QUÁN MỈM _ruồi bay
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 20 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 297 bài trong đề mục
Tutang 19.04.2009 10:15:40 (permalink)
0
VÌ NGHÈO
 
Chủ nhật đi mừng đám cưới đây
Một trăm sao hẻo đến như vầy
Vài lần mỗi tháng đà lương cạn
Dăm bận cuối kỳ đặng bữa chay
Bởi nặng chữ tình nên khó tránh
Cũng vì tập quán dễ gì xoay
Ngày vui hạnh phúc cho đôi lứa
Sao lắm ưu tư khổ thế này ./.
nghinhnguyen 19.04.2009 16:22:48 (permalink)
0

Trích đoạn: Tutang

Già rồi dưỡng tánh tu tâm
một đời đã lỡ dậ̣p bầm đắng cay
tiếc chi thở vắng than dài
đồng sàng một thưở chê bai họ cười
cháu con lên án ham vui
xóm làng đàm tiếu rằng người(không)thũng chi
thôi đừng than vãn mà chi
             N N
 
 

GỬI Chàng

Chàng Nghinh nguyên dễ nói chơi
Cái tình cái tính trên đời nó ngoa
Thẹn thùng chẳng dám nói ra
Trong lòng bí bách người ta...sợ cười
Nếu ai cùng biết hổ ngươi
Thì đâu có chuyện nực cười thế gian
Khối người đã mất chức quan
Khối người bại sản nát tan vì tình
&*&*&
Tình tình tính tỉnh tình tinh
Chàng ơi chàng giữ lấy mình cho ngoan./.
 
****************************************************************************

Mời mọi người đọc chuyện có thật dưới đây:



"CHỈM XEO"
 
 

Trong cuộc đời có khi người ta được chứng kiến những sự việc không mong muốn nhưng nó vẫn xảy ra. Kể lại có khi còn bị mắng là làm rác tai người nghe. Ây là chuyện "chỉm xeo".

Trường hợp thứ nhất tôi được biết là khi còn làm ở công trình thủy điện Hòa bình. Một ông phó giám đốc xí nghiệp đời sống tức là quản vấn đề hậu cần của một công ty cỡ 5000 quân. Khỏi phải nói thời bao cấp (những năm của thập kỷ 1980) ông ta sướng như một vua con. Trong xí nghiệp của ông ta phần lớn là lao động nữ. Chả biết có phải vì sướng quá sinh dửng mỡ hay không mà ông ta tá tem với vợ của một công nhân. Anh công nhân này là thợ khoan hầm , cái điệp khúc ca ba kíp 4 quay tròn quanh năm ngày tháng không ngơi nghỉ. Phải nói rằng công việc ở một công trình thủy điện luôn khản trương chạy đua với thời gian có khi không còn biết đến ngaỳ chủ nhật ngày lễ. Chính vì thế mà những hôm anh ấy đi làm ca 3 suốt cả đêm là cơ hội cho những ai thích nem thèm chả chứng tỏ khả năng của mình.

Phàm những chuyện trên đời vụng trộm như cái kim trong bọc rồi cũng có ngày phải lòi ra, huống chi ở một khu tập thể hàng nghìn con người ở trong phạm vi một qủa đồi. Một hôm như thường lệ anh công nhân lại đi làm đêm nhưng nửa chừng anh quay về như kế hoạch đã định trước. Anh bắt được đôi gian phu dâm phụ nhưng vì còn giữ thể diện cho tất cả nên chỉ xử kín nội bộ. Rồi sau đó anh ra điều kiện nếu tái diễn anh sẽ xử cho ra nhẽ.

Chả biết có phải cái thói càng ăn vụng càng thèm hay sao mà những người xung quanh vốn rất quý anh vẫn thấy trong những hôm anh đi làm ca đêm mà bên nhà lại có tiếng chuột rúc rích. và tất nhiên anh không thể không biết con chuột nào hay sang chĩnh gạo nhà mình.

Anh bèn làm một con dao nhỏ rất sắc đưa cho vợ với lời nói ngắn gọn: Một là phải "xẻo" để chứng tỏ lời hứa hôm nọ, hai là anh sẽ  mời bố mẹ vợ lên trao trả vợ.

Một đêm thanh vắng anh công nhân kia đi làm ca 3 thì xung quanh bỗng nghe tiếng kêu thất thanh bên nhà ấy. Hôm sau ông giám đốc công ty cử ông chủ tịch công đoàn xuống bệnh viện kiểm tra xác minh sự việc. May mà chị vợ kia không phải bà bán thịt lợn  nên xẻo chưa đứt và các bác sỹ nối lại được.

Ngày ông phó giám đốc kia ra viện về trình thủ trưởng cũng là ngày ông ấy nhận giấy buộc thôi việc. Năm sau thì có tin của những người cùng quê với ông ta kể lại là ông  ấy về quê tuy vợ con đau khổ không lỡ to tiếng nhưng vì áp lực trước phong tục tập quán ở thôn quê khiến ông ấy phải tự vẫn.

Vào thời kỳ ấy ở nông thôn miền bắc ai đi thoát ly làm cán bộ là sang lắm. khi về quê có cân đường hộp sữa biếu các cụ già thì còn gì bằng. Đằng này.... nhục cho cả nhà thì làm sao mà sống nổi cơ chứ.
Còn cô vợ phản bội chồng kia sau cái vụ ấy cũng không chịu nổi tai tiếng nên cũng bỏ đi đâu không ai biết.

Trường hợp thứ hai tôi được chứng kiến là khi làm ở công trình thủy điện Yaly - tỉnh Gia Lai. Hai vợ chồng nhà này không có nghề nghiệp trôi dạt theo công trình nhặt sắt phế liệu và buôn bán xăng dầu lậu kiếm sống. Khi chị vợ sinh đứa con gái thứ 2 chưa đầy tháng thì anh chồng đi tòm tem với các cô gái cũng trôi dạt về công trường kiếm sống bằng nghề bán cái vốn trời cho. Anh chồng đã không biết điều còn đánh đập vợ. Phẫn uất quá chị vợ liền thủ chiếc dao lam cạo dâu làm luôn một nhát cho biết mặt. Cũng may mà không đứt hẳn nên bạn tôi là Bs Ca phụ trách khoa ngoại khâu lại được như cũ. Hai năm sau đôi vợ chồng ấy lại cho ra đời một đứa con trai. Có lẽ  trường hợp này không có yếu tố "Ngoại " nên hậu quả không bi đát như Ông phó giám đốc kia.

Thưa quý bạn đọc chuyện này kể ra đúng là chỉ làm rác tai quý vị nên người kể có lời xin lỗi quý bạn đọc. Nhưng nó là chuyện tại hạ chứng kiến nên coi như một kỷ niệm để luôn nhắc nhở mình:

"Ta về ta tắm ao ta
Dù trong dù đục ao nhà vẫn hơn"

Và cũng là để thấy quý giá hạnh phúc đơn sơ mà mình có được:

"Râu tôm nấu với ruột bầu
Chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon"

Xin cảm ơn quý bạn đã bớt chút thời gian đọc chuyện này.






 




Trời cho của ấy thật quí thay
bất tiện vì là ở tầm tay
phải chi nắm xẹp như của họ
dễ ai xiểm đựợc cái cheo này.
                 N N
Tutang 19.04.2009 21:39:58 (permalink)
0
Chuyển mùa
 
Đã bắt đầu mùa nắng gió Lào
Nắng rang hầm hập thế naỳ sao
Mái tôn như thể lò Bát quái
Chắc là cũng chẳng sống được bao
 
Có chết thì cho chết sớm đi
Đaỳ đoạ khổ đau mãi làm gì
Cho mặt đất này thêm rộng chỗ
Sống mà vô ích sống làm chi
Tutang 20.04.2009 08:57:25 (permalink)
0







Kết thúc
 
Rồi sẽ hết không còn lẻ bóng
Không còn lê lết bước chân hoang
Rồi tấp vào đầu bờ gốc bụi
Thân làm mồi cho mối cho giun
 
Không còn biết những nỗi khổ đau
Và cũng sạch bao nỗi u sầu
ta đã về cội nguồn cát bụi
Như bọt bèo trôi giữa dòng châu
 
Ai khóc mình nào có biết đâu???
 
vancali96 20.04.2009 09:20:22 (permalink)
0
Gửi Van

Van ơi tình nghĩa đã bền lâu
Anh với em cùng nối nhịp cầu
Ngộ nhỡ giữa đường ta đứt gánh
Thì cùng xuống đáy dưới dòng sâu
Trời mà thương đến cho viên mãn
Tinh sẽ sắt son chẳng quặn sầu
Cứ mặc người ta nhìn ấm ứ
Đôi mình sóng bước đến...hồ câu./.

tutang



CHUYỆN TRẺ YÊU ĐƯƠNG …

Mới chờ một chút bảo là lâu
Còn phải chờ thêm kẻ bắt cầu *
Cẩn thận học bơi cho chắc ý
Phòng khi gió thổi lọt sông sâu *
Nhớ nhiều lúc đến không cần nói
Thương ít khi xa khỏi quyện sầu
Chuyện trẻ yêu đương nhìn mệt mắt
Khi gù khi cắn tựa bồ câu.


Lá chờ rơi 18/04/09


* vì cây cầu nói trên là loại cầu khỉ với 1 cây cau hay cây dừa...

 
Số xui
 
Nhớ lại hôm nào chẳng có lâu
Cùng ai hóng mát ở trên cầu
Thành tâm biếu ả vành khăn mới
Xui xẻo đưa nàng khúc mía sâu
Gió thổi mây bay tình mất hút
Chàng ê mặt tái dáng u sầu
Đường về ghé quán tu vài xị
Giận ánh trăng vàng (khiến) cá vuột câu
 
Vancali 4.19.09
 
Chúc huynh Tutang tối chủ nhật vui hì hì
Tutang 20.04.2009 11:19:50 (permalink)
0
Chưa yên
 
Khi đã lân la dưới suối vàng
Mụ chằn lẻ bóng ở trần gian
Ai người săn sóc thay mình được
Tốt nhất chả đi kẻo lỡ làng./.
Tutang 20.04.2009 13:41:37 (permalink)
0
Đêm qua

Đêm qua mới thật là đêm
Rượu say túy lúy môi mềm ai trao
Trời ơi sao quá ngọt ngào
Như dòng nước mát chảy vào tâm can

Khằng khặc thỏa chí hân hoan
Bỗng nghe tiếng quát : Lão Gàn dậy mau
Thì ra từ những bấy lâu
Lả lơi ong bướm ở đâu hả trời
Bây giờ ú ớ ra lời
Hết đường chối cãi thì thôi còn gì

Liệu đường mà biến ngay đi
Bằng không tôi cưới cho Dì mà vui
Để rồi nhàu nát tả tơi
Để rồi phếu pháo phà phơi ...đáng đời ./.
Tutang 20.04.2009 16:17:05 (permalink)
0

Cờ ế

Bày cờ giờ chả có ai chơi
Hai tướng buông mùng ngủ mãi thôi
Voi chiến bỏ bành vòi lỏng chỏng
Ngựa nòi cương tháo vó lôi dôi
Biên thuỳ tốt đứng cờ không phất
Xe pháo chân dừng bụi phủ rồi
Chán cảnh trong cung hàng sỹ nguội
Ngoài kia chiến sự vẫn đang sôi./.
kimrbl 20.04.2009 17:00:13 (permalink)
0
Gửi chàng Kim

Chàng ơi chàng bán nỗi buồn
Bán bao giờ hết cho hồn thảnh thơi
Còn thì bán nốt cho tôi
Để tôi trĩu nặng suốt đời... buồn tênh
Cho con thuyền mãi lênh đênh
Cho dòng gào thét thác ghềnh quặn đau

Nỗi buồn chàng bán cho nhau
Giá cả có đắt hãy mau trao hàng./.
 

Cám ơn Thầy Tutang
 
Bạch Thầy !
 
Đời con khắc khoải bể sầu
Cô đơn vô vọng nhuốm màu khổ đau
Ngỡ đem san sẻ cho nhau
Nhiều buồn đem bán ưu sầu vợi đi
Trót đa đoan nặng tình si
Cửa thiền khó độ tính gì thầy ơi...
 
Vu vơ một mớ thơ rơi
Thương tình may được có người nhặt cho
 
kimrbl

unghoadaphu 20.04.2009 21:14:31 (permalink)
0
Say & Mê ( rượu bia + cờ bạc )

Bài 1

Một kiếp chơi đùa với đỏ đen
Mấy lần hứa hão bỏ nhiều phen
Cong môi nhóng mắt nhìn thèm bọt
Hếch mũi vênh mồm ngửi nhớ men
Ngất ngưởng dăm ngày xem lại ngó
Đê mê cả buổi lấn rồi chen
Rượu bia cờ bạc ta nên bỏ
Thơ cóc trà bồm vợ mới khen

Bài 2

Say quắc cần câu đã mấy phen
Người ta hắt hủi gọi ma men
Khi tù trói buộc ngồi còn lấn
Lúc thả tung tăng đứng vẫn chen
Trong trại chơi bài cai ngục mắng
Ngoài đời cất rượu trưởng thôn khen
Hai đường u tối sao không tránh
Lại để bùn nhơ tạo vết đen

Bài 3

Còn ít nàng hương định ủ men
Thằng cha hàng xóm cứ đòi chen
Hôm rồi đánh bạc thua ông chửi
Bữa nọ chơi cờ thắng nó khen
Nên giấu đi rồi bầu rượu trắng
Chớ thò ra đánh ván bài đen
Tàn gia bại sản thân mang nhục
Chết chắc có ngày cả chục phen

Bài 4

Nhậu nhẹt lơ mơ đũa chén chen
Uống còn một giọt chẳng ai khen
Gà quay nửa đĩa xem mầu đỏ
Vịt nướng hai tô ngắm sắc đen
Xóc đĩa tổ tôm con mấy ván
Bài cào xì dách cái vài phen
Rờ bao lục túi còn đâu nữa
Chúng đuổi ra rồi chớ có men

Bài 5

Cờ bạc bê tha vẫn thích khen
Rượu bia độ nhậu trắng đêm đen
Khi say đánh chắn chờ dăm ván
Lúc tỉnh ghi đề đợi một phen
Cổ rát mồm loe khi muốn thắng
Môi khô họng cứng lúc thèm men
Thua rồi một khắc thời gian quý
Đã biết sao mà vẫn cứ chen

- unghoadaphu & Tú Nạc liên thủ

Bài 6

Chẳng rượu và đề được vợ khen
Buôn rau bán cỏ tảo tần chen - unghoadaphu
Anh hùng mạt vận không trà nước
Chí sĩ cùng đường hết rượu men – Tú Nạc
Xuống chó vì say từng mấy lượt
Lên voi bởi đỏ đã bao phen - unghoadaphu
Thân nghèo áo rách còn nhân nghĩa
Giữ trắng cho lòng chẳng nhuốm đen – Tú Nạc

Bài 7

... 20/04/2009
Tutang 21.04.2009 00:31:09 (permalink)
0
Chàng thơ.
 
Chàng Dã Phu ơi thật đáng khen
Không chơi cờ bạc tránh hơi men
Bia hơi vài két chừng chưa thoả
Số số chục tờ cốt giải đen
Vợ bảo đi làm sao cứ túng
Anh khoe trang trải vẫn từng quen
Vốn nhiều đầy túi toàn thơ phú
Để lại cho ai cấm được ghen
 
 
Tứ Trụ 21.04.2009 01:56:39 (permalink)
0
Trích đoạn: Tutang


Kết thúc

Rồi sẽ hết không còn lẻ bóng
Không còn lê lết bước chân hoang
Rồi tấp vào đầu bờ gốc bụi
Thân làm mồi cho mối cho giun

Không còn biết những nỗi khổ đau
Và cũng sạch bao nỗi u sầu
ta đã về cội nguồn cát bụi
Như bọt bèo trôi giữa dòng châu

Ai khóc mình nào có biết đâu???



Chớ Than Trách
Thân tứ đại trả về cho cát bụi
Đã dứt đâu mà bác bảo không còn
Trí của mình lấp lánh như màng sương
Do phần phước chui vào nơi, sướng, khổ
Bậc tiền nhân hướng tâm vào Tam Bảo
Rèn trí minh thoát mọi cảnh khổ đau
Ta làm người hãy nối gót theo sau
Tâm thanh thoát vượt qua bao thử thách
Mytutru_20.4.2009
nhánh lan rừng_27 21.04.2009 11:26:02 (permalink)
0
NHÁNH LAN RỪNG TÂY BẮC
 
Tôi là một nhánh lan rừng
Loài hoa cao quý em từng nghe chưa?
Lan tôi tính chỉ hay ưa
Mọc vùng Tây bắc rừng chưa ai vào
Nếu em thích hãy cứ đào
Đem tôi trồng với rừng sào Xứ Thanh
Nơi Lan tôi rễ quấn quanh
Đã nuôi khôn lớn thành Anh lan rừng
Khi em nhớ! Hãy lên rừng…
Tìm loài hoa dại sẽ ngừng nhớ tôi ./.
                                                                                              Ngày 19.4.2009
                                                                                              T/giả: Trần Tâm
 
unghoadaphu 21.04.2009 14:50:47 (permalink)
0
Say & Mê ( rượu bia + cờ bạc )

Bài 1

Một kiếp chơi đùa với đỏ đen
Mấy lần hứa hão bỏ nhiều phen
Cong môi nhóng mắt nhìn thèm bọt
Hếch mũi vênh mồm ngửi nhớ men
Ngất ngưởng dăm ngày xem lại ngó
Đê mê cả buổi lấn rồi chen
Rượu bia cờ bạc ta nên bỏ
Thơ cóc trà bồm vợ mới khen

Bài 2

Say quắc cần câu đã mấy phen
Người ta hắt hủi gọi ma men
Khi tù trói buộc ngồi còn lấn
Lúc thả tung tăng đứng vẫn chen
Trong trại chơi bài cai ngục mắng
Ngoài đời cất rượu trưởng thôn khen
Hai đường u tối sao không tránh
Lại để bùn nhơ tạo vết đen

Bài 3

Còn ít nàng hương định ủ men
Thằng cha hàng xóm cứ đòi chen
Hôm rồi đánh bạc thua ông chửi
Bữa nọ chơi cờ thắng nó khen
Nên giấu đi rồi bầu rượu trắng
Chớ thò ra đánh ván bài đen
Tàn gia bại sản thân mang nhục
Chết chắc có ngày cả chục phen

Bài 4

Nhậu nhẹt lơ mơ đũa chén chen
Uống còn một giọt chẳng ai khen
Gà quay nửa đĩa xem mầu đỏ
Vịt nướng hai tô ngắm sắc đen
Xóc đĩa tổ tôm con mấy ván
Bài cào xì dách cái vài phen
Rờ bao lục túi còn đâu nữa
Chúng đuổi ra rồi chớ có men

Bài 5

Cờ bạc bê tha vẫn thích khen
Rượu bia độ nhậu trắng đêm đen
Khi say đánh chắn chờ dăm ván
Lúc tỉnh ghi đề đợi một phen
Cổ rát mồm loe khi muốn thắng
Môi khô họng cứng lúc thèm men
Thua rồi một khắc thời gian quý
Đã biết sao mà vẫn cứ chen

- unghoadaphu & Tú Nạc liên thủ

Bài 6

Chẳng rượu và đề được vợ khen
Buôn rau bán cỏ tảo tần chen
Anh hùng mạt vận không trà nước
Chí sĩ cùng đường hết rượu men
Xuống chó vì say từng mấy lượt
Lên voi bởi đỏ đã bao phen
Thân nghèo áo rách còn nhân nghĩa
Giữ trắng cho lòng chẳng nhuốm đen

Bài 7

Vội vã đi làm lại phải chen
Áo quần bụi bặm nhuốm hơi men
Tiền ăn nứt túi làm vài phát
Bạc ních đầy bao thử ít phen
Đổi rượu nhằm mong vài buổi xỉn  
Thay bài tính gỡ mấy hôm đen
Khoe khoang một lúc nằm lăn lóc
Chúng đạp co giò méo miệng khen

Bài 8

Mộng ước bao ngày chuyện nấu men
Cho dù gạo thóc đổi thay phen
Rượu chè vớ vẩn say rồi tỉnh
Cờ bạc lăng nhăng đỏ lại đen
Lẫn thẫn đi về bao tiếng trách
Ngu ngơ bỏ lại những lời khen
Ở nhà vợ mắng như con đẻ
Xóm ấp chê cười nó quá chen  

Bài 9

Rửa bát phơi quần đã tới phen
Hôm qua đánh chắn thật là đen - unghoadaphu
Tay dài, mẹ nó, sao hay quở
Ống ngắn, cha mầy, lại quá khen  - Tú Nạc
Thắng độ huênh hoang phường láu táu
Thua bài khoác lác lũ bon chen - unghoadaphu
 
- 21/04/09
Tutang 21.04.2009 15:26:51 (permalink)
0

Trích đoạn: nhánh lan rừng_27

NHÁNH LAN RỪNG TÂY BẮC
 
Tôi là một nhánh lan rừng
Loài hoa cao quý em từng nghe chưa?
Lan tôi tính chỉ hay ưa
Mọc vùng Tây bắc rừng chưa ai vào
Nếu em thích hãy cứ đào
Đem tôi trồng với rừng sào Xứ Thanh
Nơi Lan tôi rễ quấn quanh
Đã nuôi khôn lớn thành Anh lan rừng
Khi em nhớ! Hãy lên rừng…
Tìm loài hoa dại sẽ ngừng nhớ tôi ./.
                                                                                              Ngày 19.4.2009
                                                                                              T/giả: Trần Tâm
 



Rừng nào chẳng có Hoa Lan
Cứ đâu Tây Bắc núi ngàn xứ Thanh
Lan ơi có hiểu tình anh
Dây chuông nàng cắt thôi đành lìa xa
Sông xưa bến cũ Điệp về
Ngày ngày dõi tiếng chuông chùa vọng vang

Tình ơi sao quá phũ phàng
Đơn côi Điệp mãi nhớ nàng Lan ơi./.

Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 20 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 297 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9