MẤY ĐỘ THU RỒI
Mấy độ thu về em vắng anh
Buồn nhìn lá rụng giữa ngày xanh
Ưu tư ai viết thành chữ nhớ
Ấp ủ trong lòng dạ héo hanh
Lá trở vàng rồi...lá có rơi?
Vùng xưa kỷ niệm chợt bồi hồi
Bao mùa lá rụng anh còn nhớ
Theo anh về nơi ấy xa xôi
Biết đến bao giờ ta có nhau?
Đường đời hai nẻo những sầu đau
Vầng trăng thề cũ mà hai đứa
Hẹn ước ngày xưa đã bạc màu
thuỵ du
Chào Thụy Du, đọc những bài thơ về mùa thu của TD, Huyền Minh rất hâm mộ. Thơ TD thật lãng mạn, ý tưởng mạch lạc, từ ngữ bóng bẩy & trau chuốt, đi sâu vào lòng người. Từ những cảm nhận đó, HM "thai nghén" được bài thơ cũng về mùa thu (chủ đề mà HM rất ít làm), mạo muội xin phép TD cho HM chép lại trên trang thơ TD nhé - tạm gọi là một chút lưu niệm, được chứ!
Mấy Độ Thu Vàng
Người đi mấy độ thu tàn úa
Ta về gom nhặt cánh hoa rơi
Nhành khô trĩu nặng ngậm sương lá
Cỏ héo tương tư giấu nụ cười
Lần bước cô liêu tìm bến mộng
Con thuyền lạc nẻo khuất xa vời
Hoàng hôn sẫm tím sầu hiu quạnh
Điệu sáo vọng đưa luống ngậm ngùi
Mấy độ thu vàng ai nhớ ai!
Còn không yêu dấu! Dáng trang đài
Áo xưa phảng phất mùi hương dại
Cho kẻ yêu em mãi đắm say
Mấy độ thu vàng dấu chia phôi
Heo may lạnh lẽo hoài đơn côi
Tóc xanh dẫu bạc cùng năm tháng
Vẫn giữ tình chung với một người
Huyền Minh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2009 10:48:42 bởi Huyền Minh >