Vô Cố Nhân
Lạc sâu trong cõi tình vô định
Tỉnh giấc mê hồ vô cố nhân.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2009 20:44:53 bởi voconhan >
Nhớ
Còn nhớ buổi chiều thơ mộng ấy
Ôm vai gầy anh nói anh thương
Nâng niu làn mây tóc thơm hương
Anh tưởng khắp mùa xuân trần thế
Đã theo về trên mắt môi em...
Em chợt đến dáng hao gầy yểu điệu
Tóc buông dài anh thấy muôn thương
Môi em cười mắt lóng lánh yêu đương
Đa tình quá lòng anh đau quặn
Anh chợt yêu thật thà tha thiết
Nào biết em có nghĩ giống anh
Em nào đâu hiểu trái tim xanh
Với đôi cánh thanh bình cơn mộng
Một dòng sông êm ái một dòng sông...
Sông thương cách mấy nhịp sầu
Càng sâu mong nhớ càng đầy chia xa
Xem ra mình cũng vô duyên
Thuyền như mong bến - bờ vương sương mù
Yêu em ru thầm con tim lẻ
Vẫn cầu mong em cũng yêu anh
Và vẫn mong ngày tháng trôi nhanh
Anh sẽ khác và em rồi cũng khác
Bởi giờ đây phận anh còn bạc
Còn nghèo hèn vất vả long đong
Còn chưa thấy tiền tài danh vọng
Mong gì em tôn trọng tình anh...
Xanh xao nét bút hao mòn
Héo hon trang giấy đong đầy nhớ thương
Em đi lòng có vấn vương
Hương tình anh thở hít đầy cơn mơ
Nhớ, em ơi nhớ em anh nhớ
Nhớ mùi hương da thịt nồng nàn
Nhớ vòng tay ánh mắt dịu dàng
Nhớ nụ cười trên môi tươi thắm
Và anh nhớ em cùng năm tháng...
VCN
Hà Nội xuân 97
Màu Thời Gian
Sắc xuân cây cỏ thấm bừng xanh
Vạn vật vui trong áng xuân lành
Manh áo xuân khoe thừa nõn biếc
Chỉ thiếu tình nồng ve vuốt xuân.
Gió mưa ân ái cho đầy hạ
Hoa chín trên cành cây lá xanh
Giời cao xanh - nắng hồng tươi nắng
Mảnh trăng đêm trắng chẳng buồn sao?
Vàng cây khô lá già thu ốm
Hồn thu phai nhuốm màu tàn phai
Thu hoài vương vấn sầu nhân thế
Để những u sầu thu những thu.
Lạnh theo hơi giá và đông tới
Giời gom mây xám nhuộm màu đông
Sông dài đêm dại đông qua sóng
Bể rộng muôn chìm muôn kiếp Đông.
VCN
Hà Nội xuân 97
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.08.2009 23:43:40 bởi voconhan >
Lửa Tình
Hoả Lò ngôi nhà lớn
Những mảnh đời bé con
Những linh hồn tội lỗi
Chọn chốn này ngủ đêm.
Tôi một lần đi lạc
Bước chân vào nơi đây
Còn em vì lỡ bước
Cũng đã đến nơi này.
Hai mảnh đời xa lạ
Mảnh tôi và mảnh em
Bởi do duyên Giời định
Vào đây đốt lửa tình.
VCN
Hoả Lò hè 97 - B10C
Đêm Hoả Lò
Đêm hấp hối
Những hình hài lặng câm
Đèn vàng in bóng chết
Đêm nặng nề buồng giam.
Đêm xám ngắt
Đêm Hoả Lò ưu tư
Màn đêm như thất sắc
Bỗng nhạt nhoà hư vô.
Đêm tiếc nuối
Đêm Hoả Lò bi ai
Vọng K2 khúc hát
Giọng trầm buồn phôi phai.
Đêm vẫy vẽ
Đêm Hoả Lò riêng ai
Vài thằng đang nắn nót
Những lời tình trao ai.
Đêm huýt sáo
Đêm Hoả Lò trao thương
Vẳng đêm trường khúc nhớ
Lỡ nhịp chìm trong đêm.
Đêm dài
Đêm dài
Đêm dài
Có những ai
Vừa thiếp đi
Trong giấc mộng lành
Với nụ cười
Mở hé trên môi
Rồi những ai
Đang thở nhọc nhằn
Trong cơn mơ
Thảng thốt bàng hoàng
Còn những ai
Đêm thường không ngủ
Mắt nhắm - mà lòng
Toan tính - tương lai.
Đêm dài
Đêm dài
Đêm vẫn dài sao...
VCN
Quản chế 98 - nhớ kỷ niệm Hoả Lò. Bài này có giai điệu một ca khúc, chỉ tiếc là mình ko biết lấy một nốt nhạc để ký âm, đành chỉ hát chay vậy, ko biết có nên học nhạc lý hay ko nữa...
Chiều Lạnh
Rừng vắng chiều thu bóng não nùng
Lạc bước dừng chân lặng đứng trông
Nắng héo gieo trên ngàn lá úa
Chợt nghe quạ khóc lạnh tầng không.
VCN
QC 98, nhớ rừng Quảng Hà
Hạ Long Mơ
Ô kìa Hạ Long cô gái tơ
Mắt biếc đa tình sóng lẳng lơ
Ưỡn bụng khoe mình hang cùng vách
Nghiêng lườn lượn những núi cùng non.
VCN
Quản chế 98
Khao Khát Hạ Long
Một chiếc thuyền nan bé làm sao
Lênh đênh trên vịnh với hai người
Đây chốn biển xưa Rồng hạ cánh
Một vùng danh thắng Hạ Long Mơ.
Ta với bạn ta chiếc thuyền con
Một tên du khách một anh chài
Bạn ném dây câu tìm miệng cá
Ta ngồi ta ngắm cảnh kỳ quan.
Ngàn khơi biển lớn sóng mênh mang
Vịnh êm biển lặng sóng mơ màng
Lả lơi núi đứng ngồi nghiêng ngả
Muôn hình vạn trạng dáng ngổn ngang.
Nắng vịnh lung linh sắc ảo huyền
Một miền bồng đảo chốn non tiên
Xanh biển xanh trời xanh cành lá
Trang điểm trên sườn đá thẫm xanh.
Chiều xuống thuyền neo nhạt khói lên
Rượu vừa tàn cữ biển vào đêm
Vịnh bỗng trầm ngâm đầy bí ẩn
Sóng lắc ru thuyền nhẹ võng đưa.
Anh bạn thuyền chài giấc thảnh thơi
Mình ta thao thức khoắng biển chơi
Tìm bóng đình đài quân thuỷ quái
Chỉ thấy hình loài đom đóm bơi.
Rong chơi trên vịnh mấy hôm nay
Vẫn thấy lòng như rượu chửa say
Mai ngày xa cách còn muôn nhớ
Còn khát khao hoài một lần say.
VCN - Quản chế 98
Nhớ Hạ Long hè 95
Tửu Pháp
Vướng gót tơ vương cõi bụi hồng
Sống buồn xuân hạ nối thu đông
"Tự cổ khổ sầu như thành luỹ"
Phá thành binh tửu dụng thần thông.
VCN
Quản chế 99
Buồn
Ẩn nhẫn nằm chờ thời vận xa
Cảnh nhà cuộc bĩ ẩn phong ba
Gánh nặng lòng ta mình ta hiểu
Rượu cũng thiếu buồn thành nhân ba.
VCN
Quản chế 99
Xin Thuốc Tiên
Thái thượng Lão Quân nấu thuốc tiên
Thần đan thiếu lửa mượn rồng thiêng
Quần tiên bất tử cần chi thuốc
Thọ này xin Lão một vài viên.
VCN
Quản chế 2000
PHONG SỬ HUYỀN KỲ
Đang lơ đãng nhìn phía trời xa
Chợt tôi nghe thảng hoặc mơ hồ
Những thanh âm du dương trầm bổng
Ảo diệu như nhạc khí thiên triều...
Đương khi khúc thái hòa nhã nhạc
Bỗng chuyển ngay ảm đạm não nề
Lẫn trong tiếng hồn ma khóc hận
Vọng leng keng chát chúa hãi hùng
Lại nghe như tiếng kèn xung trận
Khúc quân hành thánh chiến rộn vang
Chợt chói tai như tiếng loài ác điểu
Bỗng ầm ầm chớp giật sấm rung
Những thanh âm đã trở nên áp đảo
Nghe ào ào đá chạy cát bay ...
À, gió... Những thanh âm quái dị đó là uy lực đặc trưng của thần gió, không biết thần du ngoạn phương nào mà lại ghé ngang đây...
Thần Phong bất tử đang ngự trên chiếc xe bạch ngọc trong như pha lê được thắng bởi chẵn một chục con Long Mã bạch tạng. Nét mặt Thần trơ trơ vô cảm, vai Thần khoác một tấm áo choàng trắng, tay Thần cầm một ống tiêu lớn cũng màu trắng, thì ra tiếng gió quái dị khi nãy chính là đã phát ra từ ống tiêu của Thần. Cơ hội mấy ngàn năm có một, phải hỏi thăm Thần Gió đôi điều...
Này xin hỏi vị Thần đi không mỏi
Kể tôi nghe ngài biết những gì
Thần Gió bỗng vung choàng áo trắng
Hiển lộ trang phong sử huyền kỳ
Kìa những ai hùng tâm tráng chí
Hãy nhìn kia sát khí ghê người
Thấp thoáng kia cảnh huy hoàng tráng lệ
Mập mờ kia những gò đống hoang tàn
Lẩn khuất trong phồn hoa náo nhiệt
Diều quạ vây những xác ngựa xác người
Vừa thấy kia những hào quang rực rỡ
Lại đã nghe hờn oán ngút trời
Gió bất tử của ngàn xưa vẫn kể
Chuyện ngàn xưa chẳng cũ bao giờ
Vừa mới đây Gió qua vùng khói lửa
Vẫn còn nguyên mùi thuốc súng kinh hoàng...
Không gian bỗng trở nên ngột ngạt bức bối, thì ra Thần Gió đã đi rồi, nhưng dư âm còn đó, rõ hơn cả vẫn là hình ảnh tàn khốc của chiến tranh, đậm hơn cả vẫn là mùi nồng tanh máu lửa...
Lịch sử văn mình nhân loại vốn chỉ được viết bằng máu và nước mắt!
Đó chính là cách "Vô Vi" của Đại Đạo sao? Đúng là như vậy, nếu không Thần Chiến Tranh đã đi ở ẩn từ lâu rồi. Thực ra Thần Chiến Tranh chỉ là thuận theo thiên tượng, tai ương đều do nhân loại chẳng nhận ra Đại Đạo phi thường.
VCN
Long Thành - Đồng Nai - 2003 http://khaitam.minhhue.net
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2010 22:08:51 bởi voconhan >
Cõi Miền Xa
Thương trái tim đau Hoàng Tử Bé
Khẽ khàng rơi lệ khóc hoa hồng
Trông chốn ly thương miền xa nhớ
Ngỡ ngàng ta khóc cuộc tình xa.
Buồn thương trần gian cõi phôi pha
Nhạt thắm phái nồng năm tháng qua
Đóa hồng ta cất miền yêu dấu
Là đóa ân tình tâm huyết hoa.
Cõi lòng ta đó cõi miền xa
Nỗi niềm thương nhớ nỗi niềm hoa
Đó là duy nhất niềm yêu dấu
Là nỗi mong chờ trong thiết tha.
SG 2006
Thương về Phú Văn
( Xúc cảm khi đọc Hoàng Tử Bé)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.07.2010 22:10:39 bởi voconhan >
Nỗi Niềm Xa
Tại sao anh
Chỉ nói yêu như đầu môi chót lưỡi
Cùng dông dài mực tím giấy xanh
Tại sao anh chẳng ghé về thăm
Nơi thủa ấy tình trao môi mắt
Và em nói một câu thật chắc
Em - Yêu - Anh chậm rãi từng lời...
Ôi dĩ vãng cuồng say và cháy bỏng
Vẫn long lanh và tỏa sáng lung linh
Nhưng hình như có điều kỳ diệu
Để hai ta đẹp mãi mộng tình yêu
Đó là điều gian nan thử sức
Lửa thử vàng xa cách thử lòng nhau.
VCN
SG 2006
Thương về Phú Văn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.07.2010 20:47:33 bởi voconhan >
Nỗi Niềm Xa
(Ca khúc chuyển thể)
Tại sao anh
Chỉ nói yêu
Như đầu môi chót lưỡi mà thôi
Tại sao anh
Chẳng ghé thăm
Nơi thủa xưa tình trao mắt môi
Lời yêu thương
Còn vấn vương
Gương tình soi thật sâu mắt xanh
Chờ mong anh
Chỉ thấy xanh
Xanh màu thư hàng chữ tím thanh
Thời gian nhanh
Tình vẫn xanh
Em chờ anh đợi anh nhớ anh
Này em ơi
Thử thách thôi
Qua thời gian càng thêm xứng đôi.
VCN Hà Nội 2008
Chỉ có ca từ và giai điệu được viết bởi xúc cảm trái tim khao khát yêu người, chỉ mới được ký âm bằng cung bậc trầm sắc tình yêu. _____________________________
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: