Trích đoạn: Hà Thu
Trích đoạn: Tứ Trụ
Luận Trí Thân
Ai nhớ thương ai thơ thật buồn?
Chợt xem cảm giác lệ đang tuông
Ôi sao thương quá cho người ấy
Tâm không tự chủ phải ôm buồn?
Cõi tạm đời này ai nhận ra.!
Cái tâm cái trí chính chủ nhà
Xác thân mượn tạm ta tu tập
Cầu nguyện cho người sớm hiểu ra
Nhận ra buông bỏ cái buồn đi
Cho lòng thanh thản chẳng sầu bi
Trần thế cho ta xem trái phải
Dùng trí giúp người dẹp sân si
Sân si buông bỏ trí viên thông
Dẫu bỏ xác thân trí trong ngần
Kiếp kiếp không còn vô minh nữa
An nhiên tự tại có hơn không?
Mytutru
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64420/C16DAC05B2E545EEB34D6A7C81858798.gif[/image]
BUÔNG SAO ĐƯỢC?
Cũng muốn buông bỏ cái buồn đi
Nhưng người phàm tục vốn Sân, Si
Muốn gỡ chẳng làm sao gỡ hết
Muốn kêu lại chẳng biết kêu gì.
Thân trí giờ đây đã rã rời
Vô minh hay minh cũng thế thôi
Lửa lòng đã nguội đi từng đợt
Cất bước về đâu cũng muộn rồi.
An nhiên tự tại là mơ thôi
Một bước trần ai lạnh toát trời
Ngửa cổ lên nhìn xem thế tục
Cúi mặt ước mình hoá mưa rơi.
Hà Thu
Buông Bỏ Khổ Tâm
Theo lời Đức Phật có dạy rằng
Phước người được hưởng đủ "Lục Căn"
Mặt hoa da phấn đang thụ hưởng
Do kiếp xưa "Gieo Đức, dầy công"
Phước như cây trồng sanh quả ngọt
Sung sướng hơn mọi vật cùng chung
Tham, Sân, Si.. Gốc nguồn "Tam Độc"
Buông bỏ đi.. Thoát mọi "Khổ Tâm"
Mytutru
Ghi Chú: Lục căn,= Mắt, Tai, Mũi, Lưỡi, Thân và Ý
Tam Độc,= Tham lam, sân giận và Si mê.. Khổ
Buông khổ để nuôi trí khi không còn xác thân
Giữ Tâm ở mức độ "Bình tỉnh và biết tự chủ"
Thương Tặng