Tiếng Lòng
Sầu cô liêu! Quán vắng tịch liêu khói thuốc tan, Xa xăm mờ ảo giấc mơ sầu ! Bao nhiêu chiến hữu giờ đâu hết?! Thả hồn tan theo chén rượu tàn...
Men đắng Hận đời nuốt đắng chén men cay, Mặc cho nhân thế cứ cuồng quay ! Tình đời phủ lấp đầy cát bụi ! Tìm đâu cho thấy một phút vui.
Lênh đênh! Trăng nghiêng chênh chếch bên trời, Hỏi trăng có thấy bóng người xưa không? Nghìn trùng xa cách mịt mùng... Có còn thuơng nhớ, hay đành lãng quên?! Giật mình...vang tiếng chuông rền... Lạnh run thân xác, mắt hoen lệ nhoà! Tiếc cho một cuộc tình xa, Tiếc cho một kiếp lững lờ đời trôi!
Sầu! Thiên hạ giờ đang đánh giấc say, Cớ sao buồn xé mỗi thân này? Chợp mắt ba giây rồi lại tỉnh, Chắc là mong đợi một bình minh? Chói sáng lên rồi lại tắt ngay, Đêm về cô lẻ dáng sương gầy. Sầu sao sầu mãi, sầu không dứt!!! Có phải nợ trần cắt chưa xong???
Chán! Tháng ngày vất vả cuộc mưu sinh! Hồn thơ không ghép nổi chữ "tình" Uống năm ba chén rồi đi ngủ... Không biết giờ này thơ ở đâu???
Lỡ làng! Nhờ gió mang lời...đến với em! Chân tình tha thiết...dấu trong lòng! Vì mải chơi đùa, nên gió đã... Bỏ quên lời tôi giữa hư không... Em ở miền xa có nhớ nhung?! Hay là quên mất mối tình nồng... Êm ấm vui đùa cùng duyên mới! Để nhạc tình tôi...mãi dở dang... Em đã đi, đi mãi...chắc kiếp này tôi sẽ không tìm thấy được em nữa! Có nên oán trời bất công hay trách lòng người thay đổi? Không! Phù phiếm xa hoa luôn cám dỗ những tấm lòng non trẻ, mà em...Tôi không hiểu vì sao và cũng không muốn hiểu. Có lẽ đời tôi sẽ sang trang mới, có lẽ là không còn mang bóng hình em nữa, tôi sẽ dấu mãi trong lòng. Một cuộc tình đẹp mãi trong tôi...Bất chợt nghĩ : " Tình chỉ đẹp khi còn dang dở! Đời mất vui khi đã vẹn câu thề!". Lòng chợt thấy thanh thản...
Đừng dể chiều tà! Có đắng cay_mới hay tình yêu đến! Có đau sầu_mới thương mến người ta! Cuộc đời_như một giấc mộng thoáng qua... Yêu nhau đừng để chiều tà nhé em...!!! Anh vẫn biết: tình yêu không thể đem đổi chác, Bằng những gì hiện hữu ở thế gian! Ta yêu_là ở tấm lòng vàng, Như nghệ sỹ_yêu cây đàn muôn điệu...
Lang thang! Con đường nhỏ thoảng nồng hương hoa sữa... Bước trầm tư sầu biết ngỏ cùng ai? Sao trống vắng cõi lòng ta rười rượi. Hỡi người thương giờ người ở phương nào?! Tình của tôi vẫn nồng cháy dạt dào... Vẫn đâu đó còn vương vào chốn cũ. Mà giờ đây từng hàng cây ủ rũ! Lê bước bâng khuâng nặng trĩu tâm hồn...!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2009 22:21:54 bởi Thần Phong >
Trích đoạn: Thần Phong
Đừng dể chiều tà!
Có đắng cay_mới hay tình yêu đến!
Có đau sầu_mới thương mến người ta!
Cuộc đời_như một giấc mộng thoáng qua...
Yêu nhau đừng để chiều tà nhé em...!!!
Anh vẫn biết: tình yêu không thể đem đổi chác,
Bằng những gì hiện hữu ở thế gian!
Ta yêu_là ở tấm lòng vàng,
Như nghệ sỹ_yêu cây đàn muôn điệu...
Hạnh Phúc
Tình yêu như đủa có đôi
Như tay trái phải.. Như chân hai bàn..
Cuộc đời từ đó gọn gàng
Bước chân vững chãi rở ràng một đôi
Khéo tâm định tỉnh mọi nơi..
Biết yêu "Không Đắm" Chẳng rơi lụy phiền
Thức tâm không vướng đảo điên
Sống đời chân thực dưới trên thuận hòa
Tâm không kiêu hảnh xa hoa
Tâm không đỏng đảnh rầy la phiền người
Tâm mang làn gió an vui..
Ánh mắt lời nói nụ cười bình yên...
Sầu cô liêu! Quán vắng tịch liêu khói thuốc tan, Xa xăm mờ ảo giấc mơ sầu ! Bao nhiêu chiến hữu giờ đâu hết?! Thả hồn tan theo chén rượu tàn... tp
Buồn trông hư ảo trời viễn xứ
Thăm thẳm chiều trôi mây trắng buồn
Tình thơ gom nhặt vào nhung nhớ
Gửi gió viễn đông một nỗi niềm
HB
(Hi...hi...Em hoạ ba xàm ba xí cho vui, anh đừng cười nhé !)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2009 22:56:52 bởi Han Bang >
Men đắng Hận đời nuốt đắng chén men cay, Mặc cho nhân thế cứ cuồng quay ! Tình đời phủ lấp đầy cát bụi ! Tìm đâu cho thấy một phút vui. Thần Phong
Đời vui lắm có gì đáng hận
Chỉ giận mình chứ hận đời chi
Đời chỉ là cái cớ vô vi
Để người trút cơn sầu bi đau khổ
Hàn Băng
(Thơ anh sao buồn thế Thần Phong?)
Lênh đênh! Trăng nghiêng chênh chếch bên trời, Hỏi trăng có thấy bóng người xưa không? Nghìn trùng xa cách mịt mùng... Có còn thuơng nhớ, hay đành lãng quên?! Giật mình...vang tiếng chuông rền... Lạnh run thân xác, mắt hoen lệ nhoà! Tiếc cho một cuộc tình xa, Tiếc cho một kiếp lững lờ đời trôi! Thần Phong
Thơ ơi sao quá buồn ôi
Lời thơ than thở khúc nôi lệ nhoà
Tình ơi sao tình mãi xa
Cho người rưng lệ chan hoà lòng đau
HB
Trích đoạn: Tứ Trụ
Hạnh Phúc
...
Tâm không kiêu hảnh xa hoa
Tâm không đỏng đảnh rầy la phiền người
Tâm mang làn gió an vui..
Ánh mắt lời nói nụ cười bình yên...
Tìm!
Đời chấn động làm tâm chấn động!
Hạnh phúc biết tìm ở nơi đâu?!
Khi hồn đã nhuốm nỗi đau sầu,
Khi nhân thế vẫn chỉ là bể khổ.
Ta đang đi tìm chút yên vui,
Giữa muôn ngàn bình yên thiên hạ.
Gần nửa đời nếm trải phong ba...!
Đang hi vọng ngày mai tươi sáng...!!!
"Đời là một liều thuốc đắng_mà có mấy ai can đảm chối từ"_st
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2009 23:27:33 bởi Thần Phong >
Sầu! Thiên hạ giờ đang đánh giấc say, Cớ sao buồn xé mỗi thân này? Chợp mắt ba giây rồi lại tỉnh, Chắc là mong đợi một bình minh? Chói sáng lên rồi lại tắt ngay, Đêm về cô lẻ dáng sương gầy. Sầu sao sầu mãi, sầu không dứt!!! Có phải nợ trần cắt chưa xong??? tp
Ôi tiếng than đau xé lòng
Xuân sang sao gió đông phong thổi về
Lạnh lòng tê tái tư bề
Mọi người an giấc cơn mê mộng lành
Gòn ta thức trắng thâu canh
Nhớ người phương ấy lệ quanh mi trào
...
Hàn Băng
(Mình dựa theo thơ bạn mà hoạ chứ không có ý gì đâu nha!)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.02.2009 23:29:59 bởi Han Bang >
Trích đoạn: Han Bang
Đời vui lắm có gì đáng hận
Chỉ giận mình chứ hận đời chi
Đời chỉ là cái cớ vô vi
Để người trút cơn sầu bi đau khổ
Hàn Băng
(Thơ anh sao buồn thế Thần Phong?)
Từ lúc sinh ra đã thấy buồn... Chỉ là buồn, buồn mãi thế thôi... Đời vui ta biết nhưng cứ mặc... Và ta vẫn sống_với đời vui!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: