Haikư Việt
Thăm Chùa giữa phố đông
Chỉ thấy đầy sân khói cuộn vòng
Chuông Đồng vang tiếng : Không !
*
Đừng sợ chiều hấp hối
Đừng sợ bóng tối đêm mờ trăng
Những ngọn đèn nói dối
*
Khi ngọn đèn bật lên
Cánh cửa kính mở ra trước mặt
Bao thiêu thân bay đến
*
Cỏ le yêu nắng gió
Đừng thử làm chúng đau, nếu không
Anh sẽ phải đổ máu
*
Khúc nhạc thu êm đềm
Gió thu se lạnh, tình thu ấm
Lá thu rụng thường đêm.
*
Nhiều người lên máy bay
Tâm hồn lại để nơi mặt đất
Họ không biết mê say
*
Tre già ở bờ ao
Bèo xanh bì bõm nở dưới ao
Chuồn thường đậu mũi cao
*
Lá rơi lạnh đầy sân
Tình nhân cuộn tròn trong chăn ấm
Bỗng nhớ vợ tảo tần
*
Đà Lạt đêm lạnh giá
Chắc gì anh ta hôm nay say
Có thể như mọi ngày
*
Sáng nay, ra khỏi đây
Anh ung dung đáng kính như thầy
Chỉ riêng em, khinh bỉ
*
Đà Lạt mùa xuân sang
Cây dại bờ rào hoa cũng nở
Mà sao em chẳng đến
*
Anh đợi em dưới cây
Tán bao quanh đổ thành rừng núi
Tiếng chim chiều lui cui
*
Đêm mùa đông kẽo kẹt
Lá tre chạm vào nhau lúi ríu
Trên vai đời nặng trĩu
*
Còn sống tới hôm nay
Vì lòng tin tình yêu trở lại
Thế mà tóc đã phai
*
...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.02.2011 19:05:26 bởi dailungtonvai >