Vườn thơ tôi mong đón khách vào thăm...
CHẠNH NHỚ NGƯỜI XƯA
Núi ba vì quanh năm mây phủ
Ở nơi ấy
Chúa Thượng ngàn đang ngự
Con đường lên
Khúc khuỷu cheo leo
Dốc soi gương
Cua tay áo
Vách đá tai mèo
Con sóc - con chồn - ngơ ngác
Vai áo sương rơi thấm ướt
Hồ Tiên Sa chỉ một màu lam
Cái tĩnh lặng của miền rừng không tia nắng xiên ngang
Chỉ thấy đều đều nhịp thở
Con vắt ngóc đầu tìm nỗi nhớ
Câu chuỵên Sơn Tinh đắp núi xây thành
Đường lượn quanh mây cũng phủ quanh
Khói nhang quyện vào ký ức
Hòn đá gốc cây vẫn còn dấu tích
Đền Thượng uy nghi
Thắp nén nhang
Chạnh nhớ người xưa
Trong cuộc xây thành đắp núi
Công Hòa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2009 12:02:40 bởi Công Hòa >
CHIM CHIỀU CÔ LẺ Ta nhớ em trong mông lung sâu thẳm Le lói đèn càng quạnh vắng xa xôi Xuân đã gần qua mà lòng cứ chơi vơi Cơn gió mùa thêm gợi niềm xa nhớ Ta ở bên ni nhớ em bên nớ Cũng giờ này em mê mải chốn nao Trong cái bộn bề em còn có lúc nào Nhớ quê hương nhớ người trai thủa trước Trang thơ em ngậm ngùi đôi mắt ướt Bóng quê nhà vang mãi đêm thâu Cứ thổn thức mà lòng lạnh từ lâu Em đâu biết...cánh chim chiều cô lẻ Công Hòa
CHIM CHIỀU CÔ LẺ
Ta nhớ em trong mông lung sâu thẳm
Le lói đèn càng quạnh vắng xa xôi
Xuân đã gần qua mà lòng cứ chơi vơi
Cơn gió mùa thêm gợi niềm xa nhớ
Ta ở bên ni nhớ em bên nớ
Cũng giờ này em mê mải chốn nao
Trong cái bộn bề em còn có lúc nào
Nhớ quê hương nhớ người trai thủa trước
Trang thơ em ngậm ngùi đôi mắt ướt
Bóng quê nhà vang mãi đêm thâu
Cứ thổn thức mà lòng lạnh từ lâu
Em đâu biết...cánh chim chiều cô lẻ
Công Hòa
NHỚ LẮM !
Nhìn phương ấy màn mây chiều trở lạnh
Tuyết rơi đầy lòng chạnh nhớ về ai
Xa quê hương lòng cứ mãi u hoài
Chân xa xứ biết bao giờ trở lại.
Ngày ra đi không kịp lời phân giải
Bước đăng trình cứ mãi mãi xa
Mỗi mùa thương mãi nhìn bóng trăng ngà
Sầu da diết nhớ quê nhà bên ấy.
Chiều hôm nay gió hây hây gợi dậy
Bóng quê hương phố cổ ngùi thương
Cố đô ơi Huế của tha phương
Hoài cố quốc nỗi niềm rơi giọt nhớ.
Có những đêm một mình ta trăn trở
Thức thâu canh cánh nhớ mãi triền miên
Từng con phố dòng sông Hương xanh biếc
Và nuối tiếc lời xưa chưa từ biệt....
Nhớ dáng vấp từng bờ dâu ruộng lúa
Khi tới mùa gặt hái ngát rạ thơm
Nhớ những chiều mắt biếc xanh đượm buồn
Cô thôn nữ vai trĩu quằng gánh thóc.
Hình ảnh đấy trong văn thơ ta học
Nét quê hương xa xứ mãi vấn vương
Và những chiều nhìn khói tuyết mù sương
Ta nhớ lắm những lời thương tiếng nhớ...!
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.03.2009 10:25:21 bởi Han Bang >
PHỐ BUỒN NHỚ EM Em đi rồi để lòng ta man mác Gío sông hương thấm lành lạnh vai gầy Phố cũ buồn vi vút hàng cây Nge xa xa điệu hò mái đẩy Em nhớ không - chiều đông năm ấy Chia tay em lòng nặng chĩu u buồn Cầu trường tiền mười hai nhịp nhớ thương Biết khi mô em lại về bến Ngự Câu Nam giao cứ dặt dìu nỗi nhớ Điệu Nam bằng theo em suốt ngàn xa Ta ở Vân lâu.ngóng em... cô thôn nữ bên nhà Mà năm tháng tóc pha màu sương gió Hôm chia tay lời buồn tình không ngỏ Còn nói gì trong day dứt cách xa Thầm mong em luôn nhớ đến quê nhà Hồi cố quốc một ngày không xa lắm Công Hòa
LẼ ĐỜI Ở đời Hai+MỘT chẳng bằng BA Thôi thì nghĩ suy chỉ sớm già Gieo nhân gặt quả gương đời ấy Sao chẳng chịu soi cho chính ta Thoáng nghe bác TỨ(TRỤ) Ở chốn xa Lời PHẬT dẹp YÊU (TINH)tránh đường tà Quay đầu bờ bến xưa còn đó Mây tan nhìn thấu cõi TA BÀ C H bài thơ nhân ghé qua nhà tutang thấy chuyện về ngẫm nghĩ và bộc lộ nỗi lòng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2009 17:44:13 bởi Công Hòa >
Xem bói
Có người chê tôi chẳng đẹp trai
tướng đi cũng không phải hạng tài
Tôi ôm mối hận đi nhiều chỗ
Tìm thầy han hỏi: liệu có sai?
Có thầy bảo tôi được đôi tay
Cầm, kỳ, thi, họa sẽ yêu ngay
tôi ôm sung sướng đi san sẻ
Chẳng ngờ đâu lạc đến chốn này
Có chỗ thầy bói nói cũng sai
Tự mình tôi thấy - cũng đẹp trai
Đi đứng đàng hoàng - phong độ lắm
Theo bạn như tôi - liệu có tài?
Công Hòa
Trông anh rõ thật là có tài Còn đẹp hay không cũng là trai Chắc hẳn là không hề sợ vợ Cầm, kỳ, thi, họa thấy lai rai. Trời định nhiều lúc cũng cứ sai Nên mấy ông thầy bói bói hoài Giống như ta dự báo thời tiết Tin làm sao được mấy nhà đài. Phong độ hay không chuyện nay mai Vợ một rồi ta tính vợ hai Do vậy nên cần vào thư quán Cho thế gian kia biết anh tài. Minh Xuân chỉ quen làm thơ vui thôi, chẳng dám sáng tác, hôm nay mạo phép qua chơi nhà anh một chút. M X
Ông Nội em nói một vợ tốt rồi
Sắm chi nhiều vợ tội đời trời ơi
Tùm lum tá lả nhóc ké một đống bà
Gây cãi đấm đá sập cái nhà công an bắt đó nha.
H B
HƯỚNG VỀ BẾN AN LẠC Tặng huynh TƯTRỤ nhân ghé qua nhà huynh gặp lúc huynh có tâm sự : Chớ buồn rơi lệ giữa cơn say Tuệ trí vô ưu chèo vững tay Mênh mông giữa biển trời giông tố Bến bờ an lạc sẽ có ngày Lời người như vén đám mây mù Thức tỉnh nhân gian một kiếp TU Vô ngả...đời người...còn dâu bể Vì yêu nhân loại chẳng thể từ Đừng để cho tâm phải vút bay Cố công chèo lái vượt cơn say Ngâng giọt lệ sầu lòng không hổ Phát lạc an nhân...một kiếp này C H
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2009 22:13:43 bởi Minh Xuân >
HƯỚNG VỀ BẾN AN LẠC
Chớ buồn rơi lệ giữa cơn say
Tuệ trí vô ưu chèo vững tay
Mênh mông gữa biển trời giông tố
Bến bờ an lạc...sẽ có ngày
Lời người như vén đám mây mù
Thức tỉnh nhân gian một kiếp TU
Vô ngả...đời người còn dâu bể
Vì yêu nhân loại chẳng thể từ
Đừng để cho tâm phải vút bay
Cố công chèo lái vượt cơn say
Ngưng giọt lệ sầu lòng không hổ
Phát lạc an nhân...một kiếp này
Công Hòa
xin chia sẻ cùng huynh và cũng muốn phát tâm làm vợi
đi nỗi buồn nhân gian vốn đang có
Lý Giải
cảm ơn thành ý Bác Cộng Hòa
Thương người "cương, yếu" khó chèo qua(a)
Tơ vương oan trái luôn trói buộc
Vô minh không khỏi phải rên la
Tấm lòng yêu nước mến thương dân
Quý lắm.. Nhưng tâm lại quá "Bần"(b)
Oán oán hờn hờn mong xung trận
Đất nước dân lành thêm khó khăn?
Hận bỏ oán thôi lòng từ ái
Thương dân giúp nước sống an lành
Dân giàu nước mạnh dân an lạc
Còn gì sung sướng có phải chăng?
Mytutru
-----------
Ghi Chú: Thấy người (Thiên Hạ) luôn sống trong oán hận..
Thật Tutru không biết nói sao đây?
Nên có đôi lời tâm sự, một ngòi bút không đủ lý giải lòng người,
Tutru rất cảm ơn Bác cộng hòa đã góp sức cùng tutru
(Oán không thể lấy máu mà rữa sạch, mà chỉ có tấm lòng "Từ Bi"
Mới rữa sạch nó mà thôi.
CHẮP CHO BỤI TÍM THÊM TÌNH Buồn buồn chân ghé qua thăm Làm sao chỉ thấy âm thầm tim côi? Buồn chi cũng chỉ kiếp người Cứ vui... đừng để nỗi đời đẩy đưa Tránh sao...kẻ ghét người ưa Nếu cần ta cứ đong đưa một mình Cho tròn cái kiếp ba sinh Chắp cho BỤI TÍM thêm tình bay xa C H Cảm xúc khi ghé qua nhà bạn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2009 23:59:48 bởi Công Hòa >
Trích đoạn: Công Hòa
CHẮP CHO BỤI TÍM THÊM TÌNH
Buồn buồn chân ghé qua thăm
Làm sao chỉ thấy âm thầm tim côi?
Buồn chi cũng chỉ kiếp người
Cứ vui... đừng để nỗi đời đẩy đưa
Tránh sao...kẻ ghét người ưa
Nếu cần ta cứ đong đưa một mình
Cho tròn cái kiếp ba sinh
Chắp cho BỤI TÍM thêm tình bay xa
C H
Cảm xúc khi ghé qua nhà bạn
Cám ơn...
Cám ơn thi hữu ghé thăm
Lời thơ thắm ý..chữ tâm ở người
Chông chênh nửa mảnh nụ cười
Lao đao chùng dạ...thói _đời sân _si
Trăm năm rồi cũng biệt ly
Đố ai tính trước ngày đi xa_gần
Xoắn dây oan nghiệt tấy dầm
Chợt chùng tay lệch...nhuốm trần tao nhân
Bụi Tím
Cám ơn CH đã chắp cho BT thêm tình bay xa nhé....
Chúc bạn mãi vui...và cứ mãi chấp tình cho Bụi ha...
Trích đoạn: Tứ Trụ
Trích đoạn: Công Hòa
Trích đoạn: Tutang
Tiếp chiêu
Ta đánh với huynh một ván cờ
Pháo đầu mã độn kế như mơ
Tốt năm thẳng tiến không run sợ
Một ngựa hai voi đổi vẫn hòa
Thế trận ào ào khỏi dụng Xa
Pháo tung tầm bắn khắp sơn hà
Quân địch xác phơi đầy chiến địa
Mã nhào gọng sỹ tướng kêu la./.
Tutang
GỬI TUTANG
Nửa đời qua lại giữa nhân gian
Thú vui gửi nơi chốn cờ bàn,
Nay gặp Tutang xa luân chiến
Xin thủ hòa ngay lúc cờ tàn.
Rất vui vì được gặp Tutang.
Trẻ trung chí khí vượt non ngàn.
Chim Hồng bay giữa đàn chim Việt.
Xin kết tình thâm - không dối gian.
Công Hòa
Xem Cờ
Chợt xem hai tướng Khiển quân cờ
Bày trận điều binh quả bất ngờ
Công, thủ hai bên đều tuyệt tác
Thế đánh trận bày thật ngẩn ngơ
Một thoáng ra chiêu quân dỏng mảnh
Thây phơi tan tác địch thẩn thờ
Tâm phục cầu hòa ra huynh đệ
Nối vòng tay lớn kết trận cờ
Mytutru
vuột cơ hội.
Một lần, đánh suốt hai ngày
đem xe chiếu tướng bắt xe
Bạn buồn, bạn nghĩ thua xe mất
Đành đem sĩ sụp chắn quân vương.
Vì run tưởng bạn thấy con xe
xách đầu bỏ chạy re re
Cả hai đều mệt, giận vì tức
Cơ hội hai kẻ không ăn xe.
Lúc đó mới chịu nghĩ ngơi
Biết quá mệt mỏi, chẳng lời ăn thua.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2009 23:31:40 bởi clietc >
CÓ THỂ... Có thể chỉ sai một nước cờ Ngậm ngùi đành chịu sái quân cơ Không vì như thế mà bực tức Kẻ trí ung dung bày lại cờ Chốn ảo vui cờ đánh bằng thơ Sẻ chia tình bạn mấy ai ngờ Kết giao bằng hữu từ chốn ấy Từ bi buông bỏ mọi oán thù C H Chào bạn ghé thăm nhà chúc bạn vui
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: