Bài Xướng Vắng em của Mẫn Hồ được các bạn sau đây họa lại:  Lam Vân, Nguyên Hà, Minh Hồ Đào (Phần 2)                        Thưa qúy thi hữu,                                        
       Vợ tôi sang Mỹ thăm con,                   
    Tôi lo check up(*) nên còn chưa đi.      
       Dẫu nhà vắng chủ mấy khi,                                 
    Niêu tôm gà vọc được gì mà mong !      
       Nồi cơm thổi cũng không xong,          
    Tối ngày bếp lạnh, chăn đơn não nề.     
       Bỗng dưng thấy nhớ nàng ghê,            
    Mấy vần thơ viết tràn trề nhớ nhung.     
      Sẵn đây bài xướng gởi chung,              
    Đơn sơ thi tứ xin cùng họa thơ .                  
    Bài xướng:                                                                
VẮNG  EM                                                                     Em đi sợi nhớ cũng ùa theo,                                  Như gió theo mây tận cuối đèo.                             Đơn lẻ nơi này hoa tuyết đổ,                                   Sầu vương phương ấy bóng trăng treo.                 Xa nhau mới rõ tình tri kỷ,                                     Gần gũi phiền than duyên đá đeo.          Ân nghĩa vợ chồng vui thế đó,                                Thương hoài, dốc đứng cố cùng leo.                          Thân kính,      Mẫn Hồ                                                     (*) check up sức khỏe                       Ráng sức leo        Ðã lỡ thương rồi cứ bước theo     Dù cho lội suối vượt truông đèo     Lòng thành muôn thuở niêm phong giữ     Ý thật suốt đời yết bảng treo     Một trái tim hồng duyên số định     Hai gò má ửng nợ tình đeo     Trăm năm lối mộng dìu nhau đến     Thấy cõi non bồng ráng sức leo           Lam Vân                 Nghĩa Tình     (họa lại bài xướng "Vắng Em" của TH Mẫn Hồ)           Em đến chốn nào anh cũng theo     Sông sâu biển rộng, cuối chân đèo     Biết rằng cách trở bao ngang trái     Cũng gắng chan hòa nỗi trớ treo     Dang dở nhau chi thêm tuỉ hổ     Mặn nồng thắm đượm vẫn còn đeo     Nỗi lòng kẻ đợi, người mong nhớ     Dẫu vạn non ngàn cũng cứ leo .                 Nguyên Hà                       Dù rằng sống vắng cháu con 
    Mùa đông lạnh lẽo chẳng còn muốn đi 
    Đó đây khuây khỏa đôi khi 
    Cho lòng hội tụ những gì ước mong 
    Xứ người cuộc sống tạm xong 
    Yên bề gia thất qua cơn não nề 
    Không còn trong cảnh gớm ghê 
    Hành trình vượt biển, xa kề lụa nhung 
    Tâm tư xin gởi kèm chung 
    Vần thơ cảm tác theo cùng bạn thơ                 
CÙNG VƯỢT BIỂN           Vượt biển ngày xưa các cháu theo     Con thuyền trên sóng nhấp nhô đèo     Gió mưa bão tố triền miên tấp     Cuộc sống như là sợi chỉ treo     Mong mỏi bến bờ mau hiện thấy     Chốn bình yên lịm nét run đeo     Môi cười ánh mắt người già trẻ     Thay thế phập phồng đã bám leo           Minh Hồ Đào     110109