Khói chiều

Tác giả Bài
nguoique
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.03.2005
Khói chiều - 08.03.2005 03:28:02
0
Người quê là một thành viên mới xin chào tất cả các bạn tham gia diễn đàn.

Khói chiều

Con nhớ ngày xưa quê nghèo lắm
Hôm sớm cùng cha, mẹ tảo tần.
Tóc mẹ đen tuyền lay tỏa nắng
Mỗi chiều nhen khói tặng hoàng hôn.

(Khói quyện mây trời ủ xóm thôn
Như tay mẹ ấm ấp ôm hồn.
Bao ngày xa xứ khi chiều xuống
Trong khói con thường nhớ cố hương)

Mấy lần lũ lớn trời giông bạo
Nước ngập, mưa xoi, mái lá oằn
San sớt tình quê từng nắm gạo
Khói chiều góp lại sưởi lòng nhau.

Rồi con khôn lớn bên trang vở.
Bên dòng sông mát bóng tre soi
Bên đồng lúa ngát diều chao cánh
Bên bếp chiều hôm khói bện trời.

Rồi con xa xứ tìm mơ ước
Dáng mẹ oằn thêm gánh đợi chờ
Tóc mẹ bao giờ sương điểm trắng!
Bao giờ con đã khóc trong mơ.

Phố thị trăm miền xênh xang quá
Điện sáng chiều hôm chẳng ánh mờ.
Thơ thẩn bao chiều con nhớ khói
Bao chiều con lạc đến bơ vơ.
Người quê.

***Bài đã được đưa vào tv***
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.10.2005 23:56:26 bởi BĂNG NGUYỆT >
Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn.

Dạ Nguyệt
  • Số bài : 179
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 23.02.2005
  • Nơi: Nguyệt Điện
RE: Khói chiều - 08.03.2005 04:07:55
0

Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn.

(2 câu này đầy triết lý Phật Học)

Chào Ngườiquê mới gia nhập VNTQ - vừa gieo vào đây một bài thơ thật tuyệt vời - Mong NQ thoải mái trải hồn thơ lai láng nơi "Vườn Thơ" này. Và được gặp nhiều bạn hiền, bạn Thơ tri kỷ.
Chúc vui
"Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà" ?

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Khói chiều - 08.03.2005 21:02:23
0
Chào sis DN và chào weocom NQ đến chơi với vntq nha...chúc bạn vui với những giây phút dạo dd này nhé....

Nhớ Mẹ

Khói chiều bảng lãng bay bay
Đồng xa Mẹ với trọn ngày gian nan
Đời quê dẫu cực, cơ hàn
Mỉm cười Mẹ bảo , xóm làng..vẫn vui

Con theo năm tháng ngược xui
Thương cho bóng Mẹ bùi ngùi...chờ trông
Những ngày lạnh gió , đêm đông
Biết Mẹ lo lắng...trong lòng chẳng yên

Ngày đêm van vái cao thiên
Cho con được những bình yên...giữa đời
Con có Mẹ...dẫu xa xôi
Vẫn còn hạnh phúc hơn người...mồ côi

Mong cho Mẹ sớm thảnh thơi
Ko còn gian khó...với đời nhà nông
Trăng rằm tỏa sáng ngoài song
Con ngồi nhớ Mẹ giữa lòng..phố xa

Khói chiều...nào cay mắt ta
Hay là lệ mặn nhớ nhà...Mẹ ơi..!!!


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

nguoique
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.03.2005
RE: Khói chiều - 09.03.2005 00:51:47
0
Người quê rất vui được làm quen với "Song Nguyệt" (là hai cô Nguyệt và cũng là ánh Trăng bên cửa).
- Trăng Đêm đã khen quá lời làm cho người quê phải đưa tay lên giữ cái lỗ mũi lại, sợ nó rớt mất. Có lẽ "Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì" thì đúng hơn.
- Trăng Lạnh đúng là có tài 7 bước làm thơ. Người quê xin bái phục.
Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn.

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Khói chiều - 10.03.2005 21:04:33
0

Trăng Lạnh đúng là có tài 7 bước làm thơ.


Là sao ạ , bn chưa hiểu lắm hihi

Khói chiều vương vấn lòng ta

Khói chiều vương vấn lòng ta
Nhớ người năm cũ lệ nhòa đêm trăng
Quê hương..cách mấy đường ngăn
Vào mơ ta bước tung tăng tìm về..

Ta như chiếc bóng bên lề
Nhớ em gái nhỏ..người quê...thật thà
Xin em nhé...gắng đợi ta
Ngày về sum họp...hoan ca....trùng phùng...!


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu

nguoique
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.03.2005
RE: Khói chiều - 11.03.2005 04:05:47
0
Nhớ nhà
Một buổi đô thành ta nhuốm bệnh
Không sóng sông vờn, chẳng khói xa
Đèn lên nhanh quá chiều đi mất
Chả thấy trăng treo cũng nhớ nhà.
Người quê


Trích đoạn: BĂNG NGUYỆT

Trăng Lạnh đúng là có tài 7 bước làm thơ.

Là sao ạ , bn chưa hiểu lắm hihi

Đó là một điển tích. Tào Thực (con trai của Tào Tháo) trong bảy bước làm bài thơ "Nấu đậu" (?) nổi tiếng. Người quê chỉ nhớ mang máng bản dịch thơ của bài thơ "Nấu đậu" thôi.
"Nấu đậu đốt cành đậu
Đậu ở trong nồi khóc
Sinh ra cùng một gốc
Sao nỡ nấu nung nhau"
(Tào Phi, anh của Tào Thực, sợ em mình cướp ngôi nên bắt Tào Thực định giết đi. Nghe tiếng Thực là người nổi tiếng về văn chương, Phi mới chỉ bức tranh "Nấu đậu" trên tường, lệnh cho Thực trong bảy bước phải làm được một bài thơ, nếu không xong sẽ đem chém. Thực trong 7 bước đã làm bài thơ "Nấu đậu" trên).
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2005 19:25:37 bởi nguoique >
Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn.

nguoique
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 08.03.2005
Đá Vọng Phu - 29.03.2005 19:23:59
0
Đá Vọng Phu
(Kính tặng một người Mẹ quê tôi)

Ngóng trông chồng
Bồng con đứng đợi.
Vật đổi sao dời
Hóa đá đọa thời gian.
Gió gọt, mưa mài lòng son sắc vẹn nguyên
Suốt ngàn năm chưa lần biết mõi.

Cha ra đi khi lời non nước gọi.
Từ thưở tóc còn xanh
Từ lúc con còn trong nôi. Mẹ đợi.
Đến khi mái tóc bạc màu
Đến khi con nên người
Cha còn mãi tin xa.

Mẹ đã không bồng con hóa đá
Mẹ chỉ còng lưng gánh gian lao vất vả.
Mẹ không muốn con thành đá
Trơ với thời gian, chai giá tâm hồn.
Mẹ muốn con lớn khôn,
Con thành người. Và
Con giỏi hơn cha.

Người quê.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2005 20:18:45 bởi nguoique >
Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn.

BĂNG NGUYỆT
  • Số bài : 6789
  • Điểm: 2
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 15.06.2003
RE: Đá Vọng Phu - 07.04.2005 01:11:16
0
Tìm sao được

Đêm nơi đây em thèm nghe tiếng dế
Nơi wê nghèo bên góc khế ruộng rau
Đêm nơi đây chỉ lấp lánh đèn màu
Tìm sao được đêm trăng sao wê cũ

Ở nơi đây ko có dòng nước lũ
Ko lục bình để ngắm lúc hoàng hôn
Ở nơi đây chỉ có nhạc ru hồn
Gửi tâm tư vào dòng thơ ...đêm vắng....

Ở nơi đây ko có đàn cò trắng
Bay dập dìu liến thoắng gọi chiều rơi
Nơi bờ đê mỗi chiều anh vẫn đợi
Còn lại là một biển khơi kí ức

Đêm nơi đây em vẫn ngồi thao thức
Gửi hồn về wê Mẹ rực trời mơ
Và vun đầy nổi nhớ vào thơ
Lòng ta hẹn bờ wê ngày trở lại ...........


Mỗi trái tim có một lối về  
Thôi cứ như mây kề nước biển  
Chỉ một thời dành cho dâng hiến  
Còn lại là những chuyến chơi rong  

Ai cố dành bẻ nửa số 0  
Cho ngăn tim bập bồng bọt thổi  
Bước chân trần đạp lên đá sỏi  
Để đôi ta chấp vá nổi trời..
  
( trich Nguoi tinh hu