Huynh Mars làm hay lắm !
Thơ của BN làm cũng đúng vần, hợp điệu.. nhưng đúng là không hay bằng, cảm xúc như đã mất đi một phần. Không biết những cây bút khác thấy thế nào, nhưng muội thấy bài thơ của BN hoàn hảo về câu chữ quá nên mất cái chân chất đời thường, mất cái hồi ức của tác giả.
"Có người anh dũng cờ lau vẫy vùng " nếu thay bằng "Có người anh dũng xả thân quên mình" sẽ thành ra "kinh điển", một lối mòn của văn học khi nói về người anh hùng. Vả lại khí chất hiên ngang mỗi người mỗi khác, "anh hùng áo vải" nghe nó vẫn đậm chất oai phong hơn là "anh hùng vì nước quên mình" là do vậy..
"Hoàng Long yêu dấu in tình Quê hương" nếu thay bằng "Hoàng Long yêu dấu...in hình thân thương" thì liệu chữ "hình" của "hình bóng" có sâu bằng chữ "tình" hay chăng?
"Nhớ hồi thơ ấu xa xưa " nếu thay bằng "Nhớ thời thơ ấu náu nương" thì hai chữ "xa xưa" gợi lên hồi ức về cái "của mình", còn hai chữ "náu nương" khác gì như cái mình "tạm có" hay may mắn có một lần trong đời..
"Cờ lau tập trận, thân mình làm trâu " nếu đổi là "Cờ lau tập trận thân trường giả trâu" thì chữ "làm" này tái hiện cả một sự dâng hiến, cảm giác cố sức một cách hồn nhiên.. bây giờ đã trở thành hạnh phúc, với chữ "giả trâu" chỉ thể hiện được một kỷ niệm thời trẻ thơ mà thôi..
"Một thời yêu dấu êm đềm" nếu thay bằng "Một thời yêu dấu khắc sâu" chắc là cũng hay hihi.... nhưng nếu để "êm đềm" có lẽ sẽ gợi mở hơn về một quãng thời gian trôi qua bình lặng mà khó quên, không cần phải là cái gì đó rõ nét.. nhớ câu thơ của Hàn Mặc Tử "Áo em trắng quá nhìn không ra" hay "Ở đây sương khói mờ nhân ảnh"... là ý này vậy..... lặng lẽ trôi qua một cách êm đềm.. lòng người vương vấn mãi
"Vui đùa sông nước êm đềm tình Quê" nếu thay bằng "Vui đùa sông nước đậm màu sắc Quê" thì phải nói "màu sắc quê khó sánh với "tình quê" rồi, đặt trong ngữ cảnh này thì "màu sắc" có vẻ hơi khiên cưỡng...
"Bây giờ xa mãi ngàn phương" nếu thay bằng "Bây giờ xa lắm bờ đê" thì cảm giác về sự day dứt trong lòng tác giả cũng giảm xuống một nửa
Những câu cuối cũng thế hix....
Thật ra muội không phải chăm chú vào từ ngữ đâu, vì nếu đọc kỹ sis BN sẽ thấy huynh Mars đã dùng phép lặp từ, lặp đi lặp lại đều là có dụng ý. Thỉnh thoảng quê hương không chỉ là mảnh đất, quê hương cũng có thể được nhân hóa trở thành một con người, mà tác giả từng có một mối tình êm đềm nhưng mãnh liệt, dù tha hương lập nghiệp nhưng hình bóng người yêu dấu (quê hương) vẫn lắng đọng trong hồn tác giả hihi
....... muội nghĩ vậy thui hihihi....
sis đừng có buồn muội nhé !!!
Muội từng viết "Đến đây ta ngắm biển yêu kiều", là xem biển như một người con gái... nhưng cũng không nhiều người hiểu được, chỉ nghĩ đơn giản là một vẻ đẹp yêu kiều..