Vườn thơ tôi mong đón khách vào thăm...
Cám ơn anh ghé thăm nhà!
Hoạ bài thơ cũ làm quà em vui
Mong rằng tình cảm thắm tươi
Anh em xây dựng, đẹp đời, đẹp thơ!
Rất cảm ơn Thiên trang đã ghé lại vườn thơ
và họa bài rất hay mong được găp Thiên Trang
nhiều nhiều Công Hòa xin tặng bạn bài thơ
mà C H vừa làm xong
Thế là bên trọng bên khinh
Thiên Trang cảm tạ tu tuynh thì lờ
Vì sao người lại hững hờ
Hay là còn hận thua cờ hôm nao
Của mở khách tự nhiên vào
Thấy không treo biển Cấm vào thì vô
Không mời chủ chẳng hoan hô
Khách thấy xấu hổ mặt trơ thẹn thùng
Miệng ngậm hột thị lùng bùng
Thôi thì lặng lẽ đường cùng rút lui./.
Chân thành xin lỗi đã làm anh chạnh lòng. Xin anh đừng giận em nhá! Em đâu biết là làm vậy sẽ để anh không vui. Một lần nữa em thành thật xin lỗi anh!
Cho em có đôi lời xin lỗi!
Tình thâm giao đôi ban TU_HOA
Em đã vô tình gây nên tội
Các anh không vui, em xót xa!
Chân thành xin lỗi đã làm anh chạnh lòng. Xin anh đừng giận em nhá! Em đâu biết là làm vậy sẽ để anh không vui. Một lần nữa em thành thật xin lỗi anh!
Cho em có đôi lời xin lỗi!
Tình thâm giao đôi ban TU_HOA
Em đã vô tình gây nên tội
Các anh không vui, em xót xa! Thân gửi Thiên Trang Giả bộ hờn duyên tý chút thôi Kiệt nữ Thiên Trang lại quá lời Có gì đâu mà người bảo lỗi Người xót xa ai - đó còn vui?
CÓ THỂ... Có thể chỉ sai một nước cờ Ngậm ngùi đành chịu sái quân cơ Không vì như thế mà bực tức Kẻ trí ung dung bày lại cờ Chốn ảo vui cờ đánh bằng thơ Sẻ chia tình bạn mấy ai ngờ Kết giao bằng hữu từ chốn ấy Từ bi buông bỏ mọi oán thù C H Chào bạn ghé thăm nhà chúc bạn vui
Xui mà hên! Cũng như tôi bước vào nhà anh
Lo lo chỉ sợ chuyện chẵng lành
Nụ cười ha hả anh tha thứ
Tình bạn hai bên đã hình thành.
A. C H mến!
Hôm có ghé "vườn anh" trình bày thơ làm quen, chắc lạ giọng văn nên khó hiểu. Hôm nay kể đầu đuôi góc ngọn thế này. Mình và một người bạn không phải là tay chơi cờ xoàng, thế mà để xảy ra một bàn cờ như thế này. Bên phía trái còn con xe chưa ra quân, trống trải và sĩ đã chống lên. Thế mà thằng bạn dám đem xe chiếu tướng bắt con xe mình. Nghe thằng bạn la lớn quá, mình rầu: "Trời, sao để hớ hênh như vậy...Thôi chấp nhận chết xe thôi" và mình hạ sĩ xuống. Đám bạn ở ngoài la trời, lúc đó thằng bạn cũng phát hiện, thấy mình sụp sĩ, nó mừng quá đem xe chạy đi...Đám bạn bảo: Hai ngày rồi, hai ông chơi thành cờ khùng...Nghỉ đi”. Lúc đó mới chịu nghỉ.
Trích đoạn: clietc
CÓ THỂ...
Có thể chỉ sai một nước cờ
Ngậm ngùi đành chịu sái quân cơ
Không vì như thế mà bực tức
Kẻ trí ung dung bày lại cờ
Chốn ảo vui cờ đánh bằng thơ
Sẻ chia tình bạn mấy ai ngờ
Kết giao bằng hữu từ chốn ấy
Từ bi buông bỏ mọi oán thù
C H
Chào bạn ghé thăm nhà chúc bạn vui
Xui mà hên!
Cũng như tôi bước vào nhà anh
Lo lo chỉ sợ chuyện chẵng lành
Nụ cười ha hả anh tha thứ
Tình bạn hai bên đã hình thành.
A. C H mến!
Hôm có ghé "vườn anh" trình bày thơ làm quen, chắc lạ giọng văn nên khó hiểu. Hôm nay kể đầu đuôi góc ngọn thế này. Mình và một người bạn không phải là tay chơi cờ xoàng, thế mà để xảy ra một bàn cờ như thế này. Bên phía trái còn con xe chưa ra quân, trống trải và sĩ đã chống lên. Thế mà thằng bạn dám đem xe chiếu tướng bắt con xe mình. Nghe thằng bạn la lớn quá, mình rầu: "Trời, sao để hớ hênh như vậy...Thôi chấp nhận chết xe thôi" và mình hạ sĩ xuống. Đám bạn ở ngoài la trời, lúc đó thằng bạn cũng phát hiện, thấy mình sụp sĩ, nó mừng quá đem xe chạy đi...Đám bạn bảo: Hai ngày rồi, hai ông chơi thành cờ khùng...Nghỉ đi”. Lúc đó mới chịu nghỉ.
THÊM BẠN
Công Liệt mến thân của tôi ơi
Làm thơ là gửi tình muôn nơi
Bạn quý ghé nhà đừng e ngại
Từ đây thêm có bạn trong đời
Tôi đã đọc trang thơ của anh
Biết người tấc dạ rất trân thành
Kiếp người cơ cầu sao đến vậy?
Buồn vui...muốn chia sẻ cùng anh
Tôi ở Hà đông-anh ở đâu?
Hữu duyen -Trời sẽ bắc nhịp cầu
Khi nào thiên định...ta gặp mặt
Cụng ly đối ẩm...chuyện vãn lâu
Công Hòa
Tôi đã ghé trang thơ anh đọc và cảm thông với anh nhiều lắm
chừng nào dảnh mời anh họa thơ cho vui nhé
CÁNH CHIM CHƠRAO SỚM BAY VỀ
Một ngày xa em tưởng như bao mùa rẫy
Đêm thẳm nghe con nai giác mơ màng
Nhớ về em và nhớ cả buôn làng
Nhớ...nhà rông Già làng ngồi bên bếp lửa
Cơn gió khẽ khàng luồn qua khe cửa
Kể lắm chuyện vui bên ché rượu cần
Vai kề vai ta dệt mộng tình xuân
Đuốc Lồ ô anh đưa em đi trên con đường nhỏ
Men rượu nồng má anh má em cùng đỏ
Lời thề xưa ghi nhớ mãi trong lòng
Đông qua rồi xuân vẫn mãi chờ mong
Cánh chim Chơrao bay trên trời mộng ước
Vẫn biết một ngày bên em ta cùng ca hát
Con chim Chơrao chim K'tia vang mãi khúc ca
Vẫn biết Pơlang coi anh là tất cả
Cánh chim Chơrao sẽ sớm bay về
Đỗ Công Hòa
NHỚ CHÀNG
Bên bờ suối vắng
Em nhớ về anh
Cánh chim không mỏi
Dệt mộng ngày xanh
Ơi con cá nhỏ
Vô tư vẫy vùng
Nhớ chăng ngày cũ
Ta cùng bên anh ?
Chơrao bay mãi
Lúa chín bao mùa
Người chưa trở lại
Tím đồi hoa Mua…
Rượu cần ngóng đợi
Người về chung say
Để má em đỏ
Anh nhìn ngất ngây
Ktia vẫn hót
Khúc ca ngày nào
Kơnia soi bóng
Bên dòng suối mơ
Em viết bài thơ
Dệt tình thương nhớ
Trái tim nức nở
Nhớ chàng ngẩn ngơ …
5-4-09
Pơ Lang
NGÂNG CÁNH CHƠRAO Một sớm K'Tia rộn tiếng ca Người lữ khách xưa trở về nhà Hoa mua tím cả trời mộng ước Pơ Lang cùng anh đi vào thơ Thôi nhé từ đây hết mong chờ Bên bờ suối vắng hết ngẩn ngơ Biết bao mùa bắp qua rồi nhỉ Ta dệt tình trong trái tim thơ Buồn nữa mà chi... em ngẩn ngơ Ché rượu cần vui... đỏ má chờ Ngâng cánh Chơrao bên người nhớ Cầm tay ta hát...tình ca Kơnia Đỗ Công Hòa
TRÁCH AI... Em sống ở Ngô, hồn ở Sở
Nhớ thương lắm lắm cha con anh
Thân gà trống lắm điều đau khổ
Con ốm anh ngồi thức trắng canh
Em nhớ nhà ta có những ngày
Muối dưa đạm bạc thế mà hay
Bên nhau mỗi tối cơm canh lạc
Bao nụ cười, hạnh phúc ngất ngây
Em biết em đi, chẳng thể về
Dù lòng em mãi vẫn thương quê
Mái nhà ấm cúng em từng ở
Nhớ cả anh, đám trẻ ngô nghê... -Thiên Trang-
TA MUỐN..... Ta muốn khóc cho cuộc tình sầu khổ Dương thế ơi sao đời quá bi thuơng Sống thuơng đau dù chung cả đỗi đường Người bên Ngô mà hồn bay bên Sở Muốn ghìm nén cho cuộc tình tan vỡ Mối bòng bong tắc nghẹn mãi trong lòng Vẫn đi về... con thơ vẫn thầm mong Mà nước mắt rơi một trời đau khổ Một cuộc đời đau thuơng chia thành hai nửa Nửa cho ta... còn nửa nữa về đâu? Cứ vấn vương để lòng mãi đau sầu Đếm năm tháng mơ về trân trời mộng Ta thuơng Người gánh hồng trần còn nặng Lối đi về nón cắp bước le te Sống trên đời con tim mãi ủ ê Chờ một sớm để trở về cát bụi C H
THÊM BẠN Công Liệt mến thân của tôi ơi Làm thơ là gửi tình muôn nơi Bạn quý ghé nhà đừng e ngại Từ đây thêm có bạn trong đời Tôi đã đọc trang thơ của anh Biết người tấc dạ rất trân thành Kiếp người cơ cầu sao đến vậy? Buồn vui...muốn chia sẻ cùng anh Tôi ở Hà đông-anh ở đâu? Hữu duyen -Trời sẽ bắc nhịp cầu Khi nào thiên định...ta gặp mặt Cụng ly đối ẩm...chuyện vãn lâu
Công Hòa Tôi đã ghé trang thơ anh đọc và cảm thông với anh nhiều lắm
chừng nào dảnh mời anh họa thơ cho vui nhé
Trả lời
anh Công. Mình là nhà văn tập làm thơ
Một kỹ sư điện hơi bị khờ
Đang làm công ty Truyền Tải 4
Tiếp chuyện Công Hoà, là giấc mơ.
Tôi thích bài thơ anh coi bói
Phụ hoạ lời lẽ cũng không vừa
Mình đọc mình cười miệng tủm tĩm
Thán phục con người, mến các anh.
Công Hoà ở xa, mình ở đây
Sài Gòn nắng đẹp, nhiều bóng cây.
Quê tôi mãi tận vùng Sa Đéc
Lập nghiệp lên này, sống nay mai.
Anh và tôi cảm nhận nhau rồi
Mai mốt có dịp nói đôi lời
Vắng anh vào mạng lòng buồn suốt
Nhưng mà, chắc là phải vậy thôi.
Anh khoẻ, vợ khoẻ, các con khoẻ
Vài lời tường tận đến anh Công Nguyễn Công Liệt.
Gởi anh!
Mình không ngờ bài này cũng đường được, chắc tại là chơi với người tốt nên bút pháp tốt. Cái gì cũng chân tình phải không anh. Tôi có hai tiểu thuyết được VNTQ chọn vào thư viện 1. Người Có Chân Tu; 2 là, Công An Siêu Chất. Anh hãy ghé vào trang sách truyện vào khoảng mục 7 hay 8 sẽ thấy. Năm nay mình 40t, chắc anh có hơn. Chào thân ái...và cảm phục.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.04.2009 22:43:50 bởi clietc >
Em kể người nghe chuyện lòng em Thưở vừa đôi chín mộng êm đềm Tóc thề em để ngang vai xõa E ấp vì giấc mộng vừa lên Người ấy thường hay đắm đuối nhìn Đôi dòng bím tóc thắt xinh xinh Xoa đầu người bảo: "Đôi thừng mỏng, Sao xiết chặt đời đôi chúng mình?" Người hơn em rất rất nhiều tuổi Mọi người khen em :"Sẽ đẹp đôi Nó hơn mày nhiều, mày sẽ sướng Suốt cuộc đời sẽ được cưng chiều!" Người hẹn cùng em mùa xuân tới Cậy nhờ bố mẹ bỏ trầu cau Em nghe trong lòng bao phơi phới Thế là mình sắp được gần nhau Đông tàn, em thấy dạ rất vui Em mong xuân rộn rã đất trời Mong xuân sẽ thêm xinh đôi má Lúng liếng đồng tiền nụ cười tươi Thế mà đã tàn một mùa xuân Xuân đến, xuân đi biết bao lần Người của em, chừ sao vắng bóng Em vẫn âm thầm đợi tình quân Người đi không một tiếng từ ly Không một cánh thư, em đợi gì? Nay tuổi đã ngoài ba mươi lẻ Dệt mộng bây giờ để làm chi!!!?
ĐỂ LỠ NGÀY XANH Người ấy thuờng hay dỗi hờn tôi Mỗi lần e ấp...ngỏ lời yêu Ngúng nguẩy xoe tròn đôi bím tóc Nét xuân ngà giữ vẻ yêu kiều Rồi tháng năm qua...tháng năm qua Xuân đến rồi đi...tình vẫn xa Phượng thắm chỉ còn trong cõi mộng Ngẩn ngơ tôi đợi những chiều tà Có lẽ người ấy đã giận tôi Để buồn theo gió - cánh chim côi Đã bao mùa phượng qua rồi nhỉ? Lỡ để ngày xanh ấy qua rồi C H
Uống đi anh ly này, ly rượu cuối Rồi sáng mai em rong ruổi đăng trình Tiếng nhạc reo mà như tiếng cầu kinh Đang đưa tiễn một mối tình vừa chết Em không thể quên lời anh thề thốt Dưới Phật đài khi ngỏ ý yêu em Để bây giờ em đang phải cố quên Nuốt nước mắt mà thốt lời chúc phúc Đi bên anh trong ngày hạnh phúc Khoát áo cô dâu sao chẳng thể là em Hộ đối môn đăng đã dẫm nát mộng êm Đã khiến chúng mình chia hai lối rẽ Anh vui vẻ trong vai trò chú rể Miệng nói cười, tay ôm sát cô dâu Em nuốt đắng cay, quay mặt cuối đầu Anh có hiểu em vì đâu nên nỗi...?
[
Em nuốt đắng cay, quay mặt cuối đầu Anh có hiểu em vì đâu nên nỗi...? DĨ VÃNG BUỒN Dĩ vãng buồn tình xưa ta nông nổi Buồn thiên thu còn mãi tủi mãi hờn Chỉ thế thôi mà ta mất nhau luôn Hai lối rẽ hai phương trời xa lạ Vì chữ hiếu nên hai người hai ngả Cánh chim trời sải cánh cô liêu Để ghi dấu từ đây biết bao điều Cứ mải miết dệt nhớ thuơng trong mộng Em hãy quên chuyện xưa...cho lòng mình trải rộng Đến phương trời tìm mộng yêu thuơng Ánh trăng thề theo anh suốt dặm đường Như chiếc bóng của ngày xưa nông nổi C H
Hãy Quên đi tình cũ. "Người ấy vẫn thường vuốt tóc tôi Thở dài trong lúc, thấy tôi vui". Sao mình không tìm thêm người nữa vương vấn làm chi chuyện tình xưa Cái gì đã xưa thì sẽ xưa. Vương vấn cho lòng thêm đau khổ Chi bằng con người tất trăm tuổi lòng vòng bên những chuyện yêu đương. hình như còn rất nhiều con người Bạn tiếp tục đi, ắt sẽ cười hiện tại mình là như vậy đó, Hay là hai mình gặp nhau đi. Ở Hà Đông Công Hoà rất dữ Anh ấy chắc sống cùng sư tử T Tr có phải ngừơi đơn chiếc Chi bằng nói chuyện với Công Liệt. Nếu biết rằng em đã có chồng Trời ơi chắc anh buồn sao không! Thôi chắc là anh không nói nữa Nói nữa chỉ là, nói chuyện thừa. NCL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2009 01:39:02 bởi clietc >
Ánh trăng thề theo anh suốt dặm đường Như chiếc bóng của ngày xưa nông nổi Công Hòa
Trăng năm cũ đâu làm gì nên tội Cũng như trăng, em nào có lỗi gì Thế sao trời ngăn lối, rẻ đường đi Cho bến mộng thuyền em không neo được Biết trách ai? Hay tại anh bạc nhược? Rồi đổ cho chữ hiếu nặng hơn tình Anh quên em, quên cả lời hải thệ sơn minh Say men rượu, say cả người tình mới Em đã cố trải lòng mình cao xa vời vợi Cố quên người đã cố quên mình Cố làm cho con tim trẻ hồi sinh Mà vẫn thấy lòng mình đau hơn thắt!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: