Thề ngàn kiếp , đợi anh vạn kiếp
Nguyện trăm năm cùng anh mãi mãi . - Anh có giấy tờ tuỳ thân nào chứng minh anh là con cháu của ông Bouvier hay không ?– Cô nhân viên phòng triển lãm hỏi một cách lạnh nhạt .
- À ! Tôi có mang theo passport đây . Tôi sống ở Anh nên không có hộ chiếu của Ireland.-Ben nói nhanh .
- Anh đi du lịch à ? – Cô ta lại hỏi . Câu hỏi mang ý quan tâm , nhưng gương mặt cô thì không biểu lộ nét gì của cảm xúc .
- Phải . Chúng tôi đang đi nghỉ mát . - Vừa nói Ben vừa nhìn qua hai người bạn của mình. Họ đang soi mói mấy cái tượng bằng đồng ở gần cổng ra vào .
- Nghỉ mát ở Dungannon à ? Anh chọn đúng địa điểm đấy . – Cô ta đưa ra một câu bình luận bằng giọng nói lãnh đạm . – Xin anh chờ cho ít phút . – Cô nhân viên nói với Ben rồi quay mặt bước đi , mang theo một số giấy tờ mà anh vừa kí xong .
Một lúc sau , cô nhân viên quay lại với một gói vật phẩm được dán tem . Ắt hẳn trong đó là cái chìa khóa rồi .
- Đây , di vật của ông Bouvier . – Cô nhân viên đưa túi vật phẩm về phía Ben .
- Cám ơn cô , thật không ngờ người ta có thể bảo quản tốt những thứ này suốt 300 năm nhỉ . – Ben vừa nhận vừa nói .
- Không hẳn thế thưa anh . Thật ra chúng tôi đang lưu giữ đến 2 di vật của ông Bouvier đây . Nhưng di vật kia hiện đã bị phá huỷ do thời gian nên chúng tôi đã tái tạo lại nó trên máy tính .
- Còn một di vật nữa à ? Đó là gì thế . – Ben ngạc nhiên .
- Phải . Đó là một bức thư . Anh có muốn xem qua không ? – Cô nhân viên lịch sự hỏi .
- Tất nhiên thưa cô . – Ben trả lời . – Matt ! Jenny ! Hai cậu cần xem thứ này .
- Đến ngay ! – Matt và Jenny đồng thanh trả lời .
Cả ba người bạn đi theo bước cô nhân viên đến một căn phòng khác , nằm ở cuối hành lang dài của khu phòng triển lãm . Căn phòng nhỏ bé có dạng như một cái phòng thí nghiệm . Trước cửa ra vào có đề một cái bảng “ Phòng tái tạo hiện vật không thể lưu trữ”. Cô nhân viên đẩy cánh cửa đi vào , bên trong máy lạnh chạy vi vu làm không khí thay đổi hẳn . Căn phòng có chừng vài chục máy vi tính và các thiết bị hiện đại khác , nhưng chỉ có lác đác vài người vận hành .
- Xin đừng đụng vào các máy tính nhé ! – Cô nhân viên nhắc nhở , rồi quay sang một trong số những người đang ngồi ở bàn vi tính và nói . – Anh cho các vị khách này xem qua hiện vật mã số 6023 nhé .
Người thanh niên ngồi sau máy tính khẽ gật đầu rồi bắt đầu thao tác trên máy một cách điêu luyện . Chẳng mấy chốc ba người bạn đã thấy trên màn hình hiện ra hình ảnh ba chiều của một bức thư cổ được số hóa . Jennifer cúi mặt gần máy tính để đọc dòng chữ được viết trong thư bằng một thứ mực đen hơi nhòe nhoẹt .
“ Thư gửi bà Đại tướng phu nhân : Regina Haylee Bouvier
Người gửi : Đại tướng Samuel Williams Bouvier .
London ngày 1/9/1961
Gina yêu mến ,
Đã hơn ba tháng rồi anh chưa gửi một bức thư nào cho em . Thư từ Dungannon anh vẫn nhận đều đặn . Tình hình chiến sự rối ren , anh khó lòng tìm được chút giờ vàng rãnh rỗi để được thư từ truyện trò cùng em .
Mùa đông này anh sẽ về Dungannon thăm em , vợ yêu của anh , một chuyến . Hãy giữ gìn sức khỏe em nhé .
Trong thư lần trước em có nhắc đến Elizabeth . Em ơi , đừng ghen bóng ghen gió , cô ấy đã theo gia đình đến Mĩ cách đây hai năm rồi .
Yêu nhất mình em !
Sam !”
- Ôi thật là cảm động . – Jennifer thốt lên .
- Ông ta viết thư này vào ngày 1/9 à ? Nếu tớ nhớ không lầm thì ngày 6/9 ông ta hy sinh.-Matt vừa nói vừa ra vẻ suy tư .
- Phải . Sau khi viết bức thư này năm ngày thì Đại tướng đã bị ám sát tại London . Bức thư này chưa được gửi đi mà vẫn nằm yên trong tư dinh của ông ấy cùng với cái chìa khóa mà anh Ben đã nhận . – Cô nhân viên tiếp lời .
- Ôi thật là đáng thương cho họ . Đáng nhẽ ra họ đã được trùng phùng với nhau . Chiến tranh đúng là khốn nạn và vô nhân đạo . – Jenny có vẻ bức xúc .
- Không lẽ nào mọi chuyện lại xảy ra như vậy ! – Ben thì thào như tự nói với chính mình.
- Xảy ra như thế nào ? – Matt hỏi , ra vẻ ngạc nhiên .
- Đi nào các cậu , chúng ta cần phải xem trong căn phòng ấy có chứa đựng những bí mật gì . – Ben nhìn hai người bạn , vẻ mặt quả quyết .
- Xin cô vui lòng in cho chúng tôi một bản của bức thư này nhé . – Matt quay sang cô nhân viên nói .
- Tất nhiên rồi . – Cô ta trả lời .Rồi quay sang anh chàng điểu khiển máy – Anh in cho họ một bản màu nhé .
…
Ba người bạn trở về Rinevilla , Jennifer đẩy xe đưa Ben vào và Matt theo sau . Cả ba đều hối hả . Ông Raymond thấy cả bọn chạy vào thì cũng đi theo . Mấy người họ đều chạy sang bên kia sảnh vào cái hành lang hẹp để đến căn phòng bí mật trong giấc mơ của Ben .
Căn phòng hiện ra với tất cả sự kì bí của nó . Ben mở cái túi vật phẩm bằng giấy , lấy ra cái chìa khóa rỉ sét . Anh cẩn trọng đưa nó vào cái lỗ khóa cũng hoen ố qua thời gian . Cả bốn người , Ben , Matt , Jennifer và ông Raymond đều hồi hộp chờ đợi đều gì sẽ xảy ra . “Cạch” ổ khóa bật mở , cánh cửa từ từ mở ra tạo ra một tiếng “Kẹetttt” kéo dài . Bên trong căn phòng tối om om , bụi và mạng nhện như bị thổi tung khi mấy người cùng di chuyển vào bên trong .
- Ở phía này có cửa sổ . – Jennifer lên tiếng . Cô với tay đẩy cánh cửa sổ bật tung ra ngoài . Một luồng ánh sáng chói chang rọi vào khắp căn phòng , soi rõ tất cả những thứ trong ấy . Một cái bàn làm việc một tủ sách , một cái ghế bành bằng gỗ và giấy tờ vương vãi khắp phòng . Tất cả hoàn toàn giống với giấc mơ của Ben .
- Các cậu xem này ! Không thể tin được. – Matt reo lên . Cả bọn kể cả ông Raymond nhìn về phía tay Matt chỉ . Đó là hai bức tranh vẽ được treo trên một bức tường .
- Samuel ? Regina ? Có phải họ không ? – Jenny thốt lên . - Cậu nhìn kìa , ông ta giống Ben như đúc .
- Đúng vậy ! – Matt nói .
Ben há hốc miệng nhìn bức tranh người đàn ông mặc quân phục , mãi tóc bồng bềnh và đang cười một cách nghiêm nghị . Bức tranh cứ y như là chân dung của chính anh khi đóng một bộ phim cổ . Bên cạnh đó là tranh vẽ Regina , một người phụ nữ cực kì xinh đẹp với sóng mũi cao , đôi mắt sáng rực và nụ cười thánh thiện .
- Ôi lạy Chúa ! Thật không thể ngờ chuyện luân hồi là có thật . – Ông Raymond đứng đàng sau thốt lên . – Ông ta đã trở lại trong chính con cháu của ông ấy .
- Không thể…không thể nào . Chuyện này vượt ra khỏi mọi lời giải thích của khoa học .– Ben nói , giọng hơi run run .
- Ở đây , tại Rinevilla , đã ba trăm năm qua , cũng không hề có một chứng minh khoa học nào có thể giải thích cho sự xuất hiện của phu nhân Regina ! – Ông Raymond tiếp lời . – Nhưng mọi chuyện vẫn diễn ra đấy thôi .
- Thế nhưng , điều gì đã khiến bà ấy u uất ? – Jennifer lên tiếng .
“Bộp” một quyển sách rơi ra từ cái tủ sách khiến Jennifer giật nảy mình . Cô quay lại và nhặt nó lên . Quyển sánh đã sờn màu và rách rưới dính đầy bụi khiến Jennifer phải khịt mũi mấy cái . Cô lấy tay phủi phủi mấy cái rồi dở ra xem .
- Nhật ký của Gina ! – Jennifer thốt lên .
- Sao ? Nhật ký của Đại tướng phu nhân à ? – Matt chạy ngay lại . Ben cũng từ từ lăn xe tới .
- Chúng ta có thể tìm ra nguyên nhân vụ tự vẫn của bà ta trong cuốn nhật ký này . – Ben nói .
- Phải đấy . Cậu lật mấy trang cuối xem . – Matt tiếp lời .
Jennifer mở ra mấy trang cuối và cố đọc thật nhanh để tìm mấu cốt vấn đề .
- Đây này ! Các cậu nhìn xem : - Jennifer đọc to vài dòng nhật kí theo ngày tháng .
“ Ngày 24/4/1961 , đã ba tháng không nhận được thư của chàng . Sammy liệu có mệnh hệ gì hay chăng ? Hay có lẽ chàng đang vui vẻ cùng cô ấy ?”
“ Ngày 12/5/1961 , lại gửi đến chàng một bức thư của ta . Rất mong chàng hồi đáp .”
“ Ngày 28/5/1961 , nhận được thư của Sammy . Chàng viết rất ngắn . Chỉ là vài lời hỏi thăm và cho ta biết chàng vẫn ổn .”
“ Ngày 8/6/1961 , trong bữa tiệc chiêu đãi các phu nhân . Ta đã rất buồn khi bà Magarett Hoper nói rằng Sammy đang ở cùng với Elizabeth . Bà ta luôn là kẻ xấu mồm . Nhưng ta vẫn ngờ ngợ những điều bà ấy nói là thật”
“ Ngày 22/6/1961 lại gửi đến cho chàng một bức thư khác .”
“ Ngày 15/7/1961 vẫn không thấy chàng hồi âm.”
“ Ngày 21/7/1961 chẳng hiểu sao ta lại bắt đầu có ý nghi ngờ chàng không chung thuỷ . Tin tức từ chàng vẫn bặt tăm .”
Hết rồi . đây là mấy dòng cuối cùng trong nhật ký của bà ấy .
- Thì ra là vậy ! – Matt gật gù .
- Cậu có nghĩ những gì tớ đang nghĩ không Matt ? – Ben hỏi .
- Chắn chắn Benny à ! Tớ tin là như thế . Bà ta đã nghi ngờ ông Samuel có tình nhân mới. Suốt hai tháng từ sau khi bà ấy viết dòng nhật ký cuối cùng , có lẽ bà ấy sống trong đau khổ và tuyệt vọng . – Matt suy luận .
- Và lá thư từ London của Samuel lẽ ra đã là cái phao cứu sống bà ấy . – Jennifer nói , giọng xúc động . – Ôi , thật là bi kịch .
- Trong giấc mơ , bà ấy đã gọi tớ là Sammy . – Ben nhớ lại . – Có lẽ bà ấy tưởng tớ là ông Đại tướng .
- Thì thật chất cậu và ông ấy là một mà . – Matt nói .
- Kiếp này với kiếp khác thì có liên quan gì đến nhau nữa ! Cậu thật là …- Ben cáu kỉnh .
- Thế cậu định thế nào hả Benny ? – Jennifer hỏi .
- Phải giúp bà ấy siêu thoát thôi . – Ông Raymond nãy giờ im lặng bỗng đột ngột lên tiếng . Ba người bạn quay lại nhìn ông với ánh mắt kinh ngạc .
- Siêu thoát ? – Ben hỏi .
- Phải ! Con người trước khi chết mà vướng mắc chuyện trần gian thì lúc chết , linh hồn sẽ quanh quẩn ở nhân gian mà không thể siêu thoát được . Bà Đại tướng phu nhân hẳn vì thế mà ám ảnh Rinevilla trong hơn ba trăm năm . – Ông Raymond giải thích .
- Nhưng tại sao lại phải giúp bà ấy siêu thoát ? – Matt hỏi , vẻ khó hiểu .
- Siêu thoát để được đầu thai làm kiếp khác . – Ông Raymond trả lời rồi quay sang Ben . - Cậu phải giúp bà ấy . Cậu đã được đầu thai và có một cuộc đời mới . Còn bà ấy đã đợi cậu suốt mấy trăm năm . Cậu nỡ lòng để bà ấy như vậy hay sao .
- Đúng vậy Benny ! Bà ấy đã từng là vợ của cậu mà . – Jennifer tiếp lời . – Matt , cậu nghĩ sao ?
- Ờ thì… tớ cũng nghĩ như cậu và ông Raymond . chúng ta phải giúp đỡ bà ấy thôi . – Matt đồng tình .
Ben ngẫm nghĩ hồi lâu rồi lên tiếng .
- Thôi được . Tớ cũng nghĩ kĩ rồi , nếu quả thật Regina đã vì tiền kiếp của tớ mà chịu khổ, tớ sẽ không bỏ rơi bà ấy . Ông Raymond , hãy cho tôi biết phải làm thế nào ?
- Cậu thật là tuyệt vời Benny ! – Jennifer cúi xuống ôm Benny một cái làm anh ngượng nghịu đẩy cô ra .
- Cậu xúc động quá đấy Jenny ! Ông Raymond , ông có ý kiến gì không ? – Ben hỏi .
- Cậu phải nói chuyện với bà ấy thôi . Phải cho bà ấy biết là ông Samuel không hề phản bội bà ấy . – Raymond nói .
- Bà ấy sẽ không tin đâu . - Ben nói có vẻ không chắc chắn .
- Bà ấy sẽ tin nếu thấy chính nét chữ của Samuel . – Matt cười ẩn ý và phe phẩy tờ giấy in lá thư mà cả bọn lấy ở phòng triển lãm .
- Phải , cậu đúng là thông minh . – Ben nói .
- Mới thấy cậu khen tớ lần đầu đó nhé . – Matt cười đắc ý .
- Được rồi , đêm nay sau 11 giờ , chắc chắn bà ấy sẽ xuất hiện ở phòng này . Chúng ta sẽ đến gặp bà ấy . – Ông Raymond nói .
- Hãy đi cùng tôi nhé. Tôi sợ lắm . – Ben e dè .
- Chúng ta sẽ đi cùng nhau . Sẽ không có gì phải sợ cả . – Jennifer nói . Cả bọn đồng ý .
…
Bữa cơm tối kết thúc trong hồi hộp và chờ đợi . Ông Raymond xuất hiện với mấy cái đèn pin , nến và bật lửa .
- Tôi đã chuẩn bị hết rồi đây . Cô cậu sẵn sàng rồi chứ ?
- Chả hiểu sao tim tôi cứ đập tung lên . – Ben nhăn nhó .
- Tớ cũng vậy . Đối mặt với thế lực tâm linh thật khiến tớ không yên lòng . – Jennifer nói.
- Tớ có mang theo một cây thánh giá đây , chúng ta sẽ cầu Chúa giúp đỡ chúng ta hoàn thành công việc thành kính này . – Matt tiếp lời . – Benny này , cậu để lá thư này trong túi , khi gặp bà ta thì cứ lôi ra nhé . – Matt đưa lá thư cho Ben .
Bốn người di chuyển vế phía hành lang bên kia sảnh . Lúc này bóng đêm đã bao trùm cả khu nhà Rinevilla . Để tiết kiệm pin , ông Raymond quyết định đèn pin chỉ sử dụng trong trường hợp khẩn cấp . Còn nến thì mỗi người sẽ cầm một cây . Trong ánh nến lập loè , căn phòng bí mật hiện ra một cách kì bí .
- Đến rồi . – Ben nói .
- Đi sát nhau nhé . – Ông Raymond ra lệnh .
Ông tiến tới đưa chìa khóa vào ổ . “ Cạch” tiếng ổ khóa bật mở . Nghe như bình thường , nhưng cả bọn đều thót tim một cái . Cánh cửa mở ra từ từ . Jennifer đẩy xe đưa Ben tiến vào bên trong . Trong phòng tối om không chút ánh sáng . Những ngọn nến leo lét dường như bị bóng tối đè bẹp. Đột nhiên , một luồng gió lạnh toát xuất hiện thổi ào ào từ trong phòng ra . Jennifer bị một lớp mạng nhện phủ trùm lên mặt , cô thét lên . Ông Raymond và Matt xúm lại lấy cái mạng nhện ra . Nhưng họ đã quên mất là Ben vẫn còn ở trong căn phòng và họ thì ở bên ngoài . Đúng lúc ông Raymond nhận ra điều đó thì cánh cửa phòng đóng sập lại. “ Rầm”
- Ôi không ! Jenny , Matt , Raymond ! Tôi vẫn còn ở trong này ! – Ben hoảng hốt la lên . Anh nghe bên ngoài vọng vào mấy tiếng :
- Ông Raymond , mau mở khóa đi .
- Ôi chìa khóa gãy mất rồi …
Sau đó , tất cả im bặt . Ben đã hoàn toàn bị cô lập trong căn phòng tối . Anh đưa tay xuống đẩy cái xe lăn lùi về sát cánh cửa .
- Ôi , thật khốn nạn thân mình . Hôm nay chắc đành bỏ mạng nơi này . – Ben lẩm bẩm , mồ hôi trán anh đổ ra như tắm .
Một luồng gió nữa thổi tới làm ngọn nến trên tay Ben vụt tắt . Ben giật mình , lấy tay mò mẫm cây đèn pin . “Tách ! Tách !” Cây đèn cứng đầu không chịu bật mở . Anh lại mò mẫm trong bóng tối , lấy ra cái bật lửa để đốt lại ngọn đèn . Mọi việc diễn ra trong sự hồi hộp của chính anh. “Tách ! Tách !”
- Cháy đi nào ! Lạy Chúa ! – Ben thì thào . Tay anh run như mấy ngày bị bỏ đói .
Cuối cùng ngọn nến cũng cháy lên , soi lờ mờ cảnh vật trong phòng . Đương lúc Ben đang thờ phào nhẹ nhõm thì bỗn anh kinh hoàng cảm nhận một cảm giác gì đó ở sau gáy . Có cái gì đó nhọn nhọn đang kéo lê từ đình đầu xuống cổ anh . Một làn hơi lạnh kinh khủng phà tới từ sau gáy làm lông tơ toàn thân Ben dựng đứng . Ben đánh liều quay đầu lại từ từ .
- A..a.aaa ! – Ben thét lên một tiếng kinh khủng . Anh nhoài người té ra khỏi cái xe lăn đánh rơi cây nến xuống mặt đất . Cây nến vẫn cháy , soi rõ bóng hình một người phụ nữ tóc tai rũ rượi đang lơ lửng sau cái xe lăn ngay trước cánh cửa . Gương mặt xanh xao của con ma hướng về phía Ben , nó bắt đầu rên rỉ .
- Sammy ! Chàng đã phản bội em ….
Ben cố lết về phía sau , hướng về phía cái bàn làm việc . Con ma nữ vươn hai tay ra trước và bắt đầu di chuyển về phía Ben . Tim anh đập loạn xạ trong lồng ngực .
- Lạy Chúa hãy phù hộ cho con …! – Ben mất hết bình tĩnh .
- Sammy…chàng ơi . Đến đây với em ! Hãy để em cho chàng cuộc sống bất tử .– Con ma tiếp tục kêu gọi . Đôi tay khẳng khiu của nó giở chỉ còn cách Ben một thước . Anh chợt nhớ đến lá thư để trong túi của mình .
- Chết tiệt nó đâu rồi ! – Anh lục tung túi áo và túi quần . – Không không , chờ đã đã , tôi đã không phản bội cô . – Ben cố ra vẻ mình là Samuel . – Tay anh mò vào trong cái túi quần . Con ma tiến gần anh đến nỗi Ben cảm nhận được hơi thở lạnh giá của nó phà lên gương mặt mình . Tim anh lại đậm nhanh hơn bao giờ hết . Con ma vẫn tiếp tục lạ gần hơn . Gương mặt khủng khiếp của nó sà sát xuống sát mặt anh , đôi mắt đỏ lòm của nó như lồi hẳn ra bên ngoài.
Ben kinh hãi nhắm mắt lại anh cảm nhận thất đôi bàn tay xương xẩu lạnh buốt của nó vuốt nhẹ lên gương mặt anh .
- Lạy Chúa ! Con xin người …- Ben lẩm bẩm , mồ hôi anh đổ ra ướt hết cả lưng . Lá thư đã không còn trong túi anh . Tim anh như vỡ tung vì nỗi sợ hãi . Ben kinh hoàng nhận ra cái phao cứu sống anh đang nằm cách chỗ anh và con ma nữ hơn một thước . Có lẽ nó đã bị rơi ra ngoài lúc anh té khỏi xe . Bộ não anh hoạt động như muốn vỡ tung để vạch ra những kế hoạch hòng lấy lại lá thư trước khi con ma nữ vồ lấy anh . Ben cẩn thận nhích người thật nhẹ nhàng về bên phải . Con ma nữ dường như cũng nhận ra chuyển động này , nó đưa mắt nhìn theo Ben . Cái chân trái bị gãy của anh lê một cách nặng nhọc trên nền đất . Ben vẫn nhìn chằm chằm cái gương mặt khủng khiếp ấy và đoán chừng phản ứng của nó . Anh đã nhích được một phần ba quãng đường . Con ma nữ vẫn theo dõi từng động tác của anh như để chực chờ vồ lấy . Trong phút chốc , Ben tưởng chừng như thời gian đã ngừng hẳn . Anh đưa một tay về phía lá thư và từ từ vươn người tới . Nỗi sợ đãnh dâng lên khắp tâm trí khiến Ben gần như phát điên . Anh đánh liều nhào đến chộp lấy bức thư . Con ma nữ lập tức nổi điên , nó thét lên một cách dữ dội rồi nhanh như cắt lao về phía Ben . Ben kinh hãi đưa hai tay lên như chống đỡ . Anh cảm thấy lồng ngực mình lạnh ngắt đến tê tái . Ben nhận ra cánh tay con ma đã xuyên vào trong trái tim của mình . Nhưng đúng lúc đó thì con ma nữ cũng ngừng la hét . Nó bỗng sững lại và nhìn đăm đăm vào cái vật trên tay anh . Gương mặt khủng khiếp của nó giãn ra , và nó rú lên một hồi thảm thiết đến ghê rợn . Ben đưa cả hai tay để bịt tai lại để không phải nghe cái âm thanh hãi hùng đó . Một lúc sau , tiếng hét ngừng bặt . Căn phòng bỗng trở nên yên tĩnh đến lạ . Ben mở mắt ra , con ma đã biến mất . Anh hồi hộp đưa mắt về khoảng không gian trước mặt . Đột nhiên , từ chỗ con ma nữ lơ lửng lúc nãy, phát ra một luồng ánh sáng trắng mãnh liệt . Anh sợ hãi định lấy tay che mặt lần nữa . Nhưng rồi anh nhận ra , đàng sau luồng ánh sáng ấy ,bóng hình một người đàn bà vận phục trang quý tộc thời Victoria xuất hiện . Bà cũng lơ lửng trên không trung như bóng ma lúc nãy . Nhưng trông bà hoàn toàn không có chút gì đe dọa . Đó là Regina . Ben há hốc miệng nhìn hình ảnh hiện ra trước mắt mình .Regina dường như đã rủ đi gương mặt ma quái gớm ghiếc kia để thay vào đó là một dung nhan xinh đẹp như một người đang sống . Bà ta nhìn Ben , mỉm cười , một nụ cười chân thực và thứ tha .Cõ lẽ , mọi sự nghi ngờ và u uất của bà giờ đây đã được sáng rõ .
- Chàng đã trở lại rồi , nhưng đã đến lúc thiếp phải ra đi . Cám ơn chàng ...Sammy !
Bà gật đầu rồi từ từ biến mất sau một luồng ánh sáng trắng . Căn phòng bí mật được trả lại với vẻ yên tĩnh tối tăm .
- Ôi lạy Chúa ! Bà ấy đã đọc được . – Ben lẩm bẩm . Anh thở phào nhẹ nhõm . “ Rầm” tiếng động kinh khủng làm anh giật nảy mình . Cánh cửa phòng bật mở đẩy cái xe lăn xô về phía trước. Ở bên ngoài , Raymond , Matt và Jennifer hốt hoảng xông vào .
- Benny , trời ơi Benny ! Cậu không sao chứ . – Jennifer hỏi khi thấy Ben nằm sóng xoài dưới đất .
- Chết tiệt cánh cửa bị kẹt và chìa khóa cũng gãy . Ông Raymond đã phải đi lấy xà beng để nạy nó ra đấy . Matt tiếp lời .
- Tớ không sao . – Ben lúc này mặt không còn giọt máu , đang thở hồn hển dưới đất . – Bà ấy … bà ấy đã thấy bức thư rồi .
- Thật sao ? Như vậy cậu thành công rồi à ? – Jennifer cười hớn hở rồi lại ôm chầm lấy Ben . – Benny , tớ lo quá .
- Tớ không sao rồi ! – Ben cười . Anh nhìn về phía ông Raymond , ông cũng đang nhìn cậu với ánh mắt cảm kích .
…
Đã hai tháng trôi qua từ sau chuyến đi đến Dungannon , Ben vẫn không tài nào quên được những điều kì lạ mà mình đã phải đối mặt . Toàn bộ câu chuyện dường như chỉ là một giấc mơ của chính anh . Nhưng cũng nhờ nó mà anh đã thấy được sức mạnh và ý nghĩa của tình yêu .
- Benny ! Cậu dậy rồi đó à ? - Giọng Jennifer lanh lảnh .
- Jenny , cậu đến sớm thế ? – Ben nằm trên giường , giọng ngái ngủ.
- Cậu không nhớ hôm nay bọn mình đi cắm trại hay sao ? Matt đang đợi chúng ta ở trong xe đấy!– Jennifer cáu kỉnh . – À , có bưu phẩm cho cậu này , tớ kí nhận rồi .
- Cái gì thế ? – Ben nói , anh lồm cồm bò ra khỏi giường . Jennifer đi vào , chìa ra một cái gói nhỏ .
Ben cầm lấy và bóc nhanh lớp bọc bằng giấy . Cả anh và Jennifer đều kinh ngạc nhìn vào cái vật được gửi đến . Cuốn nhật ký của Regina . Trên bìa quyển sách hiện lên lờ mờ một dòng chữ : “Em đợi anh vạn kiếp” .