Lão Hóa
Như Ý P 14.02.2009 23:55:14 (permalink)
Thuốc chống lão hóa: Anti-Aging Medicine: OPC & Resveratrol
Monday, February 02, 2009

 
 
B.S. Nguyễn Xuân Thuyên, D.C., J.D.

“Ủa, sao không thấy đường hẻm ở da mặt?” Tôi ngạc nghiên và khựng lại một chút. Người bạn học thời thơ ấu mà tôi tình cờ mới gặp lại vừa vi phạm một “social blunder” rất nặng. Hèn chi mà anh ta vẫn còn độc thân! Tôi cười và tự hào trả lời: “Ðồ khỉ, nhờ genes tốt của bố mẹ đó!”
Tôi chia sẻ với bạn câu chuyện đó là vì tôi nghĩ văn hóa Mỹ tôn trọng tuổi trẻ và sợ hãi tuổi già. Bằng chứng là trên các bìa báo ở chợ, tôi đều thấy đăng hình người mẫu thon, trẻ đẹp; hay tôi đọc tin các nữ diễn viên than phiền là khi tới tuổi cao, thì không còn nhiều những vai trò dành cho các nữ diễn viên đó nữa; hoặc tôi không lạ khi nghe tin một người đàn ông ở tuổi năm mươi trở lên bỏ vợ cùng tuổi để theo một cô gái trẻ hơn. Do đó mà tôi không ngạc nghiên khi đài ABC phát chương trình Barbara Walters Special tựa đề “Lived to be 150 years” để trình bày cách thức sống lâu, sống trẻ.

Tác động của Resveratrol để chì giảm tuổi già

Chương trình đó được phát vào ngày 21 Tháng Tư năm 2008, với mục đích giới thiệu về sự khám phá của Bác Sĩ David Sinclair. Bác sĩ cho biết là ông đã tìm thấy trong rượu vang đỏ có một chất mang tên Resveratrol, có khả năng trì giảm lão hóa. Chất Resveratrol là một chất chống loạn ly tử thiên nhiên, rất mạnh có trong rượu vang đỏ, có khả năng kéo dài đời sống của “gene thọ” của men (yeast) gọi là SIR-2 (sir là chữ tác của Silent Information Regulator).
Vào cuối tuần qua, ngày 25 Tháng Giêng, năm 2009, chương trình “60 Minutes” của đài CBS cũng lại phỏng vấn Bác Sĩ Sinclair và partner của ông là Bác Sĩ Christoph Westphal. Hai vị bác sĩ và công ty dược Sirtris cho biết dự định làm thuốc Resveratrol cho công chúng uống để sống lâu, sống thọ.
Qua các nghiên cứu của họ, các bác sĩ cho biết rằng khi một nhóm chuột được cho ăn toàn đồ béo, thì các con chuột phát xuất dấu hiệu bệnh tiểu đường, gan bị sưng và những con chuột bắt đầu chết. Một nhóm chuột khác cũng được cho ăn toàn đồ béo, công thêm chất lượng Resveratrol thật cao, thì những con chuột này lại không bị mắc bệnh tiểu đường, và lại sống vài tháng lâu hơn rồi mới chết.
Lạ lùng hơn là khi một nhóm chuột khác được cho ăn vừa đủ chất calorie, cộng thêm lượng Resveratrol thật cao, thì họ lại nhận thấy là Resveratrol tác động vào gene thọ của chuột tức là SIRT -1 hoặc “sirtuins”, làm cho những con chuột đó sống lâu nhất.
Bác Sĩ Sinclair giải thích rằng khi cơ thể bị thiếu ăn, bộ phận cơ thể kích thích những giai đoạn nhằm bảo vệ cơ thể chống lại các bệnh thông thường ở tuổi già để có thể kéo dài đời sống động vật cho sống lâu hơn.
Qua sự khám phá này, ông cho biết là nếu cơ thể con người cũng đáp ứng giống như chuột, thì khi được cho uống lượng Resveratrol thật cao mỗi ngày, thì có thể giảm các bệnh tật gây ra bởi bệnh mập vì ăn quá nhiều đồ béo tại Hoa Kỳ, và đồng thời kéo dài đời sống của con người.
Ngoài ra, các nghiên cứu cũng cho biết thêm là không những Resveratrol làm giảm quá trình lão hóa, Resveratrol còn có thể giúp cơ thể bảo vệ chống lại các bệnh như Alzheimer's, bệnh tim và ung thư. Các thí nghiệm cho biết là liều Resveratrol chích cho chuột rất cao, và nếu tính cho người, thì một người cần phải uống khoảng 1,000 chai rượu vang đỏ mỗi ngày mới đủ. Do đó, Bác Sĩ Sinclair đang nghiên cứu bào chế ra một viên thuốc Resveratrol dự định bán trên thị trường. Ông tiên đoán là thuốc có thể sẽ phổ biến trong vòng năm năm nữa.
Ðược biết là sau khi sự nghiên cứu của Bác Sĩ Sinclair được phổ biến và công nhận, thì nhà dược phẩm khổng lồ GlaxoSmithKline gần đây đã mua hết cổ phần của công ty Sirtris dược của Bác Sĩ Sinclair, và trả cho ông $ 720 triệu với mục đích chia lợi sau này.

“The French Paradox”

Tất cả chúng ta đều biết rằng hút thuốc lá, sự ô nhiễm không khí, rượu, thuốc và phóng xạ đều tạo ra các loạn ly tử, mà có thể tạo ra “oxidative stress” (tạm dịch là kết quả của oxýt hóa). Các loạn ly tử có khả năng tấn công tất cả các thành tế bào, DNA và cũng có thể làm tăng tiến trình lão hóa tạo ra tất cả các bệnh thoái hóa. Ngoài ra, các thiệt hại khác của loạn ly tử là làm đặc cứng các ống máu mà có thể gây ra bệnh tim.
Ðã nhiều năm qua, các nhà khoa học rất ngạc nghiên là tại sao người Pháp tiêu thụ thật nhiều chất béo như ăn bơ, ăn thịt, lại hút thuốc, uống nhiều rượu vang, nhưng số người bị bệnh tim lại thấp hơn người Mỹ. Các nhà khoa học đặc ra danh từ “French Paradox” (tạm dịch là nghịch lý của Tây) để nêu chỉ một người có thể ăn nhiều chất béo, uống nhiều rượu đỏ nhưng vẫn không bị bệnh tim. Tại sao? Một trong những lý do là vì trong rượu vang có chất OPC.

OPC

Vì tôi đã nghe “the French Paradox” qua chương trình “60 Minutes”, thì vào năm 1996, tại đại hội dinh dưỡng ở Baltimore, MD, tôi may mắn được gặp và tiếp chuyện với Bác Sĩ Jack Masquelier, giáo viên Ðại Học Bordeaux, ở Pháp. Bác Sĩ Masquelier, vào năm 1947 khám phá ra chất OPC. Vào năm 1950, ông công nhận OPC có khả năng bảo vệ mạch máu và vào năm 1956, ông xác nhận OPC có trong rượu vang đỏ.
Tôi có hỏi tại sao OPC chỉ được tìm thấy trong rượu vang đỏ mà lại không có trong rượu trắng. Bác Sĩ Masquelier giải thích rằng OPC là danh từ viết tắt cho chữ “Oligomeric Proantho Cyanidins”. Ðây là một chất có khả năng tìm kiếm và tiêu diệt các loạn ly tử rất công hiệu. Ông nói thêm là OPC có trong rượu đỏ là vì cách thức sản xuất rượu vang. Khi làm rượu trắng, vỏ, da, hột nho bị loại bỏ, chỉ có lấy nước ép của nho ra mà thôi.
Ngược lại cách thức làm rượu vang đỏ thì nguyên cả chùm nho được ép: cả nho cùng vỏ da, hột, và cành được ép và để ngâm từ 2 đến 3 tuần. Cách thức này gọi là maceration, có nghĩa là khi lên men, alcohol làm tẩy hút màu đỏ từ vỏ da của nho, làm cho nước nho trở thành màu đỏ. Nước này chứa nhiều OPC, được gọi là anthocyanins. Ðó là lý do tại sao rượu vang đỏ có chất OPC nhiều hơn là rượu trắng.
Theo sự nghiên cứu của Bác Sĩ Masquelier, OPC có khả năng chống và diệt loạn ly tử. Ðồng thời, OPC có khả năng bảo vệ collagen ở thành động mạch, nên tăng sự dẻo dai của động mạch.
Công hiệu của thuốc bổ OPC là giữ cho các sụn, dây chằng, gân, các mô liên kết và thành động mạch dẻo dai, như thế máu lưu thông dễ ở các động mạch. Kết quả là cơ thể duy trì sự linh hoạt đồng thời trì hoãn sự già nua.

Kết luận

Chúng ta không thể ngừng quá trình lão hóa. Tôi nghỉ rằng tất cả chúng ta đều muốn duy trì phẩm chất cuộc sống khi có tuổi. Có thể trong vài năm tới, chúng ta có thể uống thuốc chống lão hóa. Nhưng tại sao phải chờ cho đến khi đó? Chúng ta có thể bắt đầu ngay bây giờ. Tôi tin rằng phòng bệnh vẫn dễ và rẻ tiền hơn là điều trị bệnh. Dưới đây là vài sự đề nghị của tôi:
1. Chọn Cá- Salmon, mackerel chứa rất nhiều chất fatty acid cần thiết cho cơ thể vì có thể giúp giảm cholesterol và ngăn ngừa sự đông máu ở thành động mạch.
2. Chọn đồ ăn có khả năng chống loạn ly tử- Ăn trái cây và rau quả có màu sắc đậm (nho đỏ, nho đen, blueberries, strawberries, cranberries v.v...) Các loại hoa quả này chứa nhiều nhất chất ORAC (Oxygen Radical Absorbance Capacity- tạm dịch là khả năng thâu hút loạn ly tử). ORAC rất quan trọng bởi vì ORAC tiêu diệt các loạn ly tử, thế nên các loại hoa quả này là vũ khí rất tốt giúp chống lại ung thư. ORAC rất quan trọng bởi vì ORAC tiêu diệt các loạn ly tử, thế nên các loại hoa quả này là vũ khí rất tốt giúp chống lại ung thư.
3. Chọn thực phẩm chứa nhiều Vitamin C và acid linoleic- Theo như nhà nghiên cứu ở Anh cho thấy sự liên hệ giữa đồ ăn và vóc dáng con người. Nếu ăn nhiều chất béo, chất đường, chất ngọt, da chúng ta sẽ mau nhăn. Ngược lại, ăn nhiều đồ ăn chứa Vitamin C và linoleic acid thì làm cho da không bị nhăn nhiều. Các trái cây như bưởi, cam, quít, rau spinach, cà chua, dưa leo là nguồn Vitamin C. Trứng, dầu (sunflower, peanuts, sesame) là nguồn linoleic acid.
Hàng ngày, các nghiên cứu cho thấy sự ích lợi của dinh dưỡng. Chúng ta nên chọn một regimen dinh dưỡng để giúp chúng ta duy trì sức khỏe, và giúp giảm chống lão hóa. Tôi tin dinh dưỡng là cách thức chính để duy trì vẻ trẻ trung, ngoài ra, tôi nghĩ dinh dưỡng là bước đầu tiên hướng về việc ngăn ngừa bệnh tật để chúng ta sống một đời sống khỏe mạnh lâu dài.
À votre santeù!
B.S. Nguyễn Xuân Thuyên là hội viên của American Academy of Anti-Aging Medicine (A4M). B.S. Thuyên có phòng mạch tại Westminster, và đang làm việc cho một văn phòng luật tại Santa Ana. Mọi chi tiết liên lạc xin gọi 714-891-2596 hoặc email về chiro.wellness@yahoo.com
Tham khảo:
1. Baur JA, Resveratrol improves health and survival of mice on a high calorie diet. Nature 2006 No 16; 444 (7117)
2. Borek, Carmia.Maximize your health span with antioxidants. Keats Publishing, Inc.1995
4. Cancers Inhibited by Resveratrol [http:// http://www.lef.org/resveratrol/] webcite Accessed January 25, 2009
5. GlaxoSmithKline commences tender offer to acquire Sirtris Pharmaceuticals [http://www.gsk.com/media pressreleases] May 2, 2008 webcite Accessed January 25, 2009
6. Mitchell Terri, Resveratrol: Cutting-Edge Technology Available Today
7. Russo A. Red wine micronutrients as protective agents in Alzheimer-like induced insult Life Sci. April 11, 2003
8. Masquelier, Jack; Schwitters, Bert OPC in Practice. 2nd edition, Alfa Omega Editrice Roma Italy February 25, 1995.
9. Masquelier, Jack, A lifetime devoted to OPC and Pycnogenols. Baltimore 18 October 1996
10. Wade, Nicholas Substance in Red Wine Could Extend Life, Study Says. New York Times November 2006
 
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=90386&z=14
#1
    HongYen 02.03.2009 02:58:48 (permalink)
    Việt Báo Thứ Sáu, 2/20/2009, 12:00:00 AM
     
    Thái Độ Trước sự Hóa Già
    Bác sĩ Nguyễn Ý-Đức

    Già là một giai đoạn của cuộc đời, tương tự như tuổi dậy thì của thiếu niên, trưởng thành của trung niên. Trong giai đoạn này, những người già có vài điểm tương đồng đủ để tạo ra một mô hình cho tuổi đó.
    Trong diễn tiến hóa già, cơ thể bắt đầu có những thay đổi theo chiều đi xuống, thường là từ tốt sang xấu về cấu tạo và chức năng của các bộ phận. Tóc bắt đầu bạc, da bắt đầu nhăn, răng lung lay, bước đi chậm chạp. Công năng cơ thể giảm sút như tiêu hóa khó khăn, giấc ngủ gián đoạn, trí nhớ kém.. Thay đổi quan trọng nhất là tăng nguy cơ bệnh hoạn và cần thời gian lâu hơn để phục hồi sau bạo bệnh.  Một số người cao tuổi cũng trở thành thụ động, không tham gia, không đòi hỏi và có khuynh hướng tự cô lập, sống một mình.

    Nhiều cố gắng để giải thích lý do của sự hóa già nhưng đa số mới chỉ là lý thuyết.
    Có người nói cơ thể như một cái đồng hồ sinh học, được lập trình để sống một khoảng thời gian nào đó rồi ngưng.

     Có thuyết nói tới sự tích lũy các sai lầm của nhiều phần tử trong tế bào hoặc tích lũy các chất phế thải trong tiến trình tăng trưởng của cơ thể.
    Người ta cũng nhắc tới sự hư hao tả tơi của các cơ quan bộ phận theo thời gian sử dụng; phản ứng tròng tréo của các hóa chất, những đột biến của gene tế bào hoặc do tác dụng của sự oxy hóa, của gốc tự do (free radicals).

    Nói chung, sự hóa già ít khi được “càng giẻo càng dai” như nhiều người già mong ước.
    Có khó khăn, thay đổi, chẳng lẽ người cao tuồi mình lại ngồi im chịu trận, chấp nhận mọi an bài.
     Nhà hùng biện La Mã Ciceron đã nói: “ Tuổi già chỉ được trọng nể khi tự chiến đấu, duy trì cái quyền hạn của mình, tránh lệ thuộc và khẳng định vị trí vĩnh cửu của tuổi già trong xã hội.

    Thôi thì có sinh thì có tử. Trẻ già cũng phải nhường đất mầu mỡ cho măng non tăng trưởng chứ. Cho nên, ta cứ thuận theo lẽ tự nhiên mà từ từ đi vào chu kỳ Sinh, Lão, Bệnh, Tử một cách tích cực, nhẹ nhàng.
    Bằng cách THÍCH NGHI cho phù hợp với hoàn cảnh mới.

     Thích nghi là một số những hành động có tính cách điều chỉnh được sử dụng để phù hợp với một hoàn cảnh, điều kiện hoặc môi trường mới. Sự thích nghi thường diễn ra một cách tự nhiên, không cần cố gắng nhưng cần kiên nhẫn, liên tục.
    Với người cao tuổi, thích nghi với sự đổi thay trong đời sống hàng ngày là điều cần biết, cần được áp dụng để đối phó khéo léo ngõ hầu tránh khó khăn cho nếp sống mùa Đông cuộc đời..
    Có những thay đổi đến từ từ với sự hóa già mà khi chú tâm ta có thể đương đầu một cách tự nhiên. Chẳng hạn các thay đổi diện mạo như tóc bạc, da nhăn, không ảnh hưởng mấy tới sức khỏe. Nhưng cũng có thay đổi bất thình lình như sau một tai nạn, một tang tóc thì ngoài việc tự mình thích nghi, còn cần sự hỗ trợ của người khác.

    Thích nghi cần có một số hành động:

    1-Thái độ chấp nhận sẽ có những thay đổi.
    Diễn tiến sự thay đổi khác nhau ở mỗi người nhưng hậu quả nói chung là sẽ mang tới cho tuổi già một vài khó khăn.
    Khi nói đến sự hóa già, nhiều người có thái độ thụ động cam chịu, coi nó như một số mệnh phải nhận. Với họ, già sẽ đưa tới sự tàn phá thể xác, suy giảm trí tuệ, rồi tan rã con người. Họ cũng sợ già, không giám nghĩ tới nó. Cho nên Simone de Beauvoir đã mơ tưởng tới một thời kỳ mà con người sẽ không qua giai đoạn già trước khi mãn phần. Như con phù du chết đi mà không già.

    Nhưng con người không phải là con phù du. Đời sống là con đường đi tới, chỉ có một chiều với nhiều giai đoạn khác nhau. Vả lại nếu già có nhược điểm thì nó cũng có ưu điểm với nhiều ý nghĩa đáng quý của con người già. Như sự khôn ngoan hơn, thoải mái, bớt vướng víu nợ trần, an tâm tự tại…
    Diễn tiến của sự hóa già cũng khó mà chống cự, tránh né ngoại trừ là một phần nào ta có thể trì hoãn nó. Cho nên tuổi thọ bây giờ so với mấy chục năm về trước đã cao hơn và hy vọng còn cao nữa.

    Không chống cự được thì thái độ hợp lý hơn là chấp nhận nó một cách tích cực: sống thật tình và tận dụng từng giai đoạn của cuộc đời. Sống với con người thực của mình, hòa hợp với chính mình, với tuổi thực của mình chứ không làm ra vẻ. Chấp nhận tích cực là lựa chọn sự thực, lựa chọn một cách tự do giữa thực tế và hư cấu.
    Sự thực thường chỉ có một mà hư cấu thì muôn mặt. Một lão nhân 68 tuổi mà muốn tranh tài cao thấp với một thanh niên sung sức về một môn điền kinh thì sợ là không thực tế mà còn bị gán cho là gàn bướng, hâm.

    2- Dự đoán.
     Người cao tuổi cần dự đoán là vào giai đoạn cuối cuộc đời sẽ có những thay đổi gì. Biết trước để ứng phó, để giảm thiểu hậu quả xấu, tăng cường lợi thế trước khi bất lợi xảy ra.
    Ví dụ như đã có nhiều bằng chứng rằng tuổi cao dễ bị tai biến não khi huyết áp hoặc cholesterol lên quá cao thì ta tránh các nguy cơ đưa tới các căn bệnh này. Đó là bớt chất béo, giảm muối mặn, không hút thuốc, vận động cơ thể đều đặn...
    Hoặc dự đoán khi về già lợi tức sẽ giảm thì cần có kế hoạch tài chánh thỏa đáng cho nhu cầu vừa phải sau này.

    3- Bù đắp.
    Thích nghi cần có sự bù đắp vào phần khiếm khuyết, khiếm dụng mà sự hóa già lấy đi để ta có thể cân bằng cuộc sống.

    Chẳng hạn tập trung sức lực vào các hoạt động ưu tiên cho cuộc sống; tìm sự gần gũi của bạn bè, cộng đồng để tránh đơn côi; sử dụng xe lăn hoặc lắp khớp nhân tạo khi đi lại khó khăn; mang kính để nâng cao thị giác...

    Một khía cạnh không kém phần quan trọng là ta thường nghe một số cụ nói tôi “ già-yếu” rồi, đâu còn khỏe mạnh trai tráng như quý ông.
    Ở lời nói này, vô tình các cụ đã gắn liền trạng thái YẾU vào sự HÓA GIÀ.
    Hóa già là một diễn tiến sinh học với một số đặc trưng về thể chất, một số hành vi, tâm trạng riêng biệt của người cao tuổi hòa đồng trong môi trường xã hội. Tất cả đều liên hệ với nhau, không thể xem xét riêng rẽ, tách rời.

    YẾU là một trạng thái của suy nhược của cơ thể do nhiều nguyên nhân khác nhau gây ra: nếp sống vô độ, phung phí nghịch lẽ thường hoặc do các bệnh hoạn kinh niên.

    Yếu không phải là một bệnh, không có ám số chẩn đoán trong danh muc nhập bệnh viện hoặc danh mục của Y Tế Thế Giới. Nó không phải là lẽ tất nhiên của sự hóa già. Bằng chứng là nhiều người cao tuổi mà vẫn duy trì đầy đủ sinh lực sau một độ tennis nhẹ, một cuộc đi bộ, đi lại nhẹ nhàng, không suy yếu.

    Không ai phủ nhận là với sự hóa già, có nhiều thay đổi về cấu tạo, chức năng các bộ phận. Một số những thay đổi này không có ảnh hưởng nhiều lắm tới sinh hoạt người tuổi cao. Một số có chiều hướng đi xuống khiến con người không duy trì được các sinh hoạt của những năm về trước. Cái khó là liệu mình có muốn vượt qua các thay đổi đó hay để nó lôi cuốn mình vào dốc lộ.

    Tâm lý con người ảnh hưởng rất nhiều tới diễn tiến của các khâu “lão, bệnh, tử. Nhìn vào tấm gương, thấy vài vết nhăn trên gương mặt với mái tóc lốm đốm trắng đen là có người đã vội vàng cho rằng mình đã già rồi. Và bắt đầu tiết kiệm năng lượng, giảm hoạt động, thu mình, bớt giao du nói là dành thì giờ nghỉ ngơi.

    Mấy gợi ý để sống già tích cực
    Năm 2004, Hội Tâm Lý bên Úc có thực hiện một cuộc khảo sát, thăm dò ý kiến 1507 người tuổi từ 18 tới trên 61 về tuổi già.
    Hơn 60% người tham dự cho hay tuổi già có nhiều điều lý thú mà mọi người nên tận hưởng: không còn bị ràng buộc với việc làm; có nhiều thì giờ với vợ chồng con cháu; tự do du lịch đó đây.…

    Một lão nhân có ý kiến: “Tôi luôn luôn nhìn phần/ góc cạnh sáng sủa của cuộc đời. Nào ai biết được tuổi già có những gì nhưng tôi luôn luôn tận hưởng đời sống của tôi.”
    Một lão nhân khác quan tâm tới sức khỏe, ví theo ông, có sức khỏe giúp ta làm được nhiều điều có ích cho bản thân và cho xã hội.

    Hội đưa ra một số đề nghị để sống già tích cực:
    -Nâng niu gìn giữ cái mà mình đang có, không ghen tuông đố kỵ với người khác.
    -Nếu thấy có điều không vừa ý thì thay đổi chúng đi.Không thay đổi được thì sống chung hòa bình với chúng.
    -Giận dữ, chỉ trích, nhục mạ bản thân và tha nhân rất có hại cho sức khỏe.
    -Đã quyết định việc gì thì làm ngay,
     -Năng vận động cơ thể đều đặn mỗi ngày để duy trì chút sức mạnh thể xác, tránh đau xương nhức khớp, mất thăng bằng cơ thể.
    -Duy trì một chế độ dinh dưỡng cân bằng, đa dạng các loại thực phẩm và tiêu thụ vừa đủ với nhu cầu cơ thể. Giảm thiểu chất béo, muối đường, rượu
    -Thường xuyên tham dự vào các hoạt động có tính cách kích thích trí óc như chơi cờ tướng, majon, ô chữ, domino, đọc sách báo.
    -Khám sức khỏe tổng quát theo định kỳ, tìm hiểu về các bệnh đang có, dùng thuốc theo đúng chỉ dẫn.

    -Duy trì sự liên lạc với mọi người để vui buồn có nhau, tránh lẻ loi, cô đơn. Nếu sức khỏe cho phép, tham gia vào các sinh hoạt chung, các việc thiện nguyện trong cộng đồng, khu xóm.

    -Giảm thiểu những căng thẳng, những nỗi buồn không tên thường ngày bằng cách nói thẳng cảm nghĩ của mình, rồi “quẳng gánh lo đi và vui sống.

    Kết luận
    Danh tướng Douglas Mc Arthur của Hoa Kỳ có nhận xét sau đây về tuổi già: “Chúng ta già không phải vì đã sống qua một số năm tháng mà già vì trốn bỏ lý tưởng. Năm tháng làm da ta nhăn nhúm; chối bỏ lý tưởng làm nhầu nát tâm hồn. Lo âu, sợ hãi, thất vọng là những kẻ thù nó dìm ta xuống đất den và biến đổi ta thành cát bụi trước khi ta chết.

    Do đó, cũng nên Già một cách lịch sự, trang trọng và có phẩm giá.

    Bác sĩ Nguyễn Ý-Đức
    Texas-Hoa Kỳ
    www.nguyenyduc.com <http://www.nguyenyduc.com>

    http://www.vietbao.com/?ppid=45&pid=117&nid=141124
     
    #2
      dinhbinhms 03.04.2009 23:52:00 (permalink)
      Khi bước sang tuổi của thời kì Lão Hoá - khả năng hấp thu các loại vichất dinh dưỡng đăc bieetj là các nguyên tố vi lượng cang kho khăn và khi đó cơ thể xuất hiện thiéu hụt một sô loại nguyên tố vi lương gây cản trỏ cho quá trình biến dưỡng - đong thời lam huy hoại các cấu trúc tế bào cơ thể và các chức phận trong cơ thể khi đó bệnh tật sẽ xuất hiện nhièu hơn, tốc đọ lao hoá tăng nhanh - sinh bệnh. Để khăc phục sự thiếu hụt các loại vi khoáng dinh dưỡng chỉ có thể dung loại nước Nigaribi để bù liên tục khi đó cơ thể khoẻ mạnh tốc đọ lão hoá chậm chạp ,cơ thể sẽ  không sinh bệnh- đó là một trong nhưng biện pháp lam chậm quá trình lão hoá lý tưởng nhất.uống sau 1 năm cơ thể như trẻ hơn  3-5 tuôi -Nếu có điều kiện uông thương xuyên cỏ thể trẻ lau hơn 10 năm tuổi ngay khi ở đọ tuôi 60-70- bởi Nigaribi là dinh dưỡng của sự sống - và cũng là nguồn gốc của sự sống
      #3
        dinhbinhms 14.10.2009 16:16:05 (permalink)
        Không thể không sử dụng Nigaribi nếu bạn đọc bài này và có lòng tin ở bài viết

        Nuớc Nigari là gì? có phải là nước uống có lợi cho sức khỏe không?
        Có rất nhiều loại nước khoáng khác nhau đang được bày bán rộng rãi. Thật có khó thể phân biệt được từng loại với nhau nhưng ngày nay bạn đã có thể tự làm nước khoáng nigari ngay tại nhà mình.

        Hầu hết nước khoáng trên thị trường đều có hàm lượng canxi cao – rất cần thiết cho chứng thiếu canxi ngày nay. Tuy nhiên những loại nước khoáng trên không thực sự hiệu quả trong một số trường hợp. Ví dụ, khi pha nước khoáng với chè, Tannin sẽ tác dụng với Canxi và lắng cuống đáy cốc. Khi nấu cơm, canxi cũng tạo thành một lớp màng trên bề mặt hạt gạo và ngăn nước ngấm vào, do vậy cơm bị cứng.

        Song vẫn có một loại nước khoáng vừa có thể bổ sung canxi nhưng hoàn toàn có thể dùng để pha chè hay cấu cơm – nước khoáng làm từ nigari. Magie trong nigari ngày nay còn được gọi là khoáng chất kỳ diệu. Rất khó để tìm thấy khoáng chất này trong hầu hết các nguồn bổ sung khoáng chất hay trong nước khoáng, nhưng giờ đây bạn có thể dễ dàng tự chế nước khoáng giàu magie bằng cách pha một lượng nigari vào trong nước uống. Dung dịch Nigari có công dụng đốt cháy lượng mỡ thừa, khử độc và các chất vượt quá giới hạn cho phép trong cơ thể. Sự loại bỏ các độc tố và chất thải đường ruột còn góp phần quan trọng để có một làn da đẹp. Hơn nữa, nó phòng chống cảm cúm, sốt và một số loại virus bên ngoài khác. Sử dụng dung dịch nigari cùng với axit xitric có trong hoa quả còn làm gia tăng nhanh tỷ lệ muối khoáng thu được
        Hiện nay rất nhiều người thắc mắc uống nigari với loại nước nào là thích hợp nhất. Trong một kết quả thí nghiệm tại một trung tâm nghiên cứu nigari của Nhật Bản, người ta đã phát hiện ra rằng nước có độ kiềm cao rất hiệu quả trong việc chống lại các triệu chứng bệnh khác nhau. Vì vậy, loại nước thích hợp nhất để đảm bảo cho sự lưu thông của khoáng chất đến tất cả các bộ phận trên cơ thể người là nước kiềm ion. Nhiều người bị sốt vào mùa hè đã nhận ra rằng nigari trong nước máy rất hiệu quả trị được các triệu chứng bênh này, cho rằng nigari trong nước kiềm ion đã tạo nên một sự tiến bộ rất đáng kể đối với bệnh tình của họ.
        Thời gian gần đây nhiều loại thực phẩm chức năng được chao bán với giá rất cao , có nhiều tac dụng cho việc phong ngừa bệnh tật và còn có thể hỗ trợ điều trị nhiều bệnh lý điều đó theo tôi có thể xẩy ra đúng như ý tưởng của người san xuât thưc phẩm chức năng, nhưng thưc tế như thế nào nhà cung cấp và phân phối san phẩm hãy biết rằng: Nếu loại thưc phẩm đó được tổng hợp băng cách đưa vào bổ xung một vài loại vi chất tố thì chưa hẵn đã có tac dụng như mong muốn và nếu có tac dụng thi không thể nào có tac dung toàn diện như nhưng lơi thông báo của nhà san xuất bởi vi theo tôi biết thì Cơ thể con người muốn khỏe mạnh, có khả năng chống đỡ bênh lý co thể xẩy ra như ung thư, tiểu đường, gut, béo phì , huyêt áp, tim mach, thần kinh ...thì điều trước tiên cơ thể phải có tồn tại đầy đủ trên 60 loại vi khoáng tố , sau đó hàng ngày phải ăn gì để nạp đầy đủ 15 loại vitamin,12 loai acidAmin và 3 loại Acidbéo, có như vậy cơ thể mới có cơ hội vô bệnh tật . Trong tất cả các loại lương thực thực phẩm hàng ngày chúng ta ăn rất có thể được nạp đủ 15 loai vitamin va các acidamin,acidbeo , nhưng làm sao chung ta có thể nạp đủ trên 60 loại vi khoáng tố đó là một điều không thể thưc hiện được. Chúng ta lại biết một nguyên lý "các loại Vitamin ,các acidamin chỉ có thể hấp thu và có tác dụng tốt khi và chỉ khi
        cơ thể đầy đủ các vi khoáng tố" trong cơ thể nếu thiếu đi 1 trong số 90 loại vi chât là khoáng, vitamin, acidamin là chăc chăn sẽ sinh ra các bệnh lý do vậy lời khuyên của tôi là : Thưc phẩm chưc năng phai có đầy đủ trên 60 loại vi khoáng tố mới có tác dụng như nhưng lời khuyến cáo

        vì sao nigaribi có thể phòng và hỗ trợ bệnh tiểu đường? tiẻu đườngla bệnh rối loan chuyển hóa do tế bào tuyên tụy không thưc hiện tốt chức năng cân băng đương trong máu - do vạy chung ta cân phải đua bổ xung các vi chat tố cấu tạo nên tế bao tuyến tụy khôi phục chưc năng tư nhiện của nhóm tế bao tuyên tuy này khỏe mạnh có khả năng cân băng lại lương đường trong máu khi chúng ta nap vao cơ thể chảng hạn các vi chât tố đó là :
        -Ion Magie (Mg) có tac dụngtham gia chuyển hóa cân bằng đương,mỡ trong máu,rất quan trong cho việc chuyển hóa canxi, kali à vitaminC,nó còn có khả năng ưc chế sư gia tăng đường trong máu khi cơ thể nạp vào lúc chung ta ăn
        -Vilượng tố Mănggan(Mn) có thể khác phục đươc tinh trạng không tổng hợp được insulin,no con có tac dung chuyển hóa các chất béo,đường glucid bằng cach chuyển hóa các menlipaza
        - Kẽm (Zn) cần thiết cho việc tạo ra các emzim dể chuyển hóa glucid,lipit,protein, kẽm rất cần thiết cho việc tổng hơp insulin của tế bào beta tuyên tụy
        -Selen(Se) tac dung hỗ trợ hoạt động màng tế bàova tuyến tụy nơi chế tạo insulin- rối loạn insulin chính là gây bênh tiêu đường
        -Vi lượng tố Crôm (Cr) cơ thể thiếu sẽ sinh ra tiểu đường
        Lưu y các vi lương tố này đưa vào cơ thể một cách độc lập, riêng lẻ do con người tổng hợp sẽ không đạt được tác dung mong muốn mà phải sử dụng các thực phẩm như Nigaribi hoạc những loai rau,quả,thực phẩm tự nhiên giàu vi khoáng trên.

        Vì sao khi kinh tế phát triển cùng với sự tiến bộ của khoa học chăn nuôi, trồng trọt thì bệnh tật của con người ngày càng tăng - khá rõ nét là ở các nước đang phát triển như Việt nam - Bệnh Mãn tính do rối loạn trao đổi chất đang bùng phát - đâu là nguyên nhân và đâu là nguồn gốc sinh bệnh. Trong Y học nêu kể đến nguyên nhân sinh bệnh rối loạn chuyển hoá thì có quá nhiều -chẳng hạn khi 1 loại phản ưng sinh hoá vì lý do thiếu 1 hay 2 yếu tố nào đó không diễn ra được trong cơ thể cứ lạp đi lặp lại nhiêu lần ắt sinh bệnh.trong cơ thể chúng ta mỗi 1 phút có tới hàng triệu các phản ứng sinh hoá diễn ra để duy trì sự sống điều đó quá rõ.nhưng khi trong cơ thể thiếu đi 1 nguyên tố vi lượng nào đó thì chắc chắn sẽ không có 1 hay nhiều phản ứng diễn ra nhất là ở tế bào Não bộ khi đó chính bạn đã và đang có nguy cơ sinh bệnh rồi.

        . MUỐN SỐNG TRÊN 100 TUỔI
        hay
        TỪ SỰ TRUNG THỰC CỦA CÁC XÁC CHẾT

        Bài nói chuyện của tiến sĩ Y học Walloc - Người Mỹ,
        Được nhận giải thưởng Nobel vào năm 1991.
        Các tử thi không lừa dối được các bác sỹ.
        Kính chào quý bạn, hôm nay tôi rất hân hạnh được gặp gỡ cùng quý bạn! Tôi lớn lên trong một trang trại thuộc miền Tây Công quốc Saint Louis. Vào thập niên 50 gia đình chúng tôi bắt đầ sự nghiệp từ nghề nuôi bò thịt. Nếu các bạn đã từng quen biết với nghề chăn nuôi gia súc, chắc chắn các bạn đều biết rằng, con đường duy nhất để tìm ra được tiền trong ngành nông nghiệp là tự mình trồng trọt lấy thức ăn để nuôi chúng. Chúng tôi nghiền thức ăn bằng cối xay, rồi cho vào đó nhiều vitamin và khoáng chất. Cách thức chuẩn bị thức ăn của chúng tôi cho bò như vậy đấy. Sáu tháng sau có thể mang chúng ra chợ bán. Trước đó chúng tôi tiến hành chọn lọc, dành cho những con bò tốt nhất để lại cho mình. Nhờ vậy các bạn hãy hình dung điều gì sẽ xảy ra? Bữa ăn của chúng tôi không hề bổ sung hay khoáng chất nào vào khẩu phần ăn nào cả, mà gia đình tôi vẫn sống mạnh khoẻ, tất cả đều trẻ trung, ai cũng cảm thấy mình có thể sống được đến trăm tuổi, bản thân tôi lúc đó rất ngạc nhiên khi so sánh với khẩu phần ăn có vitamin và khoáng chất của bò. Một hôm tôi hỏi cha tôi: “Cha à! Vì sao cha không cho thêm vitamin và khoáng chất vào khẩu phần ăn của chúng ta như đối với những con bò vậy”. “ Hãy im lặng, con nghe đây, có gì đâu, nếu hàng ngày con ăn đều những thức ăn tươi và uống sữa trong trang trại của chúng ta thì việc bổ sung chúng là không cần thiết. Cha tin con hiểu được điều đó!”
        Đương nhiên tôi không muốn quấy rầy ông thêm, và từ đó về sau, tôi cũng không bỏ bữa ăn trưa, ăn tối nào nữa.
        Sau đó tôi vào học ở trường đại học Nông nghiệp. Tốt nghiệp tôi trở thành chuyên gia chăn nuôi, trồng trọt và thổ nhưỡng. Thời gian sau tôi đi Châu Phi trong 2 năm. Ở đây tôi có dịp thực hiện những ước mơ thời trẻ của mình. Tôi được làm việc với Maur Parkinson. Có lẽ nhiều người trong các bạn còn nhớ đến ông qua các sách viết của ông, đó là một nhà khoa học vĩ đại!
        Qua hai năm làm việc ở đó, tôi nhận được điện mời về làm việc ở sở thú Sain – Louis. Viện chăm sóc sức khoẻ quốc gia trích cho sở thú một số tiền vay 78 triệu đô la và họ cần đến các bác sĩ thú y để chuyên giải phẫu những con vật bị chết tự nhiên. Tôi đồng ý chuyển sang đó công tác. Tất nhiên nhiệm vụ của tôi không chỉ là nhiệm vụ cho sở thú này, mà còn làm việc cho các sở thú khác nữa, như sở thú: Brookword, Chicago, Newyork vv… Nhiệm vụ của tôi không chỉ giải phẫu những con vật bị chết tự nhiên mà còn tìm hiểu, nghiên cứu các đặc điểm về sự ảnh hưởng của môi trường ô nhiễm ảnh hưởng đến chúng, vì vào những năm đầu thập niên 60, hầu như người ta không để ý gì về vấn đề sinh thái và những thảm hoạ do chúng gây ra. Thế là tôi tuần tự tiến hành 17 ngàn ca phẫu thuật trên con người và động vật chết tự nhiên, nhằm nghiên cứu các nguyên nhân. Qua một thời gian làm việc đó, tôi đi đến kết luận như sau: “ Cái chết của con người và động vật nói trên là do nguyên nhân thiếu dinh dưỡng ( de’ficinutritif)!”
        Các kết quả phân tích hoá, sinh học với những số liệu chính xác đã chứng minh rằng cái chết tự nhiên xảy đến là do dinh dưỡng không đúng cách. Do vậy không có gì là ngạc nhiên khi tôi đưa các bạn trở lại câu chuyện những con bò.
        Tôi đã viết 75 bài báo và các công trình khoa học, hợp tác với một số tác giả để viết 8 quyển sách giáo khoa và một quyển do tôi tự soạn lấy. Người ta bán quyển sách của tôi cho các sinh viên trường Y với giá 140 USD. Tôi đã viết 1700 tờ báo và tạp chí, đồng thời phát biểu cả trên vô tuyến truyền hình.
        Nhưng khổ nỗi vào thập niên 60, các công trình khoa học về dinh dưỡng ít được công chúng lưu ý tới. Không biết phải làm gì bây giờ, tôi đành phải đi học lại, và sau đó đã trở thành bác sỹ y khoa. Nhờ vậy tôi có dịp vận dụng tất cả những điểu hiểu biết về dinh dưỡng mà tôi có được từ hồi còn học ở trường thú y. Cho nên không có gì là lạ vì sao tôi nghiên cứu thành công đề tài này.
        Tôi sống 15 năm ở Tormoond, bang Arigon, làm công việc bình thường của một thầy thuốc lâm sàng. Và hôm nay, tôi muốn chia sẻ cùng các bạn những điều hiểu biết, những kết luận thu được trong vòng 10 –12 năm đó . Nếu từ đây các bạn chỉ rút ra 10% những điều tôi nói, các bạn sẽ tránh được cho mình rất nhiều bất hạnh, khổ đau, tốn kém tiền bạc và có thể kéo dài cuộc sống của mình trong nhiều năm.
        Sở dĩ người ta không sống được lâu theo tiềm năng sẵn có của họ là vì bản thân họ thiếu những cố gắng cần thiết đấy thôi!
        Bây giờ tôi xin phép nói với các bạn vấn đề chính:
        “ Tiềm năng di truyền của đời sống con người từ 120 – 140 tuổi ”!
        Hiện nay, người ta mới chỉ tính được 5 dân tộc, mà các người tiêu biểu của họ sống được đến 120 – 140 tuổi tại Phương Đông, Tây Tạng và miền Tây Trung Hoa. Những người này do Jeams Hilton ghi nhận vào năm 1964, khi ông viết quyển “Viễn cảnh bị che khuất”. Theo quyển sách này, người sống lâu nhất là lương y Lý, người Trung Hoa sinh ra ở Tây Tạng. Khi được tròn 150 tuổi, ông nhận được bằng danh dự ở triều đình Trung Quốc, người ta đã xác nhận ông sống được 150 tuổi và sinh vào năm 1667. Lúc ông tròn 200 tuổi lại nhận được bằng thứ hai. Theo các tư liệu xác minh ông đã sống 256 tuổi. Vào năm 1993 người ta đã đăng tải tin ông mất trên tờ Yortime, Londontime. Trong số báo này người ta cũng xác nhận các số liệu nói trên . Có thể, ông chỉ sống đến 200 tuổi chứ không phải 256 tuổi như các báo đưa tin.
        Tại Armenia, Apkhadia, Adecbaidan có những người sống đến 120 – 140 tuổi.
        Năm 1973, tạp chí National Geographia số ra tháng giêng, đã đăng bài đặc biệt nói về những người sống trên 100 tuổi và cao hơn nữa. Tờ tạp chí này đã cung cấp những tư liệu minh hoạ một cách rõ ràng. Tôi còn nhớ được 3 trong rất nhiều tấm ảnh lúc đó. Tấm thứ nhất chụp một bà cụ sống đến 136 tuổi đang ngồi trên một ghế bành, hút xì gà Cuba, uống rượu Vodka và tham gia vào buổi liên hoan tối của gia đình. Bà rất vui vẻ, không phải nằm trong nhà dưỡng lão, ở đấy phải trả đến 2000 USD cho mỗi người già. Cụ đã sống cho đến 136 tuổi mới qua đời.
        Trong ảnh thứ hai có một cặp vợ chồng làm lễ kỷ niệm lần thứ 100 và 115 ngày kết hôn của họ.
        Ảnh thứ ba, một người đàn ông đang hái chè trên dãy núi Armenia đang nghe một chiếc máy thu thanh nhỏ. Theo ông nói lại thì, tính theo ngày sinh ông đã được 167 tuổi, đó là người lớn tuổi nhất thế giới lúc bấy giờ.
        Tại Tây bán cầu, cũng có người Indian Volcoband, những người Equador sống trên dãy núi Andes thuộc Tây Nam Peru, cũng như bộ lạc của người Titi – Caca và Machu – Picchu nổi tiếng sống lâu. Những người tiêu biểu của họ sống trên 120 tuổi.
        Bà Margaret Pich, người Mỹ thuộc bang Virginia, là người đàn bà Mỹ già nhất được ghi vào sách kỉ lục Guiness, bà mất lúc 115 tuổi do bệnh suy dinh dưỡng. Chính xác hơn bà chết sau những diễn biến phức tạp của lần bị ngã gục. Thật ra, vì chứng loãng xương do thiếu calci trong cơ thể, chứ hoàn toàn không mắc phải các chứng tim mạch hay đái đường gì cả. Bà chết sau khi bị ngã 3 tuần lễ. Điều đáng nói là chính con gái bà nói rằng bà thiếu calci. Trước khi chết, bà Margaret rất thèm ăn đường. Rõ ràng đó là hiện tượng đau Khớp nối ( Tiếng Nga la Paika; Tiếng Pháp:Soudure). Chúng ta sẽ trở lại vấn đề này sau.
        Thông thường, khi chúng ta rất thèm chocola hoặc thèm ngọt thì đó chính là ta đã thiếu cr và vanadium ( V) trong cơ thể . Ở Nigiêria tù trưởng bộ lạc Baue chết vào tuổi 126. Tại tang lễ, một trong các bà vợ của ông cho biết rằng, lúc ông chết răng ông vẵn còn đủ cả. Điều đó chứng tỏ các cơ quan khác của ông hoạt động rất tốt.
        Một người đàn ông tại Syrie chết vào tháng 7/1993 thọ 133 tuổi, ông ta đã được đưa vào sách kỷ lục, không phải vì ông sống đến 133 tuổi, nhiều người cũng sống được đến tuổi đó, và cũng không phải vì ông lấy vợ lần thứ 4 vào lúc ông 80 tuổi, mà vì từ lúc cưới vợ lần này, ông đã có được 9 người con. Nếu ta nhẫm tính, cứ 1 năm 9 tháng có một đứa con ra đời, muốn có 9 đứa con phải cần 20 năm sau đứa út mới ra đời, tức là lúc đó ông đang ở độ tuổi 100, nhờ vậy mà ông mới được đưa vào sách Guiness.
        Vậy là chúng ta có quyền lạc quan lắm chứ các bạn?
        Còn bây giờ tôi xin nói về mặt khoa học.
        Tháng 1/1993 tại Arizon có tiến hành một thí nghiệm rất thú vị. Người ta cho ba cặp thanh niên nam nữ cách ly hoàn toàn với xã hội trong vòng 3 năm. Ở đây họ tự trồng trọt, chăn nuôi và ăn những thức ăn sạch, có lợi cho sức khoẻ, thở không khí trong lành và uống nước không bị ô nhiễm. Sau khi rời khỏi đây, họ được các thầy thuốc khoa lão hoá của Viện khoa học Califonia thuộc bang Los-Angeles khám nghiệm và nghiên cứu. Tất cả các số liệu phân tích về máu, các thông số quan trọng về hoạt động của cơ thể đều được máy vi tính để phân tích. Dự báo của máy vi tính như sau: Nếu họ tiếp tục sinh hoạt trong điều kiện như vậy họ sẽ sống được 120 đến 140 tuổi là hoàn toàn có khả năng.
        Tuổi thọ trung bình của nhân dân Mỹ theo thống kê là 75,5 nhưng trớ trêu thay tuổi thọ trung bình của các vị y sư, bác sỹ chỉ có 58!
        Vậy, nếu bạn muốn tham gia vào cuộc sống thêm 20 năm nữa, thì tôi khuyên các bạn chớ nên thi vào ngành y ( tiếng cười)
        Có 2 vấn đề cơ bản mà chúng ta cần làm để được xếp vào hàng ngũ những người có tuổi thọ cao. Nếu các bạn muốn sống trên 100 tuổi ( từ 100 – 140 tuổi), thì chớ quên những điều quan trọng nhất là:
        Trước hết, cần phải tránh xa những nơi nguy hiểm, chớ phiêu lưu lên các bãi mìn, hãy tránh xa các nơi vớ vẩn và vô nguyên tắc đối với những hiểm nguy. Đương nhiên nếu các ban chơi trò roulette của Nga, hút thuốc, uống rượu, chạy bộ long nhong giữa xa lộ, đường cao tốc vào giờ cao điểm thì cách gì bạn sống đến 120 tuổi được. Điều đó nói ra có vẻ kỳ cục thật, nhưng thực tế vẫn xảy ra, hàng ngàn người vẫn chết vì những chuyện ngu ngốc như vậy đấy! Và tôi mong rằng các bạn nghiên cứu kỹ về điều này. Nói cách khác, nếu các bạn có thể phòng ngừa đặc biệt không cần phải trị bệnh, các bạn nên tận dung khả năng sau đây:
        Bổ sung vào thức ăn 90 chất, trong đó 60 chất khoáng,16 vitamin, acid amine đạm và 3 acid amine béo. Nếu không làm như vậy, bạn sẽ bị các chứng bệnh liên quan đến thiếu dinh dưỡng tấn công ngay! Hiện nay người ta thường viết về các vấn đề này trên báo chí, phát biểu trên vô tuyến truyền hình và đài phát thanh. Công chúng hiểu được nó, vì nói chung người ta đang lo lắng cho sức khoẻ, cho tuổi thọ và quan tâm đến chất bổ sung vào thức ăn hàng ngày. Các thầy thuốc cũng đã từng đề cập với các bạn về đề tài đó, nhưng không phải nghề nghiệp bắt buộc họ phải làm như vậy và họ cũng không năn nỉ báo chí đài truyền hình làm điều đó mà vì loại thông tin này rất đang ăn khách, làm cho các báo bán chạy hơn nên họ đua nhau đăng.
        Bài báo tâm đắc nhất của tôi đăng trong tạp chí Times ngày 6/4/1992. Nếu các bạn chưa đọc, tôi thành thật khuyên các bạn tìm nó ở bất kỳ trường học nào, hoặc các thư viện cũng được. Hãy làm sao dán nó ở cửa cái, nhà tắm và trên máy lạnh gì đó…
        Đó là bài báo bao gồm nhiều vấn đề nhất, trong đó nói tới các vitamin chiến thắng được bệnh ung thư, tim mạch và tác dụng chống lão hoá. Trong trang 6 đề cập đến những lời khuyên của bài báo này, chỉ có một ý kiến ngược lại, khi tôi hỏi một vị bác sĩ: “ Ông nghĩ gì về các vitamin và khoáng chất với tư cách là những chất bổ sung vào thức ăn của chúng ta? ” Vị bác sĩ được chất vấn đã trả lời như thế này: “ Sự hấp thu các vitamin không mang lại lợi ích gì cả!”. Đó là câu trả lời của bác sĩ Victor Hubin, giáo sư y học của trường y New York Mausinai….
        “ Tất cả các vitamin với tư cách là các chất bổ sung vào thức ăn chỉ làm có mỗi một việc: Biến nước giải của chúng ta thành cái thứ đắt giá hơn mà thôi!” . Nếu dịch ra lời lẽ ấy ra cho dễ hiểu thì có nghĩa là thế này, rằng chúng ta sẽ “ đái ra đô la”, chúng ta làm cái việc vô bổ! Nhưng chính vì ông không chịu nói toẹt ra như vậy đấy thôi! Và nếu điều đó được tăng lên, có nghĩa là trong đó có vấn đề.
        Về việc này, tôi xin phép thưa với các bạn như sau: Qua 17.500 ca phẫu thuật, trong đó có 14.501 ca đặc biệt cho động vật đủ loại trên thế giới và 3000 ca cho con người, tôi có kinh nghiệm, từ đó rút ra được kết luận rằng, nếu nói theo kiểu của các vị bác sĩ kia, có nghĩa là:
        Chớ nên đầu tư vào những vitamine và khoáng chất cho mình nữa mà hãy đầu tư để làm giàu cho các vị thầy thuốc.
        Tôi khẳng định một cách chắc chắn rằng, chính chúng ta đang tạo điều kiện để làm giàu cho các thầy thuốc!
        Từ năm 1776 cho đến cuối đệ nhị thế chiến, Hoa Kỳ đã chi ra khoảng 8 triệu USD cho nghiên cứu khoa học y học và cho y tế. Nhưng giờ đây, riêng về y tế, Mỹ phải chi 1,2 tỷ đô la trong một năm, nhưng vẫn còn thiếu. Có phải chăng mọi người chúng ta đều muốn y tế được miễn phí?
        Tôi có thể nói với các bạn rằng, nếu chúng ta áp dụng hệ thống y tế cho con người vào ngành nông nghiệp với số phí tổn như thế, thì món thịt băm mà các bạn dùng hàng ngày sẽ có giá 550 USD/kg. Còn ngược lại, nếu ta áp dụng hệ thống chi phí y tế nông nghiệp mà ta vận dụng trong chăn nuôi vào con người, thì phí tổn cho một gia đình 5 nhân khẩu, sẽ chỉ phải tốn có 10 USD/ tháng. Vậy ta chọn cho mình phương án nào?
        Tôi nghĩ rằng do chúng ta tạo điều kiện cho các thầy thuốc làm giàu nhờ những phí tổn ta phải gánh chịu, cộng với số tiền trợ cấp của nhà nước thì về phía họ, họ cũng phải có trách nhiệm với chúng ta một phần mới phải, tức họ phải có trách nhiệm cung cấp cho chúng ta những thông tin mới nhất về những thành tựu y học. Nhưng có mấy ai ngồi trong hội trường này đã nhận được những thông tin như vậy từ các bác sĩ tư của mình chưa? Điều đó có phải là cái gì đó rất kỳ cục không?
        Nhưng ở tôi, tôi có một lượng thông tin lớn mà các bạn có thể nhận được và tôi muốn được chia sẻ cùng các bạn:
        1.Bệnh loét dạ dày (lở bao tử)
        Trong số các bạn có người đã từng nghe trước đây người ta cho nguyên nhân của bệnh loét dạ dày là do stress mà ra. Nhưng 50 năm trước, ngành thú y chúng tôi đã hiểu được rằng bệnh loét dạ dày ở heo là do vi khuẩn. Đương nhiên không phải vì thế mà chúng tôi áp dụng phẫu thuật dạ dày heo để điều trị cho chúng. Vì như vậy sẽ rất tốn kém và sau đó nếu bán được con heo đó giá bán sẽ tăng lên đến 550 USD/kg thịt heo băm.
        Chúng tôi biết một thứ khoáng chất được gọi là Bizmar, dùng nó vẫn trị được cho heo chứng bệnh này, không cần đến một can thiệp phẫu thuật nào cả. Chúng tôi đã làm như vậy và chỉ tốn phí tổn khoảng 5 USD trong một đầu heo.
        Cách điều trị đơn giản chỉ bằng khoáng chất Bizmar và các khoáng chất khác cộng với Tetracyline. Thế mà mãi đến năm 1994, vào khoảng tháng 2 có trường đại học Quốc gia mới công bố rằng bệnh loét dạ dày có thể trị khỏi bằng phương pháp kết hợp các chất khoáng, Bizmar và Tetracylin! Nếu ai chưa biết Bizmar là gì, xin cứ ghé vào cửa hàng thực phẩm hoặc bất cứ hiệu thuốc nào hỏi có thể mua nó với giá 2 USD một lọ thuốc màu hồng có tên là PEPTOBIZMAR. Cứ vậy đem về dùng, có thể trị được bệnh loét dạ dày. Và một lần nữa các bạn lại phải chọn: Trị khỏi bệnh với giá 5 USD hay đưa cổ cho người ta “ chém”!
        2. Bệnh ung thư
        Một căn bệnh rất đáng sợ, là nguyên nhân chết được xếp vào hàng thứ hai của người Mỹ. Tháng giêng năm 1993 tại Viện ung thư học Boston, thuộc trường y, sau khi theo dõi những người mắc ung thư, đã công nhận về việc cung cấp chế độ ăn để phòng bệnh này. Các kết luận dựa trên công trình nghiên cứu được tiến hành ở Trung Quốc tại tỉnh Hà Nam. Tỉnh này được chọn để tiến hành các cuộc nghiên cứu, vì người ta ghi nhận ở đó số người mắc bệnh ung thư có tỉ lệ cao nhất.
        Người ta nghiên cứu 29.000 người trong vòng 5 năm. Những bệnh nhân được cấp lượng vitamine và khoáng chất vượt gấp 2 lần liều lượng so với người Mỹ thường dùng. Chẳng hạn, liều dùng vitamine đối với người Mỹ là 60mg/ngày, thì người bị ung thư ở đấy được dùng đến 120mg. Ông Alain Paul người nhận 2 giải Nobel nói rằng: Nếu bạn bị ung thư, bạn phải dùng đến 10.000mg/ngày.
        Thế là các vị thầy thuốc kiếm ăn bằng nghề nghiệp của mình lại nổ ra một cuộc tranh luận với ông ấy. Nhưmg những người đang cãi vã đó thì hiện nay đang vui vẻ, đang ngự trên “ Thiên đàng” rồi, còn Alian Paul vẫn sống trên mặt đất và vẫn còn khoẻ mạnh. Năm nay ông đã 94 tuổi, làm việc 14h trong ngày, 7 ngày trong tuần, đang sống trong một trang trại chăn nuôi( raich), tại bang Califonia và giảng dạy cho trường Đại học Califonia ở San – Francisco. Vậy, các bạn hãy chọn đi, hoặc phải nghe theo lời giáo huấn của các bác sĩ đáng kính đang ngồi chễm chệ trên “Thiên đàng”, hoặc nghe theo lời khuyên của tiến sĩ Paul?
        Thế là, rất hoàn toàn tự nhiên và vô hại khi ta sử dụng gấp đôi liều vitamine A và C so với tiêu chuẩn lâu nay quy định. Không kém phần quan trọng khi dũng Kẽm ( Zn), Riboflavine( Vitamine B2), Molipden vv… Nhưng có một nhóm đặc biệt có lợi đó là bộ ba: Vitamine E, Beta – Carotene và Selenium ( Se). Ba hợp chất này cần dùng với liều gấp đôi hàng ngày. Nếu làm được như vậy mà đạt được 50% lợi ích, cũng đã tốt lắm rồi.
        Trong số những người bệnh được sử dụng vitamine, Beta – carotene, Selenium trong vòng 5 năm thì trường hợp tử vong của những người mắc chứng nan y đã giảm 10%. Còn đối với ung thư hết thuốc chữa thì bộ 3 này đã cứu thoát được 13%.
        Tại Hà Nam, cứ 100 người tình nguyện được chữa bằng phương pháp này đã thoát chết được 21 người.
        Những thông tin như vậy, lẽ ra các thầy thuốc phải thông báo lại cho các bạn, đằng này họ lại cứ điềm nhiên toạ thị, tôi cảm thấy nực cười!
        3. Bệnh viêm khớp ( arthrite)
        Từ tháng 09/1993, trường đại học Harward và bệnh viện Boston đã bắt đầu dùng chất Protein của gà để trị bệnh viêm khớp cho người.
        Những bệnh nhân này được chọn khi chữa bằng các loại thuốc khác không mang lại kết quả. Họ đã từng được trị bằng phương pháp tiêm Aspirine, Mesotricide, Predniselon, Cortizon và các lý liệu pháp khác. Duy còn một điều là họ chưa dùng đến sự can thiệp phẫu thuật nữa thôi, để thay thế các khớp xương. Lúc đó tôi nói với các thầy rằng : “ Các thầy nghe đây ! Những bệnh nhân này đã từng khổ sở vì chứng bệnh ấy lâu rồi, nếu họ tình nguyện ráng chịu khổ thêm 90 ngày nữa, tức 3 tháng, tôi sẽ tiến hành một thí nghiệm nhỏ”.
        Lúc đó có 29 người tình nguyện. 29 người này y học không còn khả năng chữa trị được và tiến triển của bệnh không còn khả quan hơn.
        Tôi trị cho họ như sau : Mỗi sáng cho họ dùng một muỗng cafe bột sụn gà được nghiền nát, mịn hoà với nước cam. Tất cả các bệnh nhân này được trường y ở Harward theo dõi. Và sau 10 ngày triệu chứng viêm và cảm giác đau biến mất. Sau 30 ngày họ đã tự cho phép mình đi lại, làm được một cái gì đó rồi. Sau 3 tháng các chức năng của khớp xương đã hoàn toàn bình phục.
        Bây giờ tôi xin kể thêm cho các bạn một chuyện có vẻ khôi hài đấy ! Chuyện nực cười này dính đến một vị bác sỹ mà tôi đã có dịp nói ở trên. Ông làm tại trường đại học y Harward. Ông ta tuyên bố rằng sụn gà chính là một vị thuốc ! Vì lẽ nếu một cái gì đó giúp ta trị được bệnh thì đích thị cái đó có thể gọi là thuốc và có thể đem kê đơn bán được. Thế là cái đầu tính toán của ông ta bắt đầu cuống cả kê lên, bấm tay vào máy tính …300 USD một viên con nhộng, tất cả 25 bệnh nhân sẽ là ..vv…thực ra, ta có thể đi ra hiệu thuốc nào đó để mua NOXYJELON là đủ, với giá rẻ ! Các bạn đều biết rõ loại thuốc này. Nó được dùng để cho móng chân, móng tay và tóc không bị gãy. Hợp phần cơ bản của nó là trộn vào các dây gân của bò. Đó là chất củng cố xương và sụn của các bạn. Nếu ta dùng nó với liều lượng 0,5 muỗng cafe/ ngày, hoà cùng với nước cam theo tỷ lệ cứ một aoxơ ( ounce ) 100 pound trọng lượng cơ thể, kết hợp với các chất khoáng dạng keo. Lần sau khi tôi đến hội trường đây, các bạn sẽ nhất định nhảy lên và hôn tôi tới tấp cho mà xem, nếu các bạn còn nhớ đến các vụ chữa viêm khớp này.
        4. Bệnh Alzheimer.
        Hồi trước có ai trong số các bạn có nghe thấy người ta nói tới chứng bệnh Alzheimer chưa ( còn gọi là bệnh D)?
        Nay chắc mọi người đều đã biết rồi. Khi tôi còn trẻ, lúc đó chứng bệnh Alzheimer chưa xuất hiện. Ngày nay nó đã trở thành một chứng bệnh trong các bệnh phổ biến. Cứ một trong hai người đến tuổi 70 thì bị chứng bệnh này. Con số như vậy kể cũng đáng sợ thật! Còn trước đây, chứng bệnh ấy đã có trong gia súc rồi. Các bạn thử hình dung xem các trại chủ sẽ tổn thất như thế nào, nếu con heo nái đang nuôi mà không nhớ được vì sao nó đi đến máng ăn và đến đó để làm gì? Do đó 50 năm về trước ở nơi này đã được các trại chăn nuôi giải quyết. Từ lúc đó chúng tôi đã biết dùng đến vitamine liều cao để khắc phục nó.
        Lẽ ra các bạn phải nhận ra thông báo của các bác sĩ tư của mình từ tháng 7/1992 rồi mới đúng, vì Viện nghiên cứu khoa học Califonia, San-Diago năm 1992 đã công bố rằng vitaminE làm chậm quá trình mất trí nhớ do bệnh Alzheimer gây ra. Cả vấn đề này nữa, họ cũng đã lạc hậu so với ngành thú y gần 50 năm!
        Nghe như vậy, có thể có bạn nào đó khi bị bệnh sẽ muốn đi bác sĩ thú y để chữa cho ăn chắc chăng? ( cười)
        5. Bệnh sỏi thận
        Trong số các bạn ngồi đây đã có bạn nào khổ sở vì bệnh sỏi thận chưa? Vâng tôi đã thấy một số cánh tay giơ lên rồi đấy! OK
        Khi các bạn mắc phải chứng bệnh này bác sĩ thường xuyên bạn hãy đề phòng, đừng bao giờ dùng những chất dinh dưỡng có thành phần Cacil, đừng dùng những phế phẩm bất kỳ nào từ sữa có Cacil, cũng như bất cứ thực phẩm nào có nó trong đó. Các ông ấy nói rằng Cacil nếu đưa vào sẽ xuất hiện trong thận và tạo ra sỏi thận. Thật ra thì Cacil trong thận xuất hiện là xuất phát từ bản thân xương chúng ta. Khi cơ thể bạn thiếu Cacil xương không đặc dễ tạo ra sỏi trong thận. Hàng ngàn năm trước, con người biết cách ngừa bệnh sỏi thận, mật cho gia súc rồi. Người ta cho nhiều Cacil hơn vào khẩu phần ăn của chúng, người ta cộng thêm Mg và Bo.
        Những con bò đực, cừu và các loại gia súc cho sữa, khi chúng bị chứng bệnh này, lúc giải phẫu ra mới biết là thiếu Cacil. Chúng ta mà mắc phải bệnh này đôi lúc cũng muốn chết quách đi cho rảnh nợ!
        Chúng tôi biết cách phòng ngừa chúng. Lẽ ra các bạn cũng phải được các bác sĩ của mình cho biết từ năm 1993 mới đúng, họ phải nói để các bạn biết rằng, Cacil có tác dụng làm giảm nguy cơ bị sỏi thận. Người ta đã nghiên cứu gần 40.000 bệnh nhân, được chia thành 5 loại nhóm. Nhóm nhận được số lượng cacil nhiều hơn thì không có người nào mắc bệnh sỏi thận cả. Các bạn nên nhớ, như tôi đã nói với các bạn rằng, tuổi thọ trung bình của các bác sĩ theo thống kê chỉ 58 tuổi, còn chúng ta thì đến những 75,5 tuổi. Hoá ra các nhà chuyên môn, những người đang dạy cho chúng ta phải sống như thế nào cho khoa học và cam đoan chắc với chúng ta rằng, chúng ta không được dùng nhiều muối, cafein, không nên ăn kem sữa với dầu ô liu thì mất sớm hơn độ tuổi trung bình của chúng ta. Trong khi đó những người có độ tuổi thọ từ 120 đến 140 lại cứ thản nhiên cho muối vào tách trà, uống nó đến 40 tách trong ngày, chế biến kem sữa với dầu ô liu mà vẫn sống đến 120 tuổi. Vậy các bạn tin vào ai? Tin vào những người sống trên 120 tuổi hay tin vào những người chết trong độ tuổi 58, các bạn hãy chọn lấy!
        Chí ít, tôi cũng kính trọng một số người trong họ. Trong số đó, có bác sĩ Storward Cardred, 38 tuổi và là một bác sĩ gia đình, ông nghiên cứu về những vấn đề của bệnh Phình động mạch( Aneuvrisme), đó là chứng làm phình động mạch do cơ kém đàn hồi.
        Nhưng từ năm 1957, chúng tôi được biết đến nguyên nhân của chứng Anewvrisme là do thiếu đồng ( Desieit Cuivrique) trong cơ thể. Lúc bấy giờ, chúng tôi đang nghiên cứu đồ án về vấn đề này. Chúng tôi theo dõi 200.000 con gà Lôi Tây ( gà Tây). Chúng tôi cho chúng khẩu phần gồm 90 chất dinh dưỡng. 13 tuần lễ đầu tiên tròn một số nửa gà đã chết vì chứng phình mạch. Chúng tôi bổ sung vào khẩu phần ăn của chúng gấp đôi số lượng đồng hữu cơ, các trại chủ phát huy số gà lên đến 500.000 con, nhưng lúc đó không còn con gà lôi nào mắc bệnh này nữa. Chúng tôi tiếp tục nghiên cứu trên chuột, mèo, chó, heo… Cuối cùng đi đến kết luận : Nguyên nhân của bệnh phình động mạch là do thiếu đồng.
        6. Bệnh sớm bạc tóc ( già trước tuổi)
        Đây là dấu hiệu cho biết bạn đang thiếu đồng trong cơ thể. Ngoài ra, da còn nhăn nheo do cơ kém đàn hồi; xuất hiện các quầng dưới mắt, các đường nhăn trên mặt, làm bạn giống như trái táo khô, da bắt đầu võng xuống: Trên hai chi trên, ngực, bụng, cổ…Và lúc ấy bạn đi mỹ viện để mổ lấy ra các lớp lòng thòng này.
        Gặp trường hợp đó, thực tế và an toàn hơn, bạn nên dùng khoáng chất dạng keo ( mineraux colloidaux).
        Tôi xin giới thiệu với các bạn một nhân vật nữa – Bác sĩ Marin Carter. Ông ấy chết vào lúc 57 tuổi, có bằng bác sĩ tại trường Y Harward, học vị tiến sĩ y học ở Yelye. Khi mổ tử thi, người ta xác định ông ta chết do chứng bệnh phình động mạch chủ theo kết luận của bệnh viện thuốc đại học Rockefeller. Tại sao ông ta chết? Do thiếu đồng! Ông ta cũng thuộc loại có nước giải rẻ tiền đấy!
        Lại một ví dụ khác nữa. Đó là một luật sư nổi tiếng ở Detroit Elen Josys, bà ta chết lúc 44 tuổi. Bà có chân trong một câu lạc bộ thể thao nổi tiếng nhất. Các bạn biết đấy, ngày này hầu như mọi phụ nữ đều muốn có một bộ xương rắn như thép với chi phí rẻ nhất bà ta cũng bị chết vì chứng phình động mạch. Theo kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy những triệu chứng của bà giống như bại liệt hoặc xuất huyết não. Đó cũng là chứng thiếu Đồng đặc trưng. Và bà cũng thuộc loại người có nước giải rẻ tiền.
        Có ai trong các bạn đã từng nghe về một nhân vật có tên là Stuward không nhỉ? Ông đã viết 5 quyển sách gây dư luận xôn xao về sức khoẻ, một trong những tác giả Y học giỏi nhất ở Boston. Sách của ông viết về chế độ ăn kiêng để giảm trọng lượng cơ thể, được viết vào lúc ông chưa tròn 20 tuổi. Tôi muốn được các bạn theo dõi về một tấm gương về ăn kiêng của vị này.Ông ta chết do chứng bệnh Nhồi máu cơ tim ( Cardiomuopathie). Nguyên nhân của chứng này là thiếu Selen.
        Một số trại chủ chỉ đơn giản đi đến các cửa hàng thức ăn gia súc và mua Selen dưới dạng tiêm hoặc đóng viên cho gia súc của mình, nhằm ngăn ngừa chứng bệnh ấy. Bác sĩ Stuward Burkeer, tác giả của 5 quyển sách về dinh dưỡng lại chết vì bệnh thiếu Selen trong thành phần dinh dưỡng của mình lúc mới có 44 tuổi, ông ấy cũng thuộc loại người có nước giải rẻ tiền đấy thôi!
        Các bạn hãy tin tưởng rằng, chúng ta có thể phòng ngừa được chứng nhồi máu cơ tim với giá phí tổn 10 cent trên ngày nếu bạn không hiểu được điều đó thì quả là lạ đấy! Tại sao chúng ta không dùng Selen với giá 10 cent trên ngày để tự cứu lấy mình?
        Nhiều người trong số các bạn có lẽ biết đến bà này. Bà tên là Hel Clard, chết vào tuổi 47 do chứng nhồi máu cơ tim trong lúc bà là chuyên viên khoa viện tâm đồ ở Sait-Louis.
        Chắc các bạn từng thế thế nào về những con bò cái cho rất ít thành phần cacil trong sữa. Chúng thường lân la tới những nơi có đá, sương, kiên trì nhai những vật lạ, nhai cả những hòn cuội, những mẫu tấm lợp ximăng đó là bệnh Panka. Người trại chủ có kinh nghiệm biết mình phải làm gì ông ta bổ sung vào khầu phần ăn của bồ sữa những khoáng chất, nếu không chúng sẽ lần lượt xơi tái tất cả vật liệu đang có trong chuồng bò của ông ta.
        Ở con người hiện tượng này cũng thường xảy ra. Các chị phụ nữ có mang thường hay thèm thứ này thứ nọ. Có khi họ thèm cả những thứ Trời mới hình dung nổi, chẳng hạn như dưa chuột quết với kem sữa…Có gì đâu, cái thai đang phát triển, lấy đi của cơ thể thai phụ những khoáng chất cần thiết cho nó.
        Xin khuyên các bạn một chút. Hãy theo dõi xem tay và mặt mình, nếu phát hiện thấy những đốm đỏ, đó là dấu hiệu bạn đang thiếu Selen đấy. Cần uống nó dưới dạng keo trong vòng 6 tháng, mọi vết đỏ sẽ biến mất hết. Sau nửa năm lại phải trị một lần nữa. Vì có thể vết đỏ chỉ biến mất ngoài da, nhưng lại tạo ra trong các cơ quan nội tạng như ở vỏ não, tim, gan, thận.
        7. Một số khoáng chất ảnh hưởng đến cơ thể:
        Chrome và Vanadium: Trong các bạn ngồi đây bạn nào bị lượng đường trong máu thấp? Vâng, khoảng 10% ! Chắc các bạn thường thấy ở trẻ con rất háu ăn đường. Chúng đang thiếu Chrome và Vanadium đấy. Thiếu Cr và V, lượng đường thiếu trong máu sẽ thấp, đó là hiện tượng của bệnh tiểu đường ( Diabete) thiếu thiếc(Sn) thì sao? Hiện tượng phổ biến là hói đầu. Tôi thấy nhiều người trong hội trường này đang thiếu thiếc đấy! Nếu không kịp thời chữa các bạn sẽ bị điếc cho mà xem.
        Còn thiếu Bore ( Bo) ? Các bà cần thiết và coi trọng Bo. Nó giúp ta giữ được Calci trong xương để ngừa bệnh loãng xương. Bo còn giúp ta sản xuất Oestrogene cho nữ, còn đối với đàn ông, Bo còn giúp sản sinh ra Testogene. Phụ nữ thiếu Bo phải chịu nhiều điều phiền toái trong thời kỳ mãn kinh ( monopause), thanh niên thiếu nó sẽ bị điếc, có hiểm hoạ là bị liệt dương sớm ( Impotension)
        Thiếu kẽm ( Zn) dấu hiệu đầu tiên cho thấy thiếu kẽm là ăn không biết ngon. Điều đó sẽ đưa đến suy dinh dưỡng.
        Trong thí nghiệm đối với các con vật nghiệm cho thấy, có khoảng 7 chất khoáng kéo dài tuổi thọ của chúng ta lên gấp đôi. Con người ta, tôi xin nhắc lại ở đây: Cần 90 thành phần dinh dưỡng, trong đó: 60 khoáng chất, 16 vitamine, 12 acid amine đạm, acid amine béo. May cho chúng ta là các loại thảo mộc đã có sẵn acid amine, vitamine và acid béo tối cần thiết cho cơ thể. Vậy là tốt quá rồi! Chỉ cần dùng 15 đến 20 hợp phần sẵn có trong thảo mộc hàng ngày, được kết hợp một cách đúng đắn, sao cho cơ thể nhận được 90 thành phần cần thiết.
        Đứng về mặt lý thuyết là có thể đạt được đấy, nhưng thực tế ít ai nhận được số lượng vitamine, acid amine, acid béo như vậy trong khẩu phần ăn của mình. Vì vậy tôi khuyên các bạn, nếu muốn giữ mạng sống của mình cần phải bổ sung đầy đủ số lượng nói trên.
        Ngược lại các bạn không bao giờ sống đến 120 tuổi và 140 tuổi đâu!Mặt khác về khoáng chất, hiện nay vấn đề này cũng trở thành câu chuyện bi thảm đây!
        Ngày nay tuyệt đại bộ phận rau quả chúng ta đang ăn không có chứa một khoáng chất nào tối cần thiết cho cơ thể cả. Vì sao vây? Vì trong đất trồng trọt, các khoáng chất đã bị khai thác hoặc bị sói mòn đến cạn kiệt. Thế thì rau quả lấy đâu ra khoáng chất để cung cấp cho chúng ta?
        Tôi chuẩn bị sẵn có cho các bạn một bản photocopy, tài liệu của Thượng viện Hoa Kỳ, 2.64 – trong khoá 2, đại hội lần thứ 74. Trong đó có nói rằng hàm lượng vitamine, chất khoáng trong các trang trại của ta đã biến mất, mất mùa màng, ngũ cốc, hạt, rau quả đều kém chất lượng do chúng không còn chứa khoáng chất nữa. Những người dùng thường xuyên các loại rau màu ấy sẽ bị liên quan đến việc thiếu khoáng chất.
        Biện pháp còn lại là bổ sung chất khoáng vào thức ăn hàng ngày nhằm phòng ngừa và điều trị các chứng bệnh nói trên.( Biên bản Đại hội toàn quốc Hoa Kỳ đã ghi rõ như vậy đấy!). Đó là biên bản ghi vào năm 1936.
        Nhưng đến nay tình hình có được cải thiện hơn không? Không! Rất tiếc còn tệ hại hơn! Nguyên nhân: Các trại chủ của họ chỉ bổ sung vào đất của họ Natri, Kali và Phosphore thôi. Ai có quyền bắt họ phải bổ sung vào đất trồng trọt của trang trại mình đến 60 chất khoáng? Bởi lẽ, việc đó không dính dáng đến việc tăng sản cho mùa màng của họ cả. Cho nên cứ sau mỗi vụ thu hoạch thì đất càng mất một lượng chất khoáng. Nếu bắt họ cứ bỏ thêm các vi lượng, giá thành sản phẩm sẽ lên cao, bán không chạy, tài khoản của họ bị thâm hụt, đưa họ đến phá sản mất!
        Tình hình thực tế như vậy đấy, và tôi có thể nói trước với các bạn rằng, chúng ta đang đứng trên bờ vực thẳm của tai hoạ. Cho nên chúng ta phải gánh lấy trách nhiệm đối với sức khoẻ của chúng ta. Phải tự giác dùng các chất khoáng bổ sung.
        Người ta thường hay hỏi tôi: “ Vậy chứ 1000 năm về trước, con người làm gì khi chưa có phân bón, ấy thế mà người ta vẫn sống lâu được? Ông nghĩ thế nào về những người Ai Cập, Trung Hoa, Ấn Độ?”.
        - Vì các dân tộc đó sống quanh các dòng sông lớn như sông Nil, sông Hằng, sông Hoàng Hà ( Trung Quốc). Hâù như hàng năm các cánh đồng đều bị một lần ngập lụt. Mỗi lần như vậy, nước mang các chất khoáng trong các núi đến từ khoảng cách hàng vạn dặm. Và, người ta còn lạy trời mưa xuống cho ngập lụt để sau đó các cánh đồng được bổ sung những tầng phù sa. Còn chúng ta thì sao? Chúng ta đang lạy trời cho đừng ngập lụt! Vậy hỏi làm sao còn được khoáng chất nữa?
        Bây giờ chúng tôi lấy ngay một ví dụ mà ai cũng biết, một chất khoáng phổ biến đó là calci.Thiếu calci: nguyên nhân sinh ra 147 bệnh.
        Bệnh béo mập ( Bilspolz). Đây không phải là bệnh bại liệt, chỉ đơn giản là liệt nhẹ thần kinh mặt ( Liệt thần kinh số 7). Đó là bệnh do cơ thể thiếu calci.
        Bệnh loãng xương ( Osteotpose) đây là loại bệnh đứng hàng thứ 10 trong số những bệnh có số lượng tử vong cao ở người lớn. Phí tổn để chữa bệnh này là rất tốn kém. Một ca mổ để thay khớp chậu đùi hay cổ chậu phải trả 35000 USD, nếu chẳng may bị cả hai chậu tốn 70.000 USD. Vâng, nếu bạn có bảo hiểm thì cơ quan bảo hiểm sẽ trả cho bạn. Hồi nãy tôi có nói về bà Marganet ở bang Virgnia, bà chết lúc 115 tuổi do thiếu calci trong cơ thể sau một trận ngã. Còn ở động vật theo như tôi được biết thì không hề xảy ra.
        Chẳng hạn, trong bầy bò cái của bạn năm nay không có con bê nào để bán lấy tiền mặt, bù vào vốn lưu động, để tu sửa hàng rào… Bạn lo lắng về điều đó và gọi điện cho bác sĩ thú y để hỏi xem việc gì xảy ra, có cần phải chạy chữa cho chúng không? Bác sĩ thú y đến ông ta khám các con bò cái và sẽ cho bạn biết rằng vấn đề rắc rối này hoàn toàn không phải do các con bò cái gây ra. Sau đó ông ta khám cho các con bò đực, rồi kết luận: Rõ! Con bò đực bị bệnh loãng xương, khớp chậu của nó bị đau nên không phủ cho các con bò cái được. Để ngừa bệnh này, người ta đã có các con bò mới được sinh ra những khẩu phần chứa calci với giá 10 cent /ngày và các con bò cái không bao giờ bị phải chứng loãng xương. Để ngừa bệnh đau răng và sưng nướu răng ( viêm lợi) các nha sĩ thường khuyên chúng ta sau khi ăn và dùng Fluor. Là một bác sĩ thú y, tôi đã từng tiếp xúc với hàng trăm ngàn động vật, bao gồm từ những con chuột, thỏ, chó , cừu, heo, ngựa, sư tử, cọp… cho đến gấu, chúng không bao giờ bị viêm lợi, chúng cũng chẳng dùng đến fluor bao giờ, đôi khi chúng thở cũng có mùi hôi, nhưng lợi luôn luôn khoẻ mạnh.
        Trong ngành chăn nuôi, chúng tôi chưa gặp phải bệnh viêm lợi đối với súc vật, như thế có nghĩa là chúng không bị thiếu calci. Đối với bệnh viêm khớp Arthrite. Chắc các bạn còn nhớ khi nói về tác dụng của sụn gà và các khoáng keo. 85% bệnh viêm khớp là do bệnh loãng các khớp xương cùng gây ra. Người ta phân biệt viêm khớp thường, viêm xương khớp (Osteo-Arthrite), chứng đau lưng ( Lumbago), thấp khớp và tất cả các loại bệnh đó, đều là hậu quả của sự loãng xương các khớp xương cùng gây ra.
        8. Bệnh cao huyết áp ( Hypertension)
        Trước hết, bác sĩ khuyên bạn giảm thành muối trong khẩu phần ăn. Họ cứ nhồi nhét vào đầu chúng ta điều đó. Nhưng ta hãy nhớ lại chuyện các con bò cái. Trước hết, các trại chủ đều bổ sung vào thức ăn gia súc một tảng muối, nếu không các ông ấy sẽ phát điên lên vì phải tốn tiền cho các vị thú y sĩ ấy! Còn chúng ta muối đã có sẵn trong bánh mỳ, trong rau cải rồi! Tôi xin khuyên chớ nên tin vào lời dạy của các vị ấy. Bác sĩ, người thọ trung bình 58 tuổi, bảo với các bạn không nên “ ăn muối, không nên ăn kem sữa”, còn những người sống đến 120 tuổi thì vẫn ăn muối và kem sữa. Các bạn thử chọn xem.
        Tôi lấy một nhóm kiểm tra gồm 5000 người bị cao huyết áp để làm ví dụ. Tôi cho vào khẩu phần ăn của họ gấp đôi số lượng calci hàng ngày so với “ tiêu chuẩn”. Cuộc thí nghiệm kết thúc 6 tuần lễ vì 85 % trong nhóm này huyết áp đã trở lại bình thường. Chỉ nhờ phương pháp cho bệnh nhân lượng calci hàng ngày chúng tôi đã thu được kết quả như vậy. Khi các bệnh nhân này, những người đã từng chữa ở vị bác sĩ nọ, đến ông ấy để khám lại, ông ấy bảo rằng: Ôi huyết áp của anh đã bình thường, anh chữa bằng thuốc gì thế.
        Tôi tham gia vào nhóm thí nghiệm uống gấp đôi liệu calci trong ngày. Thân chủ của bác sĩ nói vậy.
        9. Bệnh chuột rút (Vọp bẻ)
        Tiếng Pháp Crampe. Ta ngủ nửa đêm , thức dậy chân không cử động được. Mọi người chúng ta đã từng bị như thế rồi. Thông thường đó là thiếu calci trong cơ thể ( đặc biệt đối với phụ nữ khi mang thai). Những triệu chứng bực bội nóng nảy cáu gắt trong thời kỳ hành kinh.
        Đây là trạng thái tâm – sinh lý trong giai đoạn kinh nguyệt. Trường đại học Sant- Diego ở Califonia đã đề nghị cho gấp đôi tiêu chuẩn calci vào khẩu phần ăn, và 85% các triệu chứng tâm- sinh lý như vậy không xuất hiện.
        10. Bệnh đau thắt lưng
        85% người Mỹ hay bị đau ở vùng thắt lưng, không phải vì họ làm việc trước máy vi tính, mang vác nặng hoặc lái những chiếc xe tải quá lớn. Đó là nỗi bất hạnh của người Mỹ. Thực tế- đau thắt lưng là do thoái hoá cột sống (loãng đốt sống – osteoporose vertebrale).
        Hiện tượng đó không phụ thuộc vào việc có hay không các vấn đề ở các đĩa đốt sống. Nếu như đốt sống bị nhỏ đi do huỷ hoại, thì đĩa thì có gì để mà đỡ. Hiện tượng đó là nguyên nhân gì? – thiếu đồng!
        11. Bệnh tiểu đường ( diabte)
        Mọi người đều biết, tiểu đường là bệnh gây ra tử vong đứng hàng thứ 3 đối với những người lớn tuổi ở Mỹ. Bệnh này có nhiều diễn biến phức tạp, như mù mắt, rối loạn chức năng của thận, sinh ra các chứng bệnh về tim mạch ở những mức độ khác nhau. Và bản thân tiểu đường, tự nó cũng là nguyên nhân của cái chết trong số những người Mỹ. Nếu các bạn bị tiểu đường thì tuổi thọ của các bạn rút ngắn dưới tuổi thọ trung bình so với những người không mắc phải bệnh này. Vào năm 1957, trong ngành thú y chúng tôi, người ta đã biết rằng bệnh tiểu đường có thể phòng ngừa và trị được nhờ vào các chất khoáng. Các chất khoáng đó đã được công bố trong các chuyên san khoa học thuộc các Viện y học Quốc gia, trong đó có nói: “ Bệnh tiểu đường có thể phòng ngừa và trị được nhờ vào Chrom và Vanadium”, theo như các số liệu của Viện Vancouver và trường đại học y Colombia-British-Colombia thì chúng ta có đủ sức thay thế cho insuline ở những người lớn tuổi bị tiểu đường. Đối với nhiều quá trình đó, cần uống một lượng Chrom tương đương với Vanadium. Chính mắt tôi thấy hàng trăm người bị chứng bệnh này đã được trị khỏi.
        Cứ cho là tốt đi, nếu bản thân tôi thuyết phục được các bạn sử dụng các chất khoáng nhưng chưa tính tới việc chúng thâm nhập vào cơ thể chúng ta từ thực phẩm như thế nào là tối ưu. Cho chúng vào hộp, gói hay chai lọ dưới dạng nào? Có 3 dạng khoáng chất cần lưu ý:
        Dạng thứ nhất: Các khoáng chất dưới dạng kim loại, đó là các khoáng chất được đưa vào cơ thể cơ bản dưới dạng nham thạch ( đất, đá). Chúng chỉ được cơ thể hấp thụ từ 8 đến 12%. Và khi bạn có độ tuổi từ 25 đến 40 cơ thể chỉ hấp thụ có 3 đến 5%.
        Dạng thứ hai: Dạng sữa rất tệ hại khi bạn dùng nó dạng giống như dùng Calcium – lacté ( Sữa calci). Thường được chế biến trên thị trường. Giả sử , sữa calci đóng thành viên với liều lượng được ghi là mg chẳng hạn: “ Thưa bác sĩ, tôi đã uống rất nhiều calci. Tôi nghe đài phát thanh nói về chứng viêm khớp và đã uống 2000mg mỗi ngày nhưng bệnh khớp của tôi vẫn không khỏi mà ngày càng tệ hại hơn!”. Tôi hỏi lại họ : “ Nhưng bạn đã dùng cụ thể dạng calci nào? ”. Họ trả lời rằng, họ đã dùng calci dạng sữa.
        Chính lỗi là tại họ, vì mỗi tablette loại đó có ghi 1000mg, nhưng thật ra chỉ có 250mg calci, còn lại là Lactose và đường trong sữa. Nếu tính ra, cơ thể bạn chỉ hấp thụ có 10% số đó, thì 10% của 250mg. Vậy nói chung, bạn chỉ dùng có 50mg/ngày thôi. Muốn nhận được số lượng calci cần thiết, bạn phải dùng thêm 59 khoáng chất nữa nhé!
        Vào thập niên 60, trong ngành chăn nuôi đã áp dụng dạng gắn với các phân tử dạng hữu cơ ( Mineral ché late). Đó là các dạng mà các khoáng chất vẫn là những ion kim loại nguyên tử kết hợp với gốc acid amine, protein hoặc enzym. Dạng này cần được cơ thể hấp thụ đến 40%. Chính vì vậy mà công nghiệp thực phẩm mới lao ầm vào điều chế dạng thực phẩm ấy!
        Dạng thứ ba: Dạng khoáng keo ( Mineral clloidal)
        Chúng là dạng có tính hấp thụ cao nhất. Chính độ hấp thụ đó, là cái hấp dẫn chúng ta hơn cả. Dạng khoáng keo được hấp thụ được đến 98% tức mạnh hơn dạng kết hợp phân tử hữu cơ 2,5 lần và 10 lần so với dạng kim loại trong nham thạch.
        Khoáng keo chỉ có thể nằm dưới dạng dung dịch và trong những phần tử rất nhỏ, 7000 lần nhỏ hơn hồng cầu ( erythocyte). Mỗi phần từ khoáng mang điện tích âm, còn màng ruột mang điện tích dương, tạo ra một trường điện- từ, trường điện- từ này thu hút các chất khoáng bao quanh nang ruột. Chính vì vậy mà độ hấp thu 98%.
        Thảo mộc đóng vai trò hết sức ngoạn mục trong việc tạo ra những khoáng keo. Trong các cơ của chúng, những khoáng chất được hình thành dưới dạng keo. Dùng thực vật chúng ta tích trữ được khoáng trong cơ thể và khai thác được chúng. Khổ nỗi, đất đai trồng trọt của chúng ta ngày nay không còn những khoáng chất như vậy nữa!
        Tất cả những người sống thọ từ 120 đến 140 tuổi đều có quan điểm chung này: Họ sống tại những bản làng trên núi cao từ 8000 đến 14.000 bộ so với mặt nước biển. Ở đấy hàng năm các sa khoáng phủ lên mặt đất không đến hai tấc Anh, hoàn toàn không có mưa tuyết. Đó là những vùng hết sức khô ráo. Vậy làm sao họ nhận được nước để uống và tưới tiêu? Nhờ vào tuyết tan từ trong núi ra, nước đi đến họ từ các dòng sông băng, nước này không sạch và trong như nước suối phun, nhưng khi ta nâng cốc nước lên, nhìn ta sẽ thấy nó màu vàng- trắng hoặc màu trắng – xanh da trời. Nó chứa trong đó từ 60 đến 72 chất khoáng. Con sông Titi-Caca ở Tây Tạng được gọi là sông sữa băng. Họ không chỉ uống loại nước này để thu được từ 8 đến 12% các khoáng chất hấp thụ vào cơ thể dễ dàng, mà quan trọng hơn, họ dùng nước này để tưới nước trồng trọt từ năm này sang năm kia từ mùa này đến mùa khác, từ thế hệ này đến thế hệ nọ, kéo dài trong khoảng 2,5 đến 5 ngàn năm nay rồi! Nhờ đó, họ không hề bị các chứng bệnh tiểu đường, tim mạch, cao huyết áp, viêm khớp, loãng xương, ung thư, đục thuỷ tinh thể, nhãn áp…
        Không còn trường hợp dị tật của trẻ sơ sinh, không có nhà tù, không có nạn nghiện hút ma tuý, không có thuế má mà cũng không hề có một bác sĩ nào. Thế mà họ vẫn sống từ 120 đến 140 tuổi chẳng bệnh tật gì !
        Các bạn nghĩ thế nào về tầm quan trọng hết sức lớn lao của khoáng chất keo? Nên tâm niệm một điều rằng, nếu một ngày không dùng các chất khoáng, bạn sẽ rút ngắn cuộc sống của mình hết một số giờ, thậm chí một số ngày.
        Mong các bạn suy nghĩ kỹ về những điều tôi nói và xin chúc sức khoẻ các bạn!
        ( Dịch nguyên văn từ bài nói chuyện của Tiến sĩ Y học Walloc bằng tiếng Anh, được chuyển ngữ sang tiếng Nga)
        Dịch từ tiếng Nga sang tiếng Việt
        Hà Quang Minh.
        #4
          Chuyển nhanh đến:

          Thống kê hiện tại

          Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
          Kiểu:
          2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9