SẦU LY BIỆT
Thà chẳng gặp nhau tự buổi đầu
Gặp rồi ly biệt biết tìm đâu ?
Biển xanh sóng vỗ xô vào đá
Sông tím trăng treo rụng xuống cầu
Kẻ bắc người nam tê tái ruột
Mây ngàn hạc nội nhạt nhòa châu
Cảo thơm lần giở trong đêm vắng
Chong ngọn đèn con gỡ mối sầu
Hàn Phong
Chia Buồn
Gặp nhau lưu luyến tự lúc đầu
Vô tình có suy nghĩ gì đâu
Hồn nhiên thơ khắc vào bia đá
Vẽ ánh trăng treo rọi xuống cầu
Ai đứng đợi ai tê tái ruột?
Đôi mắt lặng thầm tuông giọt châu
Một khoảng đất trời như trống vắng
Thơ ai mang nặng khúc u sầu
Mytutru
Tiễn bạn
Cảnh vật đi qua đượm vẻ sầu
Bạn cười , ta nén ngược dòng châu
Mong cho ngắn lại từng giây phút
Để bước xa thêm mấy nhịp cầu
Như nước xuôi duềnh người chảy miết
Tựa mây theo gió kẻ về đâu
Trông theo vệt khói dần thăm thẳm
Thoáng chốc trăng treo ở đỉnh đầu
kôn linh
SẦU !
Vương vấn tình ai tự buổi đầu
Sóng xô bèo dạt biết tìm đâu !
Lối vào bến mộng sầu giăng kín
Đường đến tim nhau lỗi nhịp cầu
Đêm vắng hờn duyên đàn lặng tiếng
Ngày dài tủi phận áo đầm châu
Ai xui chi cảnh đời ngang trái
Gảy khúc tương tư nặng phím sầu !
NA