Thơ Bút Tre
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              Thủa trời đất nổi cơn gió bụi     Chú cóc vàng ngạt mũi mấy hôm     Bụi tre xanh thẳm bên cồn     Mùi hoa ngâu bốc bồn chồn không yên             Sớm xuân nắng ấm cóc ngồi ngâm  
  Bỗng thấy hoa ngau mặt tối xầm 
  Chẳng hiểu vì sao mũi cóc tịt  
  Mà biết hoa ngâu lại bốc mùi, 
  Chắc hẳn trong đây có sự tình 
  Hay là trong lúc há miệng ra  
  Vô tình cóc đã ngáp  một con ruồi,
         Vô Danh Tiểu Tốt 
          
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: venus4t.vns_hnu 
   
  Ối anh Xuân ơi là anh Xuân 
  Anh đã đi đâu....
hay đã.....
mần 
  Wave tàu, Dream 6.....
 nhà giăng nhện 
  Tần Ngần ghé chơi....
lại tần ngần! 
   
  24.07.09 
  ND87
 
  
    Một đàn con nhện giăng tơ
Bụi tre chú cóc ngâm thơ, buồn tình
Trời mưa cho ướt mái đình
Cả làng vắng vẻ, phải mình Bút Tre.
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: bogia_connon 
   
  Sớm xuân nắng ấm cóc ngồi ngâm  
  Bỗng thấy hoa ngau mặt tối xầm 
  Chẳng hiểu vì sao mũi cóc tịt  
  Mà biết hoa ngâu lại bốc mùi, 
  Chắc hẳn trong đây có sự tình 
  Hay là trong lúc há miệng ra  
  Vô tình cóc đã ngáp  một con ruồi,
 
   
  Vô Danh Tiểu Tốt 
 
  
    Chào bạn "Không tên" (Vô danh)

 đến chơi.       
Là hoa thì phải bốc mùi   Là cóc khi ngáp phải ruồi thì la (lạ).    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: Minh Xuân 
  Là hoa thì phải bốc mùi 
  Là cóc khi ngáp phải ruồi thì la (lạ). 
  
    Bốc mùi sao lại là hoa? 
  Có ruồi để táp sao la chi...
cóc?    
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Lâu lâu lại ghé quán Bút tre   Chủ đâu chẳng thấy chỉ thấy...vè   Cóc ngáp phải ruồi...đâu có lạ   Buồn thay quán vắng giữa trưa hè              C H    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
 
  Lâu lâu lại ghé quán Bút tre  
   Chủ đâu chẳng thấy chỉ thấy...vè  
   Cóc ngáp phải ruồi...đâu có lạ  
   Buồn thay quán vắng giữa trưa hè  
      
          C H 
  
    
  Chủ nhà...mải mê rượi với chè 
  Còn đâu mà lo Quán Bút Tre 
  Cóc ngồi đớp ruồi...vài con nhện 
  Chăng tơ giãi lòng thật hả hê! 
  31.07.09 
  ND87
 
   
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Bút Tre đi dễ khó về
Khi đi một vợ, khi về hai con
Còn rừng, còn nước, còn non
Còn thơ con cóc thì còn Bút Tre.
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Minh Xuân 
   
  Bút Tre đi dễ khó về
Khi đi một vợ, khi về hai con
Còn rừng, còn nước, còn non
Còn thơ con cóc thì còn Bút Tre.
 
  
      Đi một vợ, về hai con 
  Nghĩ hoài hổng hỉu, thía còn vợ đâu ???    
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn: hoangau 
   
  
Trích đoạn: Minh Xuân 
   
  Bút Tre đi dễ khó về
Khi đi một vợ, khi về hai con
Còn rừng, còn nước, còn non
Còn thơ con cóc thì còn Bút Tre.
 
  
 
   
  Đi một vợ, về hai con 
  Nghĩ hoài hổng hỉu, thía còn vợ đâu ??? 
  
        Người đâu chậm hiểu vậy chài...! 
  "Đi thì một vợ, về hai con...bồ"    
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    Bút Tre đi dễ khó về
Khi đi một vợ, khi về hai con
Còn rừng, còn nước, còn non
Còn thơ con cóc thì còn Bút Tre.
MX       
  Đi một vợ, về hai con 
  Nghĩ hoài hổng hỉu, thía còn vợ đâu ??? 
  HN    
  Người đâu chậm hiểu vậy chài...! 
  "Đi thì một vợ, về hai con...bồ" 
  LYS       
Nhưng mừ vẫn thiếu..vợ...nhề   Đi thì có vợ...còn về...hai con
   Love   
    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Bút Tre đi dễ khó về 
  Khi đi một vợ, khi về hai con 
  Còn rừng, còn nước, còn non 
  Còn thơ con cóc thì còn Bút Tre. 
  MX 
   
   
  Bút Tre đi dễ khó về
Khi đi một vợ, khi về hai con
Còn rừng, còn nước, còn non
Còn thơ con cóc thì còn Bút Tre.
MX  
     
     
   Đi một vợ, về hai con  
   Nghĩ hoài hổng hỉu, thía còn vợ đâu ???  
   HN  
     
   Người đâu chậm hiểu vậy chài...!  
   "Đi thì một vợ, về hai con...bồ"  
   LYS  
     
   Nhưng mừ vẫn thiếu..vợ...nhề  
   Đi thì có vợ...còn về...hai con
  
   Love  
   
 
  Còn trời còn nước còn non 
  Cần chi có vợ; có con được rồi 
  Dẫn con về bỏ vợ thôi 
  Có em Minh love được rồi...vợ chi 
  Con kêu Minh Love bằng dì 
  Đêm đêm với Love oẳn tù tì là dzui 
  hi hi 
   
   
            
            
        
 
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              Ngẫm đời mà chán cho đời   Làm thơ con cóc, vợ thời bỏ quên   Lấy vợ là kiếp nhân duyên   Không thân, không thích bỗng nên vợ chồng   Nghe lời vợ, có thành không   Không lại thành có, con đông cửa nhà   "Vợ mình là con người ta   Con mình do vợ đẻ ra" rõ là   Nghĩ sao nói vậy thực thà   Vợ con như vậy chẳng bà con chi 
.    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Bút Tre đang ở nước Nga   Đánh đùng một cái chuyển qua nước mình   Bút Tre về đến nước mình   Con cóc đâu bỗng thình lình hiện ra.    
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  Minh Xuân 
   
  Bút Tre đang ở nước Nga 
  Đánh đùng một cái chuyển qua nước mình 
  Bút Tre về đến nước mình 
  Con cóc đâu bỗng thình lình hiện ra. 
  
      Chúc mừng con cóc nhà ta 
  Nước Nga ở chán thì qua nước mình. 
  Bao nhiêu ngày cóc nín thinh 
  Hôm nay thì bỗng thình lình hiện ra.    
  Xưa kia bút ở nước Nga 
  May mà tre vẫn rất là ... Việt Nam.   


   Cóc Nga nghiến sái quai hàm 
  Thơ còn vết ... gặm lam nham đến giờ.   


      Thình lình trời đổ cơn mưa 
  Thì ra nhà cóc về vừa đến nơi.      


    
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  4 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: