Con đã ước một cái chết thật nhẹ
Quên yêu thương quên hết những đắng cay
Giữa cuộc đời vay - trả, trả - vay
Mắc nợ ai mà khổ nhiều như thế?
Mưa ngoài hiên rơi thì thầm rất khẽ
Gió qua song lại nặng buốt tâm hồn
Giữa khổ đau con lại mơ về mẹ
Nếu con buồn chắc mẹ còn buồn hơn
Ngày xưa, giá mẹ đừng sinh ra con
Thì bây giờ mẹ con mình đã khác
Những lỗi lầm nhiều như mưa nặng hạt
Con biết sao mới sống được cho tròn?