THƠ BÚT LỒ Ô (Cấm trẻ em dưới 18 tuổi)
Thật cũng may cho anh Đình Thề Đến rồi...rồi lại quá say mê Nhưng...như anh nói không tác dụng Sợ là có đi.... chả có về Anh đem bia vại...dọa Nữ nhi Hẳn là thấy ngon...cứ thử đi? Sợ anh say trời trăng nghiêng ngả Lóng ngóng...mà chẳng biết làm gì S X 17
Nói dzề nhậu thì chị em có nước xách dép chạy theo anh em tui mà thui nhớ!
Đây là bài thơ độ lại từ bài Quê hương, xin mời chị em thưởng thức nha!
Nhậu - Đời trai ngày hai cữ là thường
Nhậu - sương sương năm mười ve lớn nhỏ
Ai bảo lai rai là khổ
Tôi mơ màng nghe hơi men vút lên cao
Có một lần nhậu xỉn té cạnh cầu ao
Vợ bắt được chưa đánh roi nào đã khóc
Cô bé nhà bên nhìn tôi cười khúc khích
Chị giận rồi... tối qua ngủ với em...hihi
Còn đây nói dzề số phận Đàn ông khi nhậu dzà thái độ đối xử của mấy "mụ" Sư Tử Hà.....Hà......, thôi Hà gì cũng được "do tui sợ đụng chạm mà hi hi"
Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Mình nhậu lai rai để giải buồn
Anh một cốc là tôi một cốc
Anh nói hai thằng "đô" tương đương
Thuở ấy vợ anh quá lạnh lùng
Anh nhậu vô rồi, bắt nằm không
Có lần mặt mũi anh đầy cát
Vợ đuổi ra hiên, thấy chạnh lòng
Đã vậy còn gây khó cho tôi
Bia rượu một mình uống sao vui
Mỗi lần thèm nhậu sang rủ bạn
Cứ nói rằng anh đã đi rồi...
Lúc ấy nào tôi có biết gì
Rằng anh bị vợ chẳng cho đi
Cho nên cười bảo về nhắn lại
Vẫn chỗ chiều qua - Quán Trúc Ly
Đâu biết rằng anh bị vợ "quầm"
Mặt mày sưng húp tựa cái mâm
Nhìn anh tàn tệ tôi thương lắm
Nhưng biết làm sao, chỉ lặng câm
Từ ấy hết xuân rồi lại thu
Vợ anh đay nghiến mãi đến giờ
Và tôi vẫn biết, tôi luôn nhớ
Bạn nhậu vì sao vẫn hững hờ
Nếu biết rằng anh bỏ nhậu rồi
Thôi thì, anh chết quách đi thôi
Sống làm gì nữa cho chật đất
Những kẻ như anh - "vợ hơn trời"
Thân tặng bạn nhậu cũ
"Theo hai sắc hoa TG"
Minh Xuân nhậu với anh Thế cho đỡ buồn nhé.
Đông đã qua rồi xuân lại sang
Băn khoăn bao nỗi nhớ nhà hàng
Vợ dữ thực tình tôi đình bỏ
Để rồi lại được nhậu lang thang.
Mỗi tối đi về lại nhớ anh
Rượu ngoại, bia tươi rất là sành
Nhậu tới, nhậu lui nào ngại vợ
Chí trai há sợ lúc tanh bành.
Anh bảo tôi rằng cứ nhậu đi
Vợ con suy nghĩ để làm gì
Sống phải như anh thì mới đáng
Vợ réo bao nhiêu vẫn tì tì.
Thế rồi cho đến một buổi hôm
Tôi vừa đi qua quán bia ôm
Thấy anh che mặt, chào không dám
Bên cạnh vợ anh mắng tùm lum.
Ngày tháng qua rồi năm lại năm
Một bữa tôi vừa định đến thăm
Tới ngõ nghe đâu tin sét đánh
Anh đã đi rồi, chốn xa xăm.
Trời ơi, trời có biết hay chăng
Hàng xóm nhà anh kể lại rằng
Hôm đó đi nhậu anh về muộn
Vợ nổi lôi đình, anh nhăn răng.
Tôi lại về đây quán nhậu xưa
Quán nay còn đó rượu bốn mùa
Anh mãi là chai (trai) bên bàn nhậu
Còn tôi thấy vợ chẳng dám đùa.
Kính nhớ anh
Theo "Núi Đôi"
Dạo qua cái xóm thơ vui
Đâu đâu cũng thấy mọi người kháo nhau
Đàn sư tử cái, năm trâu
Tuyển vệ sĩ làm đồ nhâu (nhậu) cho mình
Nghe qua mà thấy thất kinh
Xuân ơi Xuân hỡi, Minh ơi Minh à!
Mau mau về đóng cữa nhà
Đừng ra ngoài nữa kẻo mà bị nhâu
ĐT không bảo đảm đâu
Có sư tử chúa Hà.... đang rình..
*** Ghi chú:.... Đông; đừng hiểu nhầm à nha
Bà ba ơi, anh nhớ em
Như con nít nhớ cà rem dzậy mà
Như con dế trống đi xa
Lâu lâu lại nhớ quê nhà gáy chơi
Con dế nó gáy một hơi
Còn anh nhớ cả một đời làm trai
Nhớ em rồi nhớ bà hai
Bà năm, bà bảy, nhớ hoài bà tư
Nhớ ghê thân xác mệt đừ
Số tui sao quá hao hư dzầy nè!!!
THƠ ĐỌC THEO KIỂU LÔ TÔ
Xốc xốc xốc tui mốc con cờ ra con gì ra đây, com mấy gì đây
Trười mưa lâm râm ướt dầm bụi hẹ,
Con gái chưa chồng bỏ mẹ theo trai
Con hai mươi con hai
Con hai mươi hai cờ đã ra rồi, com mấy gì theo, con gì theo đây!!!
Thương em anh dắt vào bụi tre
Vào bụi tre em hổng chịu đâu nghe
Vào bụi tre em sẽ dzề mét ba
Con hai mươi con ba
Con hai mươi ba cờ đã ra rồi, com mấy gì theo, con gì theo đây!!!
Mẹ thương con cho ăn thịt chuột
Vợ thương chồng phải tuột...... (vòng vàng) ra
Con tám mươi ba...
Mời tiếp!!!
Thơ dzui dạo này dzắng
Sư Tử đang lẳng lặng
Rút cả dzào rừng sâu
Hay đã bỏ đi đâu
Cả làng rầu rã ruột
Thơ dzui thành sướt mướt
Tui buồn hết muốn dzô
Bút pháo, bút lồ ô
khô queo trong nghiêng mực
Đêm đêm buồn thao thức
Bỡi thơ hổng còn dzui
Chắc chia tay cho rồi
Ở lại lòng buồn quá
Chào tất cả!!!
Hôm nay mới đến Bến Tre
Đến nơi mới biết lắm ghe, nhiều dừa
Ghe to, ghe nhỏ, ghe vừa
Con gái vắt nước cốt dừa giỏi ghê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2009 18:57:19 bởi Đình Thế >
Trích đoạn: Đình Thế
Thơ dzui dạo này dzắng
Sư Tử đang lẳng lặng
Rút cả dzào rừng sâu
Hay đã bỏ đi đâu
Cả làng rầu rã ruột
Thơ dzui thành sướt mướt
Tui buồn hết muốn dzô
Bút pháo, bút lồ ô
khô queo trong nghiêng mực
Đêm đêm buồn thao thức
Bỡi thơ hổng còn dzui
Chắc chia tay cho rồi
Ở lại lòng buồn quá
Chào tất cả!!!
Chẳng ngờ...anh ĐÌNH THẾ ơi Đời cũng có lúc chơi vơi thía này Mới biết tình cũng trả vay Bởi nói nhiều quá có ngày ngồi im Nỗi buồn xâm chiếm con tim Nhớ Sư Tử...biết kiếm tìm chốn nao Tuyển vệ sĩ thì chẳng vào Thấy anh buồn lòng Sao Xanh cũng buồn Để khô bút pháo trong nghiên... S X 17
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2009 20:49:10 bởi saoxanh17 >
Chẳng ngờ...anh ĐÌNH THẾ ơi
Đời cũng có lúc chơi vơi thía này
Mới biết tình cũng trả vay
Bởi nói nhiều quá có ngày ngồi im
Nỗi buồn xâm chiếm con tim
Nhớ Sư Tử...biết kiếm tìm chốn nao
Tuyển vệ sĩ thì chẳng vào
Thấy anh buồn lòng Sao Xanh cũng buồn
Để khô bút pháo trong nghiên...
S X 17
Thơ vui đã hết vui rồi
Vườn thơ vắng bóng, ta ngồi buồn hiu
Nhện giăng, mối đục đầu kèo
Còn mình ta, nỗi eo sèo... buồn tanh
Cảm ơn vệ sĩ Sao xanh
Lang thang còn ghé thăm anh đỡ buồn
Nếu không chắc anh đi luôn
Bỏ trang thơ, bỏ cả vườn thơ vui
ĐT
Chà chà anh Đình Thế ơi
Ngồi than quán vắng đâu vơi nỗi buồn Lại còn định bỏ đi luôn Để thơ lại lắm nỗi buồn nữa sao Vườn Sư Tử anh cứ vào... C H
Này anh Thế ơi chớ có buồn Ngày ngày Xuân vẫn gặp anh luôn Kìa có Minh Thanh đang thích Love Vừa vào thư quán dọa hú hồn.
Trích đoạn: Đình Thế
Thơ dzui dạo này dzắng
Sư Tử đang lẳng lặng
Rút cả dzào rừng sâu
Hay đã bỏ đi đâu
Cả làng rầu rã ruột
Thơ dzui thành sướt mướt
Tui buồn hết muốn dzô
Bút pháo, bút lồ ô
khô queo trong nghiêng mực
Đêm đêm buồn thao thức
Bỡi thơ hổng còn dzui
Chắc chia tay cho rồi
Ở lại lòng buồn quá
Chào tất cả!!!
ĐT
Vắng mận thì đã có đào
Vắng ong, bướm đã rộn vào tận nơi
Khách thưa chủ được thảnh thơi
Còn hơn phải bận nói cười đón đưa
Ăn oản thì phải lên chùa
Nhớ sư anh cứ phải dzìa Hà Đông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2009 17:35:13 bởi Tần Anh >
Anh Đình Thế đã đi đâu
Bỏ hoang nhà trống đã lâu quá rồi
Mau về quét dọn đi thôi
Bày biện nấu nướng với nồi cơm ngon
Yến em đã đói bụng rồi
Lẹ lẹ anh nhá, Yến còn đi chơi
Nhà anh để nhện giăng mùng
Làm các cô gái lùng bùng thơ vui
Sao anh nỡ bỏ cuộc chơi?
Đám xuân xanh ấy ai người vệ si? (vệ sĩ)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: