MẸ VIỆT NAM ƠI
Tôi...người Việt nam
dòng máu Lạc hồng
Đã một thời cầm súng
Canh giấc ngủ em thơ
Canh đất trời Việt nam yêu quý
Vì Mẹ Việt nam
Tảo tần bền bỉ
Lời ầu ơ nuôi con lớn khôn
Và luôn mong ở đàn con...lấy tình người làm lẽ sống
30-4
Ngày đất trời lồng lộng
Non sông Việt nam liền một dải...tự hào
Không hiểu sao
Cũng những ngày này...biển động
Những con chim Việt lạc đàn nông nổi
Vượt sóng ra đi tìm chút cơm thừa
Chúng chẳng dám đối mặt để nhìn lại những trận đã thua
Còn hò hét quay về "phục quốc"
Ở hải ngoại
chúng lừa dân quyên tiền quyên của
Mang lòng chà đạp giống nòi
Nơi mà biết bao những mặn mòi...Mẹ Việt nam đã dành cho chúng
Là một con người
Đã một thời cầm súng
Bây giờ xây dựng quê hương
Tôi hiểu giá trị từ những bát cơm
Đến những công trình xây dựng
Vì từ đấy tôi thấy xương máu của cha ông và đồng đội của tôi
Đã làm nên cuộc sống
Bằng hi sinh và hành động anh hùng
Cả đất nước vui chung
Nhưng vẫn canh cánh nỗi đau còn lại
Những bé em thơ dại
đã có trong người chất độc da cam
Của lũ giặc hung tàn
gieo rắc
Những giọt nước mắt
Của Mẹ Việt nam hiền từ
Đã nhỏ xuống... những mảnh đời ngây ngô khờ dại ấy
Tất cả - đã được xây trên bầu trời Đất Mẹ
Có vui có buồn
Mà vẫn còn đau đáu...thuơng
Những người con lạc đàn lạc xứ
Vậy mà chúng chẳng tỏ tường
Không đối diện...với công cuộc xây dựng quê hương
Núp dưới cha Đế quốc
Vẫn nuôi mộng mang súng mang bom về nước
Hủy diệt giống nòi
Chúng tôi
Vì đất nước vì Mẹ Việt nam ơi
Chúng tôi vẫn tự hào là con của Mẹ
C H