viên cuội vườn tao đàn lẻ bóng mình lầm lũi đơn côi mắt đã cạn khô rồi còn lệ đâu để khóc hòn đá sỏi lọc cọc lăn lóc giữa lối đi nào ai có thuơng gì dẫm chân lên mà bước tấm thân bị cào xước đau đớn phải chịu thôi số kiếp định thế rồi ôi một đời viên cuội./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2009 15:57:25 bởi Tutang >