TRANG THƠ CHÍNH THUỴ DU
LẠC BẾN MƠ ĐỜI
Ai về ươm giấc mơ xinh
Còn ta ở lại mang tình đắng cay
Lá thu xào xạc khẽ lay
Vần thơ ngày cũ vạc bay nghìn trùng
Khóc thu buồn những não nùng
Trăng thu ai vẽ tình chung thêm buồn
Sầu trời bao giọt mưa tuôn
Sầu lòng cũng nặng từ nguồn tình yêu
Mai về với chốn tịch liêu
Vòng tay kỷ niệm ôm nhiều xót xa
Bao mùa thu nữa sẽ qua
Còn ta với những phong ba cuộc đời
thuỵ.du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2009 23:32:30 bởi Thuỵ Du >
XA CÁCH NGHÌN TRÙNG
Cuộc đời đâu dễ mà mong
Sáng mai tỉnh dậy chợt không còn gì
Lá rơi giữa tuổi xuân thì
Tình là nỗi nhớ những khi lòng buồn
Làm sao đếm giọt lệ tuôn?
Làm sao quên được tình buồn thương đau?
Làm sao để khỏi nghẹn ngào?
Làm sao tim chẳng xôn xao tủi hờn?
Để rồi giây phút cô đơn
Chợt nghe tim lạnh tâm hồn xôn xao
Thế là mình đã xa nhau
Thế là hai nẻo thương đau nghìn trùng
thuỵ du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2009 17:59:48 bởi Thuỵ Du >
Trích đoạn: Thuỵ Du
[/quote]
Thu Đợi
Bạc màu thương nhớ tháng ngày qua
Ngỡ rằng tình gẩn bỗng tình xa
Bao nhiêu cách ngăn bao thương nhớ
Mấy mùa lá rụng mấy mùa xa
Một đời ta mơ ước có nhau
Giấc mộng ái ân chửa bạc màu
Vầng trăng cổ độ còn soi bóng
Hiệp phố châu về có một ngày
Những mùa thu qua mùa thu xa
Sống trong chờ mong tháng ngày qua
Khổ buồn nhưng đẹp vì mong đợi
Ngày về trao nhau đóa quỳnh hoa.
Nghinh Nghinh
CÒN GÌ HỠI EM ?
Đi về đâu giữa dòng đời hối hả?
Khi chẳng còn gì cả ở tương lai?
Tình đời qua rong ruổi chuỗi ngày dài
Em tay trắng sau ân tình đã trả
Vốn cuộc đời là bao nhiêu nghiệt ngã
Và ngày mai em còn lại gì không?
Góp nhặt đời vụn vặt mảnh hoa hồng
Em giữ lại làm hành trang lữ thứ
Thôi hãy quên đi một vùng quá khứ
Cho qua dần những kỷ niệm buồn đau
Cuộc đời này hẳn không có vàng thau
Nên đừng tiếc vì đời thường là thế
Vững vàng lên nếu em còn có thể
Bước vào đời bằng rắn chắc đôi chân
Đừng ngại ngần và đừng có phân vân
Hãy mạnh bước - nếu em còn có thể...
thuỵ du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2009 23:58:34 bởi Thuỵ Du >
Trích đoạn: Thuỵ Du
XA CÁCH NGHÌN TRÙNG
Cuộc đời đâu dễ mà mong
Sáng mai tỉnh dậy chợt không còn gì
Lá rơi giữa tuổi xuân thì
Tình là nỗi nhớ những khi lòng buồn
Làm sao đếm giọt lệ tuôn?
Làm sao quên được tình buồn thương đau?
Làm sao để khỏi nghẹn ngào?
Làm sao tim chẳng xôn xao tủi hờn?
Để rồi giây phút cô đơn
Chợt nghe tim lạnh tâm hồn xôn xao
Thế là mình đã xa nhau
Thế là hai nẻo thương đau nghìn trùng
thuỵ du
NGHÌN TRÙNG
Em yêu hỡi đã nghìn trùng
Xa nhau thưở ấy mông lung tình buồn
Yêu em từ độ mưa nguồn
Giọt châu lả chả sầu tuôn lạnh lòng
Tặng em chỉ một cành hồng
Em không nhận lấy để lòng anh đau
Nhìn em lả chả giọt châu
Khóc tình ly biệt, anh sầu hơn em
Hạ qua thu đến bên thềm
Em ơi thôi chớ tiếng đêm nặng sầu
Thu qua nhạt bớt niềm đau
Cho anh được sớt nỗi sầu cùng em
Hoài Thương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2009 09:45:47 bởi Lê Hoài Thương >
Trích đoạn: nghinhnguyen
Thu Đợi
Bạc màu thương nhớ tháng ngày qua
Ngỡ rằng tình gần bỗng tình xa
Bao nhiêu cách ngăn bao thương nhớ
Mấy mùa lá rụng mấy mùa xa
Một đời ta mơ ước có nhau
Giấc mộng ái ân chửa bạc màu
Vầng trăng cổ độ còn soi bóng
Hiệp phố châu về có một ngày
Những mùa thu qua mùa thu xa
Sống trong chờ mong tháng ngày qua
Khổ buồn nhưng đẹp vì mong đợi
Ngày về trao nhau đóa quỳnh hoa.
Nghinh Nguyên
RỒI CHỈ LÀ MƠ
Thu ở trong lòng vẫn thiết tha
Dẫu rằng đôi ngả đã cách xa
Vẫn ấp vẫn yêu trời kỷ niệm
Tình thu năm ấy chẳng phai nhòa
Tháng năm xa nhớ thoáng mộng mơ
Cứ ngỡ người yêu cũng đợi chờ
Nào hay tình ấy là hư ảo
Nghìn trùng xa cách dạ ngẩn ngơ
Người đã đi rồi thôi còn đâu
Thiên thu ngày ấy mãi thu sầu
Lá vàng rơi rụng em gom lại
Để chất cho đầy những giấc mơ
thụy.du
Trích đoạn: Thuỵ Du
[/quote]
Hoài Khúc Thu
Thu đến cho vàng lá áu màu
Từng chiếc lìa cành nối tiếp nhau
Qua cơn gió nhẹ vàng rơi rụng
Lấp che xác thân kiếp ve sầu
Trăng thu bàng bạc soi ký ức
Như chiếu lại nghìn khúc phim đời
Niên thiếu yêu đương và kỷ niệm
Thời gian cuốn nhanh - nước chân cầu
Nghe giọt mưa thu ti tách nhỏ
Đơn côi lữ khách giữa thành dầu
Hồn theo nhạc thu về rừng nhớ
Lắng nghe hoài khúc của thu trôi.
Nghinh Nguyên
Trích đoạn: nghinhnguyen
Trích đoạn: Thuỵ Du
Hoài Khúc Thu
Thu đến cho vàng lá áu màu
Từng chiếc lìa cành nối tiếp nhau
Qua cơn gió nhẹ vàng rơi rụng
Lấp che xác thân kiếp ve sầu
Trăng thu bàng bạc soi ký ức
Như chiếu lại nghìn khúc phim đời
Niên thiếu yêu đương và kỷ niệm
Thời gian cuốn nhanh - nước chân cầu
Nghe giọt mưa thu ti tách nhỏ
Đơn côi lữ khách giữa thành dầu
Hồn theo nhạc thu về rừng nhớ
Lắng nghe hoài khúc của thu trôi.
Nghinh Nguyên
TÌNH KHÚC
MÙA THU
Mùa thu ngày ấy quá xa xôi
Vầng trăng năm cũ đã xưa rồi
Nhớ mãi đôi mình cùng hẹn ước
Chia trăng bên anh và bên tôi
Rồi cuộc đời đôi ngả cách ngăn
Lời cuối chia tay anh nhủ rằng
Hẹn lại ngày sau mình tròn nợ
Ở một kiếp nào chẳng xa xăm
"Anh vẫn yêu em dẫu lỡ làng"
"Tình yêu mình đành phải trái ngang"
Anh hỡi em ôm lời hẹn ước
Đợi anh dầu tình đã vỡ tan
Yêu anh em yêu cả mùa thu
Dẫu biết tim yêu chịu ngục tù
Giam đời trong khoảng trời nhung nhớ
Đợi đến thu về nhặt lá thu
Xếp lại thành thơ để đợi chờ
Dù rằng yêu chỉ có trong mơ
Ai biết cho em mà em vẫn
Đợi anh dẫu năm tháng hững hờ
thụy du
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.06.2009 17:27:41 bởi Thuỵ Du >
Trích đoạn: Thuỵ Du
Anh Nợ
Vào yêu anh đã nợ tình em
Dẫu nợ chất chồng cứ vay thêm
Chưa trả kiếp này chờ kiếp khác
Bởi món nợ tình quá êm đề̀m
Anh thế chấp em nửa cõi hồn
Và chấp cho em nửa càn khôn
Để chút tình em mong manh đó
Cho anh sưởi ấm nửa mảnh hồn
Em nhé xin đừng ngại ngùng chi
Cho anh vay chút nợ tình si
Rồi mai anh trả lời - cả vốn
Em làm hồi môn lúc vu qui.
Nghinh Nguyên
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: