Người kiếp trước , tương tự tình lụy .
Kẻ kiếp này , oán thán đau thương . Kì 3 : Căn phòng bí mật .
Matt đứng chờ Ben và Jennifer ở cổng . Cậu ta cười tươi rói và phe phẩy một tờ giấy .
- Benny , Jenny , hai cậu nhanh lên ! Đây là bản đồ thị trấn Dungannon . Hôm nay ở trường Trung học Drumglass sẽ có hội chợ . Tụi mình sẽ đến đó , nhưng trước hết phải ghé qua nhà thờ lớn và khu bán đồ cổ đã .
Jenny đẩy xe đưa Ben ra xe , nhìn cô còn ngái ngủ , nhưng rõ ràng là cô vẫn không quên mang theo cái máy ảnh kĩ thuật số của mình . Nhà thờ lớn của thị trấn được bảo tồn nguyên vẹn từ khi nó mới xây 300 năm về trước . Nhìn từ xa , nhà tờ trông như một con dơi lớn với hai tai là hai cái tháp chuông cao chừng 50 feet . Trên tháp chuông bên phải có một cái đồng hồ cơ học ( tức là kiểu đồng hồ dây cót như tháp Big Ben ) . Cả ba người bạn đứng tần ngần trước nhà thờ hồi lâu . Bây giờ trong tâm trí Ben đang suy nghĩ cái gì lung lắm . Jennifer lôi máy ảnh ra và bắt đầu chụp lia lịa . Cô chụp luôn cả Matt và Ben rồi xem lại ảnh mà cười hí hửng . Matt đi vòng ra đàng sau nhà thờ và ngắm nghía mấy bức tượng mẹ Maria và các vị thánh , anh lẩm bẩm đọc mấy dòng chú thích ghi trên mấy tấm bảng nhỏ .
- Benny , cậu chụp giúp tớ một bức với thánh Paolo nhé ! – Jennifer hỏi .
- Được thôi , đưa máy ảnh đây ! – Ben vui vẻ nhận lời . – Để tớ nhích cái xe ra sau một chút để lấy toàn tượng thánh .
- Benny ! Benny ! Cậu mau lại đây xem . - Tiếng Matt lanh lảnh vọng lại .
- Cái gì thế Matt . Benny đang chụp ảnh cho tớ mà ! – Jennifer cằn nhằn . – Nhanh lên đi Ben , tớ cười mỏi miệng quá .
- Được rồi , tươi lên chút nữa nào . – Ben ngắm kĩ qua ống kính rồi bấm chụp .
- Benny ! Cậu đâu rồi . Đến đây mau , có cái này ngộ lắm . – Matt lại kêu .
- Cái gì thế không biết ! Tớ đến ngay đây . – Ben càu nhàu . – Jenny cậu muốn đi cùng không ?
- Ừ ! Thì đi ! – Jennifer trả lời , những mắt cô thì đang săm soi bức ảnh Ben vừa chụp cho rồi cô cười có vẻ vừa ý lắm .
Jennifer và Ben đến nơi thì thấy Matt đang đứng trước một tấm bia đá lớn màu trắng dã . Bên trên bia đá có khắc rất nhiều chữ . Thấy hai người bạn đến , Matt lên tiếng :
- Benny , Jenny , hai cậu nhìn xem . Đây là tấm bia đề tên những người thuộc thị trấn Dungannon đã lên đường tham gia vào cuộc chiến tranh Carnatic lần thứ ba ở Anh năm 1756 .
- Thế thì có gì lạ ? Ở đâu mà không có chiến tranh và những người hy sinh . – Jennifer ra chiều khó hiểu .
- Tớ chưa nói xong . – Matt liếc xéo Jennifer một cái . – Hai cậu nhìn hàng thứ tư từ trái qua , dòng thứ tám . Có thấy gì không ?
- Samuel Williams Bouvier , cấp bậc Đại tướng , lên đường đến Anh Quốc ngày 5/12/1755 . Tin báo đã hy sinh ngày 6/9/1961 . – Jennifer đọc rành mạch từng chữ . Sau đó cô nhăn mặt một lúc rồi quay sang nhìn Ben . Trong lúc đó thì Matt cũng nhìn Ben chằm chằm . Còn Ben thì đang mở to cả miệng lẫn mắt vì kinh ngạc quá đỗi . Được một lúc thì anh phì cười :
- Chuyện này thật vớ vẩn . Trên đời này thiếu gì người mang họ Bouvier chứ ! – Ben nói và cố làm ra vẻ anh không hề quan tâm đến việc này . – Thôi nào , chuyện này chẳng có ý nghĩa gì cả .
- Tớ thì không nghĩ vậy . – Matt nói .
- Phải đó Benny . – Jennifer đồng tình . – Ông ta rất có thể là …
- Không có chuyện đó đâu . – Ben ngắt lời . – Ông nội tớ và bố tớ đầu có tên lót khác tớ . Ông ta không thể là tổ tiên của tớ được . Vả lại bố tớ nói là khi còn nhỏ thì cả gia đình ông sống ở Mĩ mà .
- Trên đời này cũng có chuyện trùng hợp đến vậy sao ? – Matt lẩm bẩm . - Tớ thì thấy có mỗi cậu là mang cái tên theo lối cổ điển ấy .
- Ý cậu là tên của tớ nghe cổ lổ sĩ à ? – Ben xụ mặt .
- Ôi Benny thân mến ! Tớ thích tên cậu nhất đấy . Nghe cứ như nhân vật chính trong kịch của Shake Speare ấy .
- Có ai thấy đói bụng rồi không ? Tớ thì chả quan tâm chuyện này có thật hay không . Tớ muốn ăn một cái bánh kẹp ngay bây giờ . – Jennifer cau có .
- Để tớ xem trong bản đồ có quán ăn nào không . – Matt nói , đồng thời rút trong túi xách ra cái tờ bản đồ lúc nãy , nheo mắt mà xem . Trong lúc đó , Ben vẫn không rời mắt khỏi tấm bia . Mặc dù anh vẫn không tin mình có một tổ tiên sống cách đây đến 300 năm ở thị trấn này , nhưng tâm trí anh vẫn có gì đó ngờ ngợ .
…
Cái xe đổ xịch trước một phòng triển lãm được xây dựng khá khang trang so với một thị trấn nhỏ . Theo lời giới thiệu của một nhân viên phòng triển lãm thì đây là nơi trưng bày các hiện vật về lịch sử , văn hóa của Ireland và Dungannon từ khi mới được lập nên đến nay . Cả ba di chuyển khó khăn qua một đám đông những người đang đứng ngắm nhìn các cổ vật kì lạ của thời Victoria . Các loại gốm sứ , vải từ phương Đông , những đồng tiền vàng của những con tàu cướp biển bị đắm ở eo biển giữa Anh và Ireland … Những thứ này quả là có sức thu hút , nhưng chúng rất giá trị nên không được bán . Ba người bạn di chuyển vào một sảnh lớn của phòng trưng bày :
- Hai cậu xem này ! Di vật của những người lính Anh và Ireland , được trưng bày để họ hàng con cháu có thể đến nhận lại . – Matt vừa nói vừa chỉ vào một cái bảng đặt trước cửa sảnh .
- Hay lắm ! Chúng ta vào xem thử , biết đâu tìm được cái gì đó của ông Đại tướng Bouvier . – Jennifer vừa nói vừa nhìn Ben cười hàm ý .
- Cậu đang chọc tớ đấy à ? – Ben nhìn Jennifer với ánh mắt hình viên đạn .
- Jenny đúng đấy ! Chúng ta vào tìm thử xem , nhỡ có vật gì chứng minh ông ta có xuất xứ là người Mĩ thì sao ! – Matt nói . Cả bọn bước vào .
Sảnh này khá rộng , nhưng chỉ có lác đác vài người đứng xem . Chắc họ có họ hàng gì đó với những người lính này . Các di vật được sắp xếp trong những tủ kính và được phân thành từng cụm , sắp xếp theo chữ cái Alphabet của tên chủ nhân . Ba người bạn đi dọc về cuối phòng và tìm ngay những tủ thuộc nhóm chữ “S” .
- Đây này ! Samatha Smith , Samuel Cruiser , Samuel Potter , … Đây rồi ! Samuel W. Bouvier . Ắt hẳn là ông ta . – Jennifer chỉ vào giữa một cái tủ ở gần cuối nhóm . Ben và Matt liền tiến tới nhìn chăm chú vào chỗ ấy . Đàng sau tấm bảng đề tên chỉ có vỏn vẹn một thứ gì đó bằng kim loại , màu vàng có lẫn mụi đen do rỉ sét . Ben nhìn kĩ thì nhận ra đó là một cái chìa khóa cũ .
- Benny này ! Cậu đăng ký nhận đi ! Cậu trùng họ và tên lót với ông ta . Chỉ cần trình passport ra là người ta tin ngay . – Matt nói .
- Cậu điên à ! Tớ đâu cần thứ này làm gì . Nhỡ con cháu thật của ông ấy đến nhận thì sao.- Ben bực bội . – Ra khỏi đây thôi , chẳng có gì để xem cả . – Nói rồi Ben khó nhọc đẩy cái xe ra khỏi sảnh .
- Benny , để tớ đẩy xe cho . – Jennifer vội vã chạy theo .
- Benny , Benny , tớ đùa thôi mà . – Matt gọi và chạy theo . – Chúng ta chưa xem phòng tranh mà ! Benny , Jenny !
…
Hội chợ ở trừơng Trung học Drumglass diễn ra khá buồn tẻ . Ba người bạn trở về Rinevilla khi trời đã về chiều . Ông Raymond đứng đợi họ ở trước cổng .
- Thế nào ? Cô cậu đi chơi vui chứ ? – Ông Raymond lên tiếng hỏi .
- Tôi không biết nữa ông Raymond à . Tôi nghĩ mình cần ngủ một chút . Có lẽ tối nay tôi sẽ bỏ lỡ bữa cơm ông nấu . – Ben uể oải .
- Cậu không sao chứ Benny ? – Jennifer hỏi , giọng lo lắng .
- Tớ chỉ mệt thôi , hai cậu cứ ăn đi nhé . Ông Raymond , phiền ông đẩy tôi vào phòng nhé. – Ben trả lời .
- Được thôi thưa cậu .
Ben ngả mình lên giường . Anh liếc nhìn cái đồng hồ cũ trước mặt . Mới 6 giờ . Sự mệt mỏi kéo anh nhanh chóng chìm vào giấc ngủ .
Có tiếng ồn ào bên trong đại sảnh . Ben đẩy cửa sảnh và bước vào . Bên trong sảnh , đèn đóm sáng choang . Có khoảng chục người đang đứng với nhau , họ ăn mặc như những diễn viên của một đoàn kịch . Anh có thể nhận ra đó là trang phục của các quý tộc Anh thời Victoria . Ben kinh ngạc bước đi thận trong qua đám người trong sảnh .Chợt anh vô tình quay lại và nhìn thấy mình trong một cái gương lớn . Trên người Ben lúc này cũng vận một bộ trang phục như thế .
- Cái quái gì thế này ? – Anh tự hỏi .
- Ngài Bouvier ! – Có tiếng gọi . Ben quay lại . Một người đàn ông đứng tuổi đang kính cẩn làm động tác chào trước mặt anh .
- Ông gọi tôi à ? – Ben hỏi một cách ngạc nhiên .
- Vâng , tôi là Richard Clane đây ! Hôm trước tôi có cùng ngài bàn về chuyến đi đến Anh. Ngài cũng biết đấy , tình hình chiến sự đang phức tạp . Hoàng Đế George đang triệu tập khẩn cấp các lãnh đạo . Ngài định khi nào sẽ đi . - Người đàn ông nói .
- Ông đang nói gì thế ? Tôi không hiểu gì cả . – Ben ngạc nhiên và có phần bối rối .
- Ngài không sao chứ ? - Người đàn ông tên Richard cũng ra chiều khó hiểu .
- Xin lỗi ngài Clane , thiếp xin mượn lại tướng công một chút . - Một thiếu nữ xinh đẹp bước đến và ngỏ lời nhỏ nhẹ . Ben quay sang nhìn người phụ nữ ấy , ánh mắt lộ vẻ kì lạ .
- Tất nhiên rồi thưa phu nhân . – Richard lịch sự cáo lui .
Người phụ nữ tiếp tục bước tới bên Ben và ghé sát vào tai anh thì thầm :
- Anh yêu , em cần nói chuyện riêng với anh . – Nói rồi ngừơi phụ nữ nắm tay anh kéo về hành lang bên kia sảnh . Ben chẳng hiểu tại sao mình cứ nghe theo lời cô ta tăm tắp và tự động bước theo như bị thôi miên . Họ di chuyển cùng nhau đến cuối sảnh . Ở nơi ngõ cụt, có một căn phòng nhỏ . Người phụ nữ dừng lại , nhìn Ben cười ngụ ý . Cô đưa tay vào trong túi áo của Ben và lôi ra một cái chìa khóa vàng . Ben ngạc nhiên vì không biết trong ngừơi mình lại có mang cái chìa khóa ấy và trông nó thật là quen . Cô ta đút chìa khóa vào ổ khóa của căn phòng . « Cạch » một tiếng động nhỏ phát ra . Cánh cửa bật mở. Hai người cùng nhau bước vào phòng . Căn phòng được bày biện như một văn phòng làm việc với cái bàn lớn và giấy bút để đầy . Người phụ nữ bỗng quay lại nhìn Ben , nét mặt có phần thay đổi .
- Chàng định đi đến Anh thật sao ? - Người phụ nữ ấy hỏi . - Chiến tranh bao giờ cũng khắc nghiệt , em thật không muốn chàng phải bỏ mạng nơi xa trường .
- Chiến tranh à ? Cô đang nói gì ? – Ben hỏi .
- Chàng làm sao thế ? Dạo này chàng vẫn luôn thờ ơ với em như vậy . Có phải lần này đến Anh , ngoài mục đích quân sự , chàng còn đi vì cô ấy ? - Người phụ nữ giận dỗi .
- Cô ấy ? Tôi không hiểu gì cả ! – Ben bắt đầu cáu .
- Chàng đừng phát cáu với em . Em biết mình không có quyền nghi ngờ chàng . Nhưng em là vợ chàng mà . - Người phụ nữ phân trần . – Cô ấy , Elizabeth ấy , cô ta luôn mong được ở bên chàng mà . « Cạch » . Cánh cửa bật mở , người phụ nữ tự nhận là vợ của Ben im bặt . Một người đàn ông bước vào .
- Ngài Samuel Williams Bouvier . Có thư từ London gửi đến cho ngài .
- Samuel Williams Bouvier ? Chẳng lẽ … chẳng lẽ … - Ben lẩm bẩm , đầu óc anh quay cuồng với những hình ảnh kì lạ .
“Rầm” , tiếng động khủng khiếp làm Ben tỉnh giấc . Ben ngó dáo dác , cánh cửa sổ bị gió thổi đập vào gờ cửa gậy ra một tiếng động lớn . Anh nhắm mắt định thần . Thì ra mọi chuyện xảy ra chỉ là một giấc mơ . Anh nhìn đồng hồ . Đã 10 giờ 30 phút . Anh cố nhớ lại những diễn biến của giấc mơ . Nhưng những gì anh nhớ được đó là căn phòng bên kia sảnh .
- Phải rồi , căn phòng . Mình phải đến xem mới được . – Ben lẩm bẩm . Anh đẩy xe ra ngoài cửa .
- Raymond , ông Raymond ! Tôi cần ông giúp . – Ben gọi to . Cửa phòng ông Raymond bật mở , ông lão nhanh nhẹn bước ra .
- Có gì không cậu Ben ? Tôi tường cậu đã ngủ . – Ông Raymond hỏi .
- Tôi muốn đến căn phòng bên kia sảnh . Phiền ông đi với tôi nhé . – Ben nói .
- Căn phòng …căn phòng bên kia sảnh à ? Sao cậu lại biết nó ? – Ông Raymond ngac nhiên .
- Nó xuất hiện hai lần trong giấc mơ của tôi . – Ben vừa nói vừa ngẩn ngơ như đang nhớ lại gì đó trong giấc mơ .
- Căn phòng đó bị khóa từ lúc tôi mới đến đây . Không ai có chìa khóa mở nó cả .
- Chìa khóa ? Phải rồi , trong mơ tôi có thấy một cái chìa màu vàng …Nó hoàn toàn giống với cái mà chúng tôi đã thấy ở phòng trưng bày … Chúa ơi , chẳng lẽ đây đã từng là nhà của ông ta ? – Ben thốt lên .
- Ông ta ? – Raymond khó hiểu .
- Samuel Williams Bouvier ! – Ben đọc rõ từng tiếng .
- Samuel Willams Bouvier ? Là người trong gia đình cậu à ?- Có vẻ ông Raymond cũng nhận ra sự giống nhau đến kì lạ về tên lót và họ của người ấy và Ben .
- Tôi không biết nữa ! – Ben bối rối . – Tôi cần phải đến xem qua căn phòng đó . Phiền ông cùng tôi qua đó nhé !
- Bây giờ đã gần 11 giờ rồi . Xin cậu hãy nán lại , mai chúng ta sẽ cùng qua đó . – Ông Raymond ngại ngần .
Ừ thôi cũng được . Mai tôi đi lấy cái chìa khóa về rồi hẵng đến đó . – Ben nghĩ lại .
- Sammy ... ! Sammy ... ! - Một tiếng kêu rùng rợn phát ra ở đầu hành lang về phía sảnh .
- Tiếng gì thế ? Ông Raymond , ông có nghe thấy không ? – Ben hỏi , tim anh bỗng đập thình thịch như cảm thấy điều chẳng lành .
- Tiếng gì cơ cậu Ben ? Đôi tai già này không nghe thấy gì ngoài tiếng nói chuyện của chúng ta .- Ông Raymond cũng lo lắng nhìn theo Ben về phía sảnh .
- Sammy... ! Lại đây với em ...chàng ơi ! - Tiếng kêu rùng rợn lại vang lên , thảm thiết và đau thương đến nỗi làm Ben nổi hết cả gai ốc . Ben đặt hai tay lên bánh điều kiễn của xe lăn như một tư thế phòng thủ . Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng của anh . Anh chăm chú nhìn về phía tiếng kêu phát ra . Từ trong bóng tối đen đặc , một bóng người màu trắng xuất hiện . Ben kinh khiếp nhận ra , cái bóng ấy lơ lửng cách mặt đất chừng ba feet và vươn dài đôi tay xương xẩu về phía anh .
- Sammy...chàng ơi ! – Gương mặt ma quái tiếp tục rên rỉ .
Chiếc xe lăn của Ben bổng rung lên cành cạch và bắt đầu chuyển động . Khốn nạn thay , nó đang tự động di chuyển về phía sảnh , nơi con ma nữ treo lủng lẳng giữ không trung . Ben cố gắng lấy hai tay giữ cái bánh xe lăn lại . Nhưng nó quay càng lúc càng mạnh và nhanh khiến anh không tài nào đẩy ngược lại được . Chiếc xe chuyển động nhanh dần và cái bóng quỷ càng lúc càng gần Ben hơn :
- Raymond ! Giúp tôi với ...Ray mond ! – Ben thét lên , tim anh như sắp văng ra khỏi lồng ngực . - Dừng lại đi đồ ma nữ , tôi không phải Samuel !
- Cậu Ben ! Cậu Ben ! Cậu không sao chứ ¿ - Tiếng Ray mond kêu lên hoảng hốt . Ben mở mắt ra . Bóng ma đã biến mất . Ben nhận ra mình vẫn còn đang ở trước cửa phòng .
- Cậu không sao chứ ¿ Sao tự nhiên đang nói chuyện cậu lại gục xuống ngủ ¿ - Ông Raymond lo lắng .
- À ... tôi ¡ Tôi không biết nữa , có lẽ do tôi mệt quá ấy mà . – Ben vừa nói vừa đưa mắt nhìn về phía sảnh , nơi cái bóng ma xuất hiện lúc nãy để kiểm chứng sự việc xảy ra vừa rồi chỉ là một giấc mơ .
- Cậu về phòng nghỉ đi . Bây giờ đã quá 11 giờ rồi . Chúng ta không nên ở ngoài hành lang như thế này . Nhỡ bà ấy... – Ông Raymond khựng lại , cả hai đều thấy rùng mình .
- Được rồi , cám ơn ông nhiều Raymond . Tôi vào phòng đây . – Ben đẩ nhanh xe vào phòng và đóng cửa lại . Anh vẫn còn cảm thấy kinh sợ với giấc mơ lúc nãy và tim anh vẫn đang nhảy nhót trong lồng ngực .
[Những giấc mơ bí ẩn của LamDai]
Kì 4 , cũng là kì cuối cùng sẽ ra mắt các bác sớm trong vài ngày nữa. Nếu các bác cần góp ý riêng với em , xin mời ghé trang blog của em :
http://360.yahoo.com/lamdai_thuvientinhoc Tại blog trên em còn nhiều tác phẩm khác đang chờ các bác bình luận.