GOM LẠI NHỮNG VẦN THƠ
Nhưng người ơi nếu đã thương thật lòng
Tình sao có thể đem đong
Rằng tình kia có thật lòng hay chưa
Dù trời có nắng có mưa
Nhưng tình thì khác, ai đùa được đâu
Sao xem như nước qua cầu
Đã vàng thì chẳng là thau bao giờ
Bên trời góc bể bơ vơ
Nhớ thương người, người hững hờ thế sao?
Người gieo bao nỗi buồn đau
Bây giờ người bạc, qua cầu sang ngang
Lời kia sao lắm phũ phàng...
ĐT
Hương thu cũ còn chút gì vương lại
Để xót lòng trong tê tái chiều nay!
Trách làm chi một thời mình thơ dại
Thuyền xa bờ, lau sậy cũng buồn lây
Anh vẫn biết em lặng thầm thương nhớ
Ta cũng buồn vì lỡ một tình yêu
Sợi tơ tình đứt sầu rơi trong gió
Dở dang rồi tiếc nhớ biết bao nhiêu!
Nhưng thôi nhé đường xưa không lối lại
Và tình xưa cũng xa ngái mất rồi
Lá thu sầu, từng chiếc lạnh lùng rơi
Và tất cả chỉ là vùng kỷ niệm
Chiều thu muộn, mây thu về đọng tím
Không gian buồn chết lịm những ngày xưa
Nhưng tình cho đâu ai lấy được về!!!
Đành nhặt chút hương thừa tình dang dở
Thì sao gọi là mối tình lầm lỡ
Nếu lỡ lầm thì đâu chỉ riêng ai??? Nhưng em ạ! dù suốt đời thương nhớ
Dù suốt đời vẫn vọng mãi tình nhau
Giấc mơ xa còn vẳng tiếng tiêu sầu
Nơi khuê cát anh chỉ là dĩ vãng
Em bên người, đèn lầu hoa rực sáng
Đôi uyên ương năm tháng ấm êm rồi
Nhớ làm gì chút tình cũ xa xôi
Hãy đan lại cho chồng xong áo ấm
Viết làm gì để người xa lệ thắm
Mà đường xưa đã lấp mất nẻo về
Đường anh đi còn muôn dặm sơn khê
Mình đã bội ước thề ngày xưa ấy
Dù tim yêu muôn ngàn năm vẫn vậy
Dù tình trao không lấy lại bao giờ
Nhưng em ơi, chỉ còn những vần thơ
Duyên tình cũ đâu chờ ngày gặp lại
Dù có gặp cũng sẽ là mãi mãi
Anh bên lề hạnh phúc của riêng em
..........................ĐT Bản nhạc tình đã mất rồi giai điệu
Cho cung đàn lỡ nhịp biết sao hơn
Nơi phương trời anh sống với cô đơn
Đời phiêu bạc sao trách hờn tình cũ!!!
Đông sắp về ngàn cây đang ủ rũ
Người thương ơi, thế cũng đủ lắm rồi
Anh có về cũng sẽ mãi đơn côi
Và cũng chỉ tìm em trong giấc mộng
Sao xen được vào hạnh phúc em đang sống
Và làm sao em dám hẹn hò riêng
Dù chỉ một đêm trút bỏ mọi ưu phiền
Dù một phút thoả lòng rồi vụt tắt
Thì đừng nói tình sẽ không phai nhạt
Ván đóng thuyền rồi em hỡi còn đâu?
Chỉ còn ta muôn thở vẫn nặng sầu.
ĐT Ván đã đóng thuyền còn đâu than thở
Người thương ơi phận làm vợ phải làm
Nhớ thương hoài chi kẻ đã xa xăm
Để mang tội ngoại tình cùng chồng mới
Anh cũng muốn một đêm chung chăn gối
Để tâm tình lần cuối với người thương
Nhưng đời ta nay nắng mai sương
Mơ ước ấy cũng chỉ là ảo vọng
Vất bỏ đi một mối tình gió sóng
Về đi em để dệt mộng cùng người
Chúc tình duyên em mãi mãi yên vui
Là an ủi lắm rồi tình anh đó
"Ai cũng một thời để yêu để nhớ
Bận lòng chi những giây phút xao lòng..."
ĐT Và bây giờ thì ngày xưa xa quá
Phải không em, thời áo trắng tóc dài
Ta mộng mơ con đường nhỏ dáng ai
Về quê cũ, bận lòng nhau một chút
Hoàng hôn tắt trên con đường gầy guộc
Bông bí vàng, con bướm trắng ngày xưa
Giờ hấp hối giữa nắng chiều èo uột
Ta chợt nhớ ra Ngày ấy đã bao mùa
Em lỡ bước sang ngang đời con gái
Anh bao ngày lận đận bước phong sương
Em gãy đổ nửa chừng xuân tê tái
Ta bước đi chưa hết nửa chặng đường
Về quê cũ, một lần về quê cũ
Mái trường xưa rêu phủ biết bao lần
Vất bút nghiêng em sống đời thiếu phụ
Ta lỡ làng nhìn cánh phượng rụng đầy sân
Thương nhớ quá, những ngày xưa thân ái
Thuở học trò, nhìn lại chút tình si
Ta đứng lặng như trời xa Phạm Lãi
Nhìn vườn Ngô ngắm mãi dáng Tây Thi
Em ơi! vò nát xuân thì
Nhưng ta còn một chút gì cho nhau!!!
ĐT
Ừ ta biết em buồn chiều thu muộn
Ta dòng đời đưa đẩy bọt bèo trôi
Em ba mươi sầu dâng trong tâm tưởng
Ta nửa đời bạc tóc giữa chơi vơi
Có sao đâu em ơi buồn chi lắm
Để tâm hồn héo úa nửa chừng xuân
Nửa chừng thôi hoa hồng còn đang thắm
Em u buồn làm ta nỗi sầu dâng
Yêu một chút và vui lên một chút
Nhé em ơi để thấy vẫn yêu đời
Hãy đắm mình trong ảo mộng chơi vơi
Đừng tuyệt vọng khi đang còn xuân sắc
Đêm nay giữa trời khuya buồn hiu hắt
Chút tơ lòng se thắt gửi về đâu
Không gian lạnh sao khuya còn trầm mặc
Vui gửi em, ta xin nhận nỗi sầu
Xa xôi quá và em mờ ảo quá
Và chúng mình xa lạ chưa lần quen
Trang thơ này, xin được gửi đến em
Chút cảm xút, chút xao lòng viễn mộng...
ĐT
Mong manh lắm em ơi đời cô độc
Ước mơ gì hạnh phúc với tròn duyên
Tình còn xa quá đỗi ơi Nhã Uyên
Từng đêm lạnh con thuyền chưa bến đỗ
Kẻ lạ người xa sao lòng mong nhớ
Mong nhớ này ta biết gửi về đâu
Đêm trở giấc, giật mình lòng cứ ngỡ
Em yêu ơi! vầng trăng lạnh, mây sầu!!!
ĐT
Nhưng ai gửi và rồi ai sẽ nhận
Người muốn nhận thì sợ mình hụt hẫng
Biết phải người muốn gửi đến mình không?
Hay gửi sương đêm!; hay gửi đến nắng hồng!
Mà vội vã nhận tình không bóng lẻ
Nhặt sương rơi đêm sầu như giọt lệ
Em ơi buồn, vụn vỡ...Hoa tình yêu!
Xuân xanh ơi rơi mất giữa trời chiều
Xin góp nhặt một lần làm kỷ niệm...
ĐT ....Đời muôn ngả Nhưng hãy tin đời còn chỗ đáng yêu Hãy yêu bình minh, hãy nhớ nắng chiều Để còn lại chút gì cho cuộc sống ....Đời trăm lối mộng Đừng để mình lạc lõng giữa trời đêm Hãy ru hồn bằng khúc nhạc dịu êm Tình xưa mất nhưng còn đầy kỷ niệm ....Hoàng hôn tím Rồi bình minh sẽ thắm đượm màu hồng Ru đi em, ru duyên mới tình nồng Ta ước vậy, ước tình ai sẽ đẹp ....Em ơi bước tiếp! Còn chuyến đò đang chờ kẻ sang ngang Duyên ngày xưa đành chấp nhận lỡ làng Duyên mới, thời gian sẽ xoá mờ tình cũ ....Đời ta cô lữ Một lần muốn ướm thử chuyện sang sông... ĐT
Em ơi! chẳng lẽ cam đành vậy sao? Hãy quên đi chuyện thuở nào Cây hoa còn đó mưa rào sẽ tươi Và hoa rồi sẽ đâm chồi Nở hoa kết trái mấy hồi đâu em Vội chi mà đã trốn tìm Sang ngang hãy nghĩ bước thêm một lần Cuộc đời như áng phù vân Duyên nay chắp nửa chừng xuân còn dài "Cho hay muôn sự tại trời Trời đã bắt..." thì duyên người phải theo Phải duyên ba bảy cũng liều Cớ gì thủ phận eo sèo mền đơn... DT "Duyên trăm năm đứt đoạn
Tình một thuở còn vương..."
Thuơng em lỡ một đoạn đường
Thuơng ta trăm nẻo gió sương một đời
Có gì ngoài kiếp đơn côi
Thôi thì chia sẻ, ngậm ngùi ru ta
Cũng đành mơ khách đường xa
Cũng đành ngắm ánh trăng tà đầu non
Thôi em! nói chỉ thêm buồn
Hãy vui đi kiếp cô đơn đời này
Đông về ngọn gió lắc lay
Đông qua rồi sẽ có ngày là xuân...
ĐT
Tình duyên nồng thắm ai buồn làm chi Em ơi người ấy đã đi Trăm năm cách biệt thuơng gì cũng xa Cũng đành một kiếp phù hoa Để cho chuyện cũ nhạt nhoà đi thôi Người đi cũng đã đi rồi Người ở lại, cả tương lai còn chờ... ĐT Ta xa lắm em ơi có biết Đời lãng du biền biệt lênh đênh Nơi quê người xứ lạ buồn tênh Đêm trăn trở gối mền đơn lạnh Ta xa lắm một đời cô quạnh Hiu hắt buồn một mảnh tình xa Tự hỏi về đâu một kẻ xa nhà Căn trọ hẹp vẫn là mênh mông lắm Ngày qua nhanh sao đêm dài qua chậm Nỗi nhớ nào xoáy lạnh tận tim anh Để ươm mơ sao tình vẫn chưa thành Rồi ao ước một ngày mai hạnh phúc Ngày tháng trôi, yêu thương còn cơ cực Đêm từng đêm thao thức nhớ không nguôi Biết gửi về đâu để chia sẻ cho vơi Đành lấy trang thơ làm bạn đời độc thoại Vẫn còn xa mãi Người thương ơi, năm tháng nhớ thương hoài Nơi phương trời hư ảo bóng hình ai Giờ phương ây chiều nay mưa hay nắng Cho ta gửi chút sầu tư bình lặng Nhớ thương em Và chẳng chút vơi sầu Chút tình này anh gửi mãi về đâu!!! ĐT Tặng nhau chi đoá hoa hồng
Để ta cảm thấy nỗi lòng bâng khuâng
Người xa sao bỗng như gần
Nhưng hư ảo áng phù vân bập bềnh
Nhận mà tâm tư buồn tênh
Đời ta lên thác xuống ghềnh xa xôi
Bận lòng nhau lắm em ơi
Nhưng bến vắng chiều nay mưa giăng kín Đợi thuyền về chết lịm cả thời gian Người đã đi biền biệt mây ngàn Trên bến đợi, đã bao lần ngóng đợi Thế mà xa, sao mãi xa vời vợi Người ơi! bến vắng nặng mưa sầu Đã nửa đời, đã đợi chờ nhau Cành phượng tìm rũ rồi chiều cuối hạ Để thu về phượng xanh, xanh màu lá Rồi đông sang lá cũng rụng theo mùa Em đợi hoài một bóng người xưa... ĐT THƯ VỀ ANH
Anh ạ thời gian trôi nhanh quá Từ ngày Em thôi học về quê Em đã ra đi trong thất vọng ê chề Theo đoàn người di dân vượt biển Trong tâm tư bóng hình anh luôn hiện Một thời áo trắng bên nhau Những ươm mơ, những điều mình đã ước ao Một hy vọng tương lai rực sáng Từ là bạn Nụ hôn đầu mình đã cho nhau Trong em mối tình đầu Vẫn còn nguyên vẹn Rồi thời gian biến chuyển Lỡ làng duyên phận anh ơi! Bao năm rồi quá xa xôi Nơi quê người xứ lạ Cuộc đời trả giá Gia đình như nước lã người dưng Con nội trú tập trung mỗi tháng gặp một lần Chồng làm ca đêm ngày về lăn ra ngủ Em cuộc đời ủ rũ Một mình quãng vắng từng đêm Có những đêm mơ quờ quạng kiếm tìm Nhưng chiếc giường trống vắng Không gian yên lặng Như tờ... Anh ơi! từ xa anh em biết sẽ bơ vơ Có miệng như câm Vì suốt ngày có ai với mình mà nói Buồn quá đỗi Thế giới tự do, đói đầu gối phải bò... Ở nơi đây một vài người Việt của chế độ ngày xưa Thỉnh thoảng hô hào quyên góp Chuyển lửa về quê hương, họp... Nhàm tai lắm rồi chúng tích cóp rồi dông Tình cộng đồng Nên cho qua thở dài, lừa đảo! Sống xứ người mà như nơi hoang mạc Không họ hàng cô bác Không một người thân Chung quanh em chỉ làm bạn với bốn bức tường Ra vào lủi thủi Chồng quên chăn gối Mệt phờ sau tám tiếng ca đêm Giàu ư! nghe Việt kiều bà con nói "phát thèm" Nhưng không ai hiểu hơn người trong cuộc Cực khổ hơn chồng cày vợ cuốc Bị bọn người phân biệt rẻ khinh Sống với nhau không một chút tình Ai nhà nấy, cả đời không giao tiếp Không gian rộng nhưng lòng người chật hẹp Giờ em suốt kiếp Về thì thẹn lắm anh Thân em thôi thế cũng đành Nhớ quê hương, nhớ anh nhiều quá Anh giờ chắc đã Hạnh phúc rồi, tất cả phải không! Thôi! nói thêm chỉ vò nát cõi lòng Mười năm tình cũ như vừa hôm trước Làm sao quên được Quê hương mình đẹp tươi Sống với nhau tình đất tình người Đẹp, muôn đời đẹp quá Viết bai thơ cho anh như quen mà như lạ Nhìn biển cả mênh mông Nhớ thương ai như vò nát cõi lòng. LCB
Còn ta ru khúc lặng thầm
Đường chiều ngõ vắng, ngàn năm ru tình.
Ru ai! không; chỉ ru mình
Dòng sông chảy, thân lục bình lênh đênh
Một mình canh vắng buồn tênh
Đèn khuya một bóng, gối mền lạnh tanh
Mộng xưa như vỡ tan tành
Còn gì đâu nữa một mình...ru ta
ĐTTa đã biết rồi em đừng nói nữa
Chuyện tình buồn, một thuở trách đời sao!
Dáng em buồn làm ta cũng lòng đau
Thương em quá duyên đầu không trọn vẹn
Ai mất mát mà không hề lưu luyến!
Ai một đời không nhắc chuyện ngày xưa!
Vốn cuộc đời là nay nắng mai mưa
Thì đừng hỏi sao đông về giá buốt!!!
.........................Thì em ơi hãy bước
Cánh én chao nghiêng-phía trước sẽ xuân về
"Đời mất vui khi đã vẹn câu thề
Tình chỉ đẹp khi tình dang dở...(HỒ DZẾNH)"
Trong tình trường có duyên thì có nợ
Duyên đã đi, nợ còn đó nên sầu
Trong cuộc đời ai tránh được niềm đau
Tình đã mất, khó mà tìm lại được
........................Thì em ơi hãy bước
Phía chân trời đang rực ánh bình minh
Và như có ai đang gọi em tiếng kêu "Tình"
ĐT
"Đã thấy xuân về với gió đông
Với bên màu má gái chưa chồng..."NB
Còn em phương ấy giờ sao nhỉ
Đông hết, xuân sang có chạnh lòng!
Có thấy trời gian trôi đi mau
Trong nét vui kia có gợn sầu
Riêng ta xuân đến bâng khuâng lạ
Muốn gửi niềm riêng; gửi về đâu!!!
Một bước xa quê, một bước buồn
Xuân về nắng trải khắp muôn phương
Ta gửi tình xuân đi vạn nẻo
Gác trọ buồn tênh bốn bức tường
Gửi lời đẹp nhất xuân đến em
Gửi bướm, gửi hoa đến bên thềm
Để nhà em đẹp, sân em đẹp
Để em e thẹn, đẹp sau rèm
Vài lời chúc xuân, chỉ thế thôi
Riêng anh là Thế, đã Thế rồi
Chúc em năm mới duyên tình đẹp
Cuộc sống thăng hoa với muôn người...!!!
ĐT
Ép chi một khúc thơ Đường
Cho lòng cứ mãi buồn thương tủi sầu
Tương lai chẳng biết vể đâu
Đầy vơi, mặng đắng giọt châu hững hờ
Đường đời, danh lợi, thờ ơ
Sinh kiếp tằm phải nhả tơ... phải đành
Dù còn nặng gánh..phù sinh
Em ơi! chôn kín chuyện tình dù đau
Đâu đây xuân dến ngọt ngào!
ĐT
Anh đã về đây, đất Sài Gòn
Sài Gòn nắng ấm vẫn còn sương
Đô thành rộn rịp người, xe, phố
Em ở nơi nào hỡi người thương
Gửi một vần thơ nhớ đến em
Gửi chút sương mai lạnh bên thềm
Gửi chút hương đào Hà Nội phố
Gửi vào thơ, còn em biết đâu tìm
Anh gửi vào đây, chắc đúng rồi
Những ngày xa cách, nhớ thương ơi
Sài Gòn đang vào xuân em nhỉ
Nhưng mai anh lại bốn phương trời
Lại căn gác trọ, căn phòng hẹp
Một mình nên cứ thấy mênh mông
Chúc em xuân về, xuân thêm đẹp
Đẹp cả dung nhan, đẹp tấm lòng
Ngày mai anh lại bước lên đường
Nơi ấy xuân về, anh ly hương
Đành thôi! âu cũng là số phận
Đón xuân lòng gửi khắp muôn phương
ĐT
Tình mà đến thế thì thôi
Nói chi nữa chuyện ngậm ngùi lòng đau
Để em sầu, để người sầu
Và ta cũng thế, nói sao bây giờ
Chiều nay biên giới chơ vơ
Hoàng hôn xuống chậm, ta chờ hoàng hôn
Em ơi thoáng một chút buồn
Gửi về em, biết gửi phương trời nào
Người vui, ta đau, em đau
Ngả tư đường biết gửi sầu...về "mô"!!!
ĐT Cảm ơn người đã chúc xuân
Xuân xa quê, biết nên mừng hay không
Nhưng xin ghi nhận tấm lòng
Nơi đây ai cũng chờ mong Xuân về
Xuân về còn chút tái tê
Của mùa đông, nên xa quê càng buồn
Một lời chúc nghe thân thương
Ấm lòng người xuân tha hương một mình
Xin gửi ai một chút tình
Chúc mừng xuân mới, an lành vui tươi!
ĐT
Còn đây kỷ niệm nhạt nhoà
Kim cương hay đó chỉ là lệ rơi
Người thương ơi! ngày xưa ơi!
Cho em đau xót một thời...đã qua
Còn đây kỷ niệm nhạt nhoà
Kỷ niệm xưa, giờ chỉ là riêng em.
ĐT
Thôi đành ước hẹn trong mơ
Trăm năm kết chặt tình thơ đêm về
Hai phương trời, nẽo sơn khê
Bốn mùa chẳng gặp...đêm về tựa vai (Ja...)
Để em mơ giấc mơ dài Để em mơ bóng hình ai đêm về Nhưng người vẫn...dặm sơn khê Thôi đành ước hẹn, trăng thề mai sau ĐT
Đừng em nhé! hãy giữ nguyên như vậy
Đừng kéo thêm, hoa trắng sẽ úa tàn
Cành hoa kia một màu trắng đài trang
Đừng vội nhé! sẽ một đời hối tiếc...
ĐT
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2009 07:48:13 bởi Đình Thế >
Hà Nội Cuối đông, Hà Nội lạnh
Hà Nội buồn, Hà Nội vắng giữa khuya
Cái rét căm căm như sợ xuân về
Như đồng cảm với người xa về Hà Nội
Hà Nội không mưa, Hà Nội bụi
Hà Nội sương mù giăng khắp lối bình minh
Hà Nội hồ Gươm nước vẫn trong xanh
Hàng liễu rũ gợi ta nhiều về dĩ vãng
Em thương ơi! đã qua rồi năm tháng
Hoa sữa vẫn trắng màu, ngan ngát hương
Đâu đây vẫn nghe - ba mươi sáu phố phường
Năm cữa ô vẫn bạc màu rêu phủ
Về phố cũ
Một mình lang bạc phố phường đông
Phố vắng em xưa
Nghe nhung nhớ ngập lòng...
ĐT
Chúc ai một mùa xuân mới
Tình xuân dâng đầy, phơi phới
Vui đời một khúc xuân ca
Bao người ước mơ chờ đợi
Chúc Xuân nhưng không có thiệp
Đừng buồn ta nghe, Thanh Khiết
Lời chúc muôn vàn thân thương
Mãi mãi tình xuân - bất diệt
Chỉ vậy, mong rằng cảm thông
Nơi đây cỏ nội hương đồng
Mang tặng người nơi phố thị
Biết có ưng lòng hay không
Đành vài lời thơ chúc xuân
Chúc khoẻ, vui, đẹp bội lần
Mùa xuân duyên tình mới đẹp
Và TK mãi mãi xuân
ĐT Hà Nội đêm nay lạnh nhiều ghê
Đâu đây như đang đợi xuân về
Hồ Gươm nước xanh màu cẩm thạch
Lữ khách lặng thầm bước tái tê
Hà Nội sương mù giăng mắt ai
Hà Nội Bình minh vắng mặt trời
Không biết đêm qua chưa! đã sáng
Hà Nội bao đêm, chỉ một người
Một người đi trong bóng cô đơn
Cái lạnh cắt da, cuối đông buồn
Một mình, đêm lạnh ta thầm ước
Có em cùng bước một đoạn đường
Nhưng cũng chỉ là ước mơ thôi
Lang bạc đời ta vạn nẻo đời
Hà Nội xuân về trong giá rét
Có ai thương cảm một mảnh đời...
ĐT
Thế là năm cũ lại đã qua
Kỷ niệm ngày xưa có nhạt nhoà?
Niềm vui sẽ tới vào năm mới
Chỉ mong một chút nhớ gọi là…
Gọi là một chút nhớ thôi sao
Sắc Tigôn ấy nở độ nào
Trách ai đã vít cho tình vỡ
Tình vỡ hỏi ai chẳng vương sầu
Nhưng thôi trách móc làm chi nữa
Đã thấy xuân về giữa gió đông
Chúc ai năm mới hết bận lòng
Tình xuân đẹp, hạnh phúc về chan chứa
ĐT
Mới đây mà năm mới rồi sao
Năm cũ, ngày xưa quá ngọt ngào
Thế mà năm mới như vội đến
Để lòng ta bỗng chợt xôn xao
Năm mới còn đông, lạnh quá chừng
Năm cũ đi qua có ai mừng
Riêng ta năm cũ còn hơi hướng
Một chút xao lòng, ai dửng dưng
Thôi chúc nhau một năm mới về
Dù có nghìn trùng, dặm sơn khê
Năm mới đến, mong mọi điều đều mới
Sức khoẻ, tình yêu.. hạnh phúc tràn trề!
ĐT
Nhưng mơ rồi cũng chỉ mơ thôi Vầng trăng lơ lửng đã rơi rồi Vào chốn thẳm sâu trong đáy nước Tìm hoài sao thấy... ánh trăng ơi!!! ĐT Thân ta cũng mệt mỏi rồi mượn vần thơ để cuộc đời vui hơn Mong ai đừng có dỗi hờn Bận lòng nhau, nỗi cô đơn thêm nhiều Thì thôi muôn dặm phù kiều Gặp nhau buổi sớm ban chiều chia tay.... ĐT
" Anh ạ tháng ngày xa quá nhỉ Một mùa thu cũ một lòng đau"...TTKH Nghe thơ ai bỗng dưng sầu Một mối tình đang ngọt ngào chợt phai Để ai năm tháng thở dài Bên chồng vẫn đợi chờ người phương xa Tội tình chi hỡi cành hoa Ti gôn ngày ấy biết là còn tươi Để ai thương nhớ một người Bên chồng đan mãi một đời chưa xong Chiếc áo len ấm cho chồng... Người xưa là thể, thuỷ chung một đời Tình nay đã khác xưa rồi Không người thì chọn một người cho xong Không yêu cũng gọi là chồng Chờ người ư! lỡ người không trở về Đành thôi làm kiếp bội thề Miễn nhà cao, miễn có xe được rồi Trông chi một cánh chim trời Xa nơi xứ lạ...người ơi đừng chờ! ĐT Đành thôi trách chi nữa người xưa Thu cũng đã qua, gió chuyển mùa Đông về đan áo cho chồng ấm Tình cũ xa rồi dãi lau thưa... Đừng oán hờn nhau... những phút giây Đừng kéo ngày qua đến phút này Hãy im lặng và chôn tình cũ Bên chồng hưởng hạnh phúc mê say Ngang trái ngày xưa cũng úa rồi Nhắc làm chi nữa bận lòng thôi Mưa buồn mưa hắt cho lòng ước Quên hết đi em, chuyện một người! ĐT Ta tìm lại bên em - trang nhật ký Kẻ giang đầu, người giang vĩ xa xôi Vần thơ sao vẫn ấm áp bồi hồi Lòng khẽ hỏi, em ơi! tình vẫn đẹp Ta bước tiếp Dù nghe tình phôi pha Em luôn khách khứa đầy nhà Anh đứng ngắm từ xa và lặng lẽ Nói một mình - em nhé Vui lên đi với đời Anh về trong bước đơn côi Nghe sương xuống lạnh, nghe đời mênh man... Đâu đây một chút gió ngàn ĐT
Chiều mưa bến vắng bóng đò Thương thân lữ khách giang hồ lênh đênh Chiếc thân sóng gió gập ghềnh Hành trình vạn nẻo, buồn tênh cuộc đời Lúc buồn thự thán ta ơi! Đâu là bến, đâu là nơi ta về Đành thôi gió lạnh tái tê Nhìn người hạnh phúc mà tê tái lòng Chiều nay trên bến nhìn sông Mưa đang rơi, một mùa đông đến rồi Lòng buồn biết thuở nào nguôi Biết ai dám gửi cuộc đời cho ta Mà yêu, mà nhớ thiết tha Có chăng đó cũng chỉ là... cho vui??? ĐT
Tình yêu như sợi chỉ mành Vít chi hoa trắng tưởng tình trắng trong Rồi đêm kia lệ ròng ròng Tiễn đưa người bước sang sông lòng buồn Người đi suối chảy mưa tuông Bao nhiêu cách trở dặm trường em ơi Thế là đành, thế là thôi Trăm năm cũng đã lỡ rồi duyên nhau... ĐT "Mấy hôm nay vắng bóng nàng Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong Cái gì như thể nhớ mong..." NB Nhớ trăng khuyết, nhớ nước trong, đêm nào Đêm ơi! đêm tối làm sao Mờ nhân ảnh biết tìm đâu bây giờ Vẫn chân trời mộng bơ vơ... ĐT Trăm năm chỉ một chữ tình
Mà sao khuấy động đời mình biết bao
Để đời vật vã hư hao
Để người lệ thắm tuông trào thuơng mong
Để ta đêm đợi, ngày trông
Đế ai mòn mỏi, nao lòng nhớ nhung
Chỉ là một chữ tình chung
Bao thơ ca, nói không cùng từ xưa
Đến nay và mãi bao giờ
Ôi chữ tình... chẳng bến bờ nhân gian...
ĐT
Nói hoài hai chữ tình chung Tình riêng ai lại nỡ không nói gì Hỏi hoài là thứ chi chi Mang sung sướng, gieo sầu bi cho người Yêu thương, Hạnh phúc, Vui cười Xót xa, bi luỵ một đời vấn vương Tình là hận; tình là thương Theo ta đi vạn nẻo đường không phai Vui - Tình ơi; Hận - Tình ơi Chia ly gọi mãi một đời sao quên ........ Tình cho đời mãi buồn tênh Trời cay nghiệt quả - không quên được tình!!! ĐT
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: