Tiếng Lòng
BẤT NGỜ
Bất ngờ mưa...bất ngờ nắng
Bất ngờ mây trắng bay trôi lững lờ
Ngẩn ngơ ai bước vào thơ
Để cho ai nhớ vẩn vơ mộng sầu..
Trích đoạn: Han Bang
BẤT NGỜ
...
Ngẩn ngơ ai bước vào thơ
Để cho ai nhớ vẩn vơ mộng sầu..
Vu vơ! Cho người ngồi suốt canh thâu! Cho tim thổn thức, nỗi lòng tơ vương... Ước gì gặp được người thương! Chỉ là câu chữ, tiếng lòng mà thôi. Ngoài kia trăng sáng bên trời, Dường như nhìn thấy bóng người phương xa... Dù cho một phút gọi là: Nhung nhung nhớ nhớ xa xa gần gần.!
Em và tôi! Ngày xưa em như là vầng mây trắng Lơ lửng hồn nhiên sáng giữa nền trời Tôi như là một cơn gió rong chơi Muốn đưa mây về vùng trời mộng đẹp Có ngờ đâu trời nổi cơn bão táp Cuốn theo mây tôi yêu mến trong đời Tự trách mình sao quá dễ buông lơi Không dìu nổi em về trời bến mộng... Thần Phong
Và từ đấy ta không còn hy vọng
Gặp lại nhau tại bến mộng tương cầu
Cho nhung nhớ lùi vào quá khứ
Rồi mai đây gót phiêu bồng lữ thứ
Có bao giờ anh giở lại thư xưa
Sớm trưa chiều cả hai mùa nắng mưa
Anh đưa đón em về nơi trường đó
Chuyện ngày xưa anh xem là chuyện nhỏ
Thời thư sinh giấy trắng học trò
Nên anh đành tách bến sang đò
Cho nhung nhớ mình em sầu kỉ niệm
H B
Hi...hi... Thơ Anh Phong buồn quá nên em họa theo cho buồn luôn nè ! Hu...hu....
Vì anh! Anh đã hứa đưa em về nơi ấy Nơi hoa thơm hạnh phúc chốn cuối trời Nhưng vì anh còn cứ mải bâng quơ Khi nhìn lại bóng em đà tan biến Em ơi em có phải trời xui khiến Cho đôi ta lỡ nhịp nốt tâm tình Hay là vì anh cứ mãi lặng thinh Cho cuộc tình mình đứt dây mơ mộng Hic hic thơ mình vậy mà bảo là buồn...chúc Hàn Băng luôn băng giá nhé...
Vì anh! Anh đã hứa đưa em về nơi ấy Nơi hoa thơm hạnh phúc chốn cuối trời Nhưng vì anh còn cứ mải bâng quơ Khi nhìn lại bóng em đà tan biến Em ơi em có phải trời xui khiến Cho đôi ta lỡ nhịp nốt tâm tình Hay là vì anh cứ mãi lặng thinh Cho cuộc tình mình đứt dây mơ mộng Hic hic thơ mình vậy mà bảo là buồn...chúc Hàn Băng luôn băng giá nhé...
Hàn Băng luôn lạnh rét
Suốt bốn mùa quanh năm
Nhất là mùa đông đến
Gió lồng rét căm căm
H B
(Chúc thần gió làm viêc tốt nhé ( vi vu...vi vu...thổi vù vù...)
NHỚ NGÀY XƯA ẤY
Ta về cứ mãi ngóng trông
Chờ mong phương ấy thơ nồng hương bay
Gió ơi gió hãy về ngay
Đưa hương hoa thắm ngọt say tim hồng
Bao mùa lá đổ Thu, Đông
Xuân sang, Hè tới phượng hồng trổ hoa
Nhớ sao là nhớ ngày qua
Ta nhặt hoa phượng về nhà chơi chung
Kết lên mái tóc huyển nhung
Hoa phượng đỏ ánh má hồng em xinh
Anh bảo em đẹp nàng tiên
Nhưng em chẳng chịu sợ lên cõi trời
Lên trời anh em đôi nơi
Nên em chỉ muốn ở nơi cõi trần
Bây giờ trường vắng người thân
Phượng hồng chưa trổ màu hồng tìm đâu
Một mình anh mối tình sầu
Nhớ sao là nhớ tìm đâu bóng hình
H B
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2009 16:36:15 bởi Han Bang >
Ngày sau?!
Ngày xưa hai đứa bên nhau,
Đâu ngờ trước được có ngày hôm sau!
Ngỡ rằng ko có ngày mai,
Thời gian ngưng đọng, nhạc tình trỗi vang.
Giờ đây, duyên thắm lỡ làng...
Thu sang, Đông tới bẽ bàng lòng đau!
Giờ đây Xuân úa ,Hạ sầu!
Nỗi đau vẫn mãi chôn sâu vào lòng.
Trải qua ngày tháng long đong...
Mắt nhìn như cứ ngóng trông điều gì?!
Thoáng qua một phút chia ly,
Ngàn năm giữ mối tình si trong hồn...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2009 06:53:12 bởi Thần Phong >
Nhớ!
Vì ai? Cứ mãi thẩn thờ,
Đêm về nhung nhớ vẩn vơ thế này?!
Men tình mới chớm đã say!...
Bồi hồi run rẩy, đứng ngồi không yên.
Ngỡ như gặp giấc mộng tiên!...
Xua đi u ám muộn phiền hôm qua,
Em ơi dạ khúc tình ta!
Sẽ là mãi mãi muôn đời ngân vang...
Nhớ!
Vì ai? Cứ mãi thẩn thờ,
Đêm về nhung nhớ vẩn vơ thế này?!
Men tình mới chớm đã say!...
Bồi hồi run rẩy, đứng ngồi không yên.
Ngỡ như gặp giấc mộng tiên!...
Xua đi u ám muộn phiền hôm qua,
Em ơi dạ khúc tình ta!
Sẽ là mãi mãi muôn đời ngân vang...
Thần Phong
DẠ KHÚC TÌNH YÊU
Ngân vang dạ khúc vương mang
sầu vương ý nhạc lòng mang tình sầu
Gió ơi gió đã về đâu
Mây trôi tìm mãi nhuốm màu buồn thương
Ai đi cách mấy nẻo đường
Ai tìm ai chốn muôn phương khắp miền
Bao giờ ai về bến duyên
Cho tình người trọn vẹn nguyền lời nao
Thế rồi mỗi đêm nhìn sao
Người thôi oán trách tình sao lỗi thề
Vì người đã tìm đường về
Bên vườn thơ cũ nguyện thề ngày xưa
Yêu thương biết mấy cho vừa
Vần thơ trang cũ vẫn chừa người ghi
Một lời vàng đá xuân thì
Vườn thơ thi sĩ tình si một người
Sum vầy dạo khúc tình ơi
Thương sao thương quá ngàn lời nhớ nhau
Dạo lên khúc nhạc muôn sao
Dạt dào như suối tuôn trào lời yêu
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2009 08:42:06 bởi Han Bang >
Xuân muộn!
Gió về!
Mây đã nhạt màu...
Buồn thương phủ nhuốm sắc màu tuổi xuân...
Trải qua...
bao độ tình duyên.
Lòng mây giờ đã chán chường kiếp nhân
Lỡ mang...
một kiếp hồng nhan
Một đời lỡ dở, muôn vàn đau thương!
Đêm khuya!
bao phủ màn sương...
Nhớ về cơn gió nẻo đường xa xôi!
Giờ đây!
đã gặp nhau rồi...
Tuy Xuân đã muộn nhưng đời còn xinh!
Cùng nhau...
viết nốt tâm tình
Quyện hòa như bóng với hình mà thôi!
Sinh ly tử biệt trong đời....
Tạo nên khúc nhạc ngân dài thế nhân!!!
Xuân muộn!
Gió về!
Mây đã nhạt màu...
Buồn thương phủ nhuốm sắc màu tuổi xuân...
Trải qua...
bao độ tình duyên.
Lòng mây giờ đã chán chường kiếp nhân
Lỡ mang...
một kiếp hồng nhan
Một đời lỡ dở, muôn vàn đau thương!
Đêm khuya!
bao phủ màn sương...
Nhớ về cơn gió nẻo đường xa xôi!
Giờ đây!
đã gặp nhau rồi...
Tuy Xuân đã muộn nhưng đời còn xinh!
Cùng nhau...
viết nốt tâm tình
Quyện hòa như bóng với hình mà thôi!
Sinh ly tử biệt trong đời....
Tạo nên khúc nhạc ngân dài thế nhân!!!
Thần Phong
(Bài thơ này anh viết về người anh yêu hả Thần Phong? Hay khủng khiếp luôn đó! Em chấm bài này điểm A đó nha !)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.02.2009 19:15:56 bởi Han Bang >
Ặc ặc...hiểu lầm rồi Hàn Băng ơi!!! Híc híc...anh đang viết về tâm trạng của một người con gái mà...Trời ơi! Sao lại hiểu lầm anh như thế chứ?... Ặc ặc...Nhìn bức tranh thiếu nữ với ánh mắt buồn man mác nhìn về phương xa và đọc bài thơ của em nên anh mới viết như thế...Chắc anh chết mất thôi...hic... Phũ phàng câu nói bâng quơ Cho tim ai bỗng ngẩn ngơ ôm sầu Buốt lòng mang nỗi buồn đau Sao em nỡ nói những lời vô tâm...
Anh ơi đừng khóc híc híc
Em phải tốn công không ít dỗ dàng
Nín đi chục chưng, sương sương hén?
Nín đi mà anh hỡi Thần Phong !
H B
(Hi...hi...hi...Tại anh đó, ai bảo anh không nói rõ làm em tưởng....Hi...hi...hi...Úi trời ơi !)
Hình như?!
Gió đưa ngọn trúc lung lay...
Đêm khuya tĩnh mịch thấy hồn buồn tênh!
Nhón tay buông phím bẽ bàng...
Trông làn hư ảo chạnh lòng tương tư...
Cuộc đời...cứ mãi hình như...?
Tưởng là cánh gió suốt đời lang thang.
Ngỡ ngàng rồi đến ngỡ ngàng,
Như là điệp khúc vương mang trong lòng!!!
Hạnh phúc!
Hình như...trong mỗi buổi chiều,
Cùng em đứng ngắm hoàng hôn chân trời!
Nắm tay không nói một lời,
Mà như cảm nhận ngàn lời yêu đương...
Chim ca muôn vạn nẻo đường!
Trỗi lên những khúc du dương ngân dài...
Em ơi! Anh thấy ngày mai!
Bến bờ hạnh phúc đang chờ đôi ta...
Thần Phong
Nhìn trời xanh biếc bao xa
Tình ta đếm mãi biết là bao nhiêu
Nhớ nhau cứ mỗi buổi chiều
Nhìn trời xa thẳm cánh diều hoàn hôn
Nhớ nhau ruột thắt bồn chồn
Nhớ xưa ta ngắm hoàng hôn thế này
Đan nhau ta nắm chặt tay
Mà không nói được lời ngây ngất tình
Chỉ nhìn nhau cứ lặng thinh
Yêu thương ngần ấy hẹn tình trao nhau
Mai sau... cho đến mai sau
Tình ta vẫn mãi thắm màu tình chung
Hàn Băng
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: