LÃNG KHÁCH
Cái phố đêm đen đến tĩnh mịch
Ngọn đèn đường không đủ thắp sáng hơn
Không gian trầm lắng vài chiếc lá
Khẽ rơi xuống đường gõ tiếng tiêu.
Góc phố đêm úp mặt thoáng bùi ngùi
Nghe tiếng sầu vụn vỡ đến trăm năm
Tiếng bước chân ai gõ nghe rất vội
Bước vào đêm sâu thẳm hồn lặng câm.
Người đi về nơi phía cuối con đường
Ngọn đèn kia soi rõ bước chân đi
Không vướng víu không bon chen trần thế
Sống cuộc đời lữ khách tha phương.
ĐÊM SÀI GÒN 19-2