Thơ::Boston::Trần Trí Dũng
cảm tác
bài địa lí đầu tiên
có bốn bể năm châu
chú nhỏ học trò hiền
ôm ấp mộng viễn du
ngờ biết đâu ngày kia
đời bắt đi--đi mãi
mê man lạc nẻo về
giông bão ngồi hai vai
bờ bụi nào mộng cũ
thiên lí nào nhà xưa
hồn ướp trắng men rượu
khập khiễng suốt bốn mùa
tối tối có kẻ say
hát một mình trước biển
sóng dậm thét ma quái
gã nhảy điệu cuồng điên
(1997) Trần Trí Dũng
khoảnh khắc em
em ngồi thư viện
kim giờ lim dim
trang tự tình trang
kim phút xếp hàng
mắt ướm hồn cây
kim giây run rẩy
em bước một miền
lá bay quấn quít
đường tóc nghiêng nghiêng
mây về cô tịch
em đi kim ngày
dỗi hờn kim tháng
muộn phiền kim năm
(5.1997) Trần Trí Dũng
gia tài
còn sót lại nỗi buồn
gửi làm quà cho nhau
còn vương vất niềm đau
đồi tây chim cánh muộn
còn đêm xanh kì ảo
thấy mình tắm vũng trăng
khóc cười điên thinh lặng
mùa trăng cũ ngọt ngào
còn nghiêng dòng chữ nhỏ
hương ướp từ xa xưa
mắt môi ngày đôi lứa
buổi đời chưa thờ ơ
còn lại chút này thôi
chân cát hờn xê dịch
mai kia thành cổ tích
sóng ôm bờ mồ côi
(6.1997) Trần Trí Dũng
trăng bắc phương
một nửa vầng trăng đêm nay
lạnh lùng nhìn anh đi lạc
nửa vầng trăng như con mắt
trừng trừng khiếp hãi bơ vơ
nửa vầng trăng đứng ngu ngơ
tắt đèn lầu cao say ngủ
ôi vầng trăng đêm mộng du
nghiêng bên phải chỗ em ngồi
bên trái mây mù lên ngôi
vòng bánh xe đều lăn mãi
cuồn cuộn nỗi nhớ phôi thai
nửa vầng trăng ôm nửa đêm
nửa đời anh hoài đi lạc
(7.1997) Trần Trí Dũng
dị bản
xòe bàn tay đếm ngón tay
đủ đầy mười ngón gió bay bốn mùa
xòe bàn tay ngó trời mưa
run run mười phiến te tua bão đời
xòe bàn tay khóc khơi khơi
trời ơi mười khúc xương người trơ trơ!
(3.1998) Trần Trí Dũng
Ngùy ơi
về đâu Ngùy ơi
đêm nay biển lặng
anh ngồi đếm sao
từng vì xa vắng
ngọn sóng bồng bềnh
đìu hiu khe đá
tiếng hát buồn tênh
biển ơi… Ngùy ơi…
về đâu nỗi nhớ
từng thân phận đời
đá lớn đá nhỏ
chân người buông lơi
Ngùy ơi không biết
anh bên này trời
con dốc thấm mệt
rã rời giấc mơ
lâu đài trên cát
mộng đắp một thời
về đây úp mặt
làm cành rong trôi
một chuyến xe mù
bơi trong không khí
trả nhau mùa thu
nợ nần nguyên thủy
về đâu Ngùy ơi
đêm nay biển lạnh
trăng lãng quên đời
anh quì ăn năn
xin đừng đóng băng
tình trong lồng ngực
xin đừng vớt trăng
vùi chôn đáy vực
xin đừng hát nữa
bài ca tội tình
ngàn con sóng vỡ
tan nát hồn anh
biển ơi… Ngùy ơi… biển ơi… Ngùy ơi…
(4.1998) Trần Trí Dũng
hẹn hò
em xấu hổ bỏ đi
bão đời dâng hoan lạc
em lặng lẽ quay về
lá buồm ta rách nát
biết nói gì với nhau
ngàn điều không dám kể
biển cuộn tròn kiếp đau
sao trời rưng rưng lệ
cạn vì nhau chén đắng
những đêm dài mộng du
dìu nhau đi lẳng lặng
thành phố giăng sương mù
uống đi em rồi say
vũ trụ cười rung chuyển
rơi những mặt trời gầy
sớm mai bàn chuyện phiếm
khi buồn em cứ đi
góc hồn ta ngồi đợi
lúc vui nhớ trở về
muối mật mình lả lơi
(5.1998) Trần Trí Dũng
tình thơ
câu thơ người để lại
dòng mực xanh li ti
thẹn thò như con gái
má vừa ươm xuân thì
câu thơ người để lại
xõa tóc môi cười duyên
bàn chân mềm bước ngại
thương lá rụng bên thềm
câu thơ người để lại
diều bay ngợp giấc mơ
phượng ướp hồng trang giấy
thuyền neo vạn bến bờ
câu thơ người để lại
mắc võng trong vườn trưa
chú chim non nhún nhảy
chợt rơi mưa đầu mùa
(5.1998) Trần Trí Dũng
không đề
i bằng bằng trắc trắc bằng bằng
câu thơ té ngửa tình lăn phương nào
ii đi lên đi xuống khều khào
chiều rơi dấu chấm diều chao lưng trời
iii đứa nằm đứa đứng lả lơi
nhìn nhau khóe mắt ngàn khơi bão bùng
iv bàn tay xuôi phút lâm chung
bàn chân xấu xí thủy chung vẫn ngồi
v chấm than khóc chấm hỏi cười
sá chi một kiếp ma trơi không nhà
vi ngàn năm hai tiếng người ta
bên là dấu ái bên là hiểm mưu
vii trăng khuya quì đếm lá thu
vàng phai biết có hình thù xưa xa
vii sáu về thương mẹ cha già
đường ai tám lối mưa sa bẽ bàng
(7.1998) Trần Trí Dũng
tháng Chín
với KM
đi đâu đồi dốc loanh quanh
con chim nằm chết một mình trang nghiêm
về đâu gió thốc từ miền
sương chai lá mục lời điên chợ tàn
với HTA
đêm qua sao sáng trên trời
có người quì gối vì lời trêu nhau
hỏi sao sao bảo thì sao
hỏi mây mây phủi ngàn sao xuống đời!
Ti và Khôi
những môi xinh đó thích cười
những con mắt đó một thời ngây thơ
cho ta vay chút làm thơ
nối cầu gãy vận ghép lời trôi sông
Montreal
cánh tay đường tóc dịu dàng
em xinh chi lắm ngỡ ngàng thi nhân
mù sương xuống phố bâng khuâng
nhớ ai áo tím ngại ngần ngày xưa
và VHNT
tìm nhau kịch đã cuối màn
trò hề thế kỉ tâm gan chợ trời
gọi nhau khúc hát rã rời
cạn đi rồi nhớ li bôi cuối mùa.
(9.1998) Trần Trí Dũng
một thoáng bên đường
i
trên tay còn sót một đồng
vu vơ thả xuống bên dòng nước lay
mai kia em ghé chốn này
soi gương sẽ thấy tình đầy trong nhau
ii
vật vờ như khúc ca dao
cỏ hoa một nụ bên cầu biên cương
giơ tay vén bức màn sương
mắt môi gió núi muôn phương bời bời!
iii
đường sao thăm thẳm đường ơi
mùa thu thay áo núi đồi lặng im
lá vàng một chiếc chao nghiêng
lá ơi có nhớ người bên kia trời
iv
tóc đâu một sợi bạc rồi
nhổ đi chẳng nhớ chuyện đời oan khiên
còn xanh mái tóc an nhiên
để thương em rất hồn nhiên thật thà
v
người ta nói sắp phong ba
đêm nay thủy thổ sơn hà trêu nhau
xin gom hết bão lên đầu
trao em ngàn giấc ngọt ngào quỳnh hương
vi
đi xa càng nhớ càng thương
tình xa tình mãi hoang mang tội tình
người xa bóng chiếc điêu linh
đời xa chiếc bóng riêng mình co ro
(10.1998) Trần Trí Dũng
phố núi
với P.
phố núi anh đi
đồi cao đồi thấp
gió núi anh về
trời thấp trời cao
giận lời nhạc cũ
một kiếp tự đày
phố núi thu lu
ngồi nhìn nước chảy
nợ chim bữa thơ
chờ hoa ngày rượu
mưa nắng hẹn hò
cõng phố chu du
đường trăng tìm bạn
cầu sao mời tình
mây xé tan hoang
hồn sầu vô định
có nghe trong gió
lời sói tru đêm
lạnh lùng môi thở
bài thơ ướt mềm
(5.1997)
Trần Trí Dũng
bóng và thơ
với H.
đi một mình về một mình
mười mấy năm một chuyện tình ngu ngơ
ngày ra đi chẳng kịp lời
để đêm đêm ủ nói cười trong tâm
men lên từng ngọn âm thầm
rách da vệt máu hương trầm bơ vơ
gọi tên nhau đất trời hờn
rẫy ruồng nhau bóng lõa lồ say sưa
ngang công viên thấy trẻ đùa
thấy mình té sấp thấy mùa xôn xao
thấy người ngồi vẫy chiêm bao
thấy thơ lén vớt vì sao băng hà
(1.1998)
Trần Trí Dũng
dấu phẩy
con trăng từ giã cuộc chơi
còn treo lơ lửng trùng khơi sóng gào
con đường xuôi dốc núi cao
còn thương còn nhớ ngọt ngào cỏ cây
con tim lên xuống cơn say
còn run nhịp võng tháng ngày đong đưa
con đò cõng nắng chở mưa
còn nghiêng dấu phẩy còng khua dòng đời
(2.1998)
Trần Trí Dũng
đố nhau
đố em anh mấy tuổi
chắc chỉ vừa hai mươi
đôi khi thấy rất tội
muốn phá nhưng lại lười
đố anh em mấy tuổi
chắc chỉ vừa mười ba
tiếng cười như gió thổi
miền thu bay dạt dào
đố nhau ta mấy tuổi
chỉ để cầm lấy tay
ngón năm sau em lớn
ngón ngày mai anh già!
buổi sáng anh ngồi mơ
cánh buồm xanh nhỏ xíu
ghép vội một bài thơ
sang năm nàng sẽ hiểu
(8.1998)
Trần Trí Dũng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: