THƠ & HOA ** NGUYỆT ÁNH
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 46 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 680 bài trong đề mục
kimrbl 31.08.2009 10:21:30 (permalink)
0
Trích đoạn: Nguyệt Ánh

GIÃ TỪ
 
Giá như buổi ấy chẳng hề quen
Cứ mãi lang thang kiếp cỏ hèn
Sẽ chẳng đau lòng khi nguyệt tỏ
Cũng không buốt dạ lúc đêm đen
Bâng khuâng tiếng gió chiều thu muộn
Ngan ngát hương tình một cánh sen
Trăm nhớ nghìn thương xin gửi lại
Gót hông lui ẩn chẳng đua chen ./.
 
                          Nguyet Anh
 


 
ẨN DẬT
 
Cũng là tình nghĩa của người quen
Nào biết giàu sang hay khó hèn
Chả nịnh số may ngôi quý phái
Không khinh vận hạn phận dân đen
Rực hồng khoe mẽ bông dâm bụt
Thơm ngát giấu mình những cánh sen
Thời buổi vàng thau đang lẫn lộn
Tìm nơi ẩn dật khỏi bon chen...
 
kimrbl
#256
    Trần Mạnh Hùng 01.09.2009 02:22:57 (permalink)
    0
    Năm 71 tuổi tức đã 10 năm nay, lúc đó còn ở Nouméa, không nhớ tôi đang định làm giùm ai việc gì, mà có 1 con nhỏ con của bà bạn nó cản và nói : bác lo giùm chi cho mệt, đời bác nay chỉ còn bây nhiêu thôi nè, nó vừa nói vừa đưa hai ngón tay bấm lại chỉ chừa ra 1 lóng. Mọi người đều cười, nhưng sau đó bài thơ Tự Mãn được làm ra với câu thứ nhì là 71 tuổi, còn năm nay sửa lại là 81 tuổi thì bài thơ dùng lại được. Bài họa rất hay, của anh Châu Anh, là bạn rất thân đã từng chung hoạn nạn lúc bị phe đảng chính quyền bắt nạt. Châu Anh cũng là thầy dạy tôi làm thơ, nay thì anh đã vào quá khứ.

    TỰ MÃN
    (trả lời 1 cô bé bảo : đời bác nay chỉ còn 1 lóng tay)
     
    Ai bảo ta nay đã cuối đời ?
    Chớm tròn tám mốt chỉ chơi chơi
    Sống lâu luống tủi thân không vợ
    Chết gấp còn lo nợ mấy nơi *
    Dồi chó** dương gian vừa nhắc tới
    Chân vào nước chúa vội đòi lui
    Đời yêu giữ lại cho thêm tuổi
    Được đến như ta dễ mấy người !
    VNN/Lá chờ rơi (Nouméa 1999)
    * có thiếu nợ 2 bà ở Nouméa
    ** tục ngữ miền Bắc : Sống ở trên đời ăn miếng dồi chó, Chết xuống âm phủ không có mà ăn !

    NHẤT ĐỜI
    (thân họa TỰ MÃN)
     
    Ai đã đem ta ném giữa đời
    Giang hồ mã thượng mặc rong chơi
    Bến-Tre Bến-Nghé len từng ngách
    Bờ Á bờ Âu quậy khắp nơi
    Mỗi ả mỗi nghề vui lại đến
    Một mình một chiếu ngự rồi lui
    Trời cho ngày tháng xuân cho tuổi
    Tao ngộ nàng thơ nhất cõi người !
    Châu Anh



    KIẾP           NGƯỜI
    Đã trót sinh ra ở cõi đời.
    Thôi thì vui vậy để mà chơi
    Can chi bó gối trong nhà hẹp
    Thì cứ vung tay khắp mọi nơi.
       Thơ rượu, giang hồ luôn réo gọi   
    Giai nhân, quán nhậu khó mà lui.
    Làm sao cho hết trăm năm nhỉ.
    Đã trót sinh ra một kiếp người.
    Trần          Mạnh       Hùng
    #257
      Nguyệt Ánh 01.09.2009 09:18:50 (permalink)
      0
      Năm 71 tuổi tức đã 10 năm nay, lúc đó còn ở Nouméa, không nhớ tôi đang định làm giùm ai việc gì, mà có 1 con nhỏ con của bà bạn nó cản và nói : bác lo giùm chi cho mệt, đời bác nay chỉ còn bây nhiêu thôi nè, nó vừa nói vừa đưa hai ngón tay bấm lại chỉ chừa ra 1 lóng. Mọi người đều cười, nhưng sau đó bài thơ Tự Mãn được làm ra với câu thứ nhì là 71 tuổi, còn năm nay sửa lại là 81 tuổi thì bài thơ dùng lại được. Bài họa rất hay, của anh Châu Anh, là bạn rất thân đã từng chung hoạn nạn lúc bị phe đảng chính quyền bắt nạt. Châu Anh cũng là thầy dạy tôi làm thơ, nay thì anh đã vào quá khứ.

      TỰ MÃN
      (trả lời 1 cô bé bảo : đời bác nay chỉ còn 1 lóng tay)
       
      Ai bảo ta nay đã cuối đời ?
      Chớm tròn tám mốt chỉ chơi chơi
      Sống lâu luống tủi thân không vợ
      Chết gấp còn lo nợ mấy nơi *
      Dồi chó** dương gian vừa nhắc tới
      Chân vào nước chúa vội đòi lui
      Đời yêu giữ lại cho thêm tuổi
      Được đến như ta dễ mấy người !
      VNN/Lá chờ rơi (Nouméa 1999)
      * có thiếu nợ 2 bà ở Nouméa
      ** tục ngữ miền Bắc : Sống ở trên đời ăn miếng dồi chó, Chết xuống âm phủ không có mà ăn !

      NHẤT ĐỜI
      (thân họa TỰ MÃN)
       
      Ai đã đem ta ném giữa đời
      Giang hồ mã thượng mặc rong chơi
      Bến-Tre Bến-Nghé len từng ngách
      Bờ Á bờ Âu quậy khắp nơi
      Mỗi ả mỗi nghề vui lại đến
      Một mình một chiếu ngự rồi lui
      Trời cho ngày tháng xuân cho tuổi
      Tao ngộ nàng thơ nhất cõi người !

      Châu Anh

       KIẾP NGƯỜI

      Đã trót sinh ra ở cõi đời.
      Thôi thì vui vậy để mà chơi.
      Can chi bó gối trong nhà hẹp.
      Thì cứ vung tay khắp mọi nơi.
      Thơ rượu, giang hồ luôn réo gọi.
      Giai nhân, quán nhậu khó mà lui.
      Làm sao cho hết trăm năm nhỉ.
      Đã trót sinh ra một kiếp người.

      Trần Mạnh Hùng

      Cho em theo chân huynh TMH kính họa bài TỰ MÃN của Bác Lá Chờ Rơi
      Kình chúc Bác trăm tuổi Vancali 96 .

      Bác Chờ Rơi

      Trót đã sinh ra giữa cuộc đời
      Trăng tròn bóng xế Bác còn chơi
      Sông Hương Núi Ngự tình vài chổ
      Mỹ Quốc Ca Li bạn khắp nơi
      Quán cóc khoe tài ly cụng tới
      Phòng trà biểu diễn bước đi lùi
      Chờ Rơi tánh trẻ người vui vẻ
      Sống ở dương gian có mấy người

      Vancali 8.31.09

      Còn cãi
       
      Còn cãi lão nay chửa mãn đời
      Tám mươi mốt tuổi vẫn ham chơi
      Bán dừa mỗi buổi dăm ba gánh
      Buôn gáo hàng đêm sáu bảy nơi
      Tiền lão để đâu ai chả biết
      Nhà hàng thuờng thấy lão hay lui
      Mấy cô  mỏ đỏ khi nhìn thấy
      Cái túi phồng to bảo: nhất người./.

       
                           Tam Hợp
       
              KÍNH CHÚC 
       
      Chúc Bác tươi vui đến trọn đời
      Hoa xinh nguyệt đẹp thoả lòng chơi
      Phú thơ trải rộng trao muôn hướng
      Tiền bạc vo tròn cất một nơi
      Cuối ngõ gặp Tiên tay nắm bắt
      Đầu đường thấy Kiệm cẳng quay lui
      Vui gì cũng nhớ chăm bầy trẻ
      Chúng cháu luôn mong được thấy Người !


                             Nguyet Anh


      <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.09.2009 09:34:16 bởi Nguyệt Ánh >
      #258
        Trần Mạnh Hùng 02.09.2009 09:40:02 (permalink)
        0
        Già tự thán

        Trăng tròn sức trẻ khỏe như voi
        Lúc bảy khi ba quá khứ rồi
        Thuở trước không nề lo nắng hạ
        Bây giờ thỉnh thoảng khóc mổ côi
        Lên non đẽo đá đầy vui thú
        Xuống suối tìm rong lắm tuyệt vởi
        Tuổi hạc chân cùn chim biếng hót
        Mấy liều Minh Mạng cũng đành thôi


        Vancali 9.1.09

        Thứ ba gùi tặng quý bạn đọc chơi vui mời họa hì hì ...
        .
        Chào huynh TMH thứ ba cày khỏe chân cứng đá mềm hì hì ...


        CÁI VÒI
        Có vòi đâu có khác gì voi.
        Cũng hút, cũng đâm quá nữa rồi.
        Lúc uốn dáng hùng phô vật độc.
        Khi cong mã đẹp tạo thân côi
        Mê hương nhuỵ phấn rung rung cảm.
        Khoái nụ đương khai tuyệt tuyệt vời.
        Ngàn đoá hoa xinh khoe sắc thắm.
        Tàn vì vòi bướm hận mà thôi
        TMH
        #259
          binhkho 03.09.2009 01:51:31 (permalink)
          0

          Trích đoạn: Nguyệt Ánh

          Trăm năm trong cõi người ta
          Có bao nhiêu thứ để mà khổ đau
          Tình yêu mãi mãi đứng đầu
          Bắt  mang nặng một mối sầu cùng ai
          Mong được thanh thản như người
          Chút vui thơ phú thấy đời nhẹ tênh...
           
          kimrbl


          Muốn quên có khó  đâu mà
          Mình đừng nghĩ đến  thì là đươc thôi
          Cứ vui cứ hát cứ cười
          Cuộc đời vẫn đẹp vẫn tươi với  mình
          Ôm khư chi một chữ tình
          Người không đoái tưởng để tình lẻ loi
          Tội gì giữ mãi tình côi
          Quâng cho rảnh nợ thì vui đến liền
          Nụ cười là liều thuốc tiên...
           
                             N.Á
           


          không dể bỏ trong tim một bóng hình
          không nên vứt đi một ký ức mờ phai
          và không nên bỏ đi một nguồn cãm hứng

          #260
            Trần Mạnh Hùng 03.09.2009 03:07:42 (permalink)
            0
             
            CHỈ HỒNG
            Anh với em người dưng khác họ.
            Ta yêu nhau vạn kiếp luân hồi.
            Cánh chim xanh mỏi mòn phiêu bạt
            Sợi chỉ hồng lơ lửng nổi trôi.
            Anh với em nhân tình hạnh ngộ
              Nợ và duyên định mệnh trêu ngươi.
            Đường trần hai đứa mơ chung bước.
            Tình muộn hơn không - vẫn tuyệt vời
            Trần Mạnh Hùng
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2009 06:45:20 bởi Trần Mạnh Hùng >
            #261
              SuongAnh 03.09.2009 04:14:59 (permalink)
              0
              Năm 71 tuổi tức đã 10 năm nay, lúc đó còn ở Nouméa, không nhớ tôi đang định làm giùm ai việc gì, mà có 1 con nhỏ con của bà bạn nó cản và nói : bác lo giùm chi cho mệt, đời bác nay chỉ còn bây nhiêu thôi nè, nó vừa nói vừa đưa hai ngón tay bấm lại chỉ chừa ra 1 lóng. Mọi người đều cười, nhưng sau đó bài thơ Tự Mãn được làm ra với câu thứ nhì là 71 tuổi, còn năm nay sửa lại là 81 tuổi thì bài thơ dùng lại được. Bài họa rất hay, của anh Châu Anh, là bạn rất thân đã từng chung hoạn nạn lúc bị phe đảng chính quyền bắt nạt. Châu Anh cũng là thầy dạy tôi làm thơ, nay thì anh đã vào quá khứ.

              TỰ MÃN
              (trả lời 1 cô bé bảo : đời bác nay chỉ còn 1 lóng tay)
               
              Ai bảo ta nay đã cuối đời ?
              Chớm tròn tám mốt chỉ chơi chơi
              Sống lâu luống tủi thân không vợ
              Chết gấp còn lo nợ mấy nơi *
              Dồi chó** dương gian vừa nhắc tới
              Chân vào nước chúa vội đòi lui
              Đời yêu giữ lại cho thêm tuổi
              Được đến như ta dễ mấy người !
              VNN/Lá chờ rơi (Nouméa 1999)

              * có thiếu nợ 2 bà ở Nouméa
              ** tục ngữ miền Bắc : Sống ở trên đời ăn miếng dồi chó, Chết xuống âm phủ không có mà ăn !

              NHẤT ĐỜI
              (thân họa TỰ MÃN)
               
              Ai đã đem ta ném giữa đời
              Giang hồ mã thượng mặc rong chơi
              Bến-Tre Bến-Nghé len từng ngách
              Bờ Á bờ Âu quậy khắp nơi
              Mỗi ả mỗi nghề vui lại đến
              Một mình một chiếu ngự rồi lui
              Trời cho ngày tháng xuân cho tuổi
              Tao ngộ nàng thơ nhất cõi người !

              Châu Anh

               KIẾP NGƯỜI

              Đã trót sinh ra ở cõi đời.
              Thôi thì vui vậy để mà chơi.
              Can chi bó gối trong nhà hẹp.
              Thì cứ vung tay khắp mọi nơi.
              Thơ rượu, giang hồ luôn réo gọi.
              Giai nhân, quán nhậu khó mà lui.
              Làm sao cho hết trăm năm nhỉ.
              Đã trót sinh ra một kiếp người.

              Trần Mạnh Hùng

              Cho em theo chân huynh TMH kính họa bài TỰ MÃN của Bác Lá Chờ Rơi
              Kình chúc Bác trăm tuổi Vancali 96 .

              Bác Chờ Rơi

              Trót đã sinh ra giữa cuộc đời
              Trăng tròn bóng xế Bác còn chơi
              Sông Hương Núi Ngự tình vài chổ
              Mỹ Quốc Ca Li bạn khắp nơi
              Quán cóc khoe tài ly cụng tới
              Phòng trà biểu diễn bước đi lùi
              Chờ Rơi tánh trẻ người vui vẻ
              Sống ở dương gian có mấy người

              Vancali 8.31.09

              Chúc huynh TMH thứ hai yêu đời hì ì ...
              Còn cãi
               
              Còn cãi lão nay chửa mãn đời
              Tám mươi mốt tuổi vẫn ham chơi
              Bán dừa mỗi buổi dăm ba gánh
              Buôn gáo hàng đêm sáu bảy nơi
              Tiền lão để đâu ai chả biết
              Nhà hàng thuờng thấy lão hay lui
              Mấy cô  mỏ đỏ khi nhìn thấy
              Cái túi phồng to bảo: nhất người./.
               
                                   Tam Hợp
               
                      KÍNH CHÚC
               
              Chúc Bác tươi vui đến trọn đời
              Hoa xinh nguyệt đẹp thoả lòng chơi
              Phú thơ trải rộng trao muôn hướng
              Tiền bạc vo tròn cất một nơi
              Cuối ngõ gặp Tiên tay nắm bắt
              Đầu đường thấy Kiệm cẳng quay lui
              Vui gì cũng nhớ chăm bầy trẻ
              Chúng cháu luôn mong được thấy Người !

                                        Nguyet Anh
               

              Sống Khoẻ
               
              Lắm lúc phiền ưu một kiếp đời
              Vô tư chẳng chịu kiếm buồn chơi
              Tìm tình mấy lúc tình đong đặng
              Kiếm bạc khi nào bạc đến nơi
              Tất bật nhưng rồi đâu thấy khá
              Bôn ba rốt cục cũng đành lui
              Chi bằng bắt chước theo ông Bác
              Ngắm Lá Chờ Rơi - sống khoẻ người!
               
              Sương Anh

              Kính chúc Bác Lá và huynh Hùng cùng các bạn muà Vu Lan thiệt là an lạc, luôn vui vẻ và sống khoẻ nha
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2009 05:34:19 bởi SuongAnh >
              #262
                Nguyệt Ánh 03.09.2009 13:38:18 (permalink)
                0
                CÁI CÒI
                 
                Cái còi thì nhỏ, tiếng thì xa
                Thiên hạ ai mà chẳng biết qua
                Cuối ngõ ti toe loè lũ cún
                Đầu sân hí hoét doạ đàn gà
                Cái xanh sắc chuối* ưa lòng trẻ
                Cái trắng màu nhôm điếc nhĩ già
                Chỉ tội những anh đi "xế" ẩu
                Thoáng nghe đã vội giật mình ra
                 
                Tú Lòng...thòng
                 
                *trẻ con ở quê thuờng dùng lá dừa, lá chuối để quấn làm còi thổi



                ĐI CHÙA
                 
                Ba hồi bát nhã vọng vang xa
                Tháng bảy ngày rằm khách ghé qua
                Lễ phật tìm về câu phước, thiện
                Ăn chay né tránh phở bỏ, gà
                Câu kinh tiếng kệ say lòng trẻ
                Mõ nhịp chuông ngân đẹp bụng già
                Ngắm Đữc Từ Bi  quên hỉ nộ
                Tâm lành được mở rộng thêm ra ./
                 
                                        Nguyet Anh
                 
                hihi,hôm nay đệ tử đi chùa nên hoạ có mùi thiền tí nha sư phụ,

                (
                #263
                  Trần Mạnh Hùng 03.09.2009 20:44:59 (permalink)
                  0
                  SỐ ĐỊNH

                  Trên trời dưới đất giữa là không.
                  Từ lúc gặp em đã dự phòng.
                  "Thái cực hỗn mang ": Tình đã  luyện.
                  "Càn khôn ổn định" : Trí thêm hồng.
                  Ta, em hợp thể " Âm Dương " chuyển.
                  Duyên, nợ giao tình " Bát Quái " dong.
                  Sinh hóa, hóa sinh muôn vạn vật.
                  Chúng mình số định kết tơ lòng
                  TMH
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2009 10:02:30 bởi Trần Mạnh Hùng >
                  #264
                    kimrbl 04.09.2009 16:58:21 (permalink)
                    0
                    Trích đoạn: Nguyệt Ánh

                    CÁI CÒI
                     
                    Cái còi thì nhỏ, tiếng thì xa
                    Thiên hạ ai mà chẳng biết qua
                    Cuối ngõ ti toe loè lũ cún
                    Đầu sân hí hoét doạ đàn gà
                    Cái xanh sắc chuối* ưa lòng trẻ
                    Cái trắng màu nhôm điếc nhĩ già
                    Chỉ tội những anh đi "xế" ẩu
                    Thoáng nghe đã vội giật mình ra
                     
                    Tú Lòng...thòng


                     


                    *trẻ con ở quê thuờng dùng lá dừa, lá chuối để quấn làm còi thổi





                    ĐI CHÙA


                     


                    Ba hồi bát nhã vọng vang xa


                    Tháng bảy ngày rằm khách ghé qua


                    Lễ phật tìm về câu phước, thiện


                    Ăn chay né tránh phở bỏ, gà


                    Câu kinh tiếng kệ say lòng trẻ


                    Mõ nhịp chuông ngân đẹp bụng già


                    Ngắm Đữc Từ Bi  quên hỉ nộ


                    Tâm lành được mở rộng thêm ra ./


                     


                                            Nguyet Anh


                     


                    ui,Á còn nợ huynh bài hoạ mà mấy hôm nay kg viết được,bũa nay đi chùa về viết mấy câu hoạ bài sp HPmời huynh đọc cho vui nha


                    Cám ơn Nguyệt Ánh đã ghé thăm.Muội không nên áy náy chuyện nợ họa nha.
                     
                    Ý NGUYỆN
                     
                    Gần không thiêng phải tìm chùa xa
                    Duyên nợ quen rồi luôn ghé qua
                    Lễ Phật tịnh chay dâng oản chuối
                    Cầu Trời đồ mặn cúng xôi gà
                    Ni cô đâu đến xinh xinh thế
                    Trưởng lão nơi nao đẹp đẹp là
                    Ngơ ngẩn khói nhang dâng ý nguyện
                    Muốn xin xuống tóc bỏ đời ra
                     
                    kimrbl
                    #265
                      Nguyệt Ánh 20.09.2009 15:46:52 (permalink)
                      0
                      BÙN !!! 
                      (hoạ bài Bác Lá)
                       
                      Còn ba tháng nũa được mười năm

                      Cày suốt mà lương cũng mấy trăm

                      Chạy tới chạy lui như cái vụ

                      Lộn qua lộn lại giống con tằm

                      Cha đau hổng có đồng lên viếng

                      Mẹ bịnh chẳng còn cắc xuống thăm

                      Chán nỗi thầy đồ nhai giấy bút

                      Bùn hiu mắc võng trước hiên nằm

                       
                                                 Nguyet Anh

                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2009 16:06:52 bởi Nguyệt Ánh >
                      #266
                        Nguyệt Ánh 28.09.2009 12:06:54 (permalink)
                        0
                        NHỚ !
                         
                        Những tưởng cùng chung một lối về
                        Nào ngờ cách trở vạn sơn khê
                        Đau lòng giã biệt câu duyên nợ
                        Xót dạ chia ly chữ ước thề
                        Nỗi nhớ dâng đầy trong tiếng nhạc
                        Niềm thương trở giấc giữa cơn mê
                        Thầm mong chốn ấy Hoa luôn thắm
                        Tống biệt , nghìn thu tống biệt...hề !
                         
                                                                 NÁ
                         
                         
                         
                         
                         
                         
                         
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.09.2009 12:20:50 bởi Nguyệt Ánh >
                        #267
                          HÀN PHONG 09.01.2010 22:10:09 (permalink)
                          0
                          NHỚ !
                           
                          Những tưởng cùng chung một lối về
                          Nào ngờ cách trở vạn sơn khê
                          Đau lòng giã biệt câu duyên nợ
                          Xót dạ chia ly chữ ước thề
                          Nỗi nhớ dâng đầy trong tiếng nhạc
                          Niềm thương trở giấc giữa cơn mê
                          Thầm mong chốn ấy Hoa luôn thắm
                          Tống biệt , nghìn thu tống biệt...hề !
                           
                                                                   NÁ

                           
                           
                           
                          LỜI VAN VÁI THÀNH TÂM

                          Cô nhỏ đi luôn chẳng chịu về
                          Để thầy nhằn mãi mớ cơm khê
                          Râu đâm bạc thếch. Buồn, la đổng
                          Bụng đói sôi tăm. Bực, chửi thề
                          Khát rượu tay chân thành lọng cọng
                          Thèm mồi đầu óc hoá u mê
                          Vái trời cô nhỏ mau quay lại
                          Quay lại cùng nhau đối ẩm hề

                          Tú lòng...thòng
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.01.2010 22:11:10 bởi HÀN PHONG >
                          #268
                            Nguyệt Ánh 10.01.2010 07:16:25 (permalink)
                            0
                            NHỚ !
                             
                            Những tưởng cùng chung một lối về
                            Nào ngờ cách trở vạn sơn khê
                            Đau lòng giã biệt câu duyên nợ
                            Xót dạ chia ly chữ ước thề
                            Nỗi nhớ dâng đầy trong tiếng nhạc
                            Niềm thương trở giấc giữa cơn mê
                            Thầm mong chốn ấy Hoa luôn thắm
                            Tống biệt , nghìn thu tống biệt...hề ! 
                                                            NÁ

                                                                 
                              
                                          LỜI VAN VÁI THÀNH TÂM

                            Cô nhỏ đi luôn chẳng chịu về
                            Để thầy nhằn mãi mớ cơm khê
                            Râu đâm bạc thếch. Buồn, la đổng
                            Bụng đói sôi tăm. Bực, chửi thề
                            Khát rượu tay chân thành lọng cọng
                            Thèm mồi đầu óc hoá u mê
                            Vái trời cô nhỏ mau quay lại
                            Quay lại cùng nhau đối ẩm hề

                            Tú lòng...thòng 


                            NHỚ !
                             
                            Còn những hai năm rưỡi mới về
                            Thương Thầy cơm khét trộn canh khêTừng ngày xối xả vài tô lệMỗi tối đi tong dúm tóc thềChốn cũ biết bao điều tưởng nhớQuê người lắm thử để say mêNhưng con vẫn muốn về ăn tếtXem kịch mừng xuân lắm chú hề                          NÁ


                            #269
                              Nguyệt Ánh 10.01.2010 07:24:38 (permalink)
                              0
                              VIẾT CHO CÔ TRÒ NHỎ

                              Thuở trước vào ra cũng chốn này
                              Nghiên mài, bút dũa thiệt là hay
                              Khi thương ở ý thêm đường ngọt
                              Lúc giận trong lời xát ớt cay
                              Gã Tạo* vì ghen nên hoá phép
                              Ông trời bởi ghét mới ra tay
                              Khiến cô trò nhỏ đi đâu mất
                              Để bụi đùn lên...mấy lớp dày

                              Tú Lòng...thòng


                              ƠN THẦY 

                               Xa xôi vẫn nhớ mãi nơi này
                              Học hỏi nơi Thầy lắm cái hay
                              Lúc tếu đôi vần dầm muối mặn
                              Khi buồn mấy chữ trộn men cay
                              Công danh vướng bận đành lui gót
                              Sự nghiệp chưa tròn chẳng rảnh tay
                              Phú lục thi thư xin gát lại
                              Lòng ghi dạ tạc cái ơn dày ! 
                                                       NÁ



                               
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2010 07:35:27 bởi Nguyệt Ánh >
                              #270
                                Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 18 của 46 trang, bài viết từ 256 đến 270 trên tổng số 680 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9