Khóc _ Cười
Khóc_cười tự ngẫm! Khóc khi thấy đau thương tột đỉnh, Cười thấy lòng sảng khoái tột cùng! Khóc_cười tâm trạng mông lung... Quyện hoà tạo nốt nhạc trầm ngân nga... Dẫu nhân thế có là bể khổ?! Chốn hồng trần vui sướng thảnh thơi?! Thoáng qua một phút rong chơi... Rồi về cát bụi ngàn đời lãng quên...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2009 19:42:53 bởi Thần Phong >
Trích đoạn: Thần Phong
Khóc_cười tự ngẫm!
Khóc khi thấy đau thương tột đỉnh,
Cười thấy lòng sảng khoái tột cùng!
Khóc_cười tâm trạng mông lung...
Quyện hoà tạo nốt nhạc trầm ngân nga...
Dẫu nhân thế có là bể khổ?!
Chốn hồng trần vui sướng thảnh thơi?!
Thoáng qua một phút rong chơi...
Rồi về cát bụi ngàn đời lãng quên...
Khóc Cười Tự Biết
Khóc rơi hạt đau thương tan biến
Cười để gieo tâm thức bình yên
Khóc cười là chuyện đương nhiên
Tạo thành khúc nhạc.. Tư riêng đời thường
Dẫu đã hiểu vô thường là vậy
Chốn hồng trần ta vẫn an vui
Nhìn thoáng chợt biết ngay rồi
Hồn nhiên môi mĩm miệng cười an nhiên.
Mytutru
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2009 19:11:52 bởi Tứ Trụ >
Khóc cười... Bao nhiêu lần tôi khóc..
Bao nhiêu lần tôi cười..?
Nghĩ lại số kiếp một đời
Chưa bằng một nửa nụ cười thế nhân...!
dp
Trích đoạn: Tứ Trụ
Khóc Cười Tự Biết
Khóc rơi hạt đau thương tan biến..
Cười để gieo tâm thức bình yên..
Khóc cười là chuyện đương nhiên
Quyện hoà khúc nhạc.. Tư riêng đời thường
Dẫu đã hiểu vô thường là vậy..
Chốn hồng trần ta vẫn an vui
Nhìn thoáng chợt biết ngay rồi
Rồi ta lại mĩm miệng cười an nhiên.
Vẫn khóc_cười! Khóc với cười thật là khó đoán! Đã cùng ta nếm trải đường đời. Phút u sầu, phút sướng vui. Rồi như cơn gió về nơi cuối trời... Dẫu như thế ta đây vẫn sống! Vì ta không can đảm chối từ! Đường trần có lắm thực, hư. Đời ta vẫn cứ khóc_cười nhiều khi...
Trích đoạn: dangphuong
Khóc cười...
Bao nhiêu lần tôi khóc..
Bao nhiêu lần tôi cười..?
Nghĩ lại số kiếp một đời
Chưa bằng một nửa nụ cười thế nhân...!
dp
Hữu Phước Đôi khi cười để quên mình đang khóc.!
Đôi khi khóc, để biết có ai cười...
Nghĩ lại mình sống trên đời
Vẫn còn hữu phước làm người thế nhân
Trích đoạn: Thần Phong
Trích đoạn: Tứ Trụ
Khóc Cười Tự Biết
Khóc rơi hạt đau thương tan biến..
Cười để gieo tâm thức bình yên..
Khóc cười là chuyện đương nhiên
Quyện hoà khúc nhạc.. Tư riêng đời thường
Dẫu đã hiểu vô thường là vậy..
Chốn hồng trần ta vẫn an vui
Nhìn thoáng chợt biết ngay rồi
Rồi ta lại mĩm miệng cười an nhiên.
Vẫn khóc_cười!
Khóc với cười thật là khó đoán!
Đã cùng ta nếm trải đường đời.
Phút u sầu, phút sướng vui.
Rồi như cơn gió về nơi cuối trời...
Dẫu như thế ta đây vẫn sống!
Vì ta không can đảm chối từ!
Đường trần có lắm thực, hư.
Đời ta vẫn cứ khóc_cười nhiều khi...
Quán Vô Thường
Vô thường không dể cho ta đoán
Dụng tâm quán nghiệp xét trong đời
Luôn định thần, biết.. Khổ, vui...
Một ngày chợt ngộ.. Khóc cười do đâu.
Bậc hiền trí vững tin để sống
Luyện trí minh.. Rèn tập tâm từ
Bước vững vàng nhận biết thực hư
Lướt thuyền tuệ.. Xa rời cười khóc.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.02.2009 23:16:07 bởi Tứ Trụ >
Hãy Quên Sầu
Ngày xưa ai hay rơi lệ.?
Cho tôi lòng những ngậm ngùi.!
Ngày nay thấy em rơi lệ
Bùi ngùi chị cũng lệ rơi ..
Nín đi thôi đừng khóc nữa
Tình đầu tình cuối như nhau
Vui lên và không buồn nữa
Lau khô dòng lệ tuông trào ...
Tâm an nhìn đời như nhạc
Khúc buồn vui cũng qua mau
Mong em mọi điều an lạc
Chung vai từng bước quên sầu
Mytutru
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2009 19:14:24 bởi Tứ Trụ >
Xin Chào An Lành
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64420/123166584D9043FA84D99BAA24DD3121.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2009 19:16:47 bởi Tứ Trụ >
Giận Lần Cuối
Em muốn giận, giận cho hả dạ.!
Như gió tung cát đá lên không
Cuốn lá rơi trên đất lạnh lùng
Đêm thu vắng trăng vàng tăm tối
Em cứ giận cho tan hờn - dỗi..!
Như sấm rền, tia chớp lập lòe
Cho mưa tuông, ngập hết lối về
Bước siêng sẹo, vần thơ nghiên ngã
Em hảy giận, cho tan buốt giá
Cho bầu trời, trốn hết vì sao
Đá lặng yên, - hoa nép mặt vào
Mưa rữa sạch, nổi sầu nhân thế
Em hảy giận một lần sôi - nổi
Qua cơn buồn, vào chốn không không
Rồi về sau, chớ có giận - hờn
Cho hạnh phúc tràn về đơm lộc
Mytutru
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2009 19:23:26 bởi Tứ Trụ >
Trích đoạn: Tứ Trụ
Quán Vô Thường
Bậc hiền trí vững tin để sống
Luyện trí minh.. Rèn tập tâm từ
Bước vững vàng nhận biết thực hư
Lướt thuyền tuệ.. Xa rời cười khóc.
Thực_hư! Dù có muốn xa rời cười_khóc, Hỏi người rằng: có được hay không? Lòng người vẫn hỷ_nộ vô thường, Sóng đời cứ sớm chiều lên xuống. ... Làm sao nhận biết được thực hư, Vì đời cứ hư hư_thực thực... Lẫn lộn vào kiếp sống con người, Vì phàm nhân nên vẫn cứ khóc_cười...
Lưu Lại Những Gì
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64420/5876399A8C454EB99F9B2B1EFA0DA670.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2009 20:15:01 bởi Tứ Trụ >
Trích đoạn: Thần Phong
Trích đoạn: Tứ Trụ
Quán Vô Thường
Bậc hiền trí vững tin để sống
Luyện trí minh.. Rèn tập tâm từ
Bước vững vàng nhận biết thực hư
Lướt thuyền tuệ.. Xa rời cười khóc.
Thực_hư!
Dù có muốn xa rời cười_khóc,
Hỏi người rằng: có được hay không?
Lòng người vẫn hỷ_nộ vô thường,
Sóng đời cứ sớm chiều lên xuống.
...
Làm sao nhận biết được thực hư,
Vì đời cứ hư hư_thực thực...
Lẫn lộn vào kiếp sống con người,
Vì phàm nhân nên vẫn cứ khóc_cười...
Ngộ Vô Thường
Tôi từng tập xa rời cười khóc
Luôn định thần quán có và không
Khi định tâm nhận rõ vô thường
Vô quái ngại dòng đời lên xuống.!
Tâm định tâm.. Nhận ra hư thực
Nên chẳng màng dẫu thực hay hư
Biết hữu duyên được kiếp thân người
Giữ "Trung Đạo" Trước cười và khóc
Và một ngày trí bừng chợt "Ngộ"
Trước buồn vui.. Lý lẻ đời thường
Nhìn sự đời "Như ảnh mờ sương"..
Lòng định tỉnh, hồn nhiên, an lạc...
Một Ngày Giải Thoát
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64420/EBFB82163C954B90A87A5A78817B915E.JPG[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2009 19:26:14 bởi Tứ Trụ >
Thời Gian, Dài Ngắn ?
Thời gian và cả với không gian
Trước có sau không thật vội vàng
Hơi thở vào ra, trong tích tắc
Biết ngay dài, ngắn ở thời gian
Cuộc đời dài ngắn chẳnh chìu ai
Phải,trái,trắng,đen,trở bàn tay
Phúc ai nấy hưởng,không giờ đếm!
Hiểu được luyện rèn tâm tinh ngay
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64420/42C8CD824E03446CA5C9CA507D5A2BE1.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2009 21:11:28 bởi Tứ Trụ >
Chuyễn luân Pháp Âm
Những cánh tim hồng, trong trần thế
Rất dại - khờ ! và rất thơ - ngây ...!
Xin ơn - trên, nối - rộng vòng - tay
Trãi quang chiếu, ánh từ soi khắp ..!
Thương chúng sanh, u minh tội nghiệp
Đường trần gian, mờ - mịt tối - tăm ,
Tam độc sanh, khó nổi kềm - lòng ...!
Thân duyên nghiệp! Khó lòng thoát khổ
Pháp chuyễn luân, ánh từ tỏa chiếu
Lời pháp âm, Mỡ - khóa tâm - linh .!
Như tiếng chuông, vang - vọng xa - gần
U minh sạch ! chúng - sinh tỉnh - thức.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64420/B7D66CD4633844E9994425F7A0B9F477.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2009 21:07:32 bởi Tứ Trụ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: