GOM LẠI NHỮNG VẦN THƠ
Ngày xưa áo trắng
Ta biết rồi đời em giờ trống vắng Nơi quê người, lạc bước cô đơn Những khát khao chưa thoả tâm hồn Mơ ước mãi được bước về lối cũ Tình hao gầy xanh xao đời viễn xứ Phương trời nào, đường vắng, lá me bay Nhớ đường xưa lá me rụng, tóc dài Vương vương nhẹ như hoa cài... áo trắng Em thuơng ơi! giờ đây bao năm tháng Gót giang hồ ta vẫn bước cô đơn Thuơng em xa cùng cảnh ngộ thuơng buồn Ngày tháng cũ vương hoài hình bóng cũ Nhìn trăng đêm lững lờ trôi, liễu rũ Nhớ thuơng về mái tóc xoả bờ vai Ngày ấy em ơi sao ta vẫn tình hoài Thuơng nhớ quá một ngày xưa - áo trắng ĐT
PHƯỢNG BUỒN Ngày xưa xa quá...chất chồng Em xưa vắt vẻo đợi trông phương nào Gió chiều cánh phượng lao xao Gió chiều tà áo bay vào mênh mông Gió chiều cho tóc nhẹ rung Mơ chiều cánh nhạn phiêu bồng muôn phương Em ơi ta đã lỡ đường Còn đâu những cánh phượng buồn ngày xưa! ĐT
BIỂN CHIỀU
Em bước cô đơn trước biển chiều Vầng trăng mờ nhạt bóng cô liêu Sóng xô bờ đá tung hoa trắng Áo trắng em buồn biết bao nhiêu Về đâu những cánh hải âu ơi Che nửa vầng trăng giữa bầu trời Có về hun hút nơi xa ấy Ta gửi lời thuơng đến một người... ĐT
TRẢ NỢ TÌNH
Em ngồi đó một thân hình kiều mỵ
Đôi mắt buồn như suy nghĩ xa xăm
Ta đang đứng nơi miền xa - vạn lý
Nhìn hình em mà chắc lưỡi than thầm
Em đẹp quá! ta chỉ người vô vị
Bỏ tuổi xuân theo đuổi mộng giang hồ
Ta là nợ trần của em; ta ích kỷ
Để em buồn đơn lạnh giữa hư vô
Thôi rũ bỏ tình anh đi em nhé!
Nợ tình anh coi như trả xong rồi
Tìm duyên mới cho nợ tình anh nhẹ
Đợi chờ gì duyên cũ mịt mù khơi
ĐT
RU TA
Ai buồn cô lẻ cánh chim côi
Dòng Hương hờ hững chẳng nỡ trôi
Câu hò đêm lặng vui lòng khách
Mà nghẹn tiếng tơ cất nên lời
Hỡi người thương ơi, gừng - muối cay
Than thân phận bạc biết sao đây
Đã lỡ ươm tơ, đương mộng đẹp
Vườn yêu hé nở, lỡ chia tay
Ta đã mất nhau, mất thật rồi
Tình riêng xin giữ một mình thôi
Mùa yêu đành dứt, gom nỗi nhớ
Khuya về sương rớt mặn làn môi
07.03.09
ND87 NGỠ NGÀNG
Sông Hương nước chảy lặng lờ
Con thuyền bến Ngự còn chờ khách sang?
Xa nhau gặp lại ngỡ ngàng
Gừng cay muối mặn, võ vàn nhớ thương
Người ơi! một thuở còn vương
Ươm mơ mộng đẹp, mù sương nặng lòng
Gặp nhau kỷ niệm chất chồng
Người đứng đó sao lời không trao lời
Xa xôi đã một quãng đời
Thuyền bến Ngự sắp ra khơi, sang bờ???
Nên gặp nhau mới hững hờ
Nửa như quen lắm, nửa ngờ rằng... không
Tháng ngày đã mỏi mòn trông
Giờ gặp lại sao nỗi lòng...xa xôi
Phải chăng em sắp đi rồi!!!
ĐT
Buồn thêm !
Nhớ ngày xưa...lá Diêu bông
Anh theo em mãi mà không nói gì
Cũng lắm lúc,
Cũng đôi khi...
Em len lén ngó người đi sau mình !
Anh theo lẻo đẻo,
lặng thinh
Bàn tay bối rối em vin áo dài
Lá me theo gió bay bay
Thầm thì em ước: đường dài...dài thêm...
...
Ngày xưa là những ấm êm
Chỉ làm đầy nổi buồn thêm - bây giờ !
Tú_Yên
......................buồn thêm - bây giờ!
Ngoài trời lất phất cơn mưa
Mà trong lòng lạnh ngày xưa đang về...
Em ơi! ngày ấy tóc thề
Gió bay, cúi mặt mân mê áo dài
Bao năm lận đận quê người
Chiều nay mưa, cả bầu trời nhớ em
Diêu bông! anh đã đi tìm
Bao năm nào thấy
Còn em đi rồi
Lang thang, anh vẫn một đời
Đi tìm nhưng, diêu bông ơi! phương nào???
ĐT
......................buồn thêm - bây giờ!
Ngoài trời lất phất cơn mưa
Mà trong lòng lạnh ngày xưa đang về...
Em ơi! ngày ấy tóc thề
Gió bay, cúi mặt mân mê áo dài
Bao năm lận đận quê người
Chiều nay mưa, cả bầu trời nhớ em
Diêu bông! anh đã đi tìm
Bao năm nào thấy
Còn em đi rồi
Lang thang, anh vẫn một đời
Đi tìm nhưng, diêu bông ơi! phương nào???
ĐT
Diêu bông nơi nào ?
Diêu bông
Có thật hay sao ?
Để anh cứ phải lao đao đi tìm !
Được gì ?
Khi đất lặng im
Bóng em giờ đã đắm chìm nơi đâu ?
Diêu bông
Để nhớ, để sầu !
Và anh tóc đã bạc màu thời gian ?
Tìm gì ?
Anh cứ lang thang !
...
...
Tú_Yên
Yêu thương ơi! Tuy dặm trường cách trở
Thì còn đây chút duyên nợ ta mang
Giữ cho nhau vần thơ chẳng muộn màng
Bay khắp chốn hát vang lời yêu thật...
Tóc nâu
Ta vẫn biết một lần yêu ngây ngất
Duyên nợ này mang nặng cả đời nhau
Và tháng năm tình xa nhưng chồng chất
Ta vẫn mang, nhưng cách trở lòng sầu
Em phương ấy mơ về thời vụng dại
Ta suy tư tìm lại thuở xa nào
Bước đường đời đã xui mình xa mãi
Vần thơ muộn màng xin gửi lại cho nhau
ĐT
ĐỢI CHÀNG
Ta mải tìm nhau giữa cuộc đời
Mải tìm trong giá buốt tuyết rơi
Ngàn lần giấc mộng ta tìm mãi
Cho nỗi nhớ nhung chẳng thể vơi
Anh ở nơi nào, anh ở đâu?
Làm sao ta bắc được nhịp cầu
Ngàn đêm nỗi nhớ về miền nhớ
Để trái tim đau, giọt lệ sầu
Chẳng biết bao giờ ta gặp nhau
Non cao rừng thẳm biển sông sâu
Tương phùng tương ngộ tan khói biếc
Làm sao đến được, hỡi anh yêu!
Bơ vơ chờ đợi tím nắng chiều
Trắng những đêm thâu, bến cô liêu
Tìm anh, em gom từng giọt nhớ
Gửi vào lời thơ bớt quạnh hiu
Gió ơi! Gió đi khắp trần gian
Nắng ơi! Nắng chiếu sáng ngập tràn
Hãy đợi cho ta cùng theo với
Đến tới bờ yêu trái tim chàng!
20.03.09 ND87
NGẬM NGÙI
Nhưng đành muôn dặm quan san
Một đôi mắt đẹp ngỡ ngàng lòng ta
Dặm dài trời đất bao la
Đâu nơi hội tụ cho ta gặp mình
Lời thơ nghe nặng ân tình
Chỉ là thơ, chút mong manh tình hoài
Còn ta vẫn biệt phương trời
Đọc thơ em chỉ đôi lời thiết tha
Mà mơ mà ước cao xa
Mơ thiên đường, mơ ngọc ngà... mà thôi
Xa xôi thì vẫn xa xôi
Nói thêm chỉ để ngậm ngùi cho nhau...
ĐT
BẠCH MÃ NƠI ĐÂU
Cửa nhà tôi, tối nay mở khe khẽ
Đón trăng trong và đón những say mê
Tâm hồn tôi trăng len vào rất nhẹ
Vệt tình yêu sáng mãi trong lòng
Cũng đêm trăng khi tôi còn con gái
Tôi ngắm trăng bên cửa để ngóng trông
Để hoài vọng một tình yêu thơ dại
Bạch Mã kia sẽ đến tặng hoa hồng
Rồi cuộc đời cứ thế mãi xoay vần
Chàng Bạch mã đi hoài không tới
Nhưng bây giờ mới là người tôi mong đợi
Một chàng trai, giản dị một tình yêu
Hà Thu
MẤY VẦN THƠ
Ta đã qua nơi ấy biết bao chiều
Căn nhà ấy, cữa khép hờ lặng lẽ
Ta mơ một lần len vào rất khẽ
Để mong chờ, hoài vọng một tình thơ
Nhưng ánh trăng trôi mãi hững hờ
Trên lưng ngựa giong hoài không đến được
Ta ước ao được về từ kiếp trước
Hỏi một người quê lụa "đó là đâu?"
Dòng sông nào chở nặng mùa thu
Cho ta gửi một tình yêu giản dị
Tưởng tương ngộ, vô duyên đành vạn lý
Hà Nội ơi như vò nát mong chờ
Chỉ còn nơi này, thư quán mấy vần thơ!
ĐT
Ngày chúng mình quen nhau em vẫn còn nhớ rõ
Cũng tháng ba trời nở rộ hoa đầy ...
...Ngồi bên anh em có trọn một vòng tay
Rồi hai đứa môi kề môi say khướt ...
Ừ nhỉ! chúng mình xa nhau trên bước đường xuôi ngược
Hai phương trời, anh không dám ước mơ xa
Nói gì đây với em, khi 2 kẻ xa nhà
Nơi đât lạ quê người đầy tất bật
Trong sâu thẳm nhiều điều mình đánh mất
Đâu chỉ tình yêu mà tuổi trẻ cũng nhạt nhoà
Những đêm buồn ôn kỷ niệm ngày qua
Ngày ấy, trời tháng ba hoa còn nở rộ
Một nụ hôn cho đời nhau giông tố
Một vòng ta gieo khổ cả đời nhau
Giờ em San Jose còn anh mãi đâu đâu
Không định được, tình đầu đành xa cách
Trời Nam, đất Bắc
Tình xưa em ơi, như đã mất tự bao giờ
Tâm sự này gửi lại em, những vần thơ....
ĐT
"Qua gần tổ ấm đôi chim bạn
Chợt thấy lòng buồn đau ngẩn ngơ" Xuân Diệu
Ai biết đâu chỉ đôi bóng chim mờ
Ta ảo tưởng là thiên đường hạnh phúc
Cuộc đời vốn phù du và trần tục
Cũng chỉ là ảo ảnh, mộng mơ thôi
Chưa bước đi hết cả suốt cuộc đời
Thì hạnh phúc biết đâu là vĩnh viễn!
Ngọn đèn tắt, đôi chim kia tan biến
Thì sắc màu hạnh phúc sẽ mong manh
Từ xa xôi vọng mãi tiếng kêu "tình"
Thì em hỡi có gì là mãi mãi
Một thời vụng dại
Bây giờ đau thương
Chỉ là
một thuở còn vương
ĐT
XIN GIỮ
Tìm làm chi nữa,chiếc lá rơi Tìm làm chi nữa,
đã lỡ rồi Hoàng hôn nhuộm tím miền quê vắng Ngàn yêu xin giữ một mình thôi 29.03.09
ND87 Dù đã lỡ trời thu nào lá rụng
Làm sao quên nên anh cố đi tìm
Miền quê vắng hoàng hôn về nhuộm tím
Ta ngã gục rồi bỡi lý lẽ con tim
Thì đừng trách rằng "thôi tìm chi nữa"
Bỡi tim yêu chất chứa đã một lần
Và một thời em cho ta ánh lửa
Ta mơ hoài hình bóng của giai nhân
ĐT
Đông về tuổi ba mươi
Đông lạnh nhiều thêm tuyết trắng rơi
Mắt em khóc đỏ nỗi nhớ người
Đông về đầy phố người hãy lại
Mang chút nắng về tuổi ba muơi
Mùa đông tuyết trắng phủ kín trời
Lạnh lòng nhớ lắm chẳng hề vơi
Nhìn đông hoa xuân bao giờ nở
Cho phố đông tràn nắng ấm rơi.
Như Hằng
* Ghé qua thăm Đình Thế, chúc bạn vui thật vui, và hạnh phúc trong cuộc sống. Hãy cười lên nào !!! Hịc
MẸ VẪN CHỜ Đất Mẹ mong chờ đứa con thương
Bao năm còn giong ruổi dặm trường
Lưu lạc xứ người mùa đông lạnh
Nhớ vòng tay mẹ những nụ hôn
Tha hương có biết ai còn nhớ
Một thời thơ dại, một người thương
Sông quê mòn mõi mong con Mẹ
Một ngày trở lại với quê hương ĐT MÃI NGÁT HƯƠNG ! Biết gửi về đâu chút nhớ thươngĐèn khêu tim lụn những canh trườngChia tay bịn rịn câu hò hẹnLy biệt nghẹn ngào đắng nụ hônRượu cạn sầu đây thương bóng lẻTơ chùng phím lạc nghẹn cung thươngTrăm năm duyên nợ ta mình lỡVườn mộng hoa tình mãi ngát hương ! N U
Cố Nhân Còn nhớ không em, hỡi người thương! Ngày xưa hai đứa học cùng trường Hè về cánh phượng rơi, trưa nắng Thu đến lá me rụng, hoàng hôn Giờ thì xa cách bao nỗi nhớ Biết vậy thuở gần chẳng gợi thương Bao năm tưởng đã quên người cũ Mà lòng như còn mãi dư hương ĐT
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: