HOA TRẮNG THÔI CÀI TRÊN ÁO TÍM-KIÊN GIANG
HOA TRẮNG THÔI CÀI LÊN ÁO TÍM
KIÊN GIANG
I.
Lâu quá không về thăm xóm đạo
Từ ngày binh lửa xoá không gian
Khói bom che lấp chân trời cũ
Che cả người thương, nóc giáo đường
Mười năm trước, em còn đi học
Áo tím điểm tô đời nữ sinh
Hoa trắng cài duyên trên áo tím
Em là cô gái tuổi băng trinh
Trường anh ngó mặt giáo đường
Gác chuông thương nhớ lầu chuông
U buồn thay ! Chuông nhạc đạo
Rộn rã thay ! Chuông nhà trường
II.
Lần kia anh ghiền nghe tiếng chuông
Làm thơ sầu mộng dệt tình thương
Để nghe khe khẽ lời em nguyện
Thơ thẩn chờ em trước thánh đường
Mỗi lần tan lễ, chuông ngừng đổ
Hai bóng cùng đi một lối về
E lệ, em cầu kinh nho nhỏ
Thẹn thùng, anh đứng lại không đi
III.
Sau mười năm lẻ anh thôi học
Nức nở chuông trường buổi biệt ly
Rộn rã từng hồi chuông xóm đạo
Tiễn nàng áo tím bước vu quy
Anh nhìn áo cưới mà anh ngỡ
Chiếc áo tang liệm khối tuyệt tình
- Hoa trắng thôi cài lên áo tím
Thôi còn đâu nữa tuổi băng trinh
Em lên xe cưới về quê chồng
Dù cách đò ngang, cách mấy sông
Anh vẫn yêu em người áo tím
Nên tình thơ ủ kín trong lòng
IV.
Từ lúc giặc ruồng vô xóm đạo
Anh làm chiến sĩ giữ quê hương
Giữ tà áo tím, người yêu cũ
Giữ cả lầu chuông, nóc giáo đường
Mặc dù em chẳng còn xem lễ
Ở giáo đường u tịch chốn xưa
Anh vẫn giữ lầu chuông gác thánh
Nghe chuông truy niệm mối tình thơ
Màu gạch nhà thờ còn đỏ thẫm
Như tình nồng thắm thuở ban đầu
Nhưng rồi sau chuyến vu quy ấy
Áo tím tình thơ đã nhạt màu
V.
Ba năm sau chiếc xe hoa cũ
Chở áo tím về trong áo quan
Chuông đạo ngân vang hồi vĩnh biệt
Khi anh ngồi kết vòng hoa tang
Anh kết vòng hoa màu trắng lạnh
Từng cài trên áo tím ngây thơ
Hôm nay vẫn đoá hoa màu trắng
Anh kết tình chung gởi xuống mồ
VI.
Lâu quá không về thăm xóm đạo
Không còn đứng nép ở lầu chuông
Những khi chuông đổ anh liên tưởng
Người cũ cầu kinh giữa thánh đường
"Lạy Chúa con là người ngoại đạo
Nhưng tin có Chúa ở trên cao
Trong lòng còn giữ màu hoa trắng
Cứu rỗi linh hồn con, Chúa ơi !"
Bến Tre, 14-11-1958
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2009 11:01:11 bởi tqkhanh_90 >
Bạn tqkhanh_90 ơi,
Bên dưới bài thơ có ghi :Bến Tre ,14-11-1958,
Đó là do tác giả ghi hay do bạn ghi?
Mình thích bài thơ - đúng ra là bài hát cùng tên-từ rất lâu.
Bạn còn sưu tầm được bài thơ nào khác của
Kiên Giang nữa không?
Lúc trước ở Sài Gòn có tạp chi Phổ Thông,dường như trong
đó có in bài thơ "XE TRÂU",mình tìm từ lâu mà không gặp.
... ... ...
Chúc bạn luôn vui vẽ,hạnh phúc.Mong được trao đổi nhiều
hơn với bạn.
Xin chào bạn suzuki651, xin mạn phép trả lời dùm bạn tqkhanh
Bến Tre, 14/11/1958 là do Thi Sĩ Kiên Giang ghi.
Nếu bạn muốn có những bài khác của ông, có thể liên lạc trực tiếp với mình
darkhero_dr@yahoo.com hoặc mai mốt mình rảnh sẽ up lên dần.
Kiên Giang Tên thật Trương Khương Trinh, sinh ngày 17/02/1929 tại Rạch Giá.
bút hiệu khác Hà Huy Hà;
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/12074/E7C3195EDEA2435F9F6951EA43210C10.jpg[/image]
Thân.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2009 20:52:58 bởi darkhero >
Ngoài bài thơ trên mình còn biết 1 bài rất hay nữa.Có sách ghi bài này là của nhà thơ Kiên Giang nhưng trong cuốn "Thơ tình trong ngăn cặp" thì tác giả ghi là của nhà thơ Nguyễn Bính.Bài thơ gợi lên những kỷ niệm thời thơ ấu rất vui và rất hồn nhiên.
Tiền và Lá Ngày thơ, hớt tóc "miểng vùa"
Ngày thơ, Mẹ bắt đeo "bùa cầu ông"
đôi ta cùng học vỡ lòng
Dắt tay qua những cánh đồng lúa xanh
đôi nhà cũng một sắc tranh
Chia nhau từ một trái chanh, trái đào
đêm vàng soi bóng trăng cao
Ngồi bên bờ giếng đếm sao trên trời
Anh moi đất nắn "tượng ngưới"
Em thơ thẩn nhặt lá rơi làm tiền
Mỗi ngày chợ họp mười phiên
Anh đem "người đất" đổi tiền "lá rơi".
Nào ngờ mai mỉa cho tôi
Lớn lên em bị người ta mua.
Kiếp tôi là kiếp làm thơ
Vốn liếng chỉ có muôn mùa lá rơi
Tiền không là lá em ơi !
Tiền là giấy bạc của đời in ra
Người ta giấy bạc đầy nhà
Cho nên mới được gọi là chồng em
Bây giờ những buổi chiều êm
Anh gom lá đốt, khói lên tận trời !!!
Người mua đã mua rồi
Chợ họp một mình tôi vui gì ! Kiên Giang
Còn đây là sáng tác của nhà thơ Nguyễn Bính:
TIỀN VÀ LÁ Tuổi thơ tóc để gáo dừa Tuổi thơ mẹ bắt đeo bùa cần ong Hai ta cùng học vỡ lòng Dắt tay nhau giữa cánh đồng cỏ xanh Hai nhà chung một mái tranh Chia vui từng trái ngọt lành có nhau Đêm cùng đón ánh trăng cao Ngồi bên giếng ngọc đếm sao trên trời Em moi đất nặn hình người Anh thơ thẩn nhặt lá rơi làm tiền Mỗi ngày chợ họp mười phiên Em ngồi mang bán lấy tiền lá rơi Tiền là giấy bạc em ơi Tiền là giấy bạc của đời làm ra Người ta giấy bạc đầy nhà Cho nên mới được gọi là chồng em! Bây giờ mỗi buổi chiều lên Tôi gom lá đốt, khói lên ngút giời... Người mua đã bị mua rồi Chợ đời ngồi họp, mình tôi mua gì?
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: