Góc Thơ Tứ Linh
Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 18 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 264 bài trong đề mục
Nguyen Gia Linh 01.03.2009 22:57:41 (permalink)
0
Bài Xướng Trôi xuôi dòng đời của Lam Vân được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Nguyên Hà, Nguyên Trần, Cao Thiếu Lang (Phần 1)      


Trôi xuôi dòng đời  
 
Ngày tháng cũ phai mờ trong ký ức
Chuyện xa xưa khơi lại chỉ thêm buồn
Nhớ làm chi mắt ướt đẵm lệ tuôn
Thời hoa mộng vùi sâu vào dĩ vãng
 
Tưởng thời gian lắng chìm vào quên lãng
Dáng hương xưa thoáng nhẹ ẩn hiện về
Dẫu biết rằng lòng lịm tắt đam mê
Tâm tư vẫn luyến thương người yêu dấu
 
Dòng đời trôi hững hờ ai hiểu thấu !
Cách biệt nhau ngàn hải lý dặm trường
Bến bờ chia vạn nẻo sóng trùng dương
Mong chi nữa , còn chăng ngày tương ngộ !
 
Mấy vần thơ nỗi niềm riêng thố lộ
Khung trời mơ, mộng ái mãi ươm mầm
Bao nhiêu năm viễn xứ sống âm thầm
Nuôi hy vọng buổi tàn thu bóng xế
 
Lam Vân
 
 
 
Xuôi dòng kỷ niệm
(Họa bài Trôi xuôi dòng đời của TH Lam Vân)
 
 
Đường muôn nẻo có ghi vào ký ức
Cũng chỉ là gợi lại lúc u buồn
Tiễn người đi dù lệ có rơi tuôn
Không diễn lại vở tuồng thời dĩ vãng
 
Cố quên đi cả một thời phí lãng
Chuyện nồng say hình bóng thoáng quay về
Thôi hết rồi những giây phút đê mê   
Có nhớ lại chẳng mong tìm được dấu
 
Hồi tưởng lại cả một trời thẫm thấu
Nhớ về nhau từng chiếc lá sân trường
Để bây giờ xa cách mấy đại dương
Gìn giữ đó có mong gì tao ngộ
 
Tóc đã bạc, mắt mờ theo phi lộ
Chân trời xưa còn ngỡ chuyện ươm mầm
Bao nhiêu ngày trong bóng tối âm thầm
Tôi ôn lại những lỗi lầm xưa cũ
 
 
Nguyễn Gia Linh
 
 
Tình vào nơi xứ lạ
(Họa lại bài "Trôi xuôi dòng đời" của TH  Lam Vân"
 
Bóng thời gian xóa nhòa trong ký ức
Trải tình đời biết bao nỗi u buồn
Nhắc chuyện xưa thêm vương vấn sầu tuôn
Tuổi mộng mơ đã đi vào dĩ vãng .
 
Tình mãi đẹp, vẫn nhớ hoài đâu lãng
Tiếc thương chi, mơ ước chẳng quay về !
Đêm chập chờn mộng tưởng giữa cơn mê
Trang nhật ký, yêu thương còn ghi dấu .
 
Vai kề vai, những chiều ai có thấu
Phút đợi chờ qua những buổi tan trường
Môi hé cười, mắt sáng tựa vừng dương
Càng lưu luyến chuổi ngày xanh hạnh ngộ .
 
Và giờ đây - dẫu thênh thang đại lộ
Vẫn nhớ về ngõ hẹp lúc nẫy mầm
Lòng bồi hồi khuya vắng tiếng thì thầm
Nơi xứ lạ - Đông lạnh lùng tàn xế !
 
 
Nguyên  Hà
 
 
Hoa chiều
 
Hoa sim tím em cài nghiêng mái tóc
Nước hồ thu đong lại đôi mắt buồn
Gom thương nhớ gối mộng mạch sầu tuôn
Ai xui khiến hai ta cùng một xóm
 
Hàng me xưa anh nép mình bên gốc
Lén nhìn em áo trắng tan trường về
Rồi thấy lòng xao xuyến nỗi đam mê
Và từ đó anh trở thành thi sĩ
 
Tình một chiều trôi theo mây buốt giá
Góp ý thơ anh vỗ giấc miên trường
Dòng sông nào cũng  nước đổ đại dương
Nhưng tương tư vẫn trong tim bàng bạc
 
Có ngờ đâu khi hoàng hôn vừa xuống
Hoa yêu thương bỗng kết tụ nẩy mầm
Trong bóng đêm thoảng tiếng ai thì thầm
“ Mình yêu nhau suốt cuối đời em nhé!”
 
Toronto Feb. 23, 2009
 Nguyên Trần
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2009 22:59:14 bởi Nguyen Gia Linh >
#1
    Nguyen Gia Linh 01.03.2009 23:04:33 (permalink)
    0
    Bài Xướng Trôi xuôi dòng đời của Lam Vân được các bạn sau đây họa lại : Cao Thiếu Lang, Mỹ Linh, Minh Hồ Đào và  Minh Hồ (Phần 2)  
     
     
     
    LỠ MỐI DUYÊN XƯA
     
     
    Bao kỷ niệm hiện ra khi hồi ức
    Khiến lòng ta thốn thức quá đau buồn
    Khó ngăn cầm giọt lệ phải trào tuôn
    Dù chuyện cũ đã chìm sâu  dĩ vãng  
     
    Nhớ nhung mãi như những chiều bãng lãng 
    Mộng tưởng xua đón bóng dáng ai về 
    Đắm hồn sâu vào những phút đê mê 
    Hình ảnh cũ tâm tư còn lưu dấu 
     
    Trong cuộc đời có mấy ai hiểu thấu 
    Thú đau thương yêu dấu cảnh đoạn trường
    Phải chia tay cách mặt mấy trùng dương
    Chôn vùi hẳn mối tơ duyên tri ngộ  
     
    Mượn lời thơ trãi tâm tình bộc lộ
    Khối tương tư ôm ấp trổ nẩy mầm
    Bao lâu nay sống gượng lấp âm thầm 
    Nơi viễn xứ tháng , năm trong tuổi xế 
     
     
    Cao thiếu Lang
     
     
    Kỷ niệm
     
    Đã xa rồi tháng ngày xưa năm cũ
    Tay trong tay đâu biết những chuyện buồn
    Kỷ niệm nào theo tiềm thức dần tuôn
    Trang đời tưởng như ngược dòng dĩ vãng
     
    Ai có biết bóng hình nào xao lãng
    Trong tâm tư bối rối bỗng quay về
    Những hẹn hò êm ả lẫn say mê
    Con đường ấy chân bước đều in dấu


    Giựt mình giữa cơn mơ tim có thấu ?
    Nỗi niềm riêng có chôn kín miên trường ?
    Kỷ niệm này vất vưởng dưới hàng dương
    Nơi chôn giữ hai tâm hồn rất ngộ !


    Có phải mượn dòng thơ mà tiết lộ
    Cõi trời xưa ươm hương trổ muôn mầm
    Dáng ngẫn ngơ đơn lẽ bước chân thầm
    Đang sống lại giữa chặng đường bóng xế  !
     
    Mỹ Linh
    24/02/2009

     
    Tiếng giọt mưa thu
     
    Tiếng mưa rơi còn in trong ký ức
    Như cuộc đời sinh vào tháng thu buồn
    Ngày tháng xưa mắt không dứt lệ tuôn
    Phút ly biệt chưa nhạt nhòa dĩ vãng
     
    Nơi xứ người chẳng bao giờ sao lãng
    Đường quê hương mong mỏi bước quay về
    Dù chung quanh tràn ngập những say mê
    Đâu thay thế được niềm đau chôn dấu
     
    Đêm từng đêm khóc thầm ai có thấu
    Hình bóng mẹ  ẩn hiện suốt canh trường
    Cách xa nửa vòng trái đất đại dương
    Tình mẫu tử biết bao giờ hội ngộ
     
    Tiếng giọt mưa thu tí tách trên lộ
    Như tiếng lòng đang chờ đợi nẩy mầm
    Hạt ước mơ gieo hy vọng âm thầm 
    Sẽ có ngày đoàn tụ dù tuổi xế  
     
    Minh Hồ Đào
    240209
     
     
     
    Muôn hoa cười nở
     
     
    Thuở thơ ấu chưa nhòa trong ký ức
    Thường xuyên làm mẹ cha lo buồn
    Bị những trận đòn đau nước mắt tuôn
    Thời gian  đó trôi vào dòng dĩ vãng
     
    Hôm nay tuổi già vẫn chưa sao lãng
    Bao kỷ niệm trong đời cứ xoay về
    Thân lữ thứ  gom nhớ dệt cơn mê
    Mơ có ngày về quê hương yêu dấu
     
    Mong tâm nguyện được cao xanh rõ thấu
    Bờ chia ly lúc nào vỡ, hết đoạn trường
    Màn sương mù tan rạng ánh thái dương
    Muôn trùng hoa cười nở lần tao ngộ
     
    Phố phường đầy bước chân trên mặt lộ
    Tiếng đàn ca tăng nhựa sống nảy mầm
    Vùi lấp hố sầu thăm thẳm âm thầm
    Mấy mươi năm dật dờ trong nắng xế
     
    Minh Hồ
    240209 
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.03.2009 23:05:56 bởi Nguyen Gia Linh >
    #2
      Nguyen Gia Linh 06.03.2009 21:01:14 (permalink)
      0
      Bài Xướng Hoa Pensée cho em của TH Đông Hương được các bạn sau đây họa lại : Nguyên Trần, Nguyễn Gia Linh, Cao Thiếu Lang (Phần 1)
       
      Xướng :
       
      HOA  PENSÉE CHO EM                           
      ***
      Em vẫn đi? Có bao giờ trở lại?            
      Em đâu rồi?, cô bé cuả nhành soan                 
      Chân không vững, anh say vầng trăng dại        
      Tuy bên ni ,chiều rất Huế ,thênh thang 
      ***
      Hoa  pensée , anh lang thang Bầu Vá              
      Hoa cúc vàng , anh nôn nức qua sông 
      Đêm Thượng Tứ, mưa khóc trên vành lá         
      Chiều trời thu, áo luạ tím  hoàng hôn               
      ***
      Vòng tay anh , chừ nằm mơ giấc lạ                 
      Hoa sầu đông mấy nhánh nhớ em đây !           
      Tóc yểu điệu chảy trên vai, nghiêng ngã           
      Tình yêu ơi giờ qua sáng chưa ngày ?  
      ***
      Thiếu chiếc nón, thiếu mắt nai huyền hoặc       
      Anh qua cầu ,trường Đồng Khánh bên tê        
      Anh theo gió  , hởi mây ngàn xa lắc                 
      Rặng thông sầu dọi mãi bóng cơn mê              
      ***
      Mưa muà đông , sẽ bao giờ dứt hạt ?             
      Em muà đông , sao chẳng nhớ sân trường       
      Màu mực tím  chúng mình dần phai nhạt          
      Anh muà đông, còn lại phượng em thương      
                      
      Đônghương                                                 
       
       
      Họa:   
       
      Hoa cố nhân cho ai
       
      Tình bỏ đi không thèm ngoảnh lại
      Tôi u sầu hái cánh hoa soan
      Cài lên vai áo hồn ngây dại
      Bệnh thất tình nào có thuốc thang
       
      Áo sờn vai có kim may vá
      Em lấy chồng em bỏ bến sông
      Bỏ lại tôi buồn trông chiếc lá
      Ngậm ngùi bay mờ khói hoàng hôn
       
      Em say hạnh phúc bên người lạ
      Tôi rã rời thân xác chốn đây
      Hồn rữa mục canh bài nghiệt ngã
      Nhạt nhòa sương gió phủ đêm ngày
       
      Dáng liêu trai nhốt hồn huyền hoặc
      Rồi lạnh lùng còn lại tái tê
      Tôi đốt đời mình nơi xa lắc
      Nhìn thời gian chết lịm hôn mê
       
      Gieo yêu thương lỡ ra nhầm hạt
      Ôm đắng cay đi suốt dặm trường
      Dẫu mặc cho người từng lạnh nhạt
      Nhưng tôi vẫn suốt đời còn thương
       
      Toronto Feb.16, 2009
      Nguyên Trần

       
       
      Mùa phượng vỹ
       
      Anh đã đi, vẫn mong ngày quay lại
      Nhớ cành mai cùng hoa lý hoa soan
      Nhớ làm sao ngày ấm êm thơ dại
      Dù bây giờ đất rộng ý thênh thang
       
      Anh vẫn nhớ, dù bao ngày chấp vá
      Hoa mùa hè, phượng vỹ đỏ bên sông
      Tiếng ve rền tấu khúc bên cành lá
      Nghe êm  như điệu khải buổi hoàng hôn
       
      Anh vẫn nhớ mùi  hương nghe rất lạ
      Trong vòng tay êm ấm của anh đây
      Chiều trải dài, đường không chia nhiều ngả
      Chúng mình say tình ái của bao ngày
       
      Mùa phượng vỹ, mùa của nhiều huyễn hoặc
      Đi trên cầu nghe gió thổi tê tê
      Vẫn bước đi dù biết còn xa lắc
      Có lo gì khi mình đắm hương mê
       
      Ngày hôm nay,  mưa vẫn còn nặng hạt
      Em đâu rồi ? Có nhớ lá sân trường ?
      Tình chúng ta chưa bao giờ nhòa nhạt
      Giữ trong lòng hình ảnh của em thương
                                           
      Nguyễn Gia Linh

       
       
       
      TÌNH MƠ MỘNG NGÀY XANH
       
       
       
      Dĩ vãng phai rồi đâu sống lại
      Rụng bên thềm cũ cánh hoa soan
      Đã chôn vùi mối tình thơ dại 
      Mới chớm yêu dò dẫm nấc thang
                                  xxx
      Những mảnh hoa tình mang chấp vá
      Tặng người yêu thổn thức sang sông
      Gió mơn nhẹ xôn xao cành lá
      Êm dịu buồn như những nụ hôn 
                                   xxx
      Em mơ mộng sống phương trời lạ 
      Có tưởng tình xưa nhớ chốn đây 
      Thương kẻ si tình từng vấp ngả 
      Mộng yêu đương cũ đã lâu ngày 
                                    xxx
      Nhớ đôi mắt nụ hôn huyền hoặc
      Lúc cách xa lòng cảm buốt tê
      Buồn da diết nỗi buồn lâu lắc
      Kỷ niệm xưa còn mãi luyến mê
                                    xxx
      Ai đã chìm sâu trong địa hạt 
      Của yêu đương tha thiết tình trường 
      Ái ân xưa dù cho mờ nhạt 
      Vẫn để nơi lòng một vết thương 
       
       
      Cao thiếu Lang  ( 16- 02- 09 )
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2009 21:02:52 bởi Nguyen Gia Linh >
      #3
        Nguyen Gia Linh 12.03.2009 22:29:31 (permalink)
        0
        Bài Xướng HOA PENSÉE CHO EM của Đông Hương được các bạn sau đây họa lại: Minh Hồ, Minh Hồ Đào, Mẫn Hồ, Bùi Tiến (Phần 2)
         
         
        HẠT NHỚ NHUNG
        ***
         
        Mây hỡi mây ? Mây bay có trở lại?
        Tôi không quên ai gương mặt trái soan
        Thuở xa xưa hai tâm hồn si dại
        Mỗi khi dỗi hờn dẫn bước lang thang
        ***
        Bỗng một ngày lòng  tôi mong lấp vá
        Sầu thấu xương được tin ai sang sông
        Thu chưa đến cây đời tôi trụi lá
        Trên bờ duyên quạnh quẽ đón hoàng hôn
         
        Đường đã đi qua quen thuộc thấy lạ
        Như hôm nào bất chợt tôi ghé đây
        Gặp người trong mộng trái tim sa ngã
        Về tương tư tôi ao ước một ngày
        ***
        Một ngày cùng ai thoát mơ huyền hoặc
        Trực diện tương lai kề cận tỉ tê
        Hạnh phúc trăm năm không còn xa lắc
        Một chuyến xe hoa về lối đam mê
        ***
        Trong mắt tôi ai đã gieo lệ hạt?
        Hạt nảy mầm trong nhung nhớ miên trường
        Suốt kiếp này bóng ai chẳng nhòa nhạt
        Dù ai vô tình rẽ lối yêu thương
         
        Minh Hồ
        170209

         
         
        SAU CƠN MÊ
         
         
        Gió bão gây tang tóc xin dừng lại
        Để không rơi rụng những cánh hoa soan
        Trong thời tuổi thơ qua lần ngây dại
        Màu tím phủ thềm hồn thấy thênh thang
         
        Ai đã từng nhặt cánh hoa kết vá
        Thành con đường đưa tiễn bước qua sông
        Tia nắng chiều tà xuyên qua cành lá
        Tận chân trời tím nhuộm ánh hoàng hôn
         
        Rồi từ đó nương thân nơi xứ lạ
        Đã bạc màu chiếc áo của ai đây
        Ngàn đắng cay bên dòng đời xô ngã
        Vẫn không ngừng khắc phục bao tháng ngày
         
        Chờ đợi ai khi đêm sang huyền hoặc
        Tỉnh giấc giật mình lòng thấy tái tê
        Nửa vòng trái đất tình giờ xa lắc
        Mộng đẹp tan rồi còn lại cơn mê
         
        Trận mưa lũ như vẫn còn nặng hạt
        Bao trẻ thơ không cặp sách tới trường
        Mong bóng bình minh sẽ làm nhòa nhạt
        Cảnh đau lòng tăng cảm xúc yêu thương
         
        Minh Hồ Đào
        170209

         
         
        CHUYỆN MỘT CÀNH HOA
          (Viết thay lời “Cô bé của nhành soan”)
         
        Thơ anh viết có bao giờ xem lại ?
        Em đâu là cô bé thích hoa soan,
        Nhắc làm chi chuyện say trăng tuổi dại
        Giữa một chiều rất Huế anh lang thang ?
         
        Hoa pensée, trao chút tình chắp vá,
        Rồi mê cúc anh nôn nã sang sông ?
        Đang là đêm, nghe giọt mưa trên lá
        Thấy trời thu, chiều áo lụa hoàng hôn ?
         
        Pensée đâu ? Sao nằm mơ chi lạ,
        Hoa sầu đông, anh lại nhớ ai đây ?
        Trao em hoa, mà hoa không thấy tả,
        Tình yêu ơi, đêm ở giữa ban ngày !
         
        Em Đồng Khánh soi sợi buồn trong mắt,
        Anh qua cầu nên đâu biết mô tê !
        Ham theo gió, anh trở về lâu lắc,
        Quên tình em như một thoáng đam mê !
         
        Khi đông sang anh mong mưa nhỏ hạt,
        Rồi ước cho phượng nở thắm quanh trường ?!
        Xin trả anh cành pensée úa nhạt
        Để vơi sầu, liệm kín nỗi đau thương...
         
        Mẫn Hồ

         
         
        Xào Xạc Lá Soan Rơi

        Không biết đến bao giờ quay trở lại
        Thăm vườn xưa ngan ngát thoảng hương soan
        Nơi cùng nhau sánh vai ngày thơ dại
        Tóc lơi cài em thả gió thênh thang

        Đường sáng tối bóng cây loang tựa vá
        Róc rách đùa con sóng vỗ ven sông
        Trong rặng liễu thuyền ai lơi một lá
        Khuất ráng chiều êm ả đợi hoàng hôn

        Tay trong tay tình cờ nhưng rất lạ
        Hồn hoa thơm thoát nụ ở đâu đây
        Xào xạc lá soan buông là mỗi ngả
        Dải hương duyên dằng dặc níu chân ngày

        Nào hay hoa gấm thành mơ hoặc
        Kẻ ở người đi dạ tái tê
        Nửa vòng trái đất xa lơ lắc
        Nhớ ngút trời thương ngập bến mê

        Vốn đã biết mưa Ngâu thường nặng hạt
        Vẫn khôn nguôi khắc khoải suốt canh trường
        Mơ hồ ngỡ áo ai bay đậm nhạt
        Lại bàng hoàng lòng nặng những sầu thương

        Bùi Tiến
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2009 22:32:14 bởi Nguyen Gia Linh >
        #4
          Nguyen Gia Linh 18.03.2009 19:54:20 (permalink)
          0
          HOA PENSÉE CHO EM của Đông Hương được các bạn sau đây họa lại: Lam Vân, Đặng Xuân Linh, Nguyên Hà, Nguyễn Thành Tài và Mỹ Linh (Phần 3)
           
           
           
          Hoa mộng
           
           
          Ôn kỷ niệm ru hồn ta nhớ lại
          Dáng người em hiền dịu mặt trái xoan
          Thuở ngày xanh lời yêu thương vụng dại
          Dưới hàng me đôi bóng bước lang thang
           
           
          Buổi chiều hè ngồi nhìn em khâu vá
          Nắng hanh vàng nhẹ trải giữa dòng sông
          Gió hiu hiu len luồn xuyên vách lá
          Má môi hồng thèm mãi nửa nụ hôn
           
           
          Bao ước mơ bao niềm vui mới lạ
          Dệt mộng đầu dâng cả tấm lòng đây
          Dưới trăng thanh ánh ngà soi bóng ngã
          Tóc bềnh bồng vai tựa suốt đêm ngày
           
           
          Ôi diễm tuyệt ái tình đầy mê hoặc !
          Lời ru êm ngây ngất biết mô tê !
          Nụ cười duyên ngẩn ngơ người lư lắc
          Ðắm chìm say ảo diệu nửa hồn mê
           
           
           
          Mưa tháng bảy ướt dầm không dứt hạt
          Mơ hồng lâng nồng thắm mộng canh trường
          Duyên đời vui dẫu sắc hương mờ nhạt
          Mảnh chân tình trao cả đến người thương
           
          Lam Vân

           
           
          Còn lại trong ký ức
          (Họa bài Hoa Pensée cho em của TH Đông Hương)
           
           
          Dù xa quê vẫn mong hoài trở lại
          Đã đi rồi luôn nhớ mặt trái soan
          Anh mường tượng thuở thời thơ non dại
          Những tháng ngày ước vọng trải thênh thang
           
          Sống quê người càng thêm nguồn bấu vá
          Đông lại về lòng quạnh nhớ non sông
          Tiết mịt mờ sương đọng trên tờ lá
          Lạnh phủ trùm cả xóm vắng hoàng hôn
           
          Chạnh lòng quê ôn đời nơi xứ lạ
          Căn nhà nhỏ đủ ấm dạ tình đây
          Phòng cô quạnh thương hoài càng tâm ngã
          Xa nhau rồi thấy rộng cả tháng ngày
           
          Nhớ thuở xưa anh nhìn say huyền hoặc
          Trước cổng trường tôi bỡ ngỡ hồn tê
          Nhặt cánh phượng mặt hướng về xa lắc
          Mắt thẫn thờ thẹn sắc tựa hồn mê
           
          Đông ảm đạm buồn chen không dính hạt
          Gợi nhớ về những hoạt cảnh sân trường
          Trang lâu rồi tình vương đà xoa nhạt
          Câu dịu dàng trong ký ức thân thương
           
           
          Đặng Xuân Linh

           
           
          Giấc Mơ Dĩ Vãng
          (Xin Họa lại bài "Hoa Pensée cho em" của TH Đông Hương)
           
           
          Vẫn mơ ước, chuổi thời gian quay lại
          Để ngắm nhìn em nhỏ tuổi hoa soan
          Hồi tưởng lại, buổi hoa niên thơ dại
          Đường Nam Giao chiều vắng lặng thênh thang
           
          Nhớ ngày ấy - em đang ngồi khâu vá
          Mảnh tình đời - ai réo gọi bên sông
          Lòng bâng khuâng như chiều thu vàng lá
          Hạt mưa buồn, thu tím cả hoàng hôn !
           
          Cầm tay nhau, bồi hồi trong cõi lạ
          Tiếng chuông chùa xa vang vọng đâu đây
          Nắng chiều vàng chập chờn đôi bóng ngã
          Đang tiếc thầm giấc mộng đẹp bao ngày ...
           
          Mắt xanh biếc, một trời thu huyền hoặc
          Dáng diệu hiền , em thỏ thẻ mô ... tê
          Nghe ngọt lịm, bên nẻo đường xa lắc
          Ngộp hồn thơ, tình mộng mị đam mê .
           
          Thu vàng úa - cơn mưa chiều nặng hạt
          Kéo đông về - em lặng lẽ đến trường
          Gió đông bấc - khiến lòng thêm lạnh nhạt
          Đón Xuân hồng - mai nở dấu thân thương .
           
           
          Nguyên Hà

           
           
          TRÁCH THẦM …
           
           
           
          Em đã đi xin em đừng quay lại
          Chuyện chúng mình như gió thoảng hương Soan
          Nhắc làm chi yêu đương thời vụng dại
          Con đường tình rộng mở cửa thênh thang
           
          Mối tình đầu tưởng chừng không chắp vá   ?
          Xác  pháo hồng em vội  bước sang  sông
          Rồi tình chết  lạnh lùng trôi theo  lá
          Vỡ làn môi nồng thắm những nụ hôn
           
          Đọc thơ em chiều nay buồn chi lạ
          Kỷ niệm xưa hai đứa vẫn còn đây
          Tình thuở  ấy bây giờ chia đôi ngã
          Dáng hình em ôm ấp mãi tháng ngày
           
          Nếu ai hỏi tình ta sao huyễn hoặc
          Anh âm thầm cúi mặt dạ tái tê
          Sầu càng đong đắng cay đầy càng  lắc
          Tuổi mộng mơ em lạc giữa bờ mê
           
          Chiều buông xuống tuyết rơi thêm nặng hạt
          Nhìn qua song hun hút vạn dặm trường
          Tình ngăn cách nhưng tình không mờ nhạt
          Để muôn đời anh mãi  nhớ người thương
           
           
           
          Nguyễn Thành Tài

           
           
           
          HOA PENSÉE

          Em nơi đây, hãy quay đầu nhìn lại
          Bóng yêu kiều, nhỏ nhắn cạnh thềm soan
          Nơi chốn anh, sương tròn trên lá dại
          Có mây hồng phản ảnh mộng lang thang ?
           
          Em chốn xưa, đẹp bàn tay khâu vá
          Hoa pensée rực rỡ một giòng sông
          Chuyến đò còn chở đầy hoa với lá
          Dưới nắng vàng ngọt lịm buổi hoàng hôn
                          
          Ơ người dưng, tại sao nhìn rất lạ
          Gió khẽ khàng gởi tặng đến ai đây ?
          Lời yêu thương ngọt ngào khi bóng ngã
          Buổi chiều kia vương vấn đã bao ngày

          Đây chiếc nón bài thơ, đâu huyễn hoặc ?
          Đây áo dài trong trắng ở bên tê
          Đây hồn thơ giữa đêm buồn khuya lắc
          Thả tâm tình gởi trọn những si mê

          Gió vi vu nghiêng mình chuyên chở hạt ...
          Dùm mây xa, thả bao nỗi can trường
          Hoa pensée nở nụ cười xanh nhạt
          Tím xuân nồng còn dào dạt tình thương ....
           
          Mỹ Linh
          27/02/2009
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2009 20:02:02 bởi Nguyen Gia Linh >
          #5
            Nguyen Gia Linh 21.03.2009 19:29:13 (permalink)
            0
            Bài Xướng Gởi người yêu EDF của Shiroi trong TVCT được các bạn sau đây họa lại : Cao Thiếu Lang, Nguyễn Gia Linh, Lâm Tiểu Trúc, Đông Hương, và Đặng Xuân Linh.
             
             
            Gởi người iu EDF                                         

            Giông tố vào đêm mất bóng rồi                     
            Sáng ra bừng dậy cháy đời tôi                       
            Gọi anh nào thấy chờ nguyên buổi                 
            Thương nhớ trông ai đứng với ngồi               

            Vắng bóng là đời lắm khổ đau                       
            Không anh tối xẫm phủ đen màu                    
            Trời đông giá lạnh hồn tê tái                         
            Anh hỡi bao chừ gặp lại nhau ?                     

            Điện thoại kêu hoài ngày mấy bận                 
            Sao anh im lặng nói gì đi                               
            Mong sao chấp nhận cùng chung bước          
            Kết thúc bao phen cự tới lỳ                           

            Shiroi
             
             
            Họa :  CHỜ ĐỢI MÕI MÒN !
             
             
            Một tháng âm u quá đũ rồi
            Bạn bè trông ngóng chẳng riêng tôi
            Mong Ông Điện lực lưu tâm đến 
            Cho hết băn khoăn , đợi đứng ngồi
             
            Trong lúc thiếu đèn bao đớn đau 
            Âm thầm chịu đựng tối tăm màu 
            Trời lạnh thấu xương không ánh sáng
            Sao nỡ lơ là bỏ mặc nhau
             
            Bao lời kêu gọi thật lâm ly
            Chẳng thấy hồi âm , chẳng chịu đi
            Lạnh lùng bình thản vô tâm quá !
            Đáng giận thay cho kẻ cố lỳ 
             
             
            Cao thiếu Lang
             
             
            Gởi anh công chức điện lực
             
             
            Giữa đêm dông bão tối đen rồi
            Sáng dậy lạnh lùng chăn chiếu tôi
            Lửa cháy ráng mò ra chửa điện
            Cũng may Cứu Hỏa, đến chờ… ngồi
             
            Anh có biết rằng dân khổ đau ?
            Còn anh, đâu sống cảnh đen màu
            Trời đông, anh sống trong giường nệm
            Anh có nghĩ rằng…sẽ gặp nhau ?
             
            Việc làm tắc trách, có gì ghi
            Trốn việc lo chơi, hưởng thụ đi
            Rồi sẽ có ngày anh trả quả
            Làm sao tránh được dẫu anh lỳ
             
             
            Nguyễn Gia Linh
             
             
             
            Ðiên nặng
               
            Bốn tuần lạnh lẽo đã qua rồi
            Gởi mấy lời mừng chúc bạn tôi
            Sáng sủa vui tươi đời trở lại
            Hơi nồng sưởi ấm thảnh thơi ngồi
             
            Chịu đựng  bao ngày muốn nhuốm đau
            Sáng chiều hai buổi mặt xanh màu
            Chờ hoài hẹn mãi sao không đến ?
            Chẳng biết khi nào được thấy nhau ?

            Bó gối nhìn trời đông rét buốt
            Bực mình chẳng dám bỏ nhà đi
            Anh chàng “điên nặng” đâu thèm tới
            Trốn tránh  làm ngơ mặt hóa lỳ
             
             
            Lâm Tiểu Trúc
             
             
            TỨC  CÁI  MÌNH !
             
            Mong sao anh có điện cho rồi
            Bạn bè tội nghiệp cũng như tôi
            Mới thấy ra răng đời công chức !
            Làm ít , ăn lương tháng ,chỉ ngồi
             
            Lo nhà không sưởi lỡ anh đau
            Mang gang chật chội tái da màu
            Bỏ ra lại sợ tay tê cóng
            Lạnh dài chồng vợ phải xa nhau
             
            Chị cứ lâu lâu kêu một bận
            Bảo rằng ; thôi kệ, cứ lên đi
            Chứ chờ thợ biết khi mô tới
            Lại mất tiền phone, chúng cứ lì!
             
            Đônghương
             
             
            Điện thoại EDF
             
             
            Bão như thác lũ hại hư rồi
            Hàng xóm sơ sài, cháy điện tôi
            Gọi Bác không ơi ? Chờ sắp xỉu
            Thương chi mà ngóng tới lui ngồi
             
            Điện thoại nghe đờn giận phát đau
            Không ông tối thủi nhạt da màu
            Mùa đông khỏi nói căm căm rét
            Ấy bởi có nhìn chẳng nghĩ nhau
             
            Gọi mãi kêu hoài không trở lại
            Mà còn lặng lẽ…trả lời đi
            Để đời tươi thắm, tơ liền nối
            Không kết, luôn kêu cho biết lỳ
             
             
            Đặng Xuân Linh
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.03.2009 19:49:54 bởi Nguyen Gia Linh >
            #6
              Nguyen Gia Linh 27.03.2009 00:20:34 (permalink)
              0
              Anh còn nhớ của Mẫn Hồ được các bạn sau đây họa lại : Gia Linh, Minh Hồ, Xuân Linh, Lam Vân (Phần 1)
               
               

              ANH CÒN NHỚ ?

              Anh còn nhớ tình thơ tuổi dại
              Trao về người con gái anh thương ?
              Duyên đầu còn chút dư hương,
              Ngu ngơ một thuở vấn vương đến giờ ?

              Anh còn nhớ tình mơ tuổi học,
              Cứ ba`ng hoàng dáng tóc ai bay ?
              Anh hoài đắm đuối mê say,
              Ðể rồi nghi? học theo mây phi hành.

              Anh còn nhớ tình xanh gái Huế,
              Rồi một ngày lặng lẽ xa nhau ?
              Gợn buồn mấy nỗi tim đau,
              Trường xưa phố thị mang sầu phôi pha .

              Anh còn nhớ tình xa gởi lại ,
              Giấc ngủ dài còn mãi phân vân ?
              Bao giờ rủ sạch bụi trần,
              Vô thường nẻo ấy bâng khuâng hẹn về…

              Mẫn Hồ


              Tình thơ
              (Họa bài ANH CÒN NHỚ ? của TH Mẫn Hồ)

              Đẹp làm sao ! một thời thơ dại
              Bóng hình người em gái dễ thương
              Tình đầu vướng chút mùi hương
              Đủ làm trăn trở tơ vương đến giờ !

              Thơ mộng lắm ! đêm mơ ngày học
              Dưới ánh đèn nhớ tóc em bay
              Gởi hồn nhiều lúc đắm say
              Lửng lơ theo đuổi bóng mây viễn hành

              Ngơ ngẩn lắm ! ngày xanh ước thệ
              Đâu nghĩ rằng sớm rẻ chia nhau
              Để rồi ruột nát lòng đau
              Đêm đêm còn nặng nỗi sầu chưa pha

              Rồi một sớm tin xa trở lại
              Để cho lòng vướng mãi phân vân
              Tưởng đâu đi hết đường trần
              Ngờ đâu người lại bâng khuâng hiện về

              Gia Linh



              KHÔNG QUÊN
              *Cảm tác bài Anh Còn Nhớ Của thi sĩ Mẫn Hồ

              Mãi mãi không quên thời si dại
              Tháng ngày đeo đuổi hái yêu thương
              Triền miên mộng mị sắc hương
              Đắm say thành khối tình vương bao giờ?

              Mãi mãi đọng ước mơ giờ học
              Đêm về gió luồn tóc ai bay
              Như con sóng biển nhồi say
              Tâm hồn ngơ ngẩn, chân mây di hành

              Mãi mãi không quên thành phố Huế
              Ngày tháng xưa tình để lìa nhau
              Lên thuyền mang nặng thương đau
              Đến phương trời lạ tâm sầu chẳng pha

              Mãi mãi còn xót xa, nhớ lại
              Cảnh quê hương gặp phải hư vân
              Sương mù giăng khắp phàm trần
              Nên tâm xáo trộn, bâng khuâng hẹn về...

              Minh Hồ

              300308


              Trời xưa nhớ mãi
              (Họa bài ANH CÒN NHỚ ? của TH Mẫn Hồ)


              Tâm nhớ mãi ngày mơ thơ dại
              Trường xưa hồn cũ trải yêu thương
              Là thời hoa thắm đầy hương
              Thẹn thùng năm ấy còn vương tới giờ

              Tâm nhớ mãi ngày thơ tuổi học
              Đưa lòa xòa sợi tóc mai bay
              Làm ai ngó sửng như say
              Thẫn thờ ngơ ngác kìa mây không hành

              Tâm nhớ mãi ngày xanh vướng lối
              Đôi mắt nhìn là mối thân nhau
              Thương chi rồi để buồn đau
              Hàng cây phủ mát đem sầu lẫn pha

              Tâm nhớ mãi lời xa gởi lại
              Nơi phương trời thừa thãi sương vân
              Chỉ còn kỷ niệm khối trần
              Mông xưa đầy ảnh bâng khuâng tưởng về

              Xuân Linh



              Luyến nhớ
              (họa bài Anh còn nhớ - Mẫn Hồ )

              Bao luyến nhớ hồn thơ ngây dại
              Mộng chiều xuân dệt mãi tiếc thương
              Tình xưa ấp ủ sắc hương
              Bờ môi ánh mắt sầu vương từng giờ

              Bao luyến nhớ tình mơ đại học
              Gió chiều thu suối tóc vờn bay
              Bên nhau ngày tháng nồng say
              Chung vai sánh bước đường mây du hành

              Bao luyến nhớ dáng thanh giọng Huế
              Buổi chiều hè nắng xế dìu nhau
              Tan đi nỗi khổ niềm đau
              Ðôi tim hòa nhịp cho sầu loãng pha

              Bao luyến nhớ tình xa nối lại
              Cảnh tàn đông mộng ái phù vân
              Mơ hoài cuối nẻo đường trần
              Người thương kề cận bâng khuâng vỗ về

              Lam Vân
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2009 00:21:36 bởi Nguyen Gia Linh >
              #7
                Nguyen Gia Linh 31.03.2009 00:16:37 (permalink)
                0
                Anh còn nhớ của Mẫn Hồ được các bạn sau đây họa lại : Nguyên Trần, Minh Hồ Đào  và Bùi Tiến (Phần 2)


                Lỡ cuộc tình xưa


                Tôi lần bước về vùng ngây dại
                Xưa cùng người con gái yêu thương
                Dìu nhau lối cỏ ngát hương
                Sóng tình ngây ngất vấn vương từng giờ

                Vào mỗi sáng tinh mơ đi học
                Lẽo đẽo sau nhìn tóc em bay
                Áo em trắng đất trời say
                Tôi gom gió lại theo mây viễn hành

                Giọng ai nhẹ sông xanh trời Huế
                “Xin ngàn đời lặng lẽ bên nhau
                Dù bao ngang trái khổ đau
                Tình ta sáng cả nỗi sầu sắc pha”

                Nhưng từ đó tình xa không lại
                Ước mơ rồi mãi mãi phù vân
                Tôi thân phiêu bạt hồng trần
                Cánh chim lẻ bạn bâng khuâng ngõ về.

                Toronto March 30, 2008
                Nguyên Trần




                BÂNG KHUÂNG
                Cảm tác bài Anh Còn Nhớ? Của thi sĩ Mẫn Hồ

                Hai màu tóc không phai vụng dại
                Tuổi vào đời hồn trải yêu thương
                Ước ao giấc mộng đầy hương
                Dáng yêu đầu vẫn còn vương tới giờ

                Không tan được niềm mơ Đại học
                Gió mùa hè vờn tóc anh bay
                Mắt luôn chìm đắm mê say
                Thẫn thờ chân bước như mây diển hành

                Tuyệt vời nghe giọng anh rất Huế
                Mong mai này đáp lễ duyên nhau
                Xin đừng mang đến buồn đau
                Bể dâu đời rẽ đường sầu khổ pha

                Nhưng trời chẳng thiết tha đáp lại
                Nên cành đào đành phải phù vân
                Sương mù che phủ hồng trần
                Đi tìm lối thoát bâng khuâng để về...

                Minh Hồ Đào
                310308





                Bâng Khuâng Đi Về

                Ôi, nhớ quá cái thời thơ dại
                Yêu thật nhiều nhưng ngại nói thương
                Đào tơ mơn mởn đưa hương
                Hồ thu sóng sánh sầu vương thuở giờ

                Ngày ngơ ngẩn chẳng mơ đến học
                Tối thẫn thờ nhớ tóc mai bay
                Nửa hồn như tỉnh như say
                Nửa hồn phơi phới như mây du hành

                Muốn kiếm lại ngày xanh phố Huế
                Nên trở về lặng lẽ tìm nhau
                Nào ngờ chỉ khiến lòng đau
                Xót như muối xát, đông sầu dấm pha (1)

                Cảnh đã khác, người xa chẳng lại
                Chuyện chúng mình, thôi, mãi phù vân
                Phố xưa nắng quáng hồng trần
                Chắt chiu kỷ niệm, bâng khuâng đi về

                Bùi Tiến

                31-3-2008
                (1) Sầu đông trong héo ngoài tươi, Vui là vui gượng cười là cười khuây (cd)

                #8
                  Nguyen Gia Linh 17.04.2009 18:19:26 (permalink)
                  0
                  Anh còn nhớ của Mẫn Hồ được các bạn sau đây họa lại : Nguyên Hà, Huỳnh Ngọc Diêu và Nguyễn Thành Tài (Phần 3)




                  Lẽ nào quên ...
                  (Họa bài Anh còn nhớ... của TH Mẫn Hồ)

                  Lẽ nào quên khi còn thơ dại
                  Tuổi học trò còn ngại yêu thương
                  Sáng chiều Bến Ngự, sông Hương
                  Chung trường cùng lớp lòng vương từng giờ

                  Lẽ nào quên khi tan buổi học
                  Tà áo xinh, mái tóc bay bay
                  Mắt ai vướng chút tình say
                  Để lưu luyến nhớ chia tay học hành .

                  Lẽ nào quên khi xa xứ Huế
                  Buổi tan trường đành giã biệt nhau
                  Tình buồn bao nỗi thương đau
                  Thu sầu uá lá, dế sầu tuyết pha .

                  Dễ nào quên khi mùa đông lại
                  Mưa dầm dề, ướt mãi phong vân
                  Vấn vương một kiếp hồng trần
                  Gợi tình xa xứ bâng khuâng nẻo về ...

                  Nguyên Hà


                  Ngày vào xuân
                  Hoa bài Anh còn nhớ của thi si Mân Hồ

                  Trên đường nhỏ nhuộm đầy hoa dại
                  Sắc hồng tươi con gái dễ thương
                  Đó dây thơm ngát mùi hương
                  Khiến lòng ta cũng vấn vương thuỡ giờ

                  Con phố ấy những giờ tan học
                  Lòng tuơng tư mái tóc ai bay
                  Tnh si mot thuõ mê say
                  Niềm vui cũng tựa chùm mây viễn hành

                  Mắt thương cãm như dòng Sông Huế
                  Những ngày vui lặng lẽ bên nhau
                  Xa rồi cảnh ấy về đâu ?
                  Tháng năm mang nặng mối sầu phôi pha

                  Mùa đông lạnh như còn lưu lại
                  Kỹ niệm buồn mãi mãi phù vân
                  Linh dinh đôi gót phong trần
                  Xuân vui sao mâi buang khuâng chưa về?

                  Huỳnh ngọc Diêu
                  Tháng 4 08




                  EM CÒN NHỚ ?

                  Em còn nhớ lúc mình thơ dại ,
                  Em là người con gái dễ thương ,
                  Ngất ngây làn gió đưa hương,
                  Sáng chiều chung bước tình vương bao giờ .

                  Em còn nhớ những chiều tan học ,
                  Bàn tay mềm vén tóc nhẹ bay ,
                  Duyên cười ngọc nói đắm say ,
                  Phất phơ tà áo theo mây vận hành .

                  Em còn nhớ thư xanh tình Huế ,
                  Ghép vần thơ lặng lẽ trao nhau ,
                  Thẹn thùng giữ ý tim đau ,
                  Buồn vương theo giọt lệ sầu nào pha ?

                  Em còn nhớ thuyền xa nhìn lại ,
                  Chuyện chúng mình đâu mãi phù vân ,
                  Tình theo cuối nẻo đường trần ,
                  Dặm xưa chung bóng bâng khuâng tìm về .


                  Nguyễn Thành Tài

                  #9
                    Nguyen Gia Linh 21.04.2009 17:47:45 (permalink)
                    0
                    Bài Xướng Áo lụa vàng của Mẫn Hồ được các bạn sau đây họa lại : Phùng Văn Hạnh, Xuân Linh, Nguyên Hà (Phần 1)
                     

                    ÁO LỤA VÀNG

                    Màu áo theo em đi lấy chồng,
                    Tơ lòng hong mãi giữa hư không.
                    Khói sương mờ mịt tình thơ dại,
                    Réo mãi hồn anh một cuối đông.

                    Xa em từ dạo tiển sang ngang,
                    Anh vẫn không quên áo lụa vàng.
                    Nay góp tàn tro nhen đốm lửa,
                    Cho lòng ấm lại lúc xuân sang.


                    Man Ho


                    NGƯỜI ĐẸP TRONG TRANH

                    Em đẹp, áo vàng lộng lẫy sao!
                    ''Người hiền như bột có gươm đao'' (1)
                    Đâm anh một vết thương chí mạng
                    Mà vẫn tươi cười trước khổ đau

                    Bài họa: TÌNH ĐỜI

                    Đành đoạn bỏ tôi đi lấy chồng
                    Xem nhẹ tình tôi như số không
                    Tim vỡ, thay tim, lo cưới vợ
                    Nhắn ai:''không mợ, chợ vẫn đông'' (2)

                    Thấy em vui vẻ bước sang ngang
                    Tươi tỉnh mặt mày, dáng vội vàng (3)
                    Tro tàn, nhen mãi không ra lửa
                    Thôi nhờ cô hàng xóm mang sang

                    (1) thơ Huy Cận (Nhan sắc trời ơi, biết nói sao,
                    Người hiền như bột có gươm đao)
                    (2) tục ngữ
                    (3) dáng vội vàng người trong tranh

                    Phùng Văn Hạnh



                    Thỏa mộng tình đầu
                    (Họa bài Áo lụa vàng của TH Mẫn Hồ)

                    Đầu đời thỏa mộng nghĩa tình chồng
                    Hai chữ mến yêu chửa nói không
                    Màu phượng năm mùa thương đã thấm
                    Rồi anh đi cưới tháng hàn đông

                    Tiễn anh từ buổi hạ luồn ngang
                    Ngàn dặm nào xao sắc áo vàng
                    Gói cất ân tình nơi xứ lạnh
                    Sưởi lòng ấm lại nắng xuân sang

                    Xuân Linh



                    Chiều buồn ...

                    Từ khi em cất bước theo chồng
                    Vương vấn tình sầu có lại không
                    Áo lụa ngày nào soi nắng hạ ...
                    Đong đầy kỷ niệm thấm mưa đông .

                    Làm sao quên được chuyến đò ngang
                    Lệ giấu tràn mi, nắng nhạt vàng
                    Chỉ thắm buông lơi, đành lỡ phận
                    Lạnh lùng hiu quạnh tựa đông sang !


                    Nguyên Hà
                    #10
                      Nguyen Gia Linh 27.04.2009 18:40:47 (permalink)
                      0
                      Bài Xướng Áo lụa vàng của Mẫn Hồ được các bạn sau đây họa lại : Gia Linh, Nguyễn Thành Tài, Lam Vân và Bùi Tiến (Phần 2)
                       



                      Bạn bè chân thật quyết theo phiên
                      Đem vận thơ tình để tạo duyên
                      Cùng kết dây tơ tròn nghĩa cả
                      Chung lưng góp sức dẹp ưu phiền

                      Áo rộng tinh anh

                      Hình ảnh nào hơn chuyện vợ chồng
                      Nhìn em áo rộng phủ chân không
                      Bao nhiêu hy vọng dồn ưu ái
                      Ấm áp thâm tình lúc gió đông

                      Từ độ em về hết rẻ ngang
                      Thương em áo thụng phủ len vàng
                      Đôi tay quấn quýt khơi mồi lửa
                      Càng thấy ấm nồng tuyết lạnh sang


                      Gia Linh


                      Trình Làng

                      Thơ đã cạn nguồn sợ đến phiên
                      Ghép vần trơ trẽn cũng vô duyên
                      Nhưng thơ đem lại tình lai láng
                      Dù dở dù hay bạn chớ phiền


                      ĐÔI NGẢ


                      Những tưởng Nguyệt Tơ kết vợ chồng
                      Trăm năm duyên nợ cũng bằng không
                      Đời chia đôi ngả tình tan vỡ
                      Khóc tiễn người về biệt cõi đông

                      Nửa đường đã lỡ chuyến đò ngang
                      Và cũng mùa thu lá úa vàng
                      Từng bước lang thang tìm dáng cũ
                      Tâm hồn giá lạnh tiết đông sang .

                      Nguyễn Thành Tài



                      Chuyện đá vàng
                      (họa bài Áo lụa vàng-Mẫn Hồ)

                      Kỷ niệm bao năm cứ chất chồng
                      Chút tình thân ái có còn không?
                      Từng trang nhật ký từng dư ảnh
                      Sưởi ấm lòng ta giữa tiết đông

                      Dòng đời hờ hững lẹ trôi ngang
                      Cuốn tận trùng xa chuyện đá vàng
                      Xoá vết thời gian lời ước hẹn
                      Thuyền neo bến vắng bóng người sang

                      Lam Vân




                      Hứng thì ra xướng há chờ phiên
                      Họa được hay không ấy tự duyên
                      Lỗ mỗ mấy vần xin góp mặt
                      Được thì đa tạ, dở đừng phiền

                      Âm Thầm Mường Tượng

                      Từ độ nghe tin em lấy chồng
                      Sầu này em có biết hay không
                      Năm canh khắc khoải lòng như hẹ
                      Sáu khắc ơ hờ dạ quá đông

                      Thế là qua một chuyến đò ngang
                      Sóng nước chiều buông gợn ánh vàng
                      Hiu hắt bờ lau bên bến vắng
                      Âm thầm mường tượng bóng chèo sang

                      Bùi Tiến
                      #11
                        Nguyen Gia Linh 05.05.2009 21:21:18 (permalink)
                        0
                        Bài Xướng Gởi về em của TH Nguyên Trần được các bạn sau đây họa lại: Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh, Minh Hồ, Minh Hồ Đào (Phần 1)
                         
                         
                         
                        GỞI VỀ EM
                         
                         
                        Gởi em một giấc mộng tình
                        Như dòng thác lũ rung rinh tinh cầu
                        Gởi em một nụ hôn đầu
                        Vòng tay cuồng nhiệt rực màu ái ân
                        Gởi em một thoáng bâng khuâng
                        Nhờ mây nhắn gió một lần mộng du
                        Gởi em một ánh trăng Thu
                        Hào quang soi sáng đỉnh mù nhân gian.
                         
                         
                        Nguyên Trần
                         
                         
                         
                        Gởi em
                        (Họa bài GỞI VỀ EM của TH Nguyên Trần)
                         
                         
                        Gởi em một thoáng hương tình
                        Nhẹ như gió thoảng khó rinh địa cầu
                        Say sưa tựa giấc mơ đầu
                        Vừa làm xoay chuyển đủ màu vẹn ân
                        Nhớ nhe em, chớ bâng khuâng
                        Tình anh vẫn vậy chưa lần mộng du
                        Về em chiếc lá vàng thu
                        Pha đầy màu sắc tỏa mù thời gian.
                         
                         
                        Nguyễn Gia Linh
                         
                         
                         
                         
                        Gởi anh
                        (Họa bài GỞI VỀ EM của TH Nguyên Trần)
                         
                         
                        Ngày xưa ai viết thư tình ?
                        Bảo rằng bền vững rộng rinh khối cầu
                        Mộng mơ say đắm lần đầu
                        Nắng chang hơi nóng sắc màu ái ân
                        Gởi mây một chút bâng khuâng
                        Trăng khuya gọi gió kề lần ngoạn du
                        Gởi anh cánh lá mùa thu
                        Ảo huyền dịu vợi, mù mù thế gian
                         
                         
                        Đặng Xuân Linh
                         
                         
                         
                         
                        TIẾP BƯỚC
                         
                         
                        Gặp em tiếp bước đường tình
                        Anh đây tưởng chẳng ai rinh mộng cầu
                        Từ khi  dang dở duyên đầu
                        Hoa yêu chóng nhạt phai màu nghĩa ân
                        Gặp em lòng trổi bâng khuâng
                        Chỉ trong khoảnh khắc một lần Âu du
                        Cuối hè giao điểm mùa Thu
                        Trăng lên man mác sương mù trần gian
                         
                         
                        Minh Hồ
                         
                         
                        TRAO TÌNH
                         
                         
                        Cám ơn anh đã trao tình
                        Dù rằng tuổi sắp già rinh chẳng cầu
                        Bên nhau an ủi mái đầu
                        Tóc tuy đã bạc, đậm màu trọn ân 
                        Không còn lo nghĩ bâng khuâng
                        Cô đơn lẻ bóng một lần  chu du
                        Vườn hoa tim nở mùa Thu
                        Muôn ngàn lá rụng rơi mù không gian
                         
                         
                        Minh Hồ Đào 
                        230409
                        #12
                          Nguyen Gia Linh 12.05.2009 00:35:36 (permalink)
                          0
                          Bài Xướng Gởi về em của TH Nguyên Trần được các bạn sau đây họa lại: Bùi Tiến, Cao Thiếu Lang, Mẫn Hồ (Phần 2)
                           
                           
                           
                          Tình Quê
                           
                          Quê tôi phong cảnh hữu tình
                          Hoa thơm trái ngọt rung rinh bên cầu
                          Nắng xiên cho nón nghiêng đầu
                          Hương đồng trao huệ đất màu ban ân
                          Lòng quê một thoáng bâng khuâng
                          Ba mươi năm lẻ mấy lần ảo du
                          Xa nhà ngày chửa vào thu
                          Mà sao mây khói đã mù trần gian
                           
                          Bùi Tiến
                           
                           
                           
                          Họa :    TRAO  ANH
                           
                           
                          Trao Anh một tấm ân tình 
                          Cõi lòng hé mở chứng minh nguyện cầu
                          Hiến dâng đây mối tình đầu
                          Yêu đương rực rỡ sắc màu hồng ân
                          Lòng Em rộn rã bâng khuâng 
                          Tâm hồn ngây ngất như lần lãng du 
                          Sóng tình man mác mùa Thu 
                          Hương yêu tỏa rộng mịt mù không gian
                           
                           
                          Cao thiếu LANG     (23-4-09)
                           
                           
                           
                          TRAO EM
                           
                             Trao em thoáng mộng ân tình,
                          Ru đời quên lãng khỏi rinh cơ cầu.
                            Trao em ánh mắt ban đầu,
                          Ướm câu hò hẹn đượm màu gia ân.
                            Trao em niềm nhớ bâng khuâng,
                          Duyên tơ gắn bó bao lần viễn du.
                            Trao em giọt nắng vào thu,
                          Vơi dần khổ lụy trời mù thế gian.
                           
                          Thân kính,
                          Man Ho
                          #13
                            Nguyen Gia Linh 16.05.2009 17:57:44 (permalink)
                            0
                            Bài Xướng Gởi về em của TH Nguyên Trần được các bạn sau đây họa lại: Đông Hương, Lam Vân và Nguyễn Thành Tài. (Phần 3)
                             
                             
                             
                             
                            GIẤC  MƠ XƯA
                             
                             
                            Giấc mơ xưa ấm mộng tình
                            Em xin nhờ gió quay nghiêng tinh cầu
                            Tưởng sau nửa nụ hôn đầu
                            Nưả kia chờ bước chân vào ái ân
                            Cuối cùng hương lưả bâng khuâng
                            Đêm khuya gối lẻ buông cần mộng du
                            Xa người đã mấy lần thu
                            Mi em sương khói ngục tù thời gian
                             
                             
                            Đônghương
                             
                             
                            Ước nguyền    
                                   Trăng thanh gió mát hữu tình
                            Ánh ngà bóng trải rung rinh nhịp cầu
                                   Bên nhau ý hợp tâm đầu
                            Đan nhiều mộng thắm hương màu ái ân
                                   Quên đi giây phút bâng khuâng
                            Hồn say dạ đắm bao lần phiếm du
                                    Ước nguyền tình đẹp thiên thu
                            Xa dần tục lụy ảo mù trần gian
                             
                             
                            Lam Vân
                             
                             
                             
                            TRẢ ANH .
                             
                            Trả anh những cánh thư tình
                            Thả trôi dòng nước rung rinh chân cầu
                            Trả anh,  lỡ mối duyên đầu
                            Tan  theo làn khói  nhạt màu ái ân
                            Trả anh chiều nhớ bâng khuâng
                            Bao lần hò hẹn  mấy lần phù du
                            Trả anh chiếc lá vàng thu
                            Mây trời giăng kín mịt mù trần gian
                             
                            Nguyễn Thành Tài
                             
                             
                             
                            Giữ cho nhau


                            Giữ cho nhau một mối tình
                            Tay trong tay nắm nghịch tinh trên cầu
                            Giữ cho nhau ánh mắt đầu
                            Thâu vào tim nhỏ dệt màu nghĩa ân
                            Giữ cho nhau phút bâng khuâng
                            Đi vào giấc mộng bao lần phù du
                            Giữ tình nhau mãi thiên thu
                            Dẫu muôn ghềnh thác bụi mù thời gian

                             
                            Mỹ Linh
                            02/05/2009

                            #14
                              Nguyen Gia Linh 20.05.2009 00:47:49 (permalink)
                              0
                              Bài Xướng PHÚT BAN ĐẦU của Nguyễn Thành Tài được các bạn  sau đây họa lại : Gia Linh, Xuân Linh, Mẫn Hồ (phần 1)
                               


                              PHÚT BAN ĐẦU


                              Nguyễn Thành Tài


                              Một phút ban đầu thôi mãi nhớ 
                              Thẫn thờ chép lại mấy vần thơ 
                              Đêm thơ dệt mộng tô hình dáng 
                              Nối tiếp cung thương buổi hẹn hò 

                              Hư ảo cuộc đời vẫn ước mơ 
                              Cho ai tha thiết mộng đang chờ ! 
                              Lời thơ ai oán trong thương nhớ ! 
                              Điệp khúc nghê thường dạ ngẩn ngơ 

                              Dù biết yêu đương, ân ái...vờ 
                              Nhưng lòng se thắt giả làm lơ 
                              Tình kia chưa bén duyên đà thắm 
                              Đã trót nên yêu mới dại khờ 

                              Vạn nẻo người đi mộng ước hờ 
                              Đông về phố vắng bước bơ vơ 
                              Từng mây lờ lững buồn da diết 
                              Trọn kiếp thân tằm chỉ nhả tơ 


                              Nguyễn Thành Tài


                              Tuổi mộng mơ
                              Họa bài Phút ban đầu của Nguyễn Thành Tài




                              Cái thuở ban đầu ghi nỗi nhớ
                              Để mình sống mãi với hương thơ
                              Nào ai hiểu rõ khi đang độ
                              Chỉ biết lòng say phút hẹn hò

                              Mình đã sống nhiều tuổi mộng mơ
                              Đã yêu tha thiết với mong chờ
                              Đêm đêm ngồi ngắm vầng trăng sáng
                              Khi thấy tơ vàng trải ngẩn ngơ 

                              Tuổi trẻ nào đâu biết giả vờ
                              Đau buồn khi thấy bạn làm lơ
                              Suối thương tưới mãi vần thơ cảm
                              Đâu dám phô ra tuổi dại khờ

                              Người lánh xa tôi thật hững hờ
                              Lặng buồn đi giữa phố bơ vơ
                              Để nghe giá buốt từ tâm não 
                              Mà vẫn như tằm rút ruột ttơ


                              Nguyễn Gia Linh


                              Chân tình là khờ dại
                              (Họa bai Phút ban đầu của Nguyên Thành Tài)



                              Mỏi mắt nhìn vời dặm hướng mơ
                              Người nơi biền biệt,... tỏa tâm thơ
                              Tỏ niềm hoài vọng người xa xứ
                              Đoạn nhạc dân quê thấm điệu hò 

                              Vẫn còn văng vẳng khúc tình mơ
                              Ngào ngọt hương say với đợi chờ 
                              Vẫn đợi vẫn chờ bao luyến nhớ
                              Của người từ đấy cố làm ngơ 

                              Người đâu thấu nỗi... ngỡ tình vờ
                              Tâm sự đau buồn vẫn phải lơ
                              Duyên thắm màu duyên năm tháng rộng
                              Yêu thương là tấm chân tình khờ 

                              Thu đi thu đến vẫn ơ hờ 
                              Về nẻo nào đây khói vẩn vơ
                              Theo gió bay xa lòng buốt lạnh
                              Đành thôi, thơ nhả phủ trang tơ


                              Đặng Xuân Linh



                              Soi lại tình xưa


                              Đã biết tình vờ sao lại nhớ ?
                              Đúng là mê đắm của ngày thơ !
                              Cứ mơ hình bóng em duyên dáng
                              Năm tháng trôi theo hẹn với hò !

                              Đã biết duyên hờ sao lại mơ ?
                              Tình không đoạn kết vẫn mong chờ !
                              Vần thơ gói trọn bao sầu nhớ
                              Em lại thờ ơ, cứ giả ngơ !

                              Đã biết tình thơ sao chẳng... vờ ?
                              Yêu không rõ nét dễ làm lơ !
                              Tình xưa một thuở se duyên thắm
                              Soi lại đời ta, đúng kể khờ

                              Nói vậy chứ yêu đâu có hờ
                              Nhưng mà thích thú ...nghĩ vu vơ
                              Dệt thơ ủ mộng tình sương khói
                              Tính kỷ làm chi chuyện tóc tơ

                              Mẫn Hồ

                              Họa bài Phút ban đầu của anh Nguyễn Thành Tài
                              #15
                                Thay đổi trang: 123 > >> | Trang 1 của 18 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 264 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9