Thơ Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn MÀ SAO BẬU NỠ Lời buồn ai nhắc chiều quê
nghe câu vọng cổ lòng tê tái lòng
lớn lên cùng với giòng sông
"gió đưa gió đẩy ... về đồng ăn cua "
trắng bông so đũa từng mùa
nồi cơm dọn với canh chua cá rô đồng
chái sau khói bếp cay nồng
nghe câu vọng cổ đau lòng xót xa ...
"Hò .......ơ .......
Dòng sông Hậu còn phà đưa đón
chớ Mỹ Thuận kia Bậu chọn qua cầu
ngỡ rằng sắp được nàng dâu
hò ơ ....
ai dè Bậu sớm quay đầu ... Hò ơ ....
ai dè Bậu sớm quay đầu ... Bậu đi luôn ."
để giờ điệu lý vương buồn
" ai đem con sáo sổ lòng bay xa "
bông so đũa,chốn quê nhà
vị không ngọt lắm nhưng đậm đà bậu ơi !
"Hò ơ ....
Bậu đi biệt không lời từ giã
trời nặng sầu con cá vẫy đuôi
đồng quê hương rạ thơm mùi
mà sao Bậu nỡ hò ...ơ ....
mà sao Bậu nỡ để ngậm ngùi riêng đây ."
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn Ngày 20 tháng 7 năm 2004
oOo GIÓ ĐƯA VỀ RẪY ĂN CÒNG Thơ Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn Nhạc Hàn Sĩ Nguyên Hòa âm Lâm Đình Thuận Ca sĩ Đăng Tuấn -MẤT LINK- Ca từ GIÓ ĐƯA VỀ RẪY ĂN CÒNG Lời buồn ai nhắc chiều quê
Vẳng xa câu vọng cổ
Lòng nghe tê tái lòng
Gió đưa về rẫy ăn còng
Về sông ăn cá ... về đồng ăn cua
Trắng bông so đũa từng mùa
Xoài non trộn tép, canh chua cá đồng
Chái sau khói bếp cay nồng
Nhà hoang thêm quạnh quẽ
Cho lòng nghe xót xa ...
-------------------------
Hò .......ơ .......
Dòng sông Hậu còn phà đưa đón
Mỹ Thuận kia bậu chọn qua cầu
Ngỡ rằng tình bén duyên nhau
Ai dè bậu sớm quay đầu sang sông....
Bây giờ lúa mới đơm bông
Ai xui con sáo xổ lồng bay xa
----------------
Hò ơ ....
Bậu đi biệt lòng qua buồn quá
Trời nặng sầu con cá quẫy đuôi
Đồng quê hương rạ thơm mùi
Bậu sao nỡ để ngậm ngùi riêng qua
Bông so đũa,chốn quê nhà
Vị không ngọt lắm nhưng đậm đà bậu ơi
Huỳnh Vũ Hoàng Tuấn HSN-14-417
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2016 10:59:37 bởi HanSiNguyen >