Thơ Bút Tre
Mưa rào khoắc khoải từng cơn
Cóc vàng lặn lộn đường trơn lên rừng
Núi cao mây gió không ngừng
Nghiêng cành, đổ lá mịt mùng sớm hôm.
Bước đi mà dạ bồn chồn
Lên rừng kiếm thuốc nhảy dồn chân xa.
Nhái bén đang ốm nằm nhà
Sốt cao, đau họng, mắt hoa, nhức đầu.
Bác sĩ ếch ộp đi đâu?
Nhà tranh để trống, chừng lâu mới về.
Cóc thương nhái bén mọi bề
Vào rừng để hái lá đề, lá đa
Sắc thuốc uống mấy ngày qua
Nhái bén xem đã ngà ngà đỡ cơn.
Hôm nay trời gió mưa dồn
Cóc vào khe núi kiếm tôm về xào.
Tôm suối ngon bổ biết bao
Nhái bén ăn vào chắc sẽ khỏe ra
Khỏe người, miệng lại hát ca
Để cho chẫu chuộc la đà cành tre
Chân đồi văng vẳng tiếng ve
Cóc, nhái, ếch cốm một bè ca vang.
Hôm nào chiều cũng mưa to Cho nên cóc nhái đều no bụng rồi Giờ này tôi một mình tôi Nữa đêm gõ phím ỉ ôi một mình LS
Cái cò có cánh thì bay Cho con cóc hỏi sự này được không? Mặt trời mọc ở phương Đông Mưa rào mùa hạ, nước sông chảy tràn Cái cò liệu có thể mang Cóc về phương ấy kiếm ăn qua ngày? Phương Tây ao cạn lắm thay Không tôm không tép ở đây thế nào! Mơ màng mong bữa mưa rào Cò bay tha cóc về ao quê nhà.
Cái cò có cánh thì bay
Cho con cóc hỏi sự này được không?
Mặt trời mọc ở phương Đông
Mưa rào mùa hạ, nước sông chảy tràn
Cái cò liệu có thể mang
Cóc về phương ấy kiếm ăn qua ngày?
Phương Tây ao cạn lắm thay
Không tôm không tép ở đây thế nào!
Mơ màng mong bữa mưa rào
Cò bay tha cóc về ao quê nhà.
....................................
Lâu lâu mới ghé Bút tre Thấy cò thấy cóc đầy hè đầy sân Giật mình cứ ngỡ...anh Xuân Đổi ngề từ chỗ trồng rừng chuyển qua Cóc cò loạn xạ quanh nhà Không tôm không tép....mơ Hoa sao cò Muốn mơ thì phải tự mò C H
Tặng anh Minh Xuân bài thơ THƠ BÚT LỒ Ô này vì nó có vẻ bút tre hơn
THƠ BÚT LỒ Ô
Đi xa thì nhớ mẹ hiền
Suy đi nghĩ lại nhớ tiền nhiều hơn
Công cha như núi thái Sơn
Ba cho vài triệu cảm ơn ba nhiều
Thương nhau mấy núi cũng trèo
Mấy sông cũng lội, anh nghèo thì thôi
Nói lời thì giữ lấy lời
Có cô khác đẹp, thì thôi giữ gì!
Thương ai thương cả đường đi
Ghét ai là bỡi cái vi (ví) không tiền
Thương anh ăn nói có duyên
Thực ra vì bỡi có tiền, có đô (US dollar)
Thương em anh cũng muốn vô
Sợ bọn côn đồ đang bảo kê em....
Sinh ra ai cũng có tim
Trước mười ba tuổi im lìm chẳng yêu
Gặp cô áo thắm hôm chiều
Tuổi sang mười bốn, tim yêu bồn chồn.
---
Tim ai cũng đỏ chẳng xanh
Yêu em, tim mới để dành cho em
Bây giờ em nói không quen
Tim kia đang đỏ thành đen mất rồi.
---
Trái tim mà đặt lên đầu
Gặp em anh muốn qua cầu cùng em
Chẳng dè cô vợ đánh ghen
Trái tim rụng xuống, anh, em đôi đường.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2009 02:08:13 bởi Minh Xuân >
Gió thổi cành tre bay phất phơ Cóc vàng ngơ ngẩn tới thẫn thờ Nắng ấm sao mà lòng chẳng ấm Trời còn làm gió đến bao giờ?
Trích đoạn: hoangau
(Anh MX thử tham khảo ý kiến bác NTD xem nên ... mưa kiểu gì nhé ! )
Con cóc định sang học bác Duyên
Nghiến răng cho khéo mắng ông thiên
Chẳng dè nhà bác đang lắm khách
Thơ thấy toàn "điên" với "huyên thuyên".
Cái thời khủng hoảng chẳng chừa ai
Cóc ngồi bờ ruộng kiếm củ khoai
Ruồi muỗi dạo này đi đâu cả
Làm cóc ăn chay cả tháng hoài.
Cóc nhảy ra rồi bổng nhảy vô
Nghe nóng thấy mồ cóc nhảy ra
Ngoài này thì lạnh...chết cha
Cóc sợ thấy bà...vội nhảy trở vô
hô hô
Hôm nay trời nắng chang chang
Con cóc nóng quá, chẳng mang thứ gì.
Trời nóng quần áo làm chi?
Chỉ cần một mẩu bút chì để chơi Lội suối mà hỏi ông trời
Bao giờ mưa sẽ lại rơi chốn trần?
Để cóc còn lại mặc quần
Áo dài lại khoác, bút thần cất đi.
Trích đoạn: Minh Xuân
Hôm nay trời nắng chang chang
Con cóc nóng quá, chẳng mang thứ gì.
Trời nóng quần áo làm chi?
Chỉ cần một mẩu bút chì để chơi Lội suối mà hỏi ông trời
Bao giờ mưa sẽ lại rơi chốn trần?
Để cóc còn lại mặc quần
Áo dài lại khoác, bút thần cất đi.
Hôm nay xài mẩu
bút chì Bởi vì ...
bút mực ... còn ... gì ... nữa ... đâu...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: