỐN  KHỔ
 
Thấy người khốn-khổ thật đáng thương
Phải chăng phần số mãi vấn-vương
Nhìn người đói rách ai không cảm
Thấy kẻ cơ hàn mình phải thương
Tình cảnh đẩy đưa đành cam phận
Tương lai mù-mịt thật khó lường
Cuộc đời khốn khó ta nâng đỡ
Chia xẻ cho nhau nỗi đọan-trương
 
Rdinh
 
  
  
    
  Phước Báo 
   
  Phước báo cho ai đẫm tình thương 
  Biết nhìn thông cảm cảnh sầu vương 
  Tùy duyên trợ giúp trong phương tiện 
  Như thuyền vớt kẻ đắm, tai ương 
  Dụng bút, dụng lời khai "Ngộ trí" 
  Hóa giải oan gia nghiệp dứt luôn 
  Trời đất thấu tình luôn kính phục 
  Thiên Long Bát Bộ hộ vì thương 
  Mytutru_9.6.2009 
   
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2009 10:57:49 bởi Tứ Trụ >