Học làm thơ
Một màu tinh khiết giữa ban mai Hương thơm ngan ngát đượm u hoài Trong trắng- lòng em đầy u uất Trọn tấm chơn tình mãi ai hay?! -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2009 08:35:57 bởi SĨ ĐOAN >
Một màu tinh khiết giữa ban mai Hương thơm ngang ngát đượm u hoài Trong trắng- lòng em đầy u uất Trọn tấm chân tình mãi ai hay?! -sd- Em là hoa đã đến độ tàn phai
Đã nhạt hết những sắc màu trong trắng
Hương lạnh băng co mình trong thinh lặng
Nỗi u hoài làm đắng cả ước mơ.
T.Hà
LỜI CỦA TRĂNG Nếu ngày nào Trăng không còn nữa Trúc có khi nào nhớ tới Trăng không? Có khi nào Trúc chợt thấy buồn lòng Thấy xót xa khi một mình một bóng. Trăng ra đi... bỏ lại sau lưng một trời hoài vọng Bỏ những khốn cùng không thể nói cùng ai Bỏ nắng đẹp của những buổi sớm mai Tiếng chim hót trên mái nhà lần cuối. Biết bao việc Trăng cần làm rất vội Nhưng thời gian có thể đợi được đâu Phút chia ly lơ lửng ở trên đầu Tàn hơi cuối thầm ghi trong đáy mắt. T.Hà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2009 21:57:52 bởi Hà Thu >
TIẾNG QUÊ HƯƠNG Chiều về trên sóng nước mênh mang Lá rụng triền đê bờ tre xào xạc Lắng buông mình trong hò ơ câu hát Tiếng quê hương tha thiết đến nao lòng Đôi cánh cò chao vi vút tầng không Đàn trâu rủ nhau đầm nước mát Trẻ chăn trâu ngồi ê a câu hát Sáo diều bay mang mơ ước lên cao... T.Hà
THEO CHỒNG
Khi con đưa những bước đầu tiên theo chồng
Lòng đã thấy bao vui buồn lẫn lộn,
Lặng quay nhìn dáng mẹ...
...nghiêng nghiêng trong chiều muộn
Nhìn con yêu theo chồng.
Thầm gửi lại quê nhà nỗi nhớ mong,
Con đưa bước.
Từ nay
Con hòa mình vào khung trời mà con hằng mơ ước
Không có mẹ chở che.
Con biết,
Để chắp cánh cho con bay đi
Mẹ trải qua bao vui buồn, cay đắng
Mẹ vất vả mỗi sớm mưa chiều nắng
Trải gấm hoa vào trong giấc mơ con
Nay con theo chồng.
Cánh cò trắng bay về xa tít tắp.
Mang theo bên mình nỗi nhớ mẹ yêu.
Chẳng biết rồi đây trong mỗi buổi chiều chiều,
Có bế con ra sau nhà ngồi khóc?
T.Hà
TÌNH THU Mùa thu đi qua em Đọng lại chút tình yêu màu tím Gió thu lướt qua em Vương lại em giây phút ngọt ngào Ngày thu trôi qua em Xóa muộn phiền trong những giấc chiêm bao Anh ngang qua đời em Là mùa thu bên em mãi mãi T.Hà
MẸ
Mẹ gánh gạo đi về qua ngõ nhỏ
Đòn gánh thì dài, chân mẹ bước liêu xiêu.
Con lớn rồi vẫn mơ về ngõ nhỏ
Dáng mẹ đi về với những thương yêu.
T.Hà
GIỮA
Giữa bão tố có những lúc bình yên.
Giữa tuyệt vọng nhiều khi là hy vọng.
Giữa hạnh phúc có nỗi buồn lắng đọng.
Giữa cuộc đời là gian dối - yêu tin
Giữa anh và em cũng có những khoảng riêng.
Giữa tương đối đôi khi là tuyệt đối.
Giữa lặng trầm biết bao điều nóng vội.
Nên giữa chúng mình có cả cái... không phải là tình yêu.
T.Hà
LÊNH ĐÊNH
Tôi bắc lên cầu một nhịp tương tư.
Gieo xuống dòng sông bài thơ tình dang dở.
Gác mái chèo chia làm đôi nỗi nhớ.
Còn lại chiếc thuyền mãi mãi lênh đênh...
T.Hà
KHÔNG ĐỀ
Anh bên ấy em bên này.
Giữa hai bờ là mong là nhớ.
Nhờ gió gửi thư tình.
Sao chưa thấy tin sang?
MƯA
Mưa bất chợt ướt vào ta nỗi nhớ.
Nỗi nhớ triền miên nỗi nhớ chẳng dịu dàng.
Khiến lòng ta như đôi bờ cỏ lạ.
Gío hoang buồn anh có biết hay chăng?
QUÊN
Sương giá se se lòng bỗng tái tê lòng
Lá động cây rung, trời đôi ba cơn gió
Tiếng chân ai bước qua cửa, hồn ta để ngỏ
Lúc bất ngờ ta quên mất gọi theo.
LỠ ĐÒ
Mùa xuân hoa nắng reo mừng.
Riêng em mưa ướt não nùng tâm can.
Gío đưa nát cánh hoa lan.
Đò vui lỡ chuyến đành sang bến buồn. T.Hà
THUYỀN GIẤY TRẮNG
Tôi vẫn thường mơ lại khúc sông.
Ngày xưa cùng anh thả con thuyền giấy trắng.
Thuyền giấy trôi vào sông xưa đầy nắng.
Anh cũng xa tôi mãi mãi trong đời.
Âm thầm nghe mùa thu trút lá rơi.
Hồn trót đã gửi trên thuyền giấy trắng.
Thuyền hỡi thuyền không gặp bờ phẳng lặng.
Bến sông xưa xin hãy cứ quay về.
T.Hà
Trích đoạn: Hà Thu
LỜI CỦA TRĂNG
Nếu ngày nào Trăng không còn nữa
Trúc có khi nào nhớ tới Trăng không?
Có khi nào Trúc chợt thấy buồn lòng
Thấy xót xa khi một mình một bóng.
Trăng ra đi...
bỏ lại sau lưng một trời hoài vọng
Bỏ những khốn cùng không thể nói cùng ai
Bỏ nắng đẹp của những buổi sớm mai
Tiếng chim hót trên mái nhà lần cuối.
Biết bao việc Trăng cần làm rất vội
Nhưng thời gian có thể đợi được đâu
Phút chia ly lơ lửng ở trên đầu
Tàn hơi cuối thầm ghi trong đáy mắt.
T.Hà
Như Trăng & Trúc
Trúc và trăng như hình với bóng
Trăng không còn trúc đẹp với ai?
Rồi thế gian buông tiếng thở dài
Đời mất đẹp không còn trăng trúc
Xin ai đó như vầng trăng sáng
Cất lời ca vang khúc nghê thường
Thấm lòng người đời mãi vấn vương
Như trăng đẹp lăn vào lòng trúc
Mytutru
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/64420/E79FE4783EC94031A9071FEED8A7005C.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2009 08:16:53 bởi Tứ Trụ >
TRĂNG TAN
Ngày xưa Trăng hát khúc Nghê Thường
Bây giờ Trăng hát khúc buồn Ly tan
Trúc ở lại đời, thương nhớ đừng mang
Hãy là loài cây vươn mình mạnh mẽ
Trăng tan đi khi tuổi đời còn trẻ
Những ước mơ còn đang chín trong lòng
Nhưng Trúc ơi! Cũng chớ vội hoài mong
Nếu có duyên ngàn sau còn gặp lại
T.Hà
KHÔNG ĐỀ
Anh bên ấy em bên này.
Giữa hai bờ là mong là nhớ.
Nhờ gió gửi thư tình.
Sao chưa thấy tin sang? -TH- Thư sang còn nghẻn núi đồi Gió chưa đưa được anh ngồi bâng khuâng. Gió ơi ! Gió trỗi lâng lâng Để em nhận sớm cho lòng vui tươi. -sd-
MƯA
Mưa bất chợt ướt vào ta nỗi nhớ.
Nỗi nhớ triền miên nỗi nhớ chẳng dịu dàng.
Khiến lòng ta như đôi bờ cỏ lạ.
Gío hoang buồn anh có biết hay chăng? -TH- Man mác lòng anh dạ u hoài Vương sầu năm tháng cứ dứt dai. Bao mùa mưa nắng nhớ ai Phương xa ai tỏ lòng này hay chăng? -sd-
QUÊN
Sương giá se se lòng bỗng tái tê lòng
Lá động cây rung, trời đôi ba cơn gió
Tiếng chân ai bước qua cửa, hồn ta để ngỏ
Lúc bất ngờ ta quên mất gọi theo. -TH- Tái tê lòng ta bỗng gặp giai nhân Rừng hoa rộ hay tim ta thổn thức? Dạ rộn ràng thoang thoáng bóng hình ai Tình xao động đêm dài luôn khoắc khoải!!! -sd-
LỠ ĐÒ
Mùa xuân hoa nắng reo mừng.
Riêng em mưa ướt não nùng tâm can.
Gío đưa nát cánh hoa lan.
Đò vui lỡ chuyến đành sang bến buồn. T.Hà Bến buồn mấy chốc bến vui Niềm đau mấy chốc giật lùi em ơi! Xuân sau rực rỡ rạng ngời Đò về bến hẹn muôn đời không sai. -sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2009 18:40:56 bởi SĨ ĐOAN >
Hoa rạng rỡ chẳng ngại ngùng nước bạc Vẫn vương cao như xé toạt màng trời. Bóng lấp loáng dáng chẳng rời kiêu hảnh Một loài hoa có ảnh hưởng ta chăng??? -sd- ( Chúc em vui)
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: