Bài Xướng Thương Vầng Trăng khuyết của Quang Tuấn cho TXH, được các bạn sau đây họa lại : Đặng Xuân Linh, Minh Hồ, Thái Huy, Minh Hồ Đào, Song Quang (Phần 2)           Trăng sao đâu rồi       Nơi ủ thân nầy vẫn chửa vơi   Ngày nay còn nhớ buổi đen trời   Trăng sao không thấy nơi phòng nhỏ   Ánh nắng chỉ luồn cánh cửa soi   Lặng lẽ nghĩ về người mến nhớ   Âm thầm suy quét kẻ hung hôi   Câu thơ vẫy bút ghi ngàn bận   Rốt cuộc sau nầy cũng mất thôi       Đặng Xuân Linh           Cung thương sầu nguyệt 
  
 Trăng tròn hay khuyết hoặc đầy vơi
 Luôn  tỏa vàng loang sáng cả trời.
 Chiếu xuống trần gian  trông rất đẹp
 Rọi lòng nhân thế tựa gương soi.
 Mỗi mùa tháng tám trung thu nhớ
 Những tiếng trẻ con cười mất rồi !
 Đất khách quê người thân lữ thứ
 Cung thương sầu nguyệt chẳng phai phôi
     Minh Hồ
 03 .05.13
  
  
 Trăng Buồn Đất Khách       Trung tuần trăng vẹn cuối thơi vơi   Lơ lửng buồn treo ấy giữa troi   Qua lớp sương khuya lu nhạt tỏa   Xuyên làn mây bạc tỏ mờ soi   Thương Hằng , Chú Cuội vì xa cách   Nhớ Thỏ,cây đa bị chiếm rồi   Chẳng khác chân dung người viễn xứ   Nỗi đau buốt nhục khó pha phôi.       Thái Huy,5-02-2013           Cuộc đời theo bóng nguyệt
  
 Tâm tư vương vấn mãi nào vơi
 Nỗi nhớ quê xa một góc trời
 Xứ lạ nhìn trăng rằm mỗi độ
 Sở trường thích thú tưởng đèn soi
 Kiếm miền quá khứ thời thơ ấu
 Tìm lại nỗi vui xưa mất rồi
 Lang bạt cuộc đời theo bóng nguyệt
 Lu mờ hay sáng chẳng phai phôi
  
 Minh Hồ Đào
 03.05.13
  
  
 TÌNH TRĂNG TRÒN KHUYẾT       Sao em nở múc ánh trăng vơi ??   Để khuyết nửa bên,dấu cuối trời !   Tựa chiếc thuyền nan chao giữa sóng   Như màn gương bạc chẳng còn soi   Cô Hằng méo mó cười hờ hững   Chú Cuội đu đưa giởn đủ rồi   Thương Nguyệt khuyết tròn ngày tháng lụn   Tình kia hàn gắn hết phai phôi ??       SONG QUANG