Trích đoạn: Đình Thế
Ta không muốn để ai buồn trăn trở
Thơ ta buồn, tâm tư lỡ buồn thôi
Có nhiều khi cũng muốn viết thơ vui
Nhưng đặt bút, thơ cứ buồn man mác
Mà đã vậy thì làm sao đổi khác
Hỡi người thơ, người tri kỷ trong thơ
Vắng xa lâu, như có chút mong chờ
Dù vẫn biết tình thơ là hư ảo
Con đường độc đạo
Nắng chiều dần tắt trời tây
Ước mơ ai, song bước đoạn đường này
Chân không mỏi
Một đời
không mỏi
ĐT
Tú Yên đi đâu lâu quá vậy, để vườn thơ cũng xa theo, ĐT tìm hoài không thấy. Thơ TY hay và buồn man mác, ĐT cảm giác có gì đồng điệu nên rất thích hoạ với TY; Chúc TY luôn vui nha!
Chiều dần rơi...
Dù vẫn biết tình thơ là hư ảo
Đường chông chênh nên chao đảo niềm mơ
Chiều dần rơi...rơi cả những vần thơ
Cho ai mãi mong chờ và ngóng đợi !
Người đứng đấy...cuối đường ta đi tới
Có cùng nhau đi nốt đoạn đường trần ?
Có cùng nhau chia sẻ những gian truân ?
Hay cũng chỉ là một lần lỗi hẹn ?
Đời rơi theo vần thơ không trọn vẹn
Để bàn chân...hụt hẫng...những bàn chân !
Tú_Yên
Cám ơn ĐT đã quan tâm và chia sẻ. TY cũng không đi đâu, nhưng hình như...thơ đã bỏ TY thì phải ! Lâu lâu thì lại vậy ! Đầu óc trống trơn, chẳng muốn làm gì !