[Truyện kinh dị] : Em đợi anh Vạn Kiếp
LamDai 01.03.2009 17:32:34 (permalink)
Đây là tác phẩm truyện tình yêu xem lẫn truyện kinh dị cỡ trung bình của em . Sáng tác lần đầu tiên nên có nhiều bất cập . Xin các cây đa cây đề góp ý giúp em tiến bộ hơn .

Benjamin Williams Bouvier – một nhân viên bán hàng cao cấp , đẹp trai , tài giỏi và có thu nhập cao . Nhưng suốt ngày chỉ chúi mũi vào công việc . Sau một tai nạn giao thông nhẹ trong lúc bận rộn làm việc , anh đã quyết định lên đường cho một chuyến đi nghỉ mát tại một thị trấn xinh đẹp ở Đông Bắc Ireland. Tại đây , trong căn biệt thự cổ kính mà anh đã thuê ở , anh đã gặp phải những hiện tượng kì lạ , những hình ảnh từ kiếp trước của mình . Đi theo những dấu vết tìm về quá khứ , Benjamin ngày càng dấn sâu vào lãnh địa của cái chết . Liệu anh có thóat khỏi những bóng ma đến từ kiếp trước hay không ? Mời các bạn đón xem tập truyện : Em đợi anh Vạn Kiếp của LamDai .


Tình vạn kiếp , si cùng hỉ nộ
Tiết trăm năm , lụy với sầu ai .
Kỳ 1: Thị trấn sương mù

London vào những ngày cuối hạ trở nên hối hả .Những con người vận phục trang công sở cứ điệu nghệ bước đi trên những con phố như những cô người mẫu uyển chuyển trên sàn Catwalk vậy . Dường như cứ vào cái thời điểm này trong năm thì công việc làm ăn lại khiến người ta bận bịu lên hẳn .

Ở gần khu trung tâm , nơi một khu văn phòng sang trọng đứng tựa vào hai con đường Greenland Avenue và Northroad Boulevard , một chàng trai trẻ ăn vận lịch lãm bước ra khỏi văn phòng của mình . Chân anh bước đi vội vã , nhưng mắt thì vẫn dán chặt vào một tập hồ sơ vừa đóng nhãn :” Thương vụ Máy ảnh Canon IXUS960 IS” . Anh đi băng luôn qua đường xe cộ với tư thế không nhìn đâu khác ngoài cuốn hồ sơ bìa vàng . Vừa sang đến bên kia đường , đột nhiên anh đứng sựng lại như nhớ ra điều gì đó
- Quên mất ! Còn vụ PowerShotSJ IS nữa . – Anh lẩm bẩm . Vừa nói anh vừa quay người lại và bước qua đường lần thứ hai cũng với tư thế dán mắt vào tập hồ sơ . Lần này thì có vẻ anh không còn may mắn như lần trước nữa . Có ai mà lại có thể nhắm mắt băng qua đường đang đông xe cộ đến hai lần nhỉ ?



Ben tỉnh dậy với những cơn đau khủng khiếp phân bố khắp mọi vùng cơ thể . Anh lờ mờ nhận ra mình đang nằm trên một cái giường ở bệnh viện . Cổ tay anh khó chịu vô cùng vì bị một ống truyền dịch đâm vào . Một bên chân của Ben nóng hổi vì bị bó chặt trong một lớp bột và băng dày đến nửa inch và bị treo lên bằng một mảnh lụa trắng . Anh cựa quậy và chống hai khuỷu tay xuống giường hòng nhính cái thân hình nặng trịch của mình lên vài centimet . Miệng anh lại lẩm bẩm . (đây có lẽ là cái tật không tốt cũng không xấu của Ben ):
- Chuyện quái gì …
- Benny ! Benny cưng ơi ! Con tỉnh rồi à ? - Một giọng nói vang lên ở cuối phòng . – Ôi lạy Chúa , tạ ơn người đã ban phước lành cho chúng con , Benny cuối cùng đã tỉnh lại . - Vừa nói bà Inda (mẹ của Ben ) vừa hối hả chạy đến .
- Mẹ …con bị làm sao thế này ? – Ben gượng hỏi .
- Con không nhớ gì hay sao ? Con đã bị tai nạn giao thông khi băng qua đường .Cũng may , các bác sĩ nói vết thương của con chẳng có gì nghiêm trọng cả . Không chấn thương sọ não , không gãy xương sườn , không xuất huyết nội mà chỉ bị gãy có mỗi ống quyển chân trái . Nhưng họ cũng lấy làm lạ là sao con lại có thể bất tỉnh đến một tuần như thế . – Bà Inda nói một cách hăng say , hai tay bà vuốt vuốt cái gương mặt trầy trụa của Ben .
- Một tuần ư ? Con đã nằm ở đây một tuần rồi sao ? – Ben nói một cách thảng thốt . - Trời ơi ! Thế là tiêu mất hai thương vụ trị giá 10000 bảng rồi .
Bà Inda nhìn con, ra chiều khó hiểu . Cánh cửa phòng bệnh bật mở , một người đàn ông vận bộ comple bước vào . Vừa nhìn thấy Ben nằm chõng chơ trên giường bệnh , ông bật ra một tiếng phì cười :
- Cậu ra nông nỗi này mà còn đòi làm hai thương vụ đó sao ? Đừng lo Benny , hôm cậu bị tai nạn , tôi đã giao hai thương vụ đó cho người khác đảm nhận rồi .
- Sếp Chilton ? Thật ngại quá ! Đáng ra tôi không nên bị như thế này , hẳn tôi đã làm sếp thua lỗ vài ngàn bảng .- Ben lấy làm khó xử khi thấy sếp thân hành đến bệnh viện để thăm mình .
- Benny à , cậu cần phải nghỉ ngơi nhiều . Hôm đó , có người đã thấy cậu băng qua đường mà mắt vẫn chăm chú xem hồ sơ . Cậu đang làm quá sức của mình rồi đấy . Tại sao cậu không thử đi nghỉ mát một thời gian cho tâm thần ổn định trở lại ?
- Ôi không ! Sếp định sa thải tôi sao ? – Ben hoảng hốt .
- Ôi Benny của tôi ! Tôi sa thải cậu để rồi sau đó tôi ăn cám à ?- Ông Chilton cau mày –Nghe này Benjamin , cậu là người bán hàng giỏi nhất của tôi .Cậu mà cứ lẩn tha lẩn thẩn để xe tông mãi thế này thì tôi trắng tay mất . Tôi muốn cậu tịnh dưỡng cho thoải mái tinh thần và phục hồi hoàn toàn vết thương rồi hẵng làm việc tiếp .
- Sếp , nhưng mà … - Ben định lí lẽ gì đó , nhưng bị ông Chilton ngăn lại .
- Không nhưng nhị gì hết . Đây là quyết định của tôi . Tôi vừa chuyển vào tài khoản của cậu 25000 bảng .Tìm chỗ nào thoải mái mà nghỉ ngơi . Và nhớ là không được trở lại trước ngày …à để xem , bác sĩ nói …à…15 tháng sau. Đúng rồi , 15 tháng sau , cậu không được trở lại trước ngày đó đâu nhé . – Nói rồi ông Chilton nháy mắt với Ben rồi quay lưng bước ra khỏi phòng bệnh .
- Tôi biết nói gì đây ! Cảm ơn sếp rất nhiều . – Ben nói với theo . Anh cảm thấy ngạc nhiên vì ông Chilton đã không trách anh tội bỏ lỡ hai thương vụ béo bở mà lại còn lo lắng cho anh như thế . Nói cũng phải thôi , anh là đứa con cưng của công ti mà .Từ khi có anh thì công ti ông ta lãi vài triệu bảng một tháng . Anh quả là một người tài năng hiếm có .



- Ôi trời Benny ! Tôi không thể trông đợi điều gì hơn thế ! 25000 bảng cho một chuyến du lịch . Cậu có biết điều đó có ý nghĩa như thế nào không ? – Jennifer ( cô bạn thân từ thời trung học của Ben ) reo lên .
- Phải đó Benny ! Cậu phải tận hưởng điều này . Đây là cơ hội có một không hai . – Matt ( cũng là một người bạn thân của Ben từ thời Trung học ) hào hứng .
- Nhưng … chân tôi còn chưa lành mà ! Vả lại tôi còn khối việc để làm . – Ben phớt lờ những gì hai người bạn mình nói .
- Benny à . Cậu đúng là con người chỉ biết nghĩ cho xa chứ chả bao giờ nghĩ cho thấu . Cậu nghĩ xem , bây giờ sếp cậu đã cho cậu tiền và số tiền đó chỉ phục vụ cho việc hồi phục của cậu . Vậy mà cậu cứ khư khư ngồi nhà như thế này thì ông ấy sẽ nghĩ như thế nào ? Ắt hẳn ông ấy sẽ nghĩ cậu sử dụng tiền ấy cho mục đích khác , riêng tư , không có lợi cho công ti . Ông ta không sa thải cậu mới là chuyện lạ . Cậu đúng là có phúc không biết hưởng. – Jennifer ra giọng dạy bảo .
Ben nghe cô bạn mình nói thấy cũng hợp tình hợp lí lắm thay . Nhưng anh vẫn còn do dự thì Matt nhảy vào .
- Benny , cậu xem này ! Tới đã in mấy thứ này từ trên mạng . Cậu xem : Venice lãng mạn , Paris hào nhoáng , Marid cổ kính …Nào anh bạn ! Đến lúc tận hưởng rồi !
Ben chần chừ hồi lâu , nhưng có vẻ ý chí của anh đã bị lung lay bởi lí lẽ của hai người bạn đang người tung người hứng .
-Thôi được rồi ! Nhưng tôi vẫn còn ngồi xe lăn , đi lại khó khăn như thế này , tôi sẽ không chọn đi đến những nơi anh vừa nói đâu . Đưa mấy tờ quảng cáo đây tôi xem . – Ben vừa nói vừa chìa tay về phía Matt , vẻ mặt ngao ngán cứ như anh đoan chắc mình sẽ chẳng tìm được gì trong cái xấp này . Trong khi hai người bạn của anh thì đang nháy mắt với nhau như một tín hiệu ăn mừng thành công .Vì một khi anh đã quyết định thì cả hai người họ cũng sẽ được đi theo .
- Xem nào , Sydney , Quebec , San Diego …Không , không ! Những nơi này ồn ào quá !- Chợt ánh mắt Ben dừng lại trước một tấm ảnh . Một thị trấn cổ kính ẩn hiện trong sương mù . Những rừng thông bạt ngàn bao bọc bốn bề tạo cho nó vẻ cách biệt với thế giới bên ngoài . Cảnh núi non hùng vĩ và rừng thác bạt ngàn hợp thành một bức tranh thiên nhiên hoang sơ đến hoành tráng . Ben thốt lên – Hoàn hảo ! Thực là hoàn hảo ! Thị trấn Dunganon , Đông Bắc Ireland , 11000 dân . Các cậu xem này ! Nơi đây qủa là tuyệt hảo. Nhìn nó cứ như một mảnh đất bình yên giữ muôn trùng sóng dữ .
- Dunganon à ? Chỗ này nghe lạ thế ! Tớ nhớ mình có in nó ra đâu nhỉ . – Matt cúi sát vào tờ giấy quảng cáo trên tay Ben .
- Thị trấn Dunganon , Đông Bắc Ireland ? Tớ có nghe qua một lần . Hình như là trong một câu truyện cổ . Nhưng tớ chả nhớ truyện kể về cái gì . – Jennifer cau mày suy nghĩ trong lúc tay cô vuốt nhẹ lên cằm .
- Trong truyện cổ à ? Hay đấy . Nơi này có vẻ bí ẩn .- Matt háo hức – Xem nào , nơi ở là biệt thự Rinevilla . Một căn nhà cổ có tuổi thọ 300 năm . Tuyệt !
- Nơi nào cũng được , miễn là Ben thích ! – Jennifer ngừng làm cái vẻ suy tư mà quay sang cười tít cả mắt .
- Ok ! Cứ quyết định nơi này nhé . Việc đặt vé và chỗ ở để tớ lo . – Matt nhanh nhảu.
- Cảm ơn Matt ! Lần này tớ có khỏi bệnh stress cũng là nhờ công hai câu đấy ! – Ben vừa nói vừa nhìn lại lần nữa tấm ảnh đẹp . Hai cánh mũi anh phập phồng như đang ngửi thấy mùi sương mù mát rượi của chốn thiên đàng này .

[Những giấc mơ bí ẩn của LamDai]

#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9