KHÓC MỘT CHUYỆN TÌNH
KHÓC ANH
Mùa xuân năm ấy anh về phép
Qua ngõ nhà em, anh hỏi thầm
Em ơi! em có nhớ anh chăng?
Em bảo: "anh này vô duyến rứa?"
Em ngập ngừng, còn anh lần lữa
Rồi cúi đầu anh lặng lẽ bước đi
Em trông theo mà thấy quá yêu vì
Lòng trộm nghĩ sao mình kỳ cục quá
Nỡ buông lời như người xa lạ
Chắc là anh sẽ rất đau lòng
Còn em thì trong dạ thầm mong
Anh hiểu được lòng em, lòng con gái
Thương nhớ lắm nhưng cũng nhiều ái ngại
Sao dám thật lòng bảo rất nhớ anh
....
Những ngày phép, ôi trôi quá nhanh
Anh chuẩn bị hành trang về đơn vị
Em trông ngóng không biết trong suy nghĩ
Anh sẽ lại một lần qua ngõ nhà em
Và sẽ chẳng cần anh hỏi lại em
Em sẽ bảo em nhớ anh nhiều lắm!
....
Em thức cả đêm thêu đôi chim lên bức gấm
Sáng tinh sương, lén mẹ, ra ngõ, em chờ anh
Xa xa, dáng anh rõ dần qua lối quanh
Em nghe thấy lòng mình sao hồi hộp
Ngang qua em, ánh mắt anh bất chợt
Xoáy nhìn em, em ngượng chín cả người
Rồi vụng về em khẽ gọi: "anh ơi!
Anh có còn giận em không, anh hỉ?"
Nụ cười thoáng trên môi anh ý nhị
Lắc đầu anh bảo chẳng giận em
Em nghe như bao hạnh phúc dịu êm
Đang tuôn đổ trong lòng em bối rối
Rút tấm khăn em vụng về trao vội
Lí nhí câu: anh đi đường bình an
Anh cầm khăn và nói rất vội vàng
Anh đi nhé! bé của anh ngoan nhé!
Đôi tay vẫy và đôi chân bước nhẹ
Tôi nghe lòng mình quặn thắt nhớ thương
....
Sau hai năm từ chốn xa trường
Nhận tin anh tôi không thể nào tin được
Anh của tôi đã vì đất nước
Mãi mãi không về
Tôi nghe tái tê
Quấn trong tim một vòng tang trắng
Cõi lòng chết lặng
Gói ghém kỷ niệm tình đầu
Đào mồ tôi chôn sâu
Như chôn dấu tình anh mãi mãi
Khóc tình đầu thơ dại
Khóc anh....khóc cả cho tôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 18:09:48 bởi Thiên Trang >
mai tôi đi bé có buồn không nhỉ?
còn riêng tôi thì tôi rất là buồn
nhưng đâu thể để nước mắt tuôn
tôi giấu lệ xa lìa quê cũ
sau lưng tôi hàng dừa cũng buồn rũ
xào xạc lời chào cho phút tiễn đưa
đôi mắt tôi tìm hình bóng người xưa
mà đâu thấy bóng người yêu dấu
vì cơm áo tôi vào đời hành tẩu
xếp sách vở học trò, quên áo trắng, sân trường
bước vào đời với lắm gió sương
mang kiếp sống kẻ tha phương cầu thực
đêm về, tôi vẫn mơ trong vô thức
bóng hình em, người tôi mến, tôi yêu
đôi tay em, và đôi mắt yêu kiều
dìm tôi chết trong biển mơ lai láng
em hỡi em! tôi vẫn tin, ngày mai, ngày tươi sáng
tôi sẽ về, thăm lại cố nhân
chờ tôi nghe em, xin em chớ băng khoăn
tôi trở lại với vòng tay ấp áp
tôi trở lại với lòng tin chân thật
bù đắp cho em hạnh phúc ngày xanh
tôi xin em, xin em hãy chờ... anh!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 18:45:23 bởi Thiên Trang >
yêu nhau mơ chuyện cau trầu
mơ ngày pháo đỏ bên nhau rượu nồng
cau xanh, trầu thắm, vôi hồng
cho đây với đó vợ chồng nên duyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 18:46:03 bởi Thiên Trang >
TÊN ANH Một chiều nào ta tình cờ gặp lại
Anh và em, hai đường thẳng song song
Im lặng nhìn nhau mà rối cả tơ lòng,
Vắng lặng thế, mà sao cuồng nhiệt thế!?
Ánh mắt anh, mang phép màu rất lạ,
Nhận chìm em trong đau khổ muộn sầu
Tim của anh, anh đã gởi về đâu?
Hình bóng cũ anh còn hoài ôm ấp
Ích kỷ ư? Không. Em chỉ mong khuất lấp
Những muộn sầu anh dấu tận buồng tim
Hỏi thật lòng anh, anh có yêu em?...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 18:47:15 bởi Thiên Trang >
Mai anh đi, em lại buồn, lại nhớ
Bữa cơm chiều vắng bóng người yêu
Nơi phương xa, anh có lạnh trong chiều,
Có thấy nhớ gia đình mình bé nhỏ?
Còn riêng em, trắng đêm vò võ
Ngấu nghiến nỗi buồn khi vắng xa anh
Mong nơi xa anh được an lành
Và luôn nhớ về má con em nhé!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 18:48:08 bởi Thiên Trang >
NHỚ ANH Suốt từng năm ấy yêu nhau
Em , anh chưa thề ngày nào lìa xa
Bây giờ anh báo về nhà
Mười ngày công tác, chắc là…. dài đây
Đêm này là đêm thứ hai
Em đếm đêm dài với nỗi nhớ anh
Nhớ anh, nhớ quẩn nhớ quanh
Nhớ đôi mắt dữ, nhớ bàn tay thô
Nhớ đôi môi khép hững hờ
Nhớ giọng nói lớn, nhớ bờ vai to
Nhớ anh,nhìn dáng con thơ
Trai, tìm đôi mắt, gái, rờ bờ môi
Nhớ anh, nhớ quá anh ơi!
Em thầm vái trời thời khắc nhanh trôi
Cho nhanh đến bữa thứ mười
Em lại thỏa thích vui cười bên anh!
Đêm 19/02/2009 Đêm thứ hai anh vắng nhà.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 18:49:57 bởi Thiên Trang >
HẨM HIU
Em nhận nơi anh lời yêu
Làm hành trang với lắm điều đắng cay
Lê thê kéo biết bao ngày
Em về làm bạn với người không yêu
Biết là sẽ khổ đau nhiều
Nhưng vì không nợ, cô liêu phận mình
Yêu anh, em trót yêu anh
Mà sao em nỡ đoạn đành sang ngang
Cho duyên phận chịu bẽ bàng
Câu từ ly chuốt muộn màng men say
Biết em sống kiếp lưu đày
Mà sao không thể sẽ cay chia bùi
Em nhận chi để ngậm ngùi
Để tôi chua xót chôn vùi tình xanh
Nến đã tuôn lệ tàn canh
Yêu em, tôi trách phận mình hẩm hiu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 18:55:30 bởi Thiên Trang >
Hoàng hôn chầm chậm rơi trên áo
Bàng bạc góc trời gió xôn xao
Xa xa khuất núi chim về tổ
Mỏi bước chân quê, lạc chốn nào?
-THIÊN TRANG-
Hoàng hôn chìm khuất dưới chân trời Cánh chim lạc bạn bay chơi vơi Biết tìm về nơi đâu tổ ấm Gục đầu run rẩy dưới mưa rơi... -NS-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 18:57:45 bởi Thiên Trang >
Hoàng hôn chìm khuất dưới chân trời Cánh chim lạc bạn bay chơi vơi Biết tìm về nơi đâu tổ ấm Gục đầu run rẩy dưới mưa rơi... -NS- mưa rơi là lệ thêu sầu
áo ai sương gió đậm màu yêu thương
lạc bạn chim chẳng biết đường
ai người chỉ dẫn tận tường cho chim
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 18:58:49 bởi Thiên Trang >
từ lúc yêu anh dạ biết buồn
trời không mây xám, chẳng mưa tuôn
thế mà em thấy cay tròng mắt
một nỗi đơn côi chẳng cội nguồn
THIÊN TRANG
Dạ biết buồn từ lúc yêu anh Bởi tình đã lỡ mộng không thành Em về làm dâu nhà người khác Mất nhau rồi trống vắng lạnh tanh... -NS- thật tủi cho em vì yêu anh
mộng dở dang tình cũng chẳng thành
em nào có ôm cầm sang thuyền khác
mà anh buông tiếc trách hờn em.
từ buổi anh đi chẳng trở về
em thành liễu rũ buồn lê thê
người chốn xa xăm nào có nhớ
có hiểu cho lòng kẻ phòng khuê THIÊN TRANG
Thơ em da diết quá xót đau Xem qua lòng xúc động nghẹn ngào Lỗi hẹn… em đành sang bến khác Tình đã chết rồi vẫn nhớ nhau. Giờ đây em lại bảo chờ mong Vẫn còn lẻ bóng chốn khuê phòng Vẫn thương vẫn nhớ người xưa cũ Ngở ngàng sửng sốt em biết không ?.. -NS- anh có lầm không hỡi anh yêu
lời anh em thấy đớn đau nhiều!
em nào đâu có quên thề cũ
từ biết yêu anh, dạ hẩm hiu
hay là anh đã phụ lòng em
đã có người nâng giấc mộng êm
anh nặng lời buông câu trách cứ
mặc cho em thổn thức tàn đêm
thôi anh đừng nhớ câu thề cũ
hãy để riêng em ôm nhớ thương
hãy để em ôm câu tình phụ
khóc tình em chết vẫn còn vương THIÊN TRANG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 19:06:19 bởi Thiên Trang >
tôi đem thơ bán giữa đời
ai người thương mến tôi mời một câu
bán không một mối tình sầu
bài thơ tôi khóc tình đầu đắng cay
dòng đời có trả, có vay
ai người vong phụ đọa đày đời tôi
cướp đi của tôi nụ cười
cướp đi ánh sáng hồng tươi cuộc đời
để tôi thành kẻ đơn côi
sớm khuya tôi bước lẻ loi một mình
có ai thương tiếc cuộc tình
bài thơ trao trọn tôi xin gởi người
tiếc cho tôi! tiếc cho tôi!
_____________________________
Thiên Trang
Có gì tiếc nuối em ơi !.. Mấy ai ngờ được tình đời trắng đen Lòng người ích kỷ nhỏ nhen Tham giàu phụ khó bon chen quên tình Thôi đành cố nén lặng thinh Buồn cho duyên phận của mình không may Thay lòng đổi dạ mặc ai Nhớ nhung chi lắm kéo dài tiếc thương Đường tình vấp ngả là thường Để nhiều kỷ niệm đoạn đường trải qua Luyến lưu gợi lại xót xa Thời gian liều thuốc xóa nhòa lãng quên… -NS- Lưu luyến gợi lại xót xa
Thời gian liều thuốc xoá nhoà lãng quên
Thật không anh, liều thuốc tiên?
Vết thương ngày cũ có liền được da
Em có giữ được mặn mà
Giữ được son sắc nõn nà tuổi xuân?
Anh đi bỏ mặc riêng phần
Đớn đau em chịu một thân một mình
Tìm ở đâu một niềm tin....?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 19:11:14 bởi Thiên Trang >
Tôi đi dọc bến sông dài
Cố tìm lại chút hình hài ngày xưa
Tìm chút dư âm chiều mưa
Đem về sưởi chút duyên thừa tôi mong
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 19:19:49 bởi Thiên Trang >
EM YÊU ANH Em yêu anh trong tình em mãnh liệt
Nhớ nhung nhiều, yêu da diết con tim
Mong ước cùng anh chung bước kiếm tìm
Trời hạnh phúc đôi ta cùng hưởng
Ta chung dệt một đời thạnh vượng
Có vợ, có chồng cùng Cún với Mèo Ngao
Ta đã từng thề dưới ánh trăng sao
Dù khó nhọc không rời nhau nữa bước
Mười bốn năm cùng nhau sau trước
Bao mặn nồng, bao cay dắng sớt chia
Dẫu sóng to, ta vẫn vững tay chèo
Đưa thuyền tình qua phong ba, bão táp
Ghi anh nhé, tình em tình rất thật
Sẽ trọn đời em sánh bước cùng anh!
CÓ PHẢI LÀ...? Yêu có phải là cho đi tất cả!?
Chẳng bao giờ đòi hỏi ở người ta
Dù lòng này có tan nát xót xa
Nhưng có lẽ chẳng bao giờ hối tiếc
Dù trong lòng phải gánh nhiều chua xót
Ta vẫn cười, dù lệ ứa buồng tim
Có phải không, yêu là cho tất cả?
Xin một lần cho tất cả... để yêu!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 19:18:26 bởi Thiên Trang >
tôi nhớ một người chẳng nhớ tôi
tôi yêu kẻ đã phụ tôi rồi
lòng tôi khô hạn từ chia biệt
sầu tôi đành để nước mắt trôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2009 19:12:15 bởi Thiên Trang >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: