Góc Thơ Tứ Linh
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 18 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 264 bài trong đề mục
Nguyen Gia Linh 12.10.2012 23:54:55 (permalink)
0
Bài Xướng Thương ca mùa hạ của Minh Hồ Đào cho TXH Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại : Đặng Xuân Linh, Nguyễn Thành Tài, Tôn Thất Tuệ, Thanh Điền,Minh Tâm (Phần 2)


Tháng Tám đêm hè


Đêm hè nghe vẳng âm thanh rỉ
Lắng tai nghe thủ thỉ bên gian
Trong bầu tỉnh mịch trăng vàng
Hoa sương hòa điệu nhàn an giấc nồng

Dạo phong cảnh nắng xông người tắm
Đi ngược xuôi để ngắm danh lam
Nhìn nơi vẻ đẹp tỉnh tâm
Mùa hanh nắng hạ vẫn tầm niềm vui

Mùa tháng tám nhiều người hậu đãi
Toàn bạn bè xúm lại mừng nhau
Nhạc ca hát xướng yêu cầu
Sinh nhựt vui vẻ mặc đầu sương phơ


Đặng Xuân Linh



ĐƯỢC MÙA

Trời sấm sét mưa giông rền rĩ
Tiếng côn trùng eo ỉ không gian
Cánh đồng lúa đã chín vàng
Tỏa hương ngào ngạt bay lan thơm nồng

Người đi gặt ướt đông như tắm
Mưa tạnh rồi cảnh ngắm màu lam
Mọi người gặt hái an tâm
Được mùa dân dã đi tầm nguồn vui

Nhà có gì cùng khui, cùng đãi
Nấu xôi xong ngồi lại chung nhau
Vụ mùa thỏa ước mong cầu
Chắt chiu giáp hạt lo đầu bạc phơ

Nguyễn Thành Tài
17-08-2012


Nhục nước

Chí thép luyện tôi đừng để rỉ,
Chuyện nước mình chẳng ỷ thế gian.
Hãy giương cao ngọn Cờ Vàng,
Muôn dân đoàn kết nghĩa lan tình nồng.

Xứ Việt ấm trời đông ta tắm,
Về đất Thanh (1) ta ngắm non Lam (2),
Dấu Lê Vương (3) chửa mất tăm,
Sao con cháu chỉ sưu tầm chuyện vui !

Lũ Tàu Đỏ rượu khui yến đãi,
Đám Việt gian kết lại hùa nhau.
Ai vui tán tụng chúc cầu,
Ta đau nhục nước nên đầu trắng phơ!

Tuệ Quang TTT
17.08.2012

(1) Thanh Hóa
(2) Lam Sơn
(3) Bình Định Vương Lê Lợi



Mùa hè sum hợp
(họa bài Thương ca mùa hạ của Minh Hồ Đào)

Gặp nhau rồi, nói lời không rỉ
Vui hát vang, ầm ỉ không gian
Cây xanh dưới nắng nghiêng vàng
Vườn nhà vẫn đẹp hòa chan ánh nồng

Trời nóng bức, tìm ra bải tắm
Xa ngắm nhìn trời biển màu lam
Ngàn năm vẫn mãi tiếng tăm
Những vùng thắng cảnh ta tầm niềm vui

Hè sum vầy, tháng mừng tiệc đãi
Nào bánh ngọt trà nước bên nhau
Chúc mừng sinh nhựt nguyện cầu
Mẹ cha sức khỏe dồi dào ý thơ.

Ngày 18/08/2012
Thanh Điền



THƯƠNG CA MÙA HẠ:(xin giữ y đề)

Trời chuyển tiết, tiễn xuân chào hạ,
Giọng ve buồn rộn rã không gian,
Biển xanh, cát trắng, nắng vàng,
Phượng hồng xao xuyến mênh mang tình nồng.

Bờ cát mịn, trời trong, mây trắng,
Biển mênh mông nhuộm thắm màu lam,
Bóng mây chìm nổi hợp tan,
Sóng xô lớp lớp, rộn ràng đùa vui.

Trông xa khuất, ngậm ngùi Đông Hải
Hỏi Hoàng Sa đòi lại khi nào?
Lạc Hồng đâu đấng anh hào?
Để non nước mãi nhuộm màu khói sương...

Minh Tâm
Nguyen Gia Linh 19.10.2012 21:36:03 (permalink)
0
Bài Xướng Đóa hồng Ngày Vu Lan của Song Quang cho TXH Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh, Minh Hồ Đào, Thanh Khang, Mẫn Hồ (Phần 1)



ĐOÁ HỒNG NGÀY VU LAN
Trao về Mẹ nhân mùa Vu Lan năm 2012

Xứ người dâng mẹ đóa hồng
Vu Lan báo hiếu tấm lòng của con
Nhớ về quê Mẹ mỏi mòn
Làm sao nói hết lòng con với người.

Xa quê héo hắt nụ cười
Hy sinh,xưa Mẹ suốt đời dưởng nuôi
Nhọc nhằn gian khổ nào nguôi
Giờ đây cách biệt --ngậm ngùi Mẹ ơi !

Vu Lan lại đến đây rồi
Được Thầy cài đóa hồng tươi áo mình
Biết còn có đấng sinh thành
Tình thương của Mẹ luôn dành cho con.

Năm canh Mẹ ngủ không tròn
Ngày qua sáu khắc lo toan mọi bề
Con mong trở lại làng quê
Để nghe được tiếng vổ về Mẹ yêu .

SONG QUANG


Mùa Vu Lan nhớ Mẹ Cha


Mùa hè dâng đóa trắng hồng
Vu Lan tháng bảy tỏ lòng chúng con
Ngày nay đất khách mỏi mòn
Nghĩ về Cha Mẹ lòng con nhớ người

Dù xa vẫn nở nụ cười
Hiến dâng Cha Mẹ trọn đời dưỡng nuôi
Nhọc nhằn khổ ải khôn nguôi
Bên trời xa vắng ngậm ngùi Người ơi

Đến mùa báo hiếu đăng rồi
Chúng con cài đóa trắng tươi áo mình
Mất rồi những đấng sinh thành
Tấm lòng Cha Mẹ mãi dành chúng con

Cuộc đời Cha Mẹ đã tròn
Tháng ngày sầu khổ tân toan mọi bề
Nếu còn có dịp về quê
Chúng con đốt nén hương thề kính yêu


Nguyễn Gia Linh
29-08-2012 (Mùa Vu Lan)


Ngày lễ nhớ mẹ
( Lễ Vu Lan)

Nhớ xưa dâng Mẹ đóa hồng
Ngày nay hồng trắng trong lòng của con
Lo nhiều Mẹ chẳng mỏi mòn
Tấm thân nào quản, vì con của người

Xứ xa vẫn nhớ nụ cười
Mẹ hiền lo suốt quảng đờì dưỡng nuôi
Trải bao sương gió nào nguôi
Dương gian bao nỗi ngậm ngùi đầy vơi

Mẹ về xứ Phật lâu rồi
Cài bông hống trắng xót khơi lòng mình
Khắc sâu hình dáng sinh thành
Mẹ rời môi mĩm hiền lành bảo con

“Có không vầng nguyệt khuyết tròn
Chớ buồn chi lắm lo toan hậu bề” * (con cháu)
Đã về thăm lại làng quê
Thấy đâu dáng Mẹ cận kề xưa yêu

Đặng Xuân Linh



VU LAN NHỚ MẸ


Vu Lan bước vào vườn hồng
Hái hoa cài áo ấm lòng. tim con
Nhớ về quê cũ đường mòn
Mẹ hiền trông ngóng cháu con xứ người

Để trông lại những nét cười
Thay cho tiếng khóc chào ̣đời chăm nuôi
Lòng buôn vương vấn chưa nguôi
Câu hò đưa võng bùi ngùi ai ơi

Hè qua thu lại đến rồi
Vu Lan tin mẹ vui tươi tới mình
Dù cho ước mộng khó thành
Kề bên chăm sóc dỗ dành mẹ con

Như trăng hết khuyết rồi tròn
Đơn côi thân mẹ lo toan trăm bề
Phận người sao phải hai quê
Đêm trường khắc khoải nhớ về nguồn yêu


Minh Hồ Đào
30-08-12


MÙA VU LAN CẦU MẸ...

LỄ Vu Lan gắn hoa hồng,
Cho ai còn mẹ,động lòng đến con.
Sáu năm nhớ Mẹ mỏi mòn,
Cài lên bông trắng khiến con khác người.

Buồn hiu nét mặt không cười,
Công lao khó nhọc suốt đời Mẹ nuôi.
Những điều buồn tủi khôn nguôi,
Cuốn phim dĩ vãng nhớ hoài Mẹ ơi !

Rằm tháng bảy đến đây rồi,
Lên Chùa khấn nguyện thảnh thơi Mẹ mình.
Gọi là chút đáp sinh thành,
Mẹ được siêu thoát rõ rành lời con.

Biết bao nhiêu đáp cho tròn,
Một lòng kính hiếu lo toan mọi bề.
Hướng về vườn cũ miền quê,
Nhìn ngôi mộ Mẹ tỏ bề kính yêu.

Thanh Khang
30-8-2012


Thưa qúy thi hữu,
Xin gởi đến qúy TH mấy vần “Nụ Hồng Vu Lan” , họa bài thơ “Đoá Hồng Ngày Vu Lan” của TH Song Quang
để góp vui xướng họa nhân dịp lễ Vu Lan năm nay.
Thân kính,
Man Ho



Bài họa :

NỤ HỒNG VU LAN

Vu Lan dâng Mẹ nụ hồng,
Đóa hoa màu trắng, tỏ lòng đứa con.
Ngày xưa trông mỏi trông mòn,
Mẹ hiền mất dấu nên con xa người.

Từ lâu vắng tiếng Mẹ cười,
Lấy ai an ủi, trọn đời chăm nuôi ?
Buồn này đâu dễ gì nguôi,
Bao năm côi cút, bùi ngùi “Mạ ơi !”.

Dạo xưa khi Mẹ mất rồi,
Con đâu mơ tưởng đời tươi với mình.
Gắng sao danh toại công thành,
Ghi ơn dưỡng dục Mẹ dành riêng con.

Vu Lan tháng bảy trăng tròn,
Thành tâm cứu độ tính toan muôn bề.(1)
Mong ngày trở lại thăm quê,
Viếng ngôi mộ cũ nhớ về Mạ yêu.

Man Ho
120831

(2) Vu Lan Bồn:...Xưa mẹ Mục Liên vì thất đức chết xuống địa ngục thức ăn
vào miệng liền hóa ra lửa không sao ăn được. Phật mới dạy: “Muốn cứu độ
nạn ấy thì đến ngày rằm tháng bảy mời thầy lập hội Vu Lan bồn vừa tụng
kinh vừa bố thí mới có kết quả”. Vu lan bồn hội bắt đầu từ đó.
(Từ Điển Hán Việt Từ Nguyên của Bửu Kế)
Nguyen Gia Linh 26.10.2012 21:19:02 (permalink)
0
Bài Xướng Đóa hồng Ngày Vu Lan của Song Quang cho TXH Tứ Linh, được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ, Quang Tuấn, Thành Tài, Hư Trúc, Thanh Điền, Minh Tâm (Phần 2)


Bông Hồng Mùa Vu Lan


Mùa Vu Lan mỗi bông hồng
Cài trên ngực áo tượng lòng các con
Nhớ công ơn Mẹ hao mòn
Chuổi ngày giáo dục mong con nên người

Rất vui khi thấy con cười
Gian nan chẳng ngại đường đời chăm nuôi
Muôn ngàn kỷ niệm nào nguôi
Trong tâm con mãi bùi ngùi Người ơi

Hôm nay xa cách nhau rồi
Quê nhà, đất khách đâu tươi lòng mình
Khát khao mộng ước mau thành
Đôi môi thân mẫu để dành hôn con

Hết đêm giấc ngủ không tròn
Lòng luôn lo lắng tính toan trăm bề
Làm sao dứt cảnh xa quê
Gia đình đoàn tụ, mãi kề dáng yêu


Minh Hồ
31-08-12


VU LAN NHỚ MẸ

Vu Lan Mẹ hỡi đã về đây!
Nghi ngút khói hương tỏa Phật đài.
Hồn Mẹ siêu thăng miền Tịnh Độ
Lòng con trĩu nặng cõi Trần ai.
Sụp đầu bái lạy, đau buồn quá
Qùi gối nguyện cầu, tưởng nhớ thay.
Ơn nghĩa sinh thành chưa báo đáp
Con đầm đìa lệ, biết bao ngày.

Vu Lan Nhâm Thìn 2012
Quang Tuấn


ÂN ĐỨC MẸ CHA

Vu Lan cúng Mẹ bông hồng !
Công Cha Nghĩa Mẹ hết lòng vì con !
Nắng mưa thân Mẹ gầy mòn,
Tảo tần hôm sớm mong con thành người.

Gian lao Mẹ vẫn vui cười ,
Áo cơm no đủ một đời Mẹ nuôi ,
Nhớ ơn Cha Mẹ nào nguôi .
Phận làm con… thấy bùi ngùi Mẹ ơi !

Bây giờ xa Mẹ mất rồi !
Tìm đâu ra nụ cười tươi với mình,
Ngày nay con đã trưởng thành,
Nhờ ơn cha mẹ luôn dành cho con.

Dựng xây chồng vợ vuông tròn,
Mẹ còn lụm cụm lo toan trăm bề .
Ba mươi năm, sống xa quê !
Đóa hồng con kính dâng về Mẹ yêu !!!

Nguyễn Thành Tài
31-08-2012


Bông Hồng Cài Áo

Năm nay còn gắn hoa hồng
Chấp tay khấn nguyện tỏ lòng của con
Dẫu cho biển cạn đá mòn
Nhớ công Cha Mẹ tạo con nên người

Gắng cho Mẹ mãi vui cười
Trả ơn từ mẫu một đời dưỡng nuôi
Xa nhà nhớ Mẹ khôn nguôi
Đêm khuya khoắc khoải bùi ngùi Mẹ ơi!

Đến nay chợt hiểu ra rồi
Mẹ là Bồ Tát đi đôi với mình
Mẹ là ánh sáng bình minh
Là trăng mười sáu đắp tình cho con

Vu Lan chữ hiếu vuông tròn
Mong ngày trở lại lo toan mọi bề
Ba mươi năm lẻ xa quê
"Bông Hồng Cài Áo" nhớ về Mẹ yêu.

Hư Trúc


Dâng Mẹ hoa hồng
(họa bài Đóa hồngngày Vu Lan của Bác Song Quang)

Con xin biếu Mẹ hoa hồng
Ngày rằm tháng bảy tỏ lòng mấy con
Mong cho sức khỏe không mòn
Phật Trời chứng giám tình con bên Người

Nhớ hoài khuôn mặt Mẹ cười
Vì con Mẹ mãi ngàn đời thương nuôi
Những ngày xa cách đã nguôi
Tóc nay đã bạc bùi ngùi ai ơi !

Vu Lan ngày Lễ nay rồi
Chúng con như Mẹ nụ tươi với mình
Ngày nay con cháu công thành
Bao la tình Mẹ sẳn dành các con

Cầu xin ngày lễ trăng tròn
An lành vượt mọi nghĩ toan tứ bề
Trong lòng luôn nhớ tình quê
Bài ca tiếng Mẹ thương về mãi yêu.

Ngày 31/08/2012
Thanh Điền


Bài họa : 1
NHAN NHU VU LAN

Vu Lan mùa hiếu...hoa hồng
Tưởng ơn cha mẹ với lòng người con
........Thời gian chừng đã xoáy mòn
Xoá đi dấu vết vàng son của NGƯỜI

Da nhăn móm mém nụ cừơi
Thương con khôn dại một đời mẹ nuôi
đắn đo lo lắng khôn nguôi
Mà quên ngày tháng qua rồi...Người ơi!

Tháng bảy mùa hiếu về rồi
Ai ơi hãy xoá cái tôi của mình
Về quỳ bên gối kính thành
Dâng lên CHA ME đóa hồng tình con

Sám tâm giữ hiếu vuông tròn
Dâng cơm hầu nước lòng son vẹn bề
Sang hèn chẳng kể thị quê
Đóa hồng tâm kính trao về Mẹ yêu

Dạ Dung

Bài họa : 2

HOA HONG DO TRANG VU LAN

VU LAN với đoá hoa hồng
Đây mùa báo hiếu tấm lòng người con
ME CHA vóc hạc hao mòn
Đoá hồng đỏ thắm tình con trao NGUOI

Đời con vắng tiếng Mẹ cười
Cũng bằng như thể không người chăm nuôi
Cô đơn tức tưởi chẳng nguôi
Mất ME mất hết nụ cười Mẹ ơi

VU LAN mùa hiếu về rồi
áo cài hoa trắng đơn côi phận mình
Lễ Phật tưởng đấng sinh thành
*AN CHA, *SIEU ME lòng lành của con

Phương xa tình hiếu không tròn
Cầu xin Phật Tổ ban ơn tứ bề
VU LAN khắp chốn thị quê
Hoa hồng đỏ trắng dâng về kính yêu.

Dạ Dung


ĐÓA HỒNG NGÀY VU LAN:

Cài lên ngực đóa hoa hồng,
Mẹ còn mạnh khỏe, ấm nồng tim con.
Dẫu cho sông cạn đá mòn,
Lòng con luôn mãi sắt son thương người.

Thương từng ánh mắt nụ cười,
Lời ru êm ái một thời đưa nôi.
Xa quê nỗi nhớ khôn nguôi,
Ngắm trăng mờ mịt, mây trời chơi vơi...

Tóc con nay bạc trắng rồi,
Cầu mong Mẹ được khỏe người, tinh anh.
Chân còn cứng cáp bước nhanh,
Vun bồi cội phúc lưu dành cháu con.

Đêm rằm rạng ánh trăng tròn,
Vu Lan tháng bảy thả hồn nhớ quê,
Chốn xưa vội vã quay về,
Cháu con chúc Mẹ tràn trề niềm vui...



Minh Tâm
Nguyen Gia Linh 02.11.2012 21:36:56 (permalink)
0
Bài Xướng Em có nghe thu về của Quang Tuấn cho TVCT Tứ Linh được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Minh Hồ, Minh Hồ Đào, Thanh Khang, Song Quang, Thanh Điền, Đặng Xuân Linh, Hư Trúc, Lâm Tiểu Trúc,


EM CÓ NGHE THU VỀ?


Em có nghe Thu về không em hỡi?
Khép mi mờ nắng ngủ gốc tường vi
Đàn bướm trắng về đâu không trở lại?
Lá phai tàn lặng lẽ bỏ cành đi.

Em có nghe rừng xưa mờ mịt bóng?
Mây chập chùng ôm ấp đỉnh non xa
Ðường về xóm mênh mông buồn hoang vắng
Mấy cành lau sương triũ ngọn la đà.

Em có nghe ngoài kia mưa thổn thức?
Quạnh hơi Thu liễu nhỏ lệ vắn dài
Em có thấy lòng mình buồn man mác
Nhớ thương mà chẳng biết nhớ thương ai?

QUANG TUẤN



Em có nghe thu về


Em còn nhớ mùa thu về không hỡi?
Ngày tiễn anh nắng đợi khóm Tường vi
Con bướm nhỏ bay đi không trở lại
Áng mây chiều bải hoải bỏ vườn đi

Em có nghĩ người xưa buồn lẻ bóng?
Mây u hoài lóng ngóng núi đồi xa
Đường làng cũ chan hòa trong xóm vắng
Liễu bên hiên, nghe trĩu nặng la đà

Em có nhớ ngoài trời mưa thổn thức
Anh đeo mang day dứt chuyện than dài
Rồi nghĩ lại thêm u hoài man mác
Chợt giật mình thấy rõ biết thương ai!


Nguyễn Gia Linh



Thu đến có còn vui?


Thu đến nhân gian, còn vui không hỡi ?
Nắng hết hâm nóng, sưởi cánh tường vi
Lá theo gió lìa cành không quay lại
Sắc hoa úa màu, hương cũng phai đi !

Sáng hừng đông li bì trời lặn bóng
Ngày mới sương vẫn đọng khắp gần xa
Đâu thấy người lâng la đường phố vắng
Chim chưa tung cánh thẳng lượn la đà

Tìm kiếm tiếng ngân nga hằng đêm thức
Ánh trăng soi chân bước thả ngắn dài
Đôi tình nhân mê say lời... man mác
Réo gọi hồn đừng lạc dấu yêu ai !


Minh Hồ
22.09.12


Thu sầu ai ?

Thu về dế than u sầu người hỡi!
Bướm đâu còn bay lượn khóm tường vi
Phai sắc tươi, mùa Hạ sau thắm lại
Khi sương mù bao phủ lúc hè đi

Gió đưa lá lững lơ từng chiếc bóng
Giữa khung trời cao rộng áng mây xa
Tiếng thác rền vang ra trong đêm vắng
Giọt sương rơi đọng cành nhánh la đà

Bệnh viện nửa khuya trăn trở giấc thức
Ngó trăng còn chưa hết cả đêm dài
Từ tâm não trào dâng buồn man mác
Nghĩ phận mình đau ốm khổ thân ai?


Minh Hồ Đào
22.09.12
(viết trong bệnh viện)



TRỜI VÀO THU

Em có nghe gió lạnh nhiều không hỡi ?
Ra vườn hoa ngắm nghía cụm Tường vi.
Bướm ong giờ lơ là không trở lại,
Vì nhụy hoa tàn úa chúng bay đi.

Gió lay cây thoáng nhìn trời soi bóng,
Lá điểm vàng pha đỏ rặng núi xa.
Không có em lòng anh nghe quạnh vắng,
Liễu u buồn buông nhánh rủ la đà.

Trời vào thu có gì thêm thổn thức,
Tiếc nắng hè tươi sáng lẫn ngày dài.
Đi ngoạn cảnh ngắm mây trôi man mác,
Thấy se lòng chẳng biết nhớ thương ai ?

Thanh Khang
22-9-2012


EM CÓ BIẾT ??

Em có biết , Thu về rồi đó hởi ??
Chú ve sầu thôi trổi giọng vu vi !
Hoa phượng vỷ bao giờ quay trở lại ??
Để sân trường buồn tiển bóng người đi .

Em có biết người thơ giờ môộ bóng ??
Trên nẻo đời đơn độc ở phương xa
Và nghe lạnh những đêm buồn lặng vắng
Khi màn sương giăng mắc giọt la đà.

Em có biết,gió mưa cuồng đánh thức ??
Giữa cô đơn anh mới thấy đêm dài !
Gió Thu lạnh thêm khối sầu man mác
Và hỏi lòng ,tim đã nhớ yêu ai ???

SONG QUANG


Em thấy không?
(họa bài Em có nghe thu về của Bác Quang Tuấn)

Lá thu vàng em thấy không em hỡi !
Hãy vui lên khi nhìn cánh tường vi
Cánh hoa hồng mỗi năm đều nở lại
Đã qua rồi khi thu đến hè đi

Mây bay cao em thấy không giăng bóng
Sương mù rơi nhìn lạ mắt mù xa
Nhặt lá vàng trong một chiều xóm vắng
Trên mặt hồ lóng lánh giọt la đà

Thu đủ sắc em thấy không đánh thức
Cho lòng mình nhẹ nhỏm những đêm dài
Và thanh thản dạo cánh đồng man mác
Ta yêu cảnh vàng pha đã chờ ai...

Ngày 23/09/2012
Thanh Điền



Thơ Thu thẫn thờ
(Họa bài Em có nghe Thu về của Quang Tuấn)


Mùa Thu đã đến rồi ơi bạn hỡi!
Ai thích sương mù bọc phủ tường vi
Thì hồn mơ như thiết tha mộng lại
Viết mê man, lặng lẽ chẳng thèm đi

Với nàng Thu, khách thi mơ tưởng bóng
Gió bứt lá vàng thả lỏng bay xa
Thẩn thơ suy, chuyện ngày qua tình vắng
Đứng ngẩn nhìn cánh bướm lượn la đà

Mùa thu sang, điểm lá ngà cảnh thực
Gợi thi nhân, khơi rạo rực thơ dài
Ngồi viết hoài, lòng thấy ngày tản mác
Nhận thơ đề, đấy họa vận thơ ai


Đặng Xuân Linh



Thu về...

Trời tháng chín Thu về chưa anh hỡi?
Tả tơi người héo hắt cánh tường vi
Gió heo mây chờ hoài mi chẳng lại
Để nắng Hè qủi quái chẳng chịu đi

Anh có biết Thu về khi chiếc bóng?
Người dật dờ trông ngóng kẻ ngoài xa
Bướm mô tê để hoa buồn trống vắng
Lá vàng khô răng rứa rụng là đà

Anh có nghe tiếng ve già thổn thức?
Tiễn Hè đi oi bức suốt ngày dài
Dạ u hoài mần răng sầu man mác
Để ai buồi ai nhớ mãi về ai?

Hư Trúc


Tình thu



Vàng nhuộm cả rừng phong tình thu hỡi !
Điểm tô màu ửng sắc đẹp tinh vi
Nắng chiều buông gió êm ru nhẹ thổi
Lá xạc xào theo gót tiển người đi

Hoàng hôn phủ mờ dần bao hình bóng
Cánh nhạn vờn lướt mãi tận trời xa
Khói lam vươn nhẹ nhàng trên thôn vắng
Bức tranh thu họa vẽ nét đậm đà

Ngắm trăng khuya ánh ngà nằm thao thức
Ngẫm suy nhiều chuyện cũ tháng năm dài
Bao luyến thương nhạt phai hồn thi khách
Mùa sang mùa ngăn cách chạnh lòng ai !

Lâm Tiểu Trúc
Nguyen Gia Linh 09.11.2012 20:44:25 (permalink)
0
Bài Xướng Ngàn năm Thu vẫn đợi chờ người xưa của Nguyên Trần được các bạn sau đây họa lại: Nguyễn Gia Linh, Thanh Khang, Đặng Xuân Linh, Song Quang,

Ngàn năm Thu vẫn đợi chờ người xưa



Thu sang cho lá vàng rơi
Cho lòng thương nhớ một người chân mây
Đời ta rày đó mai đây
Gió sương trĩu nặng tháng ngày buồn tênh
Trơ vơ cuối bãi đầu ghềnh
Nghe ta hiu quạnh nghe mênh mông chiều
Heo may se sắt đìu hiu
Con đường tình cũ chắt chiu tháng ngày
Rừng phong mòn mõi hao gầy
Chim trời soãi cánh ngùi bay dặm ngàn
Tình xưa phủ bụi thời gian
Con đò xưa đã quan san mịt mùng
Một mình gặm nhấm nhớ nhung
Đàn ai lỗi nhip gieo cung điệu sầu
Đam mê nào cũng qua mau
Tưởng chừng như giấc chiêm bao đầu đời
Người đi biền biệt mù khơi
Đèn khuya một bóng với trời bơ vơ
Phong trần bầu bạn thẩn thờ
Ngàn năm Thu vẫn đợi chờ người xưa


Mississauga đầu Thu 2012
Nguyên Trần


Ngàn năm thu vẫn đợi chờ
(Họa bài Ngàn năm thu vẫn đợi chờ người xưa của Nguyên Trần)

Mùa thu lá đổi màu rơi
Chợt thương chợt nhớ đến người chân mây
Cuộc đời từ độ qua đây
Miệt mài tranh đấu theo ngày buồn tênh
Cô đơn dấn bước sóng ghềnh
Ta thương nỗi nhớ, người bênh nắng chiều
Còn nghe gió lạnh quạnh hiu
Người tình năm cũ đăm chiu tháng ngày
Thương em thấm chịu héo gầy
Thuyền tình son sắt, chim bay dặm ngàn
Mình đây vướng bụi trần gian
Vẫn theo dõi bước thâm san mịt mùng
Gởi về ngưòi cũ nhớ nhung
Gieo đàn không lạc, cho cung chẳng sầu
Thời gian rồi cũng qua mau
Ngẫm mơ theo giấc chiêm bao cuộc đời
Từ ngày cất bước xa khơi
Đèn khuya chích bóng, vòm trời bơ vơ
Đất người bầu bạn với thơ
Tình mình vẫn vậy đợi chờ người xưa.


Nguyễn Gia Linh
21-10-2012


NHỚ THU XƯA

Thu về se lạnh lá rơi,
Khiến lòng man mác nhớ người trên mây.
Bản thân rày đó mai đây,
Cố lo hội nhập những ngày buồn tênh.
Bao phen vượt núi trèo ghềnh,
Khiến ta hụt hẩng chông chênh sớm chiều.
Cảnh tình vắng vẻ đìu hiu,
Niềm thương nỗi nhớ đăm chiêu từng ngày.
Đôi vai mòn mõi hao gầy,
Bỗng lên chim sắt vượt bay dặm ngàn.
Sóng đôi chỉ được thời gian,
Nan y hồn khuất tỏa lan mịt mùng.
Làm sao cầm được nhớ nhung ?
Lá vàng rơi rụng gãy cung đàn sầu.
Cuộc vui đều vội qua mau,
Hằng năm thu đến nhớ bao tình đời.
Hồn anh cao vút mù khơi,
Riêng em cam chịu một trời bơ vơ.
Làm thơ nhẹ bớt thẩn thờ,
Vơi bao nỗi nhớ bên bờ năm xưa.

Thanh Khang
Toronto 21-10-2012


Thu về hoài vọng chiều xưa


Hơi may chiếc lá sẽ rơi
Thu ơi! gợi nhớ thương người chân mây
Ngóng về quê cũ vương đây
Sương giăng càng nghĩ ngập đầy buồn tênh

Phóng nhìn cuối nẻo thác ghềnh
Ngó về phương ấy sầu mênh mang chiều
Mùa thu ảm đạm buồn hiu
Thuở xưa lồng bóng đăm chiêu hẹn ngày

Mây che trăng khuyết thêm gầy
Người nơi quê cũ, người say dặm ngàn
Tình mơ trong trẽo không gian
Nắng xưa nay rọi ngổn ngang mịt mùng

Cách xa thắm đượm nhớ nhung
Bởi nơi hoàn cảnh đành chung điệu sầu
Bấm tay nhẫm tháng qua mau
Cảnh xưa thoáng hiện dường bao ngày rồi

Người xa cách biển trùng khơi
Giờ đây viết lại một trời vẩn vơ
Câu thơ tâm sự thẫn thờ
Thu buồn thu đến vọng chờ thu xưa


Đặng Xuân Linh


THU NẦY NHỚ NGƯỜI XƯA

Em đi ,mùa ấy lá rơi
Để thương để nhớ cho người ven mây
Đời anh trôi giạt đó đây
Làm thân lữ thứ những ngày buồn tênh !
Đường trần lắm nẻo gập ghềnh
Bèo trôi sóng dạt lênh đênh sớm chiều
Xa nhau lòng thấy quạnh hiu
Tình xưa ta đã chắt chiu bao ngày
Bây giờ vóc dáng liểu gầy
Sương Thu bàng bạc quanh đây suối ngàn
Tình em theo với thời gian
Chôn vùi kỷ niệm,anh mang tận cùng
Chia xa là nhớ là nhung
Ngập ngừng Thu đến tìm chung cung sầu
Lá vàng theo gió rơi mau
Ngàn năm Thu vẩn nhớ nhau trong đời
Hai ta giờ cách ngàn khơi
Mình anh riêng bóng,một đời chơ vơ
Sao em lặng tiếng ơ thờ
Để niềm thương nhớ đợi chờ nghìn xưa

SONG QUANG
Nguyen Gia Linh 16.11.2012 22:09:02 (permalink)
0
Bài Xướng Lời ru cánh vạc của Đông Hương cho TXH, được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh, Thanh Khang, Minh Hồ (Phần 1)


LỜI RU CÁNH VẠC


mở ngày ngắm cuộc tử sinh
thức chờ một quãng đường mình phải đi
hôm xưa ngọn gió rào rì
lũy tre , khóm trúc dậy thì bước chân
@
mở tâm nhìn cuộc phong trần
mơ về viễn xứ . chặp gần . chặp xa
cánh chim vạc dường đã già
Có còn biết hướng tìm ra cội nguồn
@
mở hồn , nghe gió đêm đông
lấy ai sưởi được tấm lòng thảo hoang
con đường trước mặt , hoàng hôn
nhìn sau lưng , bóng chập chờn yêu ma
@
mở trang tâm sự để mà
xem còn có biết mình là ai chăng
trời cao , sông rộng , tình gần
nhìn qua hàng xóm . phù vân lối về
@
mở ngày . quẳng gánh u mê
vất luôn cái thói lết lê theo đời
lũy tre, khóm trúc quê tôi
chừ con của Mẹ ru lời mắt cay

Đông Hương




Lời ru cánh hạc


Mơ đời ngắm nợ ba sinh
Nhìn theo suốt quảng đời mình đã đi
Ngày xưa khóm trúc xanh rì
Bờ đê nhúm rạ xuân thì vẫy chân

Mơ tâm nhìn bước phong trần
Những ngày viễn xứ khi gần khi xa
Phải chăng cánh nhạn đã già
Không còn biết hướng thấy ra cội nguồn

Mơ hồn trong suốt mùa đông
Tìm phương cách sưởi ấm lòng đêm hoang
Nhởn nhơ trong buổi hoàng hôn
Tại sao chỉ thấy chập chờn bóng ma ?

Mơ trang tình sử gợi mà
Có còn nhớ lại, gọi là mình chăng !
Mây cao, biển rộng, sông gần
Muôn điều lữ thứ, phong vân đi về

Mơ ngày tránh nỗi si mê
Bỏ luôn cái nết lết lê suốt đời
Bờ tre, khóm trúc làng tôi
Ca dao của Mẹ nghe lời đắng cay !


Nguyễn Gia Linh


Cánh hạc về đâu

Hoạ bài : Lời ru cánh vạc của th Đông Hương

Ngày xưa lo lắng mưu sinh
Một mơ hai đợi chạnh tình phải đi
Giậu thưa hàng trúc xanh rì
Cạnh hiên bếp khói quyện trì gót chân

Ngày yên thơ vịnh cõi trần
Nước non làng cũ thì thầm mộng xa
Rừng thơ nay cũng thêm già
Nắng lên tia rọi ấm xoa sóng nguồn

Ngày dư thoáng lạnh chiều đông
Mênh mông sao sưởi gió lồng cỏ hoang
Tháng năm trăn trở hoàng hôn
Kia bờ sớm tối chờn vờn qủi ma

Ngày vui theo ánh mượt mà
Ảo huyền nhìn phóng đơán là ai chăng ?
Mây cao gió kéo xuống gần
Quê người muôn dặm phân vân lối về

Ngày nào xoá cảnh trần mê
Là ngày vẹt áng mây lê cõi đời
Đường về hun hút nhà tôi
Về đâu cánh hạc ngẫm lời ru cay !

Đặng Xuân Linh


TIN NHẠN BUỒN


Cuộc đời chìm nổi ba sinh,
Con đường gian khổ mà mình đã đi.
Núi đồi,cây cối xanh rì,
Lối về thôn nhỏ khó ghì bước chân.

Thế thời tạo cuộc phong trần,
Ra đi viễn xứ hết gần lại xa.
Hiện nay niên kỷ đã già,
Còn đang khắc khoải xót xa cội nguồn.

Nơi đây tuyết lạnh mùa đông,
Buồn tênh tự thấy lòng mình trống hoang.
Tuổi già khác thể hoàng hôn,
Sớm còn,tối mất chập chờn bóng ma.

Nhạc mẩu trên trăm tuổi mà,
Ra đi vĩnh viễn hồn Bà thăng chăng ?
Ngày 2-11 thật gần,
Tin nhạn đưa đến người thân hiện về.

Nên lòng xáo trộn đê mê,
Mẹ lên Tiên cảnh thỏa thuê ngẫm đời.
Tiếc thương lưu mãi trong tôi,
Mẹ đi thanh thản,con thời mắt cay !


Thanh Khang
9-11-2012


NGẬM LỜI NHỚ THƯƠNG

Nào ai biết trước giờ sinh
Hay là phút tử đời mình ra đi
Thế nhân vương vấn rù rì
Lời thương, tiếc nuối xuân thì xuôi chân

Giã từ quán trọ đường trần
Hành trình một chuyến tưởng gần mà xa
Bởi không thoát cảnh về già
Dáng xinh từ thuở được ra cửa nguồn

Bốn mùa xuân hạ thu đông
Giao lưu thời tiết đem lòng bỏ hoang
Đìu hiu quạnh quẽ môi hôn
Từng đêm tâm não chập chờn như ma

Đôi khi tự nhủ thôi mà
Trái tim thổn thức gọi là nhớ chăng
Quê hương nay chẳng còn gần
Đại dương ngăn cách, phi vân hồn về

Khép đêm, trút nặng đam mê
Quăng đi tính nết lâng lê say đời
Để không phải mất trong tôi
Ảnh hình đất nước ngậm lời đắng cay


Minh Hồ
09.11.12
Nguyen Gia Linh 23.11.2012 22:14:50 (permalink)
0
Bài Xướng Lời ru cánh vạc của Đông Hương cho TXH, được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ Đào, Song Quang, Thanh Điền, Minh Tâm (Phần 2)


THAY LỜI ĐẮNG CAY


Chào đời tiếng khóc khởi sinh
Sao còn theo mãi lúc mình bỏ đi
Thuyền trôi gió biển rù rì
Bên nhau nghe tiếng thầm thì tê chân

Tuổi thơ nào biết đường trần
Tràn đầy cạm bẩy giăng gần phương xa
Đêm về than thở trăng già
Sao không chiếu sáng lối ra về nguồn

Dù rằng lạnh giá mùa đông
Cũng không nản chí muôn lòng khai hoang
Sương mai thoáng nhẹ nụ hôn
Cỏ cây ươm sắc tỏa chờn tưởng ma

Đuổi theo ảo ảnh thôi mà
Thướt tha lá trúc lượt là phải chăng?
Bụi xưa cút bắt trốn gần
Giờ như in bóng áng vân hiện về

Trần gian tràn ngập đam mê
Tâm thân an lạc không lê với đời
Nụ cười nở mãi môi tôi
Niềm vui hạnh phúc thay lời đắng cay


Minh Hồ Đào
09-11-12


ĐƯỜNG TÌNH TÔI ĐI

Cùng em nặng nợ ba sinh
Bốn mươi năm đã đường tình chung đi
Thương thời mái tóc xanh rì
Mà nay đã bạc , xuân thì dấu chân

Dắt tay đi trọn đường trần
Làm thân chinh chiến khi gần khi xa !
Đến nay thì tuổi đã già
Vẫn còn luân lạc sống xa cội nguồn

Nghĩ rằng ấm lạnh ngày đông
Cùng nhau sưởi ấm cỏi lòng đi hoang
Dìu lần đến đỉnh chiều hôm
Đường trần lắm nẻo vẫn còn tinh ma

Một đời lận đận đây mà !!
Hỏi người còn nhớ tình là gì chăng ??
Tình xa mà ngỡ rất gần
Muốn qua thăm bậu,phân vân lối về

Vứt đi những phút say mê
Lo chi cái thói khen chê của đời
Lấy thơ làm bạn vui tôi
Mặc cho thế sự buông lời chua cay .

SONG QUANG
Nov.9 .2012


Ngẫm...
(họa bài Lời ru cánh vạc của cô Đông Hương)

Ngẫm xem thế cuộc nhân sinh
Quay đầu nhìn lại đời mình đã đi
Tuổi thơ như cỏ xanh rì
Học hành học tập luôn vì dấu chân

Ngẫm nhìn những bước phong trần
Công danh tài lộc lâu dần cũng xa
Đến khi tóc bạc mắt già
Mở tâm thanh tịnh ngâm nga vịnh nguồn

Ngẫm về ngày tuyết gió đông
Giúp người sưởi ấm cho lòng thoát hoang
Đường nào cảnh đẹp hoàng hôn
Quên đi những lối chỉ toàn quỉ ma

Ngẫm thương ngẫm nhớ đó mà !
Xem hình ảnh cũ mình là vậy chăng
Hiểu người hiểu nghĩa xa gần
Tình thời muôn thuở long vân mở về

Ngẫm trang thơ cũ để mê
Thơm ngon như những táo lê trong đời
Ăn vào ngọt lịm lòng tôi
Thời quên nỗi nhớ quên lời đắng cay.

Ngày 10/11/2012
Thanh Điền


BÂNG KHUÂNG PHẬN NGƯỜI

Tuần hoàn sinh tử - tử sinh...
Lá vàng héo úa đoạn tình ra đi.
Xuân về cây cỏ xanh rì,
Xuân đi, hoa rụng phủ dầy gót chân.

Phận người giữa cõi phong trần,
Trăm năm, rồi cũng một lần chia xa.
Xuân xanh thoáng chốc đã già,
Thuyền trôi xuôi mãi, xót xa nhớ nguồn.

Xoay vần Xuân Hạ Thu Đông,
Vầng trăng mãi tắm trên dòng sông hoang.
Lăn tăn, con sóng dịu dàng,
Vỗ về đưa mảnh trăng vàng trôi xa...

Sớm mai, tơ nắng mượt mà,
Xuyên màn sương lạnh, nhạt nhoà giăng giăng.
Tiếng chim ríu rít xa gần,
Đón chào ngày mới, hương xuân vọng về...

Mơ màng giữa cuộc tỉnh mê,
Trần gian, quán trọ lê thê một đời.
Nắng in bóng núi, bóng tôi...
Bâng khuâng nghe gió thoảng mùi đắng cay.

Minh Tâm
Nguyen Gia Linh 30.11.2012 22:22:37 (permalink)
0
Bài Xướng Tìm yên lành của Đặng Xuân Linh cho TXH, được các bạn sau đây họa lại : Nguyễn Gia Linh, Thanh Khang, Thanh Điền, Minh Hồ Đào, Bùi Tiến (Phần 1)


Tìm yên lành


Màn thu sương ủ tranh mờ ảo
Vạn vật chìm trong cảnh lặng lờ
Những cánh chim trời di hướng khác
Ấm êm nguồn sống mộng chung mơ

Nhạn lướt từng đàn kiếm chổ an
Vẫn mong rét buốt tháng năm tàn
Từ khi thu nhướm hơi may đọng
Gió phớt thông reo chốn dặm ngàn

Chòm mây lơ lững xám không gian
Khơi lại tình thương kẻ ngút ngàn
Của khách phương xa hoài kỷ niệm
Tưởng thời mơ mộng điệu thu sang

Tiết hàn hoa lá ngủ chờ khi
Tới lúc vàng son đúng hạn kỳ
Đấy tháng thu đông nhiều trống trải
Đường mây chở nặng nghĩa vần thi


Đặng Xuân Linh


Tìm yên lành
(Bài họa)

Trời thu sớm phủ sương huyền ảo
Phong cảnh chìm trong ý tưởng lờ
Cánh nhạn lưng trời đang chuyển hướng
Đi tìm hơi ấm của ngưồn mơ

Từng đàn nhạn chuyển kiếm bình an
Tránh được âm u của tháng tàn
Gió bão vừa qua chưa lắng đọng
Sợ nghe rét buốt suốt thôn ngàn

Trời mây chiếm trọn cả thời gian
Càng thấy thương ai cuối dặm ngàn
Của những con người chung kỷ niệm
Một thời thơ mộng lúc thu sang

Ngàn mai xóm vắng đợi chờ khi
Bóng nắng mùa Xuân đến đúng kỳ
Những tháng ngày dài đang cuối hạn
Ngủ vùi để chở mấy mùa thi


Nguyễn Gia Linh


TRÁNH LẠNH

Đông về lạnh lẽo sương mờ ảo,
Đàn ngỗng vút cao chẳng lượn lờ.
Rủ nhau đến ngụ vùng ấm áp,
Ở đó mùa đông toại ước mơ.

Lủ chim đi kiếm cảnh bình an,
Đợi khi rét mướt chốn cũ tàn.
Lũ lượt bay về nơi cố quận,
Chẳng e mỏi cánh lướt dặm ngàn.

Mây che gió thổi buốt không gian,
Quê cũ tình thương vẫn ngút ngàn.
Bếp lửa ngồi quanh câu chuyện kể,
Nếu về đoàn tụ đợi xuân sang.

Tuy lạnh nơi đây vẫn thích khi,
Tự do Dân chủ chẳng hạn kỳ.
Dù cho tuyết đổ luôn chịu đựng,
Miễn lòng thanh thản họa vần thi.

Thanh Khang
22-11-2012


Sưởi ấm mùa giá lạnh
(Họa bài Tìm yên lành của má Xuân Linh)

Ngàn thu ấp ủ sương hư ảo
Nhưng sắp vào Đông... Lặng lẽ lờ
Chẳng nghĩ suy thêm trong giấc mộng
Thương hoài nguyện giữ ánh trăng mơ

Giá buốt mùa nầy ước vạn an
Giữ gìn hơi ấm đến Đông tàn
Sương mai phủ khắp thêm sầu đọng
Mưa gió mang theo đến núi ngàn

Một phút bình yên ở thế gian
Cho lòng ấm dịu đến mây ngàn
Tình thương mang đến đầy lưu niệm
Để lại nơi nầy lúc mới sang

Gió thổi từng cơn buốt có khi
Chờ ngày ánh nắng sớm cho kỳ
Của mùa Xuân thắm Hè vui nhộn
Còn tháng Thu Đông gửi vận thi.

Ngày 23/11/2012
Thanh Điền


Kiếm tịnh an

Yêu thương gắn bó không huyền ảo
Cặp bến thuyền tình hết lững lờ
Duyên nợ ba sinh từ kiếp trước
Vẹn nguyền nay chẳng có còn mơ

Mong mỏi cuối đời được tịnh an
Đến khi thân đốt hóa tro tàn
Vui buồn từng phút đem chia sẻ
Cảnh khổ trần gian muôn vạn ngàn

Về hưu quên cả tiếng thời gian
Xướng họa thi ca khắp nẻo ngàn
Thi hữu trào dâng nguồn cảm xúc
Bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông sang

Gởi gắm lời thơ cũng có khi
Tuôn ra lai láng tưởng trường kỳ
Theo dòng suối chảy bên sườn núi
Dưới ánh trăng vàng thêu dệt thi

Minh Hồ Đào
23-11-12


Hương Chiều

Trời cao lồng lộng mây huyền ảo
Sông rộng mênh mang nước lững lờ
Loang ánh trăng thanh giòng bạc chẩy
Hương chiều thoang thoảng nhẹ như mơ

Hương chiều tĩnh lặng thật bình an
Leo lét trong lau đốm lửa tàn
Một chiếc thuyền câu vừa ghé bến
Nghỉ chân khuây chuyện nước non ngàn

Nghỉ chân lặng ngắm bước thời gian
Xào xạc xa đưa tiếng gió ngàn
Gợi lại biết bao là kỷ niệm
Hắt hiu bến vắng đợi đò sang

Hiu hắt lòng riêng đã lắm khi
Hành trang buông bỏ biệt kinh kỳ
Suôi theo vận nước cùng trôi nổi
Tâm sự gửi vào mấy vận thi

Bùi Tiến
23-11-2012
Nguyen Gia Linh 07.12.2012 22:33:00 (permalink)
0
Bài Xướng Tìm yên lành của Đặng Xuân Linh cho TXH, được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ, Hư Trúc, Song Quang, Lam Vân, Mẫn Hồ, Minh Tâm, (Phần 2)

Kiếm tìm

Trong tiềm thức giữ hoài dù ảo
Ánh sáng tương lai vẫn lập lờ
Khao khát cung đàn lòng trổi khúc
Nỗi vui chung mãi hát trong mơ

Ngày tháng quẩn quanh nỗi bất an
Thân ly hương đến phút hơi tàn
Quê hương yêu dấu xa thăm thẳm
Hình bóng người thân cách biệt ngàn

Mấy mươi năm bất chấp thời gian
Mong mỏi tiếng hô to vạn ngàn
Phá vỡ tinh cầu đầy uất ức
Nhưng rồi lịch sử chẳng dời sang...

Một dòng đời mới kể từ khi
Gấm vóc giang sơn đổi quốc kỳ
Hạnh phúc tự do luôn kiếm lại
Hồn thiêng sông núi vẹn lời thi !


Minh Hồ
23.11.12


Mong một ngày về...

Đời ta trải mấy lần hư ảo
Mới đó tinh khôi bỗng đục lờ
Chợt sáng công danh rồi chợt tối
Nhà tan, Nước mất, vỡ cơn mơ

Quân lệnh tan hàng dạ bất an
Ballot xếp lại chiến chinh tàn
Bạn bè bỏ xác ngoài phương Bắc
Ta trở về Nam hận ngút ngàn

Đêm nằm đất khách đếm thời gian
Bỏ lại quê hương cách dậm ngàn
Ta đếm hơn nửa đời biệt xứ
Xuân về, Hạ đến, lại Thu sang...

Kỷ niệm lần về được mấy khi
Nàng Thu trở lại đúng chu kỳ
Riêng ta vẫn tấu bài ly biệt
Mộng ước ngày về bất khả thi!

Hư Trúc



MỘT CHỐN AN BÌNH

Trời đất quay cuồng trong mộng ảo
Biết tìm đâumột chốn yên lờ ???
Tâm hồn lắng đọng niềm hoan lạc
là mối u hoài lẫn ước mơ.

Suốt đời mãi kiếm chỏ bình an
Để trả cho xong món nợ tàn
Không vấn không vương mùi tục lụy
Cửa Thiền nương tựa chốn mây ngàn.

Chuyện đời phó mặc kẻ nhân gian
Lạc thú tìm vui chổ núi ngàn
Ngồi tựa thông già nghe gió hú
Phiêu bồng một cỏi đón ngày sang.

Suối reo róc rách có nhiều khi
Cứ tưởng thiên thai thật diệu kỳ
khúc nhạc bổng trầm nghe réo rắc
Khiến lòng rung động trút nguồn thi

SONG QUANG


Chốn bình an

Chiều thu mộng ủ mờ hư ảo
Một thoáng buồn len lượn lững lờ
Nhạt úa vàng phai vờn kỷ niệm
Thời gian nhẹ lướt thoảng hương mơ

Tìm nơi thanh thản chốn bình an
Tiếp nối ngày qua tháng lụn tàn
Trí tịnh tâm thiền tôi luyện giữ
Phiền ưu gởi hết trả mây ngàn

Cuộc đời tạm bợ cõi trần gian
Một kiếp nhân sinh khổ vạn ngàn
Bến giác tìm về lòng nhẹ lắng
Chu kỳ chuyển vận đợi mùa sang

Tuần hoàn định luật vẫn thường khi
Biến hóa thiên nhiên thật diệu kỳ
Xuân hạ thu đông thời tiết đổi
Gieo nguồn hứng cảm vận đường thi

Lam Vân


Thưa qúy thi hữu,

Lâu nay bận chuyện riêng tư,
Bài thơ chậm họa, đến chừ mới xong.
Dám mong thi hữu vui lòng,
Tạm tha ý tứ chưa thông chút nào !

Thân kính,
Man Ho



ĐÂU CÕI YÊN LÀNH ?


Lật tiếng thời gian tìm mộng ảo
Soi nhìn qúa khứ với gương lờ *
Để mong viết lại trang hoài niệm
Ghi dấu quê xưa thoáng giấc mơ.

Bao năm muốn được sống bình an
Mong nợ đao binh sớm chóng tàn
Đôi ngã chia ly sầu lắng đọng
Chiến chinh phơi xác chốn mây ngàn...

Hòa bình đùa bỡn cõi nhân gian
Biển, đất phải dâng đến bạt ngàn
Nặng nghĩa lân bang đành khép nép
Mong gì đất nước chóng giàu sang !

Lịch sử oai hùng cũng lắm khi
Hiên ngang chống giặc đến trường kỳ
Tiền đồ tổ quốc, giao con cháu
Chính nghĩa an bài ráng thực thi.

Mẫn Hồ

* Lờ : Mờ, không rõ.
Gương lờ nước thủy, mai gầy vóc sương (Kiều)


THU CẢM



Lưng trời, mây trắng trôi huyền ảo,
In bóng dòng sông chảy lững lờ.
Thuyền ai hờ hững buông xuôi mái,
Mặc sóng trêu đùa lạc bến mơ...

Mơ màng gửi mộng chốn bình an,
Thương lá thu phai sớm úa tàn,
Ngọn gió vô tình lay cuống rụng,
Bồng bềnh theo sóng lạc non ngàn.

Ngàn lá vàng rơi nhuộm thế gian
Đất ươm màu mỡ buổi thu tàn,
Rễ giàu dinh dưỡng, thân thêm nhựa,
Tích lũy chờ khi đông bước sang.

Sang đông lạnh lẽo ngủ qua kỳ,
Chờ nắng xuân về tuyết rã đi,
Hoa thắm đưa hương cười hé nhụy,
Núi sông rạng rỡ đượm hồn thi...


Minh Tâm
Nguyen Gia Linh 14.12.2012 23:01:13 (permalink)
0
Bài Xướng Mong đợi của Minh Hồ cho TXH, được các bạn sau đây họa lại: Nguyễn Gia Linh, Thanh Điền, Đặng Xuân Linh, Hư Trúc, Minh Hồ Đào (Phần 1)

Mong đợi


Đem cho nhau lần lo lắng nữa
Sáng ngày mai anh ngữa tay cầu
Xin ơn trên ban phép mầu
Em đi một chuyến chẳng sao nhọc nhằn !

Đem cho nhau lại lần xa vắng
Mà lứa đôi nào hẳn muốn đâu
Thân em chịu mãi lao đao
Biển đời cứ vỗ sóng cao không ngừng

Mong cho nhau tưng bừng vui vẻ
Đuổi xua bao buồn tẻ cô đơn
Vườn tim hoa bướm lượn vờn
Dù đông sắp tới mang cơn lạnh lùng

Anh mong đợi một vùng nắng ấm
Dẫu mùa xuân chưa thắm đẹp đời
Cây còn trụi nhánh muôn nơi
Lòng anh vẫn nghĩ...tuyệt vời đó em !


Minh Hồ
06.12.12


Hy vọng


Niềm hy vọng thảnh thơi thêm nữa
Và cùng nhau chan chứa nguyện cầu
Ơn trên ban phước nhiệm mầu
Cõi trần cuộc sống xóa bao nhọc nhằn

Cùng gởi lại những lần xa vắng
Cho đôi mình gom hẳn tình sâu
Qua rồi sóng gió lao đao
Biển dâu đã chịu vượt cao chẳng ngừng

Để rồi sớm tưng bừng muôn vẽ
Cuộc đời mình hết lẻ buồn đơn
Cho hoa thắm nụ bướm vờn
Mặc đông ùa tới theo cơn lạnh lùng

Mùa Xuân tới qua vùng nắng ấm
Cho vui tươi sớm thắm hương đời
Thu về cằn cỗi bao nơi
Thâm tình đậm nghĩa tuyệt vời với em !


Nguyễn Gia Linh
06-12-2012


Ngàn điều tốt đẹp
(Họa bài Mong đợi của Minh Hồ)

Mong an lành chúc cô lần nữa
Lời Thơ nầy tha thiết xin cầu
Phật Trời ban phúc nhiệm mầu
Gia đình cô chú hết bao nhọc nhằn

Trong nay mai chẳng còn xa vắng
Đem yêu thương mãi xoá vì đâu
Hết rồi những chuỗi lao đao
Hết rồi sóng biển vỗ cao chẳng ngừng

Trăm năm mãi ... trọn ngàn vui vẻ
Chẳng lắng lo ngày tháng lẻ đơn
Vườn Hoa xinh đẹp bướm vờn
Cùng nhau vun tưới tránh cơn gió lùng

Rồi một ngày mùa Xuân nắng ấm
Sẽ len vào thắm đẹp cho đời ...
Dẫu cho Đông lạnh khắp nơi
Tình yêu vẫn mãi tuyệt vời chú cô!

Ngày 06/12/2012
Thanh Điền


Trọn niềm tin


Cõi trần, thường mang niềm lo lắng
Lòng chí thành vọng khẩn xin cầu
Ơn trên độ phước nhiệm mầu
Bình yên muôn sự qua câu nhọc nhằn

Dẫu buồn vắng xuôi dần tốt đẹp
Gát tâm tư, lòng dẹp buồn đau
Dù than chịu thấm lao đao
Rồi sau sóng gió lại mau yên ngừng

Ngày vui đó tưng bừng ánh mắt
Đuổi xua mây áng sắc cô đơn
Hoa tim rộn rã bướm vờn
Dù là đông tới thoát cơn lạnh lung

Người đợi người thơ bừng chung lối
Đem mùa xuân ấm trổi đời đờì
Thân tre bền vững nơi nơi
Tình thương là phép tuyệt vời đó em!


Đặng Xuân Linh
06-12-2012


Ngày mai tươi đẹp

Dì đi nhập viện thêm lần nữa
Cháu chắp tay, đôi bữa nguyện cầu
Ơn trên ban phép nhiệm mầu
Xá chi phẩu thuật, còn đâu nhọc nhằn

Trong bệnh viện dù rằng trống vắng
Thi hữu ngoài, lo lắng, tình sâu
Vượt qua trăm nỗi lao đao
Niềm tin, sức sống mãi cao hổng ngừng

Khi trở về chồng mừng vui vẻ
Bỏ qua ngày sống lẻ cô đơn
Đêm thu bướm lươn ong vờn
Gối tay chung chiếu chẳng hơn lạnh lùng

Cùng dệt mộng Xuân về sưởi ấm
Để tình yêu xanh thẳm muôn đời
Dìu Dì đi khắp mọi nơi
Minh Hồ thỏ thẻ: ở đời với em!

Hư Trúc

Sau sáng nay


Sau sáng nay không còn lo nữa
Bệnh cưu mang sắp sửa qua cầu
Thái dương tỏa sáng rực mầu
Xé tan sương mỏng, phủ bao nhọc nhằn

Sau sáng nay nhà không còn vắng
Tiếng chúc cầu từ khắp nơi đâu
Cuộc đời hết cảnh lao đao
Tình chàng ý thiếp vương cao không ngừng

Sau sáng nay chẳng dừng vui vẻ
Ngày Giáng sinh hết kẻ cô đơn
Đuổi xua đen tối lượn vờn
Cho tâm não thoát qua cơn lạnh lùng

Sau sáng nay cả phòng sưởi ấm
Không còn đông lạnh thấm tim đời
Cùng nhau sẽ đến một nơi
Mà anh thường nói... xa vời lắm em!


Minh Hồ Đào
07.12.12
Nguyen Gia Linh 21.12.2012 23:35:11 (permalink)
0
Bài Xướng Mong đợi của Minh Hồ cho TXH, được các bạn sau đây họa lại: Thanh Khang, Song Quang, Mẫn Hồ, Lam Vân, (Phần 2)


CHÚC MỪNG
( Thân gởi MHĐ và quý thi hữu)

Hôm qua sợ,nay không lo nữa,
Giải phẩu xong ,nhẹ nhõm qua cầu.
Ơn Trên ban phước nhiệm mầu,
Và nhờ khoa học hết khâu nhọc nhằn.

Chúc mừng em hết ngày xa vắng,
Bệnh tật kia lo lắng còn đâu.
Trước đây chờ đợi lao đao,
Cùng nhau chia xẻ,đổi trao không ngừng.

Mong hai em sống luôn vui vẻ,
Lo nhạc,thơ,vất bẻ cô đơn.
Vui như ong bướm lượn vờn,
Về nhà tịnh dưởng hết cơn lạnh lùng.

Giọt nắng rơi cho từng hơi ấm,
Sống bên nhau thấm dậm đẹp đôi.
Chị nay dù ở xa nơi ,
Chúc em sức khỏe tuyệt vời ...nghe em.
Thanh Khang
7-12-2012


VƯỜN XƯA ẤM LẠI
(Kính tặng Chị MHĐ - Nhờ Anh MH ngâm chị nghe)
(Họa bài thơ Mong Đợi của MH)

Nhận tin chị lại vào viện nữa
Đường xa xôi ,tôi chỉ nguyện cầu :
"Ơn trên ban phước nhiệm mầu
giúp cho qua khỏi đớn đau nhọc nhằn"

Trên mạng "net" tạm thời bóng vắng
Bạn hữu thơ nào có quên đâu
Mong sao xuất viện về mau
Ta cùng xướng họa với nhau chẳng ngừng .

Chị hết bệnh thật mừng khôn xuể
Anh Minh Hồ hết lẻ buồn đơn
Vườn xưa ong bướm dập vờn
tim già ấm lại hết cơn lạnh lùng.

Xuân năm ni tưng bừng nắng ấm
Tiếng cười vui rộn thắm duyên đời
Chúc mừng anh chị khắp nơi
Song Quang tui nghỉ :...sáng ngời tình em !

SONG QUANG


LỜI MỪNG
(Thân tặng Anh Chị Minh Hồ & Minh Hồ Đào)

Gặp an toàn, còn lo chi nữa
Chị về nhà soạn sửa nguyện cầu
Ơn Trên ban phép nhiệm mầu
Cho người công chính khỏi bao nhọc nhằn.

Cứ tưởng nhà thêm lần trống vắng
Anh mừng vui tươi tắn ngờ đâu
Hiền thê thoát nạn lao đao
Mong sao hạnh phước dâng cao chẳng ngừng.

Chàng nhìn nàng bừng bừng vui vẻ
Tết này khỏi làm kẻ chăn đơn
Bên em soi bóng trăng vờn
Mặc cho gió thổi từng cơn lạnh lùng.

Cầm tay nhau chung lòng sưởi ấm
Nỗi hân hoan đượm thắm duyên đời
Ngoài trời tuyết trắng nơi nơi
Tình ta mãi đẹp cao vời nghe em !

Mẫn Hồ
07-12-2012


Mong chờ

Lòng lo lắng thôi không còn nữa
Bệnh qua rồi mấy bữa khấn cầu
Bàn tay bác sĩ nhiệm mầu
Người vui khoẻ lại trải bao nhọc nhằn

Căn phòng ấm dường như trống vắng
Mối chân tình gởi tận nơi đâu
Dù đời lắm lúc lao đao
Niềm tin yêu mãi nêu cao chẳng ngừng

Chờ mong ngày hợp quần vui vẻ
Quên phiền ưu quạnh quẻ thân đơn
Vườn mơ chim mộng bay vờn
Đôi tim sưởi nóng thu đông lạnh lùng

Sánh vai nhau tìm khung trời ấm
Vần thơ trao dịu thắm hương đời
Sông hồ nhẹ gót khắp nơi
Danh lam thắng cảnh tuyệt vời ngắm xem

Lam Vân
Nguyen Gia Linh 28.12.2012 23:28:32 (permalink)
0
Bài Xướng Tháng Mười Hai của Minh Hồ Đào cho TXH, được các bạn sau đây họa lại : Minh Hồ, Nguyễn Gia Linh, Thanh Điền, Hư Trúc, Bùi Tiến (Phần 1)


Tháng Mười Hai


Một tháng mười hai gặp Tứ Linh*
Rộn ràng góp sức các nhân sinh
Chín năm xướng họa quên phiền não
Hòa hợp tâm tình rạng ánh minh

Ngày sáu, mười hai mới xảy đây**
Đớn đau dằn dặt ruột thừa này
Ra vào bệnh viện không ngừng bước
Hy vọng cuối năm sẽ đổi thay

Chín tây, bảy chín được hồi sinh***
Đến Pháp tự do đấng hiển linh
Theo bước giang hồ ở khắp nẻo
Ba mươi ba năm sống thân tình

Ngày này cũng chính duyên tình trao
Thân hữu Mong Thành vui biết bao
Hai họ Hồ Đào được gắn bó
Cuối đời dệt mộng sánh bên nhau


Minh Hồ đào
12.12.12



Đậm sắc hương tình


Tham dự trang nhà của Tứ Linh
Vườn thơ ngào ngạt sắc hương sinh
Khắp nơi bày tỏ tình thân ái
Vạn nẻo muôn lòng rực rỡ minh

Buồn vui trang trải ở nơi đây
Bài xướng đưa ra họa tiếp này
Thi hữu bốn phương đều phấn khởi
Tiết trời xấu tốt vẫn không thay

Cám ơn nước Pháp cứu tồn sinh
Người bỏ quê hương khấn nguyện linh
Thiên dặm điệp trùng tìm đất mới
Hai mươi năm hợp tụ thâm tình

Hạnh phúc cuối đời được kết trao
Tri âm tri kỷ phước đời bao
Dù cho gặp phải nhiều gian khổ
Chia sẻ đến cùng, khắng khít nhau


Minh Hồ
12.12.12


Tháng Mười Hai


Khởi Xướng trang thơ với Tứ Linh
Thư nhàn đóng góp thế huyền sinh
Nhiều năm thương mến đầy nhân quả
Đủ nghĩa thân tình rực sáng minh

Phẫu thuật vừa xong xướng mới đây
Có nghe thương nhớ tại nơi này
Chị vào bệnh viện qua đau khổ
Hy vọng theo về sự chuyển thay

Gần đến ngày vui Lễ Giáng Sinh
Toàn dân hớn hở đón toàn linh
Thi thơ khắp chốn vui đoàn tụ
Ba mấy năm qua sống đậm tình

Cũng chính miền Nam đính ước trao
Duyên kia tình nọ thỏa ngần bao
Hồ Đào hai họ vui bền chặt
Sánh bước muôn đời nối tiếp nhau


Nguyễn Gia Linh
12-12-2012


Tháng 12 năm 2012
(Họa bài Tháng Mười Hai của cô Minh Hồ Đào)

Hôm nay trời đẹp ánh lung linh
Cả tháng Mười hai nhộn Giáng Sinh
Xướng họa cùng vui cho rộn rã
Cho lòng nhẹ nhõm những bình minh.

Mười hai: giây phút, vừa qua đây*
Bốn số là giờ thế kỷ này *
Duy nhứt đợi mong ngày hạnh phúc
Bao người kết hợp thật vui thay!

Cầu mong vui vẻ như ngày sinh
Tất cả nơi nơi cả Tứ Linh
Biết tạo niềm tin trong cuộc sống
Nhẹ nhàng chia xẻ với thâm tình.

Cây thông cuối tháng tuyệt vời trao
Lộng lẫy kinh thành đẹp xiết bao!
Đi dạo bên anh đường sáng nhứt
Ghi vào kỷ niệm bước cùng nhau.

Ngày 12/12/2012
Thanh Điền


*ngày 12/12/12 12h

Cám ơn đời, cám ơn người...

Nhớ lúc ngại ngùng vô Tứ Linh
Quay về thơ phú thuở hàn sinh
Cũng may chữ nghĩa nhờ thầy Tính
Bằng, trắc, vận, vần... chỉ rất minh

Còn nữa, ân tình cũng ở đây
Dì Khang dìu dắt tại nơi nầy
Thất Ngôn, Tứ Tuyệt... nhiều niêm luật
Chỉ bảo tận tình, may mắn thay

Đôi lúc thơ Đàn... nhậu... dưỡng sinh
Làm quen trưởng bối, tửu lưu linh
Song Quang, Bùi Tiến, Lâm Tiểu Trúc
Tiệc ảo nhiều phen rất đậm tình

Cũng chính nơi nầy hạnh phúc trao
Quan tâm qua lại thật dung bao
Niềm đau nỗi khó cùng chia sẻ
Tháng ngày buồn tẻ ta có nhau.

Hư Trúc


Chúc Mừng Sinh Nhật Tứ Linh

Cho tới bây giờ vẫn Tứ Linh
Song, Xuân, Phong, Mỹ, quả trời sinh
Chín năm chứng kiến bao dâu biển
Tình vẫn thân và trí vẫn minh

Từ ngày lạc bước tới nơi đây
Ấm áp lưu chân ở chốn này
Xướng họa thơ văn người mỗi ý
Ngày đàng sàng học thật vui thay.

Rượu đưa thơ thoát cõi phù sinh
Hết rượu giải sầu thơ hết linh
Dù thực dù hư dù tiệc ảo
Cùng nhau nâng chén thắm thêm tình

Gắng gỏi mấy vần ưu ái trao
Chúc mừng sinh nhật đẹp nhường bao
Chúc thơ xướng họa ngày phong phú
Ý tứ ân cần vui với nhau

Bùi Tiến
Nguyen Gia Linh 04.01.2013 22:11:28 (permalink)
0
Bài Xướng Tháng Mười Hai của Minh Hồ Đào cho TXH, được các bạn sau đây họa lại : Đặng Xuân Linh, Thanh Khang, Nguyễn Thành Tài, Lam Vân, Minh Tâm (Phần 2)


Thoáng thời gian


Đã chín năm rồi có Tứ Linh
Thi nhân góp sức mãi tồn sinh
Mỗi tuần trao đổi dòng xa xứ
Ý sắc rõ ràng bốn tiết minh

Vui buồn nhân thế cũng nơi đây
Khúc quẹo đường ngay vẫn chốn nầy
Nguyện cả yên lành chân bước khỏe
Lời minh thi hữu, vận vui thay !

Nơi đâu đời sống cõi phù sinh
Anh, chị tình nồng vận quả linh
Thơ bạn xa gần người mỗi ý
Là đem ấm áp ủ thân tình

Tháng mười hai, nối vận thơ trao
Khắp lối trong thềm phúc phủ bao
Lịch suốt năm, thêm màu rạng rỡ
Vần thơ đầy vẻ cảm thông nhau


Đặng Xuân Linh


NIỀM VUI THÁNG MƯỜI HAI

Biết tháng mười hai mở Tứ Linh,
Là ngày rạng rỡ cõi nhân sinh.
Long,Lân,Quy,Phụng làm huy hiệu,
Rất nhiều ý nghĩa nhặt thông minh.

Cũng tháng mười hai tôi đến đây (2-12-1992)
Định cư đất hứa Canada này.
Hưởng nhiều phúc lợi về y-tế,
Cuộc sống yên bình rất quý thay.

Thu vào xướng họa như hồi sinh,
Hết lòng phụng sự trang Tứ Linh.
Dù hay dù dở thường theo suốt,
Để tỏ niềm vui lại vẹn tình.

Vào đây gặp gỡ để cùng trao,
Thi hữu Nguyên Hà hiểu biết bao.
Chỉ vẻ cho tôi,tôi bày lại,
Dắt dìu Hư Trúc tiến cùng nhau.

Thanh Khang
12-12-2012


MỪNG ANH CHỊ MINH HỒ ĐÀO



Bè bạn chung vần quanh Tứ Linh

Cầu mong gia đạo mãi nhàn sinh

Vừa qua tin chị đau thừa ruột

Chửa trị nhờ y học phát minh



Chị đã về nhà vui lắm đây

Bạn thơ sung sướng được tin này

Chân thành mừng chị qua cơn bịnh

Sức khỏe bình thường không đổi thay



Một kiếp con người Lão Bệnh Sinh

Ngành y tiên tiến thuốc thần linh

Chị vào bịnh viện tâm thanh thản

Lời chúc bạn thơ đậm nghĩa tình



Bài họa này tôi kính cẩn trao

Mừng anh cùng chị đẹp nhường bao

Trăm năm bền chặt duyên đầu nguyện

Vinh hiển trọn đời mãi có nhau.



Nguyễn Thành Tài

12-12-2012


THI ĐÀN TỨ LINH

Chín năm công khó bác Gia Linh
Hợp bạn thi đàn phép dưỡng sinh
Trí tịnh an nhàn thơ tuyệt hảo
Tâm vui bình thản ý quang minh

Bao mùa nhẹ lướt mãi nơi đây
Cuộc sống tha phương vẫn chốn này
Buốt lạnh đông phong sương tuyết phủ
Vần thơ họa xướng ấm lòng thay!

Vơi đầy bổng thấp cuộc nhân sinh
Thi hữu phương trời hội Tứ Linh
Vận tếu vui đùa cười thoải mái
Vần gieo tuyệt cú ngát hương tình

Kỷ niệm êm đềm tâm ý trao
Ngân nga nhịp điệu nhạc trùm bao
Quê hương dạ khắc luôn hoài vọng
Đất khách thân tình gởi đến nhau

Lam Vân


Mong chóng qua mùa Đông

Nắng còn mơ ngủ, kém lung linh,
Hạ mãn, Thu tàn, Đông khởi sinh.
Vạn vật co ro buồn rũ rượi,
Ngày sang sao chẳng thấy bình minh?

Cung đàn ai trổi vọng đâu đây...
Ký ức xa xưa rộn chốn này,
Quê cũ mãi mong ngày trở lại,
Thu đi Đông đến, lạnh lùng thay!

Dãi dầu mưa nắng cõi nhân sinh,
Trọn kiếp không phai một chữ tình,
Đông cứng mặt sông, thuyền gắng đợi...
Chờ băng tan chảy, nắng lung linh.

Duyên thắm tình nồng tim đã trao,
Trăm năm gắn bó, đẹp dường bao!
Chào Xuân, hoa tỏa hương ngào ngạt,
Sánh bước kề vai luôn có nhau.


Minh Tâm
Nguyen Gia Linh 11.01.2013 22:04:58 (permalink)
0
MỪNG GIÁNG SINH

Trời vào thu, cơn gió chiều lành lạnh
Nắng hanh vàng từng sợi giữa trời mơ
Chuông báo hiệu mùa Noel rạng rỡ
Triệu triệu con tim mừng vui hớn hỡ
Chào đón Cha lành về với con yêu

Những ánh đèn màu tím,vàng,xanh,đỏ
Rải ngàn phương muôn ánh sáng dịu hiền
Lấp lánh sao đêm, trời mơ sáng tỏ
Soi vạn nẻo đường khắp cả thế gian
Thông Noel, tuyết đầu cành trắng xóa
Những bầy nai ngơ ngác ngẩn cao đầu
Ðấng Hài Ðồng hiền hòa bên máng cỏ
Rải tình thương bất tận đến ngàn nơi

Chúa dang tay cứu bao người lầm lỡ
Ðang khổ đau chìm đắm giữa trần ai
Chuông ngân vang, xé màn đen u tối
Ðem Thanh Bình, Bác Aí, đuốc ngời soi
Triệu ánh sáng dẫn đường về với Chúa
Bao hận thù, xóa hết sạch từ đây .
Cho Nhân loại, muôn loài cùng hoa cỏ
Một niềm vui ấm áp - một trời thương .

Ánh sáng Noel - rạng rỡ vạn nẻo đường
Ðấng Cha lành, niềm vui chung nhân loại.
Bao tội lỗi thế gian đầy oan trái ,
Chỉ mình Cha gánh chịu... để con ngoan
Cao qúi thay.. Ôi ! Cao qúi vô vàn ,
Ðấng Cứu Thế, lòng Nhân Từ, Bác Ái

Chúa của muôn loài, tình yêu thương vạn cõi
Vững niền tin, Cha sống mãi đời đời ..
Ơn phước lành trải rộng khắp ngàn nơi
Ðêm Noel.. Ðêm Noel ... Ngời sáng .


Nguyên Hà

MỪNG CHÚA GIÁNG SINH
Họa nương vận

Đêm về khuya gío lên càng thêm lạnh
Nhưng Be-Lem rực sáng trọn niềm mơ
Chúa Hài Nhi, Thiên nhan thôi sáng rỡ
Và mục đồng tới bái chào hăm hở.
Dâng lên Ngài trọn vẹn ý tin yêu.

Nhà muôn nhà giăng đèn màu trắng, đỏ (*)
Để chào đón Hoàng tử của nhân hiền
Giữa đêm đen ánh sao Ngài thật tỏ
Điểm khởi đầu vào cuộc cứu nhân gian
Bằng nhục thân và máu Nguời tẩy xóa
Những ô nhơ từ thủy tổ ban đầu
Bản thân ta mỏng dòn như cây cỏ
Và từ đó như bèo dạt muôn nơi.

E –Và xưa quá tin (**) lời bị lỡ
Khiến nhân loại lâm lụy kiếp bi ai
Nay Cứu Chúa giáng trần trong đêm tối
Mở cửa trời cho ân sủng chiếu soi
Vào thế gian do tình thương của Chúa.
Be-Lem kia và cũng chính nơi đây
Ánh chiêu dương rây đều trên cây cỏ
Cảm tạ ơn Ngài đã hiến tế vì “Thương “

Đã thông chia nguồn hạnh phúc Thiên Đường
Cho muôn nước,dân dù rằng khác loại
Tháo gỡ hết những chi là ngang trái
Để trở thành mẫu mực của khôn ngoan
Bản thân Chúa , điểm suy niện tiên vàn
Sống Tin Mừng ,công bình và bác ái.

Noel nay tưng bừng thôi khắp cõi
Đón Ngôi Hai đã chính thức vào Đời
Ân sủng Ngài ban tràn ngập nơi nơi
Đưa nhân thế đi theo Đường Sự Sáng.

(*) Hai màu này ý từ tượng Lòng Chúa Thương Xót,biểu hiện của Máu và Nước
(**) Cả tin của E-Và nơi con rắn

Từ Thanh Hà,12-26-12


Mừng Giáng Sinh
Họa vận

Trời mùa đông cơn gió chiều thêm lạnh
Mưa chạnh buồn sợi nhỏ giữa hoài mơ
Tiếng chuông ngân báo hiệu mùa rực rỡ
Của người dân chào mừng trong hớn hở
Chúa Giáng trần mang ánh lửa tin yêu

Trên đường phố đèn giăng vàng tím đỏ
Hầu đón chào một ánh sáng dịu hiền
Ánh sao đêm trong bầu trời thật tỏ
Soi vạn nẻo đường khắp cả trần gian
Trên dỉnh núi tuyết tràn đầy trắng xóa
Trong rừng thông nai ngơ ngác khởi đầu
Chúa Hài Đồng hiền hòa trong máng cỏ
Đem tình thương chan chứa rải ngàn nơi

Nơi cõi thế biết bao người sai lỡ
Đang miệt mài, bỡ ngỡ giữa trần ai
Chuông cảnh tỉnh vang rền trong đêm tối
Mở cửa lòng cho ánh sáng rọi soi
Để có thể theo đường về với Chúa
Luyện tâm lành giúp rửa sạch tù đây
Cho nhân loại, muôn loài cùng cây cỏ
Trọn niềm vui ấm áp giữa tình thương

Mùa Giáng Sinh rực rỡ khắp nẻo đường
Đem tia sáng đến tận cùng nhân loại
Để soi rõ những gì còn ngang trái
Mong sửa thành đứa con trẻ hiền ngoan
Với thương yêu niềm cao quí muôn vàn
Đấng Cao vời, Từ Bi và Bác Ái

Chúa muôn loài đem yêu thương mọi cõi
Gieo niềm tin vào sự sống muôn đời
Ân phước dầy Ngài trải rộng nơi nơi
Đêm Giáng Sinh, đèn Vạn màu rọi Sáng


Nguyễn Gia Linh
29-12-2012


Kính gởi Anh Nguyên Hà và Qúy quyến cùng quý TH sang năm mới mọi sự an bình, dồi dào sức khoẻ.

Xuân Linh Kính chúc

Đêm Giáng Sinh

Ngọn gió đưa rung rinh cành trơ lạnh
Bầu trời trong bức tạo cảnh vàng mơ
Chuông vang vọng đón mừng ngày rực rỡ
Chúa sống lại tim người người hớn hở
Ngài Cứu Thế, tội trăn trở con yêu

Mọi xóm làng đèn treo màu xanh đỏ
Chiếu sáng đời mong trở ý dịu hiền
Nhìn bầu đêm muôn thiên sao sáng tỏ
Thiện đem vào tim rạng rỡ thế gian
Quanh cây thông tuyết phủ màn trắng xóa
Những nai vàng dáo dác dọ bến đầu
Chúa sinh ra đời nắm trong máng cỏ
Đem tình thương rải khắp ngõ cùng nơi

Bao say đắm khổ thêm đời lầm lỡ
Chúa dang tay để cứu độ trần ai
Chuông rền vang phá tan bầu u tối
Đem yên bình và ngọn đuốc sáng soi
Rọi tia ngà dẫn theo chiều gần Chúa
Những thù hằn xin xóa bỏ từ đây
Thế nhân vui miệt mài như hoa cỏ
Dương gian nầy được ấm tỏa tình thương

Lễ Noel chuông ngân vạn Thánh Đường
Ban điểm lành vui niềm vui nhân loại
Bao tội lỗi tràn đầy đâu phải trái?
Đấng Cha lành gánh lấy để con ngoan
Vô lượng tình thương, cao qúy vô vàn
Lòng Từ Bi với Tình sâu Nhân Ái

Niềm tin tưởng nhân sinh truyền khắp cõi
Chúa nhân từ, Chúa sống mãi lòng đời
Ban ân lành cứu thế phước cùng nơi
Đêm Noel ánh Hào Quang rực sáng

Đặng Xuân Linh
29-12-2012
Nguyen Gia Linh 18.01.2013 20:38:44 (permalink)
0
Bài Xướng NHƯ CHIẾC LÁ RƠI của Quang Tuấn cho TXH, được các bạn sau đây họa lại: Nguyễn Gia Linh, Đặng Xuân Linh, Thái Huy, Minh Hồ Đào (Phần 1)


NHƯ CHIẾC LÁ RƠI


Chiều nay chiếc lá trên cành
Cuốn theo chiều gió mà đành xa cây .

Lá bay chao đảo lá bay
Biết rơi về cội hay ngoài trời xa ?

Thương thay chiếc lá thu già
Gởi thân cho gióbiết là về đâu ?

Lưng trời đang vút cánh cao
Bỗng đâu chúi xuống lọt vào giếng khơi .

Lá rơi thầm nhắn nhủ người :
“ Xuân xanh mấychốc để rồi tàn phai .

Tử sinh, vinh nhục ở đời
Cầm bằng chiếc lá giữa trời gió bay …”

Tôi liền vớt lá lên tay
Thương thay đời lá, xót thay phận mình .

Quang Tuấn


Như chiếc lá rơi


Mùa thu thấy lá đầy cành
Giờ rơi theo gió nên đành xa cây

Cuộc đời chao đảo rơi bay
Cũng như chiếc lá rơi ngoài trời xa?

Xót thương chiếc lá cây già
Cuốn bay theo gió, biết là tới đâu?

Tung bay hướng gió trời cao
Nửa chừng rơi xuống, rớt vào giếng khơi.

Lá vàng nhắn nhủ cùng người:
“Xuân xanh qua lẹ thoáng rồi tàn phai.

Công danh sinh tử trong đời
Giống như chiếc lá giữa trời mà bay…”

Tôi liền nhặt lá lên tay
Để thưong chiếc lá, nghĩ thay phận mình.

Nguyễn Gia Linh
10-01-2013


Ta như chiếc lá


Thương sao chiếc lá treo cành
Mỗi lần tiết đổi phải đành lìa cây

Nỗi niềm lửng thửng nhẹ bay
Nương theo gió đẩy lăn ngoài dặm xa

Mỗi thu cội lá thêm già
Ngược dòng sông nước, thân là bến đâu?

Là đà phiến lượn cao cao
Mỏi mòn rơi xuống bên rào ngàn khơi

Nhìn theo tự nhủ trong người
Cội non xanh thắm, tứ thời dần phai

Thân đời không sắc thân đời
Thời gian thấm thoát do thời mà bay

Bay theo nắm vững trong tay
Tháng ngày nhẫm lại hôm mai phận mình


Đặng Xuân Linh
10-01-2013


NHƯ CHIẾC LÁ RƠI
Họa

Nhìn kia lá rụng trơ cành
Đang xuân xanh đó sao đành lìa cây ?
Lộn lăn giữa hạt mưa bay
Về đâu,ấy cội hay ngoài biền xa ?
Tư thân ,hay trách trời gìa ?
Nhân gian cũng thế,vậy là hỏi đâu ?
Trời thời thăm thẳm cao cao
Lá xoay theo lốc ,lạc vào ...sóng khơi
Xét ra chẳng khác chi người
Hoa thơm chút chút thế rồi nhạt phai
Phù vân ,đẹp tốt trên đời
Không hơn lá ấy ngang trời thu bay
Vân vê cuống lá nơi tay
Cảm thương cho lá,đau thay nỗi mình.

Thái Huy


Tâm sự của lá già

Hôm nay tuyết phủ đầy cành
Không còn nắng sưởi nên đành lạnh cây

Mây hồng theo gió trôi bay
Vắng chim ca hót bên ngoài ngàn xa

Lững lơ vài chiếc lá già
Đong đưa theo nhịp nhàng là từ đâu?

Tựa sao lấp lánh trên cao
Chìm trong sương giá rơi vào trùng khơi

Ước ao như một kiếp người
Không là thực vật để rồi nhạt phai

Thà làm tiếng khóc chào đời
Còn hơn chịu đứng nhìn trời tuyết bay

Thân tâm an lạc trong tay
Chẳng ai có thể đổi thay số mình

Minh Hồ Đào
10-01-13
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 18 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 264 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9