KHÓC MỘT CHUYỆN TÌNH
TRÁCH AI... "Em về làm vợ người ta"
Nghe lời anh nói xót xa trong hồn
Bước chân đi, dạ bồn chồn
Rồi đây con trẻ lớn khôn thế nào?
Rồi anh sẽ sống ra sao?
Còn đâu ấp lạnh, còn đâu quạt nồng
Anh tưởng em sống an lòng
Khi con còn nhỏ, khi chồng còn đau?
Đời em là tấm lụa nhàu
Giày vò chi nữa mà đau lòng này
Hỏi anh, anh có còn hay?
Giữ gìn kỷ niệm những ngày còn yêu
Van anh tha thứ mọi điều
Em đi mà dạ trăm chiều.... nhớ anh!.. -Thiên Trang-
Em có biết anh buồn lắm không ?.. Từ ngày em bỏ đi lấy chồng Con thơ khóc đòi vì nhớ mẹ Lòng anh rối rắm tựa bòng bong. Nhà cửa vắng tanh tội nghiệp con Dù rằng tình nghĩa mình chẳng còn Trẻ thơ đâu làm gì nên tội Nụ cười mất mẹ buồn héo hon. Nghiệp chướng do mình đã gây ra Cạn tình hương lửa không mặn mà Phải đành chia tay người mỗi ngả Nhìn con thơ dại lòng xót xa… -NS-
Em có biết anh buồn lắm không ?.. Từ ngày em bỏ đi lấy chồng Con thơ khóc đòi vì nhớ mẹ Lòng anh rối rắm tựa bòng bong. Nhà cửa vắng tanh tội nghiệp con Dù rằng tình nghĩa mình chẳng còn Trẻ thơ đâu làm gì nên tội Nụ cười mất mẹ buồn héo hon. Nghiệp chướng do mình đã gây ra Cạn tình hương lửa không mặn mà Phải đành chia tay người mỗi ngả Nhìn con thơ dại lòng xót xa… -NS-
Nhìn con thơ dại xót xa đau
Thương tiếc tình xưa, nặng mối sầu
Ai đẩy đưa em về chốn ấy
Trách nhiệm này riêng của em đâu?
Hờn trách chi em nữa hỡi anh
Ái ân ta đã chẳng chân thành
Nhà xiêu, cột vẹo, thôi tan nát
Từng mảnh tình trôi, trôi rất nhanh
Xin anh hãy vì những con thơ
Làm mẹ thay em, dạy trẻ khờ
Xin để em riêng phần gánh tội
Xin anh rộng lòng thứ tha cho
ĐỔ LỖI Nhìn con thơ dại xót xa đau
Thương tiếc tình xưa, nặng mối sầu
Ai đẩy đưa em về chốn ấy
Trách nhiệm này riêng của em đâu?
Hờn trách chi em nữa hỡi anh
Ái ân ta đã chẳng chân thành
Nhà xiêu, cột vẹo, thôi tan nát
Từng mảnh tình trôi, trôi rất nhanh
Xin anh hãy vì những con thơ
Làm mẹ thay em, dạy trẻ khờ
Xin để em riêng phần gánh tội
Xin anh rộng lòng thứ tha cho... -Thiên Trang-
Anh nào đổ lỗi cho em đâu Hai đứa đều mang nặng gánh sầu Mất em nhà vắng buồn đơn chiếc Nhìn con nhớ mẹ...mắt thâm sâu. Gắng làm thân gà trống nuôi con Gian lao cơ cực sức mỏi mòn Làm sao chăm sóc con bằng mẹ Lo lắng vỗ về giấc ngủ ngon. Con thơ nào có tội tình chi Tạo ra oan nghiệt để làm gì Mai này tương lai sẽ mờ mịt Buồn trách cha mẹ vội phân ly… -NS-
Anh nào đổ lỗi cho em đâu Hai đứa đều mang nặng gánh sầu Mất em nhà vắng buồn đơn chiếc Nhìn con nhớ mẹ...mắt thâm sâu. Gắng làm thân gà trống nuôi con Gian lao cơ cực sức mỏi mòn Làm sao chăm sóc con bằng mẹ Lo lắng vỗ về giấc ngủ ngon. Con thơ nào có tội tình chi Tạo ra oan nghiệt để làm gì Mai này tương lai sẽ mờ mịt Buồn trách cha mẹ vội phân ly… -NS-
Em sống ở Ngô, hồn ở Sở
Nhớ thương lắm lắm cha con anh
Thân gà trống lắm điều đau khổ
Con ốm anh ngồi thức trắng canh
Em nhớ nhà ta có những ngày
Muối dưa đạm bạc thế mà hay
Bên nhau mỗi tối cơm canh lạc
Bao nụ cười, hạnh phúc ngất ngây
Em biết em đi, chẳng thể về
Dù lòng em mãi vẫn thương quê
Mái nhà ấm cúng em từng ở
Nhớ cả anh, đám trẻ ngô nghê
Cảm ơn Nguyệt Lão se duyên Cảm ơn Cha mẹ sinh nàng cho ta Cảm ơn thê tử thiết tha Trăm năm giai ngẫu hoan ca nghĩa tình. -sd- Rồi mình xây mái nhà tranh
Với hoa, với bướm, chuyền cành chim ca
Tinh sương vườn nở đầy hoa
Cho đôi tim trẻ cùng hoà nhịp vui
Ôi, hồng trần! Biến cố tang thương Đôi lối rẽ ta dường ngu ngơ! Em về, anh ở... bơ vơ !!! Còn chăng tao ngộ- giấc mơ diệu kỳ. Mơ tao ngộ trong giấc chiêm bao
Đâu đây vọng lại những âm hao
Câu ước lời nguyền ngày xưa ấy
Giờ chỉ riêng anh nặng gánh sầu
THUYỀN XƯA BẾN CŨ
Có biết đâu rằng ở chốn quê Vẫn còn le lói bóng trăng thề Hoa xoan tím cả trời mộng ước Người trai xưa...vẫn giữ lời thề Rồi một mùa trăng một mùa trăng Ánh vàng trải rộng bến tình mong Con thuyền lướt sóng về bến cũ Nơi ấy...có người trót nặng lòng Thôi thế từ đây...khỏi đợi trông Mùa lại qua mùa đông lại đông Thuyền xưa ôm bến tình chốn cũ Người ấy từ đây khỏi lạnh lòng Đỗ Công Hòa Cám ơn anh ghé thăm nhà!
Hoạ bài thơ cũ làm quà em vui
Mong rằng tình cảm thắm tươi
Anh em xây dựng, đẹp đời, đẹp thơ!
Ôi, hồng trần! Biến cố tang thương
Đôi lối rẽ ta dường ngu ngơ!
Em về, anh ở... bơ vơ !!!
Còn chăng tao ngộ- giấc mơ diệu kỳ.
Mơ tao ngộ trong giấc chiêm bao
Đâu đây vọng lại những âm hao
Câu ước lời nguyền ngày xưa ấy
Giờ chỉ riêng anh nặng gánh sầu Thiên Trang
Gánh sầu quằng nặng trĩu đôi vai Vương mang suốt kiếp hỡi gió lay! Bao giờ trút bỏ theo kịp bước Thiên bồng- địa phủ thỏa tình ai!!!
Cảm ơn Nguyệt Lão se duyên Cảm ơn Cha mẹ sinh nàng cho ta Cảm ơn thê tử thiết tha Trăm năm giai ngẫu hoan ca nghĩa tình. -sd- Rồi mình xây mái nhà tranh
Với hoa, với bướm, chuyền cành chim ca
Tinh sương vườn nở đầy hoa
Cho đôi tim trẻ cùng hoà nhịp vui Thiên Trang
Non bồng hiện giữa trần gian Tiên Đồng- Ngọc Nữ thọ an duyên tình. Keo sơn hòa quyện bóng hình Nhàn cư thụ hưởng ái tình trăm năm. -sd-
TRÁCH AI... Em sống ở Ngô, hồn ở Sở
Nhớ thương lắm lắm cha con anh
Thân gà trống lắm điều đau khổ
Con ốm anh ngồi thức trắng canh
Em nhớ nhà ta có những ngày
Muối dưa đạm bạc thế mà hay
Bên nhau mỗi tối cơm canh lạc
Bao nụ cười, hạnh phúc ngất ngây
Em biết em đi, chẳng thể về
Dù lòng em mãi vẫn thương quê
Mái nhà ấm cúng em từng ở
Nhớ cả anh, đám trẻ ngô nghê... -Thiên Trang-
Đôi tim vàng một mái lều tranh Giờ đây đổ nát vỡ tan tành Chia tay chọn đường ai nấy bước Nỗi buồn còn đó dành riêng anh. Đêm trăng tỏa sáng mái tranh nghèo Em đi mang một nửa trăng theo Bỏ lại một nửa sầu lẻ bóng Nhạt mờ thương xót kiếp gieo neo. Biết tìm đâu ?..đôi trái tim vàng Mà đời thực dụng sống giàu sang Tình nghèo dưa muối chuyện cổ tích Nên em đã vội bước sang ngang… -NS-
Thương thay một chiếc đò ngang
Chòng trành sóng nước vương mang ảo tình.
Còn đâu duyên dáng trung trinh?
Lặn chìm đáy nước bóng hình mờ phai!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2009 13:08:45 bởi Kẻ Ngông >
Gánh sầu quằng nặng trĩu đôi vai Vương mang suốt kiếp hỡi gió lay! Bao giờ trút bỏ theo kịp bước Thiên bồng- địa phủ thỏa tình ai!!! KN
Em chẳng mong đâu buổi anh về
Âm cung là chốn những u mê
Nào phải non bồng mà thoả chí
Lạnh lẽo mang theo bao não nề
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2009 17:02:13 bởi Thiên Trang >
Gánh sầu quằng nặng trĩu đôi vai Vương mang suốt kiếp hỡi gió lay! Bao giờ trút bỏ theo kịp bước Thiên bồng- địa phủ thỏa tình ai!!! KN
Em chẳng mong đâu buổi anh về
Âm cung là chốn những u mê
Nào phải non bồng mà thoả chí
Lạnh lẽo mang theo bao não nề Thiên Trang
Yêu thương trao trọn mối duyên nồng Địa phủ âm u hay non bồng Anh nguyện cùng em chung mộng ước Bão tố phong ba chẳng phai lòng!
Non bồng hiện giữa trần gian Tiên Đồng- Ngọc Nữ thọ an duyên tình. Keo sơn hòa quyện bóng hình Nhàn cư thụ hưởng ái tình trăm năm. -sd- Đừng anh ơi! đừng mơ xa thế
Chốn hồng trần câu nệ mà chi
Thiên cung nào có vui gì
Trần gian là chốn chứng tri duyên minh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.04.2009 17:41:55 bởi Thiên Trang >
Đừng anh ơi! đừng mơ xa thế
Chốn hồng trần câu nệ mà chi
Thiên cung nào có vui gì
Trần gian là chốn chứng tri duyên mình _____________________________
Thiên Trang
Cải trần gian thành chốn thiên cung
Duyên ái tình bởi chung mộng ước
Sánh vai nhau ta bước song hành
Thỏa khát vọng trĩu nhành hoa quả.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2009 14:14:00 bởi Kẻ Ngông >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: