Trách ai?!
Ngoài trời mưa gió bão bùng...
Lạnh run thân xác, nát tan cõi lòng.!
Ai gây nên cảnh trái ngang?!!
Để cho đôi lứa lỡ làng tơ duyên.
Hay là Nguyệt Lão ngủ quên?!
Duyên se chưa hết nên đành chia xa...
Ước gì??? Người ở bên ta!
Cùng nhau viết tiếp lời ca cháy nồng.
Cho duyên kết nối tình duyên.
Một đời ta được phỉ nguyền mộng mơ!
Có người ta đón, ta chờ...
Người đi ta bỗng thờ ơ cõi đời.!
Có người ta cất muôn lời...
Không người ta mãi lặng câm một mình.
Có người mọi vật đều xinh,
Người về phương ấy ta đành đơn côi...
Dường như mưa đã tạnh rồi,
Mà sao gió lạnh vẫn hoài quanh đây???
Buồn giăng phủ kín hồn này...!!!
Cám ơn Tứ Trụ! Đã lâu mới ghé lại nơi này! Chúc bạn luôn vui!
