THƠ & HOA **  NGUYỆT ÁNH
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
                    TỰ TRÀO   
       
    Ngũ thập niên tiền tam thập tam   
    Đau lưng mỏi gối phải hay nằm   
    Việc đời trải lắm hồi dâu bể   
    Việc nước từng quen nhịp bổng trầm   
    Trưa tối mỗi ngày dưa với muối   
    Bạn bè dăm kẻ viếng người thăm   
    An bần lạc đạo tùy duyên phận   
    Nào khác tiên ông giữa cõi trần.   
    Lá chờ rơi 07/09/11
              TỰ TRÀO   
    Ngũ thập đến rồi bỏ được tam   
    Tham Sân Si xả trước khi nằm   
    Hơn thua thế sự  luôn thanh thản   
    Được mất nhân tâm  hết mặc trầm   
    Vợ tối vừa no cơm với rượu   
    Bạn ngày cũng đủ viếng rồi thăm   
    Vui chơi lên mạng tìm thơ họa   
    Ngất ngưởng cùng ai viết mấy vần   
    September 7, 2011   
    Đuyên Hồng   
    
          
    RA VÀO CHƯA KỂ.   
    Thôi nhé lần này đã quá tam.   
    Cho yên một chút xả hơi nằm.   
    Ban ngày gỡ vốn, còn vòi vĩnh.   
    Suốt tối kiếm ăn, bỗng uất trầm.   
    Thân ái gì bằng đêm bảy viếng.   
    Ân tình hơn nữa sáng ba thăm   
    Ra vào gặp mặt còn chưa kể.   
    Diù dắt nhau đi trọn kiếp trần.   
    Trần Mạnh Hùng   
    9-7-2011 
                		                
     
                  NGỰA GIÀ  
             Xử thế trần ai “… bất quá tam,”  
     Sáng ăn trưa nghĩ tối đi nằm.  
     Việc đời kệ kẻ đen hay trắng.  
     Chuyện nước mặc ai bổng với trầm.  
     …Chiều nhớ bạn hiền dăm bảy lít,  
     Đêm thương bà nhỏ mấy lần thăm.  
     Ngựa già vó mõi bay trong gió,  
     Cũng ráng đường xa hết dặm trần…  
        
        
     Tú lang thang               		               
      
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              CHIỀU QUÊ  
   
  Ngày tàn bóng nhạn vượt tầng không  
  Đỉnh núi nhô cao ánh nguyệt lồng  
  Trâu mẹ chờ con nghiêng cổ đợi  
  Nghé tơ lạc đám vẹo vai trông  
  Đường thôn khói đụn vu vơ gió  
  Ngõ xóm rơm phơi lổn nhổn đồng  
  Tiếng sáo trên trời vừa chợt tắt  
  Sao hôm đã rạng ở đằng đông  
  Đuyên Hồng    
   
   
  KHI MÙA THU ĐẾN 
   
  Việc thế nhiều khi có hóa không 
  Phù du như gió thoảng mây lồng 
  Gặp người tri kỷ vui ngày hẹn 
  Mất kẻ tâm đầu mỏi mắt trông 
  Sông nước mênh mang tràn cõi bụi 
  Trời trăng bát ngát phủ sương đồng 
  Khi mùa thu đến gieo nhung nhớ 
  Kẻ ở bên đoài kẻ ở đông. 
  Lá chờ rơi 08/09/11
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Trích đoạn:  vancali96       
               TỰ TRÀO 
   
  Ngũ thập niên tiền tam thập tam 
  Đau lưng mỏi gối phải hay nằm 
  Việc đời trải lắm hồi dâu bể 
  Việc nước từng quen nhịp bổng trầm 
  Trưa tối mỗi ngày dưa với muối 
  Bạn bè dăm kẻ viếng người thăm 
  An bần lạc đạo tùy duyên phận 
  Nào khác tiên ông giữa cõi trần. 
  Lá chờ rơi 07/09/11
               TỰ TRÀO 
   
  Ngũ thập đến rồi bỏ được tam 
  Tham Sân Si xả trước khi nằm 
  Hơn thua thế sự  luôn thanh thản 
  Được mất nhân tâm  hết mặc trầm 
  Vợ tối vừa no cơm với rượu 
  Bạn ngày cũng đủ viếng rồi thăm 
  Vui chơi lên mạng tìm thơ họa 
  Ngất ngưởng cùng ai viết mấy vần 
  September 7, 2011 
  Đuyên Hồng 
  
       
   
  RA VÀO CHƯA KỂ. 
   
  Thôi nhé lần này đã quá tam. 
  Cho yên một chút xả hơi nằm. 
  Ban ngày gỡ vốn, còn vòi vĩnh. 
  Suốt tối kiếm ăn, bỗng uất trầm. 
  Thân ái gì bằng đêm bảy viếng. 
  Ân tình hơn nữa sáng ba thăm 
  Ra vào gặp mặt còn chưa kể. 
  Diù dắt nhau đi trọn kiếp trần. 
  Trần Mạnh Hùng 
  9-7-2011 
                    NGỰA GIÀ    
                    Xử thế trần ai “… bất quá tam,”    
       Sáng ăn trưa nghỉ tối đi nằm.    
       Việc đời kệ kẻ đen hay trắng.    
       Chuyện nước mặc ai bổng với trầm.    
       …Chiều nhớ bạn hiền dăm bảy lít,    
       Đêm thương bà nhỏ mấy lần thăm.    
       Ngựa già vó mõi bay trong gió,    
       Cũng ráng đường xa hết dặm trần…    
            
       Tú lang thang               		                 
        
   
   
        Hỏng qua tam                Phì phò nhất nhị hỏng qua tam        Kiệt sức lăn quay chổng gọng nằm        Uổng phí bao ngày bơm rượu thuốc        Hoài xông mấy tháng tẩm hương trầm        Lưng khòm gậy chống không chào hỏi        Mắt mỏi đêm chờ chả đến thăm        Cứ bảo gừng kia già sẽ dẻo        Dè đâu xáp lại...đã lìa trần                Vancali 9.7.11         
  Chúc quí huynh tỷ ngày an vui hì hì....
         
          
                   
   
       
      
      TUYỆT TRẦN 
   
  Trà rượu đàn bà ấy bộ tam * 
  Lăng nhăng nó quấy cả đêm nằm  
  Cố chừa bỏ được khoanh trà rượu 
  Giữ lại bên tai tiếng bổng trầm 
  Khi dỗi cả ngày không một tiếng 
  Lúc cần đang bận cũng vào thăm 
  Càng nghe trù ẻo càng hưng phấn 
  Càng thấy đây công lực tuyệt trần.  
  Lá chờ rơi 08/09/11
   * Một trà một rượu một đàn bà 
  * Ba cái lăng nhăng nó quấy ta 
  * Chừa được cái nào hay cái ấy 
  * Có chăng chừa rượu với chừa trà ! 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              KẺ ĐỠ NGƯỜI NÂNG  
     
  Chín mươi bốn tuổi động hồn xuân  
  Chợt thấy ai kia đẹp quá chừng !  
  Tuổi chín mươi hai dù nhếch nhác  
  Đêm nghìn lẻ một vẫn bâng khuâng  
  Nhìn lên mức đến nào ai thoát  
  Ngó xuống người theo ít kẻ gần  
  Đã trót gặp nhau thời ở lại  
  Khi cần kẻ đỡ có người nâng.  
     
  Lá chờ rơi  
   
  NÂNG 
  Thuở đó tới giờ vẫn đắm xuân 
  Lên non đâu có chuyện lưng chừng 
  Kẻ mong được viếng bồng lai mộng 
  Người cố lên thăm tuyệt đỉnh thần. 
  Dốc núí, đèo cao càng thắm thiết. 
  Lối mòn, suối rộng rất thân gần. 
  Ngày xưa mê mải quên trời đất 
  Vì vậy tới giờ vẫn thích nâng 
  Trần Mạnh Hùng 
  Câu 4 xin được thoát vần
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              KẺ ĐỠ NGƯỜI NÂNG                     Chín mươi bốn tuổi động hồn xuân          Chợt thấy ai kia đẹp quá chừng !          Tuổi chín mươi hai dù nhếch nhác          Đêm nghìn lẻ một vẫn bâng khuâng          Nhìn lên mức đến nào ai thoát          Ngó xuống người theo ít kẻ gần          Đã trót gặp nhau thời ở lại          Khi cần kẻ đỡ có người nâng.                     Lá chờ rơi                      
    NÂNG 
        Thuở đó tới giờ vẫn đắm xuân 
        Lên non đâu có chuyện lưng chừng 
        Kẻ mong được viếng bồng lai mộng 
        Người cố lên thăm tuyệt đỉnh thần. 
        Dốc núí, đèo cao càng thắm thiết. 
        Lối mòn, động hẹp rất thân gần. 
        Ngày xưa mê mải quên trời đất 
        Và tới giờ đây vẫn thích nâng 
        Trần Mạnh Hùng 
        Câu 4 xin được thoát vần
             		                                                           TÌNH XUÂN   
      
    
      
    
      
Đầu cành hoa gợi sắc khoe xuân,   
      
Bướm lã lơi yêu gió nửa …chừng.   
      
Từ buổi quen nhau lòng rạo rực,   
      
Đêm về thương nhớ dạ bâng khuâng.   
      
Xuân qua tình bậu càng tha thiết,   
      
Ngỏ đến nhà em  lại thật gần …   
      
Còn nhớ hôm nào mưa xóm vắng,   
      
Đường trơn em ngã...để anh nâng…   
      
    
      
    
      
Tú lang thang   
         
    
             		                
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 THU LẠI VỀ 
   
  Thấp thoáng nàng thu nhẹ bước chân 
  Ngỡ xa nhưng lại hóa ra gần 
  Đầu cành lá lục tô màu thắm 
  Cuối ngõ ong vàng vẫn dạo xuân 
  Lữ khách nhớ ai trong gió buốt 
  Chim quyên gọi bạn giữa trưa hàn 
  Một trời xao xuyến màu xanh đỏ 
  Thu lại về tô điểm thế gian. 
  Lá chờ rơi 09/09/11
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  tuyen45 
  THU LẠI VỀ 
  Thấp thoáng nàng thu nhẹ bước chân 
  Ngỡ xa nhưng lại hóa ra gần 
  Đầu cành lá lục tô màu thắm 
  Cuối ngõ ong vàng vẫn dạo xuân 
  Lữ khách nhớ ai trong gió buốt 
  Chim quyên gọi bạn giữa trưa hàn 
  Một trời xao xuyến màu xanh đỏ 
  Thu lại về tô điểm thế gian. 
  Lá chờ rơi 09/09/11
 
   
   
  THU CẢM 
   
  Nửa là hư ảo nửa như chân 
  Đây đó nàng Thu chợt xích gần 
  Sen rụng cũng hay đang cuối hạ 
  Mướp tàn vừa biết đã qua xuân 
  Trời cao mấy độ mây giăng lạnh 
  Nước biếc bao la khí ngậm hàn 
  Phong đỏ nửa rừng theo gió rụng 
  Soi mình nửa mái bạc nhân gian! 
  September 9, 2011 
  Đuyên Hồng 
   
  NGƯỜI BUỒN CẢNH CÓ VUI ĐÂU BAO GIỜ  
   
  Vời vợi mùa về trải dấu chân  
  Làng xa cho đến xóm thôn gần  
  Mong manh lá nhỏ vương màu khói  
  Khắc khoải cành gầy đợi nét xuân  
  Nhạn mải bay về miền nắng ấm  
  Sông êm trôi giữa đợt mưa hàn  
  Bâng khuâng nhớ một người xa xứ  
  Ngắm cảnh sầu lên chất mấy gian  
   
  Liên Hương 
   
   
  NHỚ AI 
   
  Nhớ ai bịn rịn lúc đưa chân 
  Nhớ tiếc nay khi hết được gần 
  Nhớ cảnh thân yêu ngày cuối hạ 
  Nhớ tuần trăng mật thuở đầu xuân 
  Nhớ đêm không ngủ nhìn sao sáng 
  Nhớ lúc che nhau giữa gió hàn 
  Nhớ giọng em cười trong nắng sớm 
  Nhớ này muôn dặm vượt thời gian. 
  Lá chờ rơi 09/09/11
  
   
  NIỀM MONG  
   
   
  Mong đợi ai về lắng tiếng chân  
  Mong tin nhạn gửi nối duyên gần  
  Mong hồ sen nở ươm mưa hạ  
  Mong rặng liễu vờn tắm nắng xuân  
  Mong dứt binh đao tàn khói lửa  
  Mong thêm hạnh ngộ thoát cơ hàn  
  Mong tình mãi đẹp như hoa nở  
  Mong lời chân thật chẳng dối gian !  
   
  Liên Hương   
   
   
  GIỮA THẾ GIAN 
  Em chẳng bao giờ thấy mỏi chân. 
  Đường xa vời vợi giống như gần. 
  Sóng vai hóng gió trong mùa hạ. 
  Đếm bước ngắm hoa với gió xuân. 
  Hai đứa lang thang mùa lá rụng 
  Đôi mình dạo cảnh tiết băng hàn. 
  Một năm đủ bốn mùa mơ mộng. 
  Hạnh phúc tuyệt vời giữa thế gian. 
  Thảo Uyên 
  Song Cửu 2011
       HỒI TƯỞNG   
   
  
---*---  
   
  
Lá rụng bên hè quấn dưới chân   
   
  
Đường về quê mẹ hóa ra gần   
   
  
Chúng mình song bước quanh thành cổ  
   
  
Hai đứa bá vai dạo ngắm xuân  
   
  
Hồi tưởng ngày xưa manh áo vải  
   
  
Nhớ về năm ấy cảnh cơ hàn  
   
  
Một thời chiến loạn người sơ tán  
   
  
Xã hội điêu linh những dối gian.   
   
  
        
10/9/2011.  
   
  
Tuyen45.
      
  GIỮA TUỔI XUÂN 
  Hoa bướm bên đường đón bước chân 
  Mùa xuân thuở trước thoảng xa gần.. 
  Khó quên lời hứa cùng tâm hạ. 
  Trọn nhớ câu thề giữa tuổi xuân. 
  Giòng máu sôi trào đầy nhiệt huyết. 
  Nụ cười toả lạnh tựa băng hàn. 
  Toàn dân giết đuổi quân Tàu chệt. 
  Bảo vệ non sông diệt Hán gian. 
  Nguyễn Thị An Giang 
  Ngày 10-9-2011
 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    VẪN CHƯA YÊU 
    
       Xế chiều nhưng tớ vẫn chưa yêu 
       Bởi lẽ không yêu sướng đủ điều 
       Lương tháng không cần trao “Két sắt” 
       Thời gian bát ngát sáng sang chiều 
       Bạn bè say khướt không ai trách 
       Không sợ về nhà vợ xuất chiêu 
       Đôi lúc mủi lòng trong ngõ vắng 
       Mắt nhìn cặp, cặp nó đang yêu 
       
    Thạch Hầu 
    
   Xin họa vui cùng Thi sỹ Thạch Hầu - Thơ không ngụ ý gì - Đừng trách phạt nhà em nhé. 
    
   NGỐC Ạ 
    
   Ngốc ạ giờ này vẫn chửa yêu 
   Làm sao biết sướng đẹp bao điều 
   Không mong chẳng nhớ bình minh sớm 
   Hết đợi thôi trông nắng buổi chiều 
   Chả biết men tình khi mới ngấm 
   Nào hay trà đượm lúc đang chiêu 
   Khư khư giữ mãi bao tiền ấy 
   Chẳng hiểu cho là được lúc yêu 
    
   Kim Giang 
         ĐỂ MÀ YÊU 
   
  Trời sinh Nam Nữ để mà yêu  
  Không dạy nhưng sao biết lắm điều  
  Ỏn ẻn nên coi chừng túi bạc 
  Ồn ào khi lỡ hẹn cơm chiều 
  Tình xuân thơm phức cho người trẻ 
  Tuổi hạc vẫn nồng nếu đổi chiêu 
  Nhân loại mất còn do đấy cả 
  Trời sinh Nam Nữ để mà yêu. 
  Lá chờ rơi 12/09/11
    
  KHỔ VÌ YÊU THIỆT TÌNH 
  Thiệt tình! tự nguyện khổ vì yêu. 
  Hành hạ con tim mọi đủ điều. 
  Quy luỵ bờ môi hờn nũng nịu. 
  Ngất ngây ánh mắt lúc cưng chiều. 
  Ngẩn ngơ giọng nói bao trìu mến . 
  Say đắm nụ cười thắm rượu chiêu. 
  Thương nhớ dày vò trong nỗi nhớ. 
  Thiệt tình!!! chuốc khổ cũng vì yêu 
  Trần Mạnh Hùng 
  9-11-2011
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 VẪN CHƯA YÊU      
              
            Xế chiều nhưng tớ vẫn chưa yêu      
            Bởi lẽ không yêu sướng đủ điều      
            Lương tháng không cần trao “Két sắt”      
            Thời gian bát ngát sáng sang chiều      
            Bạn bè say khướt không ai trách      
            Không sợ về nhà vợ xuất chiêu      
            Đôi lúc mủi lòng trong ngõ vắng      
            Mắt nhìn cặp, cặp nó đang yêu      
                 
         Thạch Hầu      
              
        Xin họa vui cùng Thi sỹ Thạch Hầu - Thơ không ngụ ý gì - Đừng trách phạt nhà em nhé.      
              
        NGỐC Ạ      
              
        Ngốc ạ giờ này vẫn chửa yêu      
        Làm sao biết sướng đẹp bao điều      
        Không mong chẳng nhớ bình minh sớm      
        Hết đợi thôi trông nắng buổi chiều      
        Chả biết men tình khi mới ngấm      
        Nào hay trà đượm lúc đang chiêu      
        Khư khư giữ mãi bao tiền ấy      
        Chẳng hiểu cho là được lúc yêu      
         Kim Giang 
             ĐỂ MÀ YÊU      
             
       Trời sinh Nam Nữ để mà yêu       
       Không dạy nhưng sao biết lắm điều       
       Ỏn ẻn nên coi chừng túi bạc      
       Ồn ào khi lỡ hẹn cơm chiều      
       Tình xuân thơm phức cho người trẻ      
       Tuổi hạc vẫn nồng nếu đổi chiêu      
       Nhân loại mất còn do đấy cả      
       Trời sinh Nam Nữ để mà yêu.      
       Lá chờ rơi 12/09/11     
           
      YÊU     
             
       Dăm người nói sướng chửa từng yêu      
       Chắc trái tim trinh có bọc điều      
       Dạ biếng thắt co khi nắng sớm      
       Hồn lười rung động lúc mưa chiều      
       Không lo nữ sắc làm nghiêng nước      
       Chẳng sợ nụ cười xuất độc chiêu      
       Nam nữ đối đầu đâu cảm hứng      
       Đâu đời ý nghĩa bởi vì yêu      
           
      Thanh Huy     
           
      
              		              					 
                        Tưởng Đã Yêu                           Nghe tỷ huynh bàn cái sự Yêu             Em đây cũng muốn ké đôi điều             Kẹt vì hò hẹn dăm ba buổi             Khổ nỗi đón đưa chỉ mấy chiều             Em tính sinh thời luôn nhút nhát             Chàng làm biếng cốt chẳng  ra chiêu             Trên vai vắt cũng vài mươi mối 
     
                   Vẫn cứ nhức đầu định nghĩa Yêu                           C Pham 
     
                                          BẮT CHƯỚC      
           
           
      Em còn " bé " lắm ... biết gì yêu      
      Mà chị với anh ... cứ đặt điều      
      Kể chuyện mơ màng khi nắng sớm      
      Thở than nhung nhớ lúc mưa chiều      
      Chỉ vì dại dột theo vài món      
      Cũng bởi tò mò học mấy chiêu      
      Ngó lại... sơ sơ dăm bảy mối      
      Chửa hề có nổi một tình yêu      
           
      Liên Hương      
           
          A ! có đồng bọn " quậy " đây rồi. C ơi , hôm nay không đi " cày "   hay   sao mà lại thả trâu đi ăn lúa vô đây hóng chuyện " yêu " với các   anh  chị  thế. LH im từ hôm qua giờ có C mới dám quậy nè.               		              					 					 			 		                                                                                         TẦN CUNG OÁN[1]                                   
Ngày xưa các bậc Đế vương yêu,    
       Làm khổ mỹ nhân thiệt qúa nhiều.    
       Cung nữ ba ngàn đêm thổn thức,    
       Vua già môt lão phải nưng chiều,    
       Ngày bỗ sâm nhung ... câu kỷ tử …[2]    
       Đêm nằm nào thấy gã ra chiêu. [3]    
       A phòng réo rắc Tần cung oán,    
       Thở vắn than dài chẳng được yêu…    
            
       Tú lang thang                          [1] Tần cung oán tức tác phẩm " Tần cung nữ oán Bái công văn" -  tác   giả Đặng Trần Thường- một áng văn chương kiệt tác trong văn học  nước   ta,đến nay vẫn ít người thưởng thức...Tác giả ghi lại nổi lòng  của môt   người cung nữ nhà Tần trong 3000 cung nữ ở cung A  phòng,cầu  mong ơn mưa   móc của vua Hán,nhưng không được đoái hoài…                        
     [2] sâm nhung…câu kỷ tử…các vị thuớc Bắc bỗ dương…                         
        [3] các vua ngày trước hoang dâm vô độ , chuyện ấy phần đông chẳng   làm  nên cơm cháo gì , bỏ bê các nàng cung tần mỹ nữ ở cung A phòng  muôn  năm  sầu… muộn…                           		   
              
                 		                
                		               
      
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                      
   
 
   
                          HAI QUẢ TIM      
             
       Tách bến ra khơi thuyền nhổ neo      
       Nơi kia tình nước đậm duyên bèo      
       Nước bèo muôn thuở cùng đây đó      
       Nông cạn dòng xanh vẫn cấy gieo      
       Khi ngược khi xuôi buông lại bám      
       Lúc chìm lúc nổi giận mà theo      
       Thế nhân nào kém gương bèo nước      
       Hai quả tim trong mái lá nghèo.      
       Lá chờ rơi 17/09/11     
           
      YÊU HÌNH BÓNG      
            
       Em xinh em đẹp muốn lòng neo     
       Xin đó đừng chê kẻ phận bèo     
       Đỏ cặp má bầu ưng nụ tặng     
       Tím bờ mi thắm dục tình gieo     
       Qua ngày lại tháng ai còn đợi     
       Lội suối băng rừng đây vẫn theo     
       Giữ sắc son đời chung ý tưởng     
       Vun xây hạnh phúc thoát ly nghèo     
            
       Thanh Huy     
           
      
           ĐỢI CHỜ     
            
            
      Con thuyền không bến chửa buông neo     
      Nước thẳm sông sâu tủi cánh bèo     
      chìm nổi đời hoa ôm kiếp nợ     
      Bồng bềnh phận gái trách ai gieo     
      Vì thương dẫu khổ lòng cam chịu     
      Bởi nhớ tuy buồn dạ ngóng theo     
      Mong có ngày nào người trở lại     
      Bên nhau ấm một mái tranh nghèo     
            
        Liên Hương      
         
     
   
   THÂN BÈO KIẾP NGỰA     
           
      ---*---       
         Bão giật con thuyền đã bộc neo     
         Trôi theo dòng nước khác chi bèo     
         Lênh đênh giữa chốn đời đen bạc     
         Chìn nổi một thời bệnh hoạn gieo     
         Khắp nẻo trường đời thân ngựa kéo       
         Bao phen sóng dập kiếp ăn theo     
         Sểnh nhà thất nghiệp xưa nay thế     
         Lam lũ đêm ngày vẫn cứ nghèo     
              
        17/9/2011.     
        Tuyen45.      
            
     
             Chúc Bác Lá cuối tuần an vui hì hì .... 

               
             		              					 					 			 		                         CHỐN ẤY BỒNG LAI                                        Duyên giữa dòng khơi chớ để neo,   
      Tình còn trôi nỗi kể chi bèo .   
      Quả sinh ngàn kiếp- mầm nhân cấy,                 
      Hoa nở muôn đời - hạt giống gieo .   
      Phật ở từ tâm xin gắng nhớ,   
      Tu là cội phúc cố hành theo.      
      Ơn cha nghĩa mẹ luôn thương mến,   
      Chốn ấy Bồng lai chẳng dám… nghèo.     
          
      Tú lang thang                                   
                                                 ,      
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              Kính chào Bác Lá và các bạn thơ thân thương, 
  Vì công việc nên Á phải đi xa một thời gian dài,vô cùng cãm đông khì  được Bác Lá và các bạn thơ luôn ghé thăm ,Á xin phép được nợ thơ nha và xin chúc Bác Lá cùng tất cả các bạn thân yêu một mùa giáng sinh an lành,thân mến,N Á    
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/65281/E13C8888C37543F0A726F440C7DDF348.jpg[/image] 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  Nguyệt Ánh 
   
  Kính chào Bác Lá và các bạn thơ thân thương, 
  Vì công việc nên Á phải đi xa một thời gian dài,vô cùng cãm đông khì  được Bác Lá và các bạn thơ luôn ghé thăm ,Á xin phép được nợ thơ nha và xin chúc Bác Lá cùng tất cả các bạn thân yêu một mùa giáng sinh an lành,thân mến,N Á 
   
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/65281/E13C8888C37543F0A726F440C7DDF348.jpg[/image] 
  
      NHỚ THẦY  
   
   
  Về thăm cốc vắng thấy người đâu  
  Mây xám heo heo gió gợn sầu  
  Sương rớt đầu cành gieo gịot ngọc  
  Trăng tràn đỉnh núi tỏa dòng châu  
  Bài thơ trên án chưa phai sắc  
  Nét mực trong tranh đã úa màu  
  Nhớ thuở thầy trò vui xướng họa  
  Bâng khuâng ngó vọng nẻo giang đầu  
   
  Liên Hương  
   
  Nguyệt Ánh ơi ! LH gửi bài thơ này tặng A nè. Để nhớ đến thầy của chúng ta > Chúc Ánh cùng gia đình một mùa lễ an lành , tràn đầy hạnh phúc, dồi dào sức khoẻ nhé 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NHỚ THẦY        
  Về thăm cốc vắng thấy người đâu  
  Mây xám heo heo gió gợn sầu  
  Sương rớt đầu cành gieo gịot ngọc  
  Trăng tràn đỉnh núi tỏa dòng châu  
  Bài thơ trên án chưa phai sắc  
  Nét mực trong tranh đã úa màu  
  Nhớ thuở thầy trò vui xướng họa  
  Bâng khuâng ngó vọng nẻo giang đầu     
  Liên Hương     
  Nguyệt Ánh ơi ! LH gửi bài thơ này tặng A nè. Để nhớ đến thầy của chúng ta > Chúc Ánh cùng gia đình một mùa lễ an lành , tràn đầy hạnh phúc, dồi dào sức khoẻ nhé       
NHỚ NGƯỜI 
   
  Người giờ biền biệt tận nơi đâu 
  Nỗi nhớ nghiêng chao nặng phím sầu 
  Nắng sớm bồi hồi lay bút ngọc 
  Sương chiều thổn thức động rèm châu 
  Lần trang sách cũ còn tươi sắc 
  Giở cánh hoa xinh đã úa màu 
  Vẫn biết đường đời chia lối rẽ  
  Còn đây kỷ niệm thuở ban đầu 
   
  Nguyet Anh  
   
  Liên Hương ơi, cám ơn LH đã vào thăm,Á cố gắng hoa đáp nè,chúc LH và huynh HP một năm mới nhiều niềm vui và sức khoẻ,mến,NÁ 
   
            
            
         
     
    
 
    
    
    
        
        
            
            
              Kính chào huynh TMH,lâu rùi Á tịt thơ nên kg chung vui cùng quí bạn được,còn nợ tình cảm quí bạn mà chưa thể đáp trả,nay đọc bài thơ mang đây tâm sự của huynh Á xin được hoạ với huynh và Á cũng xin phép người hồng nhan tri kỉ của huynh về cái tội lanh chanh này nha,thân chúc 2 người mãi là tri kỉ dù kg được là của nhau,mến,NÁ          Gởi người Hồng Nhan Tri Kỷ  
  NGÀY ẤY...  
  Môi đào hé nở nụ cười tươi.  
  Ngơ ngẩn hỏi mình tuổi mấy mươi  
  Dáng ấy giờ đây xa cách … quá  
  Tình kia hiện tại mộng mơ…hồi.  
  Chuyện tình chìm đắm trong thương nhớ.  
  Duyên phận đau buồn với hổ ngươi.  
  Anh vẫn yêu em trong nguyện ý.  
  Dẫu rằng hai đứa đã xa vời  
  Trần Mạnh Hùng  
  2-1-2012  
  Bài xướng có nhiều VẦN TỬ VẬN  
  chân thành xin lỗi          GIÃ BIỆT  
   
  Xuân cũ không về hoa kém tươi  
  Chút tình ấp ủ vẹn mười mươi  
  Phòng không gió đẩy chao vầng nguyệt  
  Ngõ vắng sương lay rụng cánh hồi . (hoa hồi)  
  Hẹn ước trông gần trào máu họng  
  Thề nguyền ngóng sắp lọt con ngươi  
  Cam đành lỗi nhịp duyên Tần,Tấn,  
  Khép lại niềm đau mộng nửa vời !  
   
  Nguyệt Ánh          VỠ MỘNG  
   
   
  Những tưởng ân tình mãi mãi tươi  
  Châu Trần kết tóc tuổi đôi mươi  
  Đâu ngờ nghĩa bạc khôn lai khứ  
  Mới biết duyên phai khó tái hồi  
  Chả nhẽ kêu trời sao chọc ghẹo  
  Hay là trách đất mải trêu ngươi  
  Thôi đành gói lại ngày xưa ấy  
  Giấc mộng hoàng hoa đẹp tuyệt vời  
   
  Liên Hương  
   
  LH cũng xin mạo muội hoạ mấy vần cùng huynh TMH và NÁ. Chúc huynh và bạn thân yêu một năm mới an khang hạnh phúc    
            
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: