Một mảnh thơ
kienartist 18.02.2009 16:54:39 (permalink)
0
CHUYẾN XE

Anh sẽ chở mùa thu về cho em
Mùa thu nay ngọt ngào lắm nhé
Tình yêu anh bên trời thổi nhẹ
Chiếc lá buồn lặng lẽ buông rơi

Anh chở thu đi, vàng cả bầu trời
Tình anh trải con đường lông ngỗng
Mỗi một ngày qua, một lần phấp phỏng
Thu vơi đi, em có thêm gần?

Chuyến xe qua những nẻo đường trần
Anh bắt gặp nhiều cỗ xe bỏ lại
Vẫn quên lãng dòng sông, vẫn hoang vu cỏ dại
Ai đã không đi hết được con đường?

Đêm trôi qua non cao, ngày dừng lại phố phường
Không nơi nào thấy lòng mình yên tĩnh
Chuyến xe tình yêu chở mùa thu ảo ảnh
Trông ngóng về phương ấy, ruổi đi

Rồi một hôm anh đến được bên nhà
Gió bấc thổi thịt da đầy băng giá
Thu vẫn còn đây, vừa hay một lá
Em có cần giữ lại, không em?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2009 10:52:21 bởi kienartist >
#1
    kienartist 18.02.2009 17:02:06 (permalink)
    0
    NHỦ MÌNH

     

    Mình phải bỏ thơ đi, mình ạ
    Thơ có ăn, có uống được bao giờ
    Thơ có trả giùm em tiền điện, nước
    Em khuyên mình nên bỏ nó đi thôi.

    Giá cả đang nhảy vọt liên hồi
    Như cột thuỷ ngân trong ống nhỏ
    Cặp trong lòng một nền kinh tế ngỏ
    Ai là người đong đếm bữa cơm ăn.

    Mình đi làm
    Em biết nỗi khổ tâm
    Nhưng hãy gắng luyện rèn thêm chút nữa
    Ở bên mình, em sẽ gom chút lửa
    Để mình thêm vững bước đường đời

    Mình cứ tin vẫn còn lại một người
    Có thể bạn bè, một khi, không còn nữa
    Ngôi nhà này vẫn đôi ta cùng ở
    Dẫu cuộc đời biến động về đâu

    Hãy lưu tâm quan sát trước sau
    Đừng để mất lòng ai trong quan hệ
    Hãy biết bao dung khi nào có thể
    Đừng tuốt cái tôi ra khỏi vỏ bao giờ.

    Và mình ơi, đừng lặng lẽ đợi chờ
    Hãy nắm bắt thời cơ ngay lập tức
    Để yên thân trong vòng vinh nhục
    Tránh làm sao đôi lúc lỡ lầm

    Hãy giữ lòng ta như ánh nguyệt đêm rằm
    Đừng sa ngã dẫu quanh mình sa ngã
    Khi gió lặng trời yên, mình ạ
    Mình sẽ là sen thơm ngát giữa đầm

    Có thể mình xem em như một cái dằm
    Vì yêu mình, em phải luôn dặn vậy
    Nếu mai này
    Lâu dần em không thấy
    Thơ mình làm tặng vợ
    Có buồn không!
    #2
      kienartist 18.02.2009 17:07:24 (permalink)
      0
      VỎ ỐC


      Ngày xưa cứ ngỡ
      Mây bay về biển xa
      Ước mong theo cánh trắng
      Vỗ mây cùng du ca
      Ngày nay trước biển
      Mới hay mây còn bay
      Sóng ơi nâng cánh vỗ
      Ngút ngàn chiều mây bay
       
      Em bước chân trên cát
      Nhặt con ốc xanh
      Em ghé tai nghe gió
      Gọi tên anh
      Gọi tên anh...
      Gọi tên anh!
      Biển ơi đừng bão tố
       
      Em xin là gió
      Thổi căng cánh buồm anh
      Em xin là sóng vỗ
      Dạt dào mạn thuyền anh
      Cho anh về tới bờ
      Cho anh về với em...
       
      Em viết tên anh lên cát
      Sóng vỗ tràn nỗi đau
      Và cứ hoài như thế
      Mặc sóng hoài nối nhau
      Chim mãi bay
      Loài hải âu bé nhỏ
      Chim ơi từ bão tố
      Có nhìn thấy anh?
      Có tìm thấy anh.
       
      Những dòng tên trên cát
      Còn gọi anh
      Gọi anh...
      Và em
      Nụ cười đong nước mắt
      Nặng trĩu bầu thiên thanh
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2009 10:53:21 bởi kienartist >
      #3
        ThanhThanhKhiet 18.02.2009 18:19:22 (permalink)
        0

        NHỦ MÌNH



        Mình phải bỏ thơ đi, mình ạ
        Thơ có ăn, có uống được bao giờ
        Thơ có trả giùm em tiền điện, nước
        Em khuyên mình nên bỏ nó đi thôi

         
        ...........
         
        Đọc bài của bạn TTK chợt nhớ lại... có bài này tặng hai bạn nhé
         
        Tôi có người vợ trẻ xinh
        Tuổi  chớm hai mươi đôi mắt tình
        Mặt trái xoan da trắng nõn
        Dáng đi mềm mỏng tiếng nhẹ thanh
         
        Nhưng buồn chưa  các bạn này
        Nàng chẳng yêu thơ thế mới cay
        Những khua tôi viết nàng thường bảo
        Viết lách làm chi cả đêm ngày
         
        Có hôm đứng tựa cửa ngâm nga
        Nàng ở trong nhà vội chạy ra
        Khẽ chứ không con nó khóc
        Để em thái nốt mấy quả cà
         
        Có lần cao hứng tôi đọc thơ
        Ngọt ngào lời mộng với ý mơ
        Hỏi nàng có muốn làm tiên nữ
        Nàng mỉm cười nói chỉ vẩn vơ
         
         
        Thế mà tình đẹp mãi say mê
        Từ đông buổi chợ -nắng chiều về
        Tình nghĩa phu thê luôn gìn giữ
        Trăm năm son sắt với lời thề...
         
        T.T.K.18.2.2009
        #4
          kienartist 19.02.2009 23:59:24 (permalink)
          0
          EM ĐÃ CÓ CHỒNG
           
           
          Em đã có chồng
          Vâng, anh biết đấy
          Chồng em nhiều đất và đôla
          Chẳng cướp không ai, vắt mồ hôi ra
          Chồng em vẫn tự hào vì điều đó

          Trong những đêm mưa nguồn thác lũ
          Em vẫn biết chồng thương yêu em
          Không như người thơ xưa sống rất im lìm
          Em vẫn giữ ngọn lửa trong lòng cháy bỏng.

          Bởi chồng say mê từng trận bóng
          Em vẫn biết ngồi xem và biết vỗ tay
          (Dù nhiều khi không hiểu ai thắng trận này
          Cũng chẳng rõ chồng ở bên nào mà cổ vũ!)

          Nhưng anh ơi, trăng khuya dù tỏ
          Nào thể soi hết được từng gốc lá, cành cây
          Em vẫn chẳng thể cảm nhận dù phút giây
          Cái hạnh phúc ngập tràn, cái đắm say ngây ngất.

          Những thứ đó dường như em đã mất
          Kể từ ngày đường hai đứa chia đôi.
          Em vẫn biết anh giấu điều chi phía dưới nụ cười
          Và em biết
          Những đêm dài anh khóc

          Em van anh, xin anh đừng cô độc
          Bước bên em như ngọn gió mùa đông
          Em chẳng còn như xưa thời con gái má hồng
          Em đã phụ anh rồi, anh chẳng nhớ?

          Em van anh, xin anh đừng đau khổ
          Hãy mở ra cánh cửa tim mình
          Có bao người thương anh chân tình
          Biết đâu đấy chính là một nửa…

          Hãy thương em, xin anh đừng khóc nữa
          Và hãy vui vì ta vẫn trong nhau.
          Dù mai kia hai đứa chẳng chung cầu
          Ta vẫn biết đời mình không phí uổng…
          #5
            kienartist 20.02.2009 00:02:33 (permalink)
            0
            ĐÂY LÀ THƠ CỦA HẠ
             
             
            Đây là thơ của Hạ
            Viết trên những cành gầy
            Nắng uống màu phượng lửa
            Lăn xuống đường mà say
            ......
            Ta khôn ngoan bắt được
            Đã rải trên giấy này
            Nghe những luồng xao xuyến
            Đang dâng đầy quanh đây
            ......
            Bỗng thành người lạc lõng
            Với những điều cũ xưa
            Thời mây trôi, gió thổi
            Ruổi hồn theo gió mưa
            ......
            Quên mất cách cầm bút
            Cả những cách ngẩn ngơ
            Ta thành cây cỏ lạ
            Đã lâu không đợi chờ
            ......
            Không có nhiều lựa chọn
            Dẫu mang nhiều lương duyên
            Nếu yêu nhau thì giữ
            Đừng bao giờ lãng quên...
            #6
              kienartist 20.02.2009 00:08:16 (permalink)
              0
              THU
               
               
              Ta có thơ này, thơ thẩn thôi
              Ta đem trải dưới cỏ em ngồi
              Làm đôi vạt nắng che vai lạnh
              Một chút heo gầy duyên đoá môi
              ...
              Chắc em là một cô tiên nhỏ?
              Tôi thấy quanh em có ánh hồng
              Dường như hoa cũng nên thơ lạ
              E ấp duyên thầm đôi mắt trong…
              ...
              Mùa nay đã mất nguyên sơ cũ
              Vẻ lặng im xưa lạc mất rồi,
              Ta đi nhặt nhạnh thu vương vãi
              Cuộc sống vô tình hay đánh rơi
              ...
              Duy chỉ còn em là vẫn vậy
              Ửng ửng màu hoa như nắng say,
              Làn sương bảng lảng quanh em đó
              Bối rối làm sao đôi cánh tay…
              ...
              Thôi thôi, em cứ xa như thế
              Tôi sợ làm sao đứng chớm gần.
              Cái vẻ mơ hồ, hư thực ấy
              E buồn cho một sớm mai xuân.
              #7
                kienartist 20.02.2009 00:10:19 (permalink)
                0
                ĐẾM LÁ
                 
                 
                Khi anh nắng thì em mưa
                Chiều hoang mưa nắng anh đưa em về
                Em về em đếm lá tre
                Bao giờ hết lá, em thề sẽ yêu
                ***
                Anh sang đã bấy nhiêu chiều
                Thu thì vẫn lá, yêu kiều vẫn em
                Vừa gần chút đã xa thêm
                Vừa ngày rực nắng lại đêm mưa dầm
                ***
                Trái tim anh vẫn âm thầm
                Dường như anh muốn đợi mầm tình yêu
                Lá tre kia dẫu có nhiều
                Cũng đâu bằng được sớm chiều đợi nhau.
                ***
                Nắng vàng lọt giữa vòm cau
                Rơi như hữu ý vườn trầu nhà anh
                Lá trầu xanh, quả cau xanh
                Mối tình xanh, nỗi nhớ anh xanh rờn ...
                ***
                Hôm qua em bỗng dỗi hờn
                Chiều hoang chắc vắng anh buồn nên em...
                #8
                  kienartist 20.02.2009 00:13:06 (permalink)
                  0
                  HỎI MƯA
                   
                   
                   

                  Mưa dầm hút bóng em tôi
                  Chiều nay có nhớ áo tơi theo mình
                  Đêm mưa như đếm sợi tìnhHữu hình lời nước, vô hình lời yêu...----------- Đường xa mây đổ đầy chiềuLong đong mãi giữa những điều nhớ nhungBiết người có nhớ tôi khôngMà sao trời cứ mịt mùng mưa giăng-----------Ta yêu dại, ta yêu hoangTa yêu với cả bản năng của đờiTa yêu phần thực của ngườiVà yêu cả những khoảng trời chưa chung-----------Biết người có hiểu ta khôngCó nâng niu một tấm lòng thiết thaNgồi buồn phóng bút phiêu caLàm cơn mưa nhỏ bên nhà mà chơi...
                  #9
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9