KHÓC MỘT CHUYỆN TÌNH
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 33 của 78 trang, bài viết từ 481 đến 495 trên tổng số 1161 bài trong đề mục
Thiên Trang 23.05.2009 02:09:09 (permalink)
0

Trích đoạn: SĨ ĐOAN


TỰ TIN


Mưa ngoài trời từng cơn, đang rỉ rả,
Dế mèn than, từng tiếng đớn đau thay.
Nhớ thương ơi! Day dứt đến vạn ngày,
Tình không trọn, ai vui giờ ly biệt.

Xót xa thay! Lời ai đang cự tuyệt...
Hãy vui lên! Hạnh phúc ngời phía trước
Vẫy gọi ta vuông tròn bao nguyện ước...
Nhớ nha em! Sải bước ta đăng trình.

Giữ nghe anh, giây phút của riêng mình,
Tình không trọn, vẫn tràn đầy kỷ niệm,
Dù ngày mai, đời em, manh vải liệm...
Cũng thật lòng, cầu chúc phúc duyên anh!

Đừng nói thế! Cuộc đời mãi bình yên
Tình tri kỉ! Nỗi niềm anh thấu tỏ
Cố lên em! Tim yêu đừng bỏ ngỏ
Kỉ niệm hồng! Đượm thắm mãi tim ta.
 
Máu đã cạn rồi, hồn phách rũ ra
Em như thể người tiên từ viễn xứ,
Chốn dương gian, tìm em, xin đừng thử
Địa ngục buồn em réo gọi tên anh
 
 


TT -

Thiên Trang 23.05.2009 02:11:01 (permalink)
0

Trích đoạn: SĨ ĐOAN

NỒNG THẮM

 Anh yêu em nồng thắm
Mãi mãi tận thiên niên
Giữ em là của riêng
Sưởi nồng giữa chiều đông.

 
Thắp lên ngọn lửa hồng,
Cho tim em ấm lại.
Và xin anh giữ mãi,
Những chân tình em trao.
 
Lệ em chớ tuôn trào
Yêu nhau cả tấm lòng
Chẳng bao giờ xoay dòng
Tình mãi thắm tươi hơn.
 
Nói cho rõ nguồn cơn
Rồi từ ly, em bước 
Vẫn một lời sau trước
Say đắm chỉ mình anh!

TT -


Thiên Trang 23.05.2009 07:38:53 (permalink)
0
ANH CÓ BIẾT...???
 
Hùng ơi!
Có biết là... em yêu anh lắm không?
Yêu anh mà giá buốt cả cõi lòng.
Đớn đau thay, em riêng phần gánh chịu
Ước mơ đơn sơ, in hằn chăn chiếu
Nỗi đớn đau này, chia biệt thiên thu.
Tha thiết đêm đêm,dưới nến tù mù
Em cất tiếng gọi tên anh da diết,
Chốn xa xôi, hỏi lòng anh có biết?
Nơi phương này, em khắc khoải chờ mong?
 
Hùng ơi!
Anh đến làm chi, em nặng trĩu lòng
Dù là ai, cũng yêu nhau say đắm
Gởi cho nhau mảnh tình, ôi nồng thắm!
Đến phút cuối cùng, em vẫn gọi... Hùng ơi!
Hãy đến bên em, cho em vòng tay lơi!
Em bé nhỏ, lạc loài trong cõi mộng
Dẫu biết tình thừa,nhưng lòng mong ngóng
Xin anh đắp bồi, dù em biết là ngông
Xin anh đưa em về tắm lại một dòng sông
Để rửa sạch, để em thành đoan chánh
Để bước chân từ từ vào cõi lạnh
Em biết rằng, em có được tình anh!
 
Hùng ơi!
Em gọi tên anh, mà gọi mãi chẳng thành
Lời uất nghẹn, trách tình đời ngang trái.
Ba mươi sáu tuổi đầu, phải đâu còn vụn dại
Mà yêu người , cay đắng quá người ơi!
Bước độc hành, là những bước chơi vơi.
Về bên ấy, em là người cõi khác,
Đành chấp nhận, khối tình em lạnh nhạt
Xin anh một lần, gởi em một vòng tang
Xin anh một lần, chỉ ba nén nhang
Anh hãy đốt, sưởi hồn em băng giá.
 
Hùng ơi!
Hãy xem em như người xa lạ.
Trên bước đời, ta đi ngang qua nhau
Hãy để mình em, riêng chịu đớn đau.
Anh ở lại, cố tìm nguồn hạnh phúc.
Quên đi anh, nỗi đau, để nhận lời chúc phúc
Em nguyện cầu, mong anh được thỏa nguyền
Ước mơ bình thường, cháy bỏng trong tim,
Rồi sẽ có lúc, trở thành hiện thực.
Thứ tha em, đã không cùng anh tạo dựng,
Một mái nhà tranh, đôi trái tim vàng
Quanh chúng mình là một bầy con ngoan
Thôi anh nhé! Hẹn lại nhau, kiếp khác.
 
Hùng ơi!
           Em gọi tên anh
                                Trong đớn đau,
                                                    Mãi mãi!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.05.2009 09:47:17 bởi Thiên Trang >
Thiên Trang 23.05.2009 09:13:07 (permalink)
0
Anh biết không, em thèm một bờ vai
Ngả đầu vào, và anh ru em ngủ
Trong giấc mơ với bao vì tinh tú
Em kiếm tìm một ngôi sao yêu.
 
Anh biết không, em thèm lắm những chiều
Tay trong tay, chúng mình cùng dạo bước
Đến bao giờ thì em có được
Chút duyên thừa, anh để dành cho em?
 
Anh biết không, em thèm trong những đêm
Tấm thân em, vòng tay anh giữ trọn
Ghì chặt em, để em quên đau đớn,
Khi cần kề thế giới xa xăm
 
Anh biết không, em thèm trong trăm năm
Em có anh, dù nơi nào xa lắm,
Anh gởi trao em, những ái ân nồng ấm.
Để chốn lạnh lùng, em vẫn được anh yêu!
 
Lạc Loài 23.05.2009 14:19:26 (permalink)
0
 
 

 
Đừng nói thế! Cuộc đời mãi bình yên
Tình tri kỉ! Nỗi niềm anh thấu tỏ
Cố lên em! Tim yêu đừng bỏ ngỏ
Kỉ niệm hồng! Đượm thắm mãi tim ta.
 
Máu đã cạn rồi, hồn phách rũ ra
Em như thể người tiên từ viễn xứ,
Chốn dương gian, tìm em, xin đừng thử
Địa ngục buồn em réo gọi tên anh.
 
Ta rất vui, có người gọi thâu canh
Nơi dương gian lòng mình luôn trống vắng
Nhớ cố nhân , dường như môi mặn đắng
Khóc cuộc tình trong phút chốc vỡ tan.

TT - SĐ-LL

 
Kẻ Ngông 23.05.2009 14:35:25 (permalink)
0
 
 
NIỀM ĐAU KHÔN TẢ
 
 
Đừng nói thế! Cuộc đời mãi bình yên
Tình tri kỉ! Nỗi niềm anh thấu tỏ
Cố lên em! Tim yêu đừng bỏ ngỏ
Kỉ niệm hồng! Đượm thắm mãi tim ta.
 
Máu đã cạn rồi, hồn phách rũ ra
Em như thể người tiên từ viễn xứ,
Chốn dương gian, tìm em, xin đừng thử
Địa ngục buồn em réo gọi tên anh.
 
Ta rất vui, có người gọi thâu canh
Nơi dương gian lòng mình luôn trống vắng
Cố nhân ơi! Dường như môi mặn đắng...
Khóc cuộc tình trong phút chốc vỡ tan.
 
Đời là thế, xót thương kiếp bẽ bàng...!
Phút chia ly dặm ngàn vương nhung nhớ
Bạn tình ơi! Duyên tình mình đã lỡ
Hẹn lai sinh ta nên nghĩa phu thê!!!
 
 

TT - SĐ- LL - KN

 
Thiên Trang 23.05.2009 14:41:12 (permalink)
0
TÌNH MÃI TRAO ANH!

Anh yêu ơi! Em nhớ anh da diết,
Thao thức cuộn tròn giấc ngủ đêm thâu
Sợ khép mi, nên mắt đã quầng sâu
Em đau đớn nghe thân mình vỡ vụn
Đèn đời em đã canh tàn bất lụn
Gió hắt hiu cũng đủ tiễn em về.
Hồn phiêu bồng trong một giấc ngủ mê
Em thản thốt gọi tên anh lạc tiếng
Em run sợ, tâm tư nghe đau nghiến
Vẳng đâu đây tiếng gọi của Tử Thần.
Đọng trong lòng một tiếng chuông ngân.
Hay là tiếng chân anh vừa kịp đến?
Hãy ôm em, anh ơi! Thuyền về bến.
Để lòng thuyền được bến ấp yêu!
Và em hiểu, tình mình không chết
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2009 09:27:04 bởi Thiên Trang >
Thiên Trang 24.05.2009 03:38:55 (permalink)
0

Trích đoạn: Kẻ Ngông

 

NIỀM ĐAU KHÔN TẢ
 
 
Đừng nói thế! Cuộc đời mãi bình yên
Tình tri kỉ! Nỗi niềm anh thấu tỏ
Cố lên em! Tim yêu đừng bỏ ngỏ
Kỉ niệm hồng! Đượm thắm mãi tim ta.
 
Máu đã cạn rồi, hồn phách rũ ra
Em như thể người tiên từ viễn xứ,
Chốn dương gian, tìm em, xin đừng thử
Địa ngục buồn em réo gọi tên anh.
 
Ta rất vui, có người gọi thâu canh
Nơi dương gian lòng mình luôn trống vắng
Cố nhân ơi! Dường như môi mặn đắng...
Khóc cuộc tình trong phút chốc vỡ tan.
 
Đời là thế, xót thương kiếp bẽ bàng...!
Phút chia ly dặm ngàn vương nhung nhớ
Bạn tình ơi! Duyên tình mình đã lỡ
Hẹn lai sinh ta nên nghĩa phu thê!!!

Men rượu tình nơi đầu lưỡi con tê
Mà đã nghe tình dặm ngoài sương gió
Con tim yêu bây giờ  đành bỏ ngỏ
Ngọn trúc đào không còn nở từ đây
 
 

TT - SĐ- LL - KN


Thiên Trang 24.05.2009 03:43:47 (permalink)
0

Trích đoạn: Lạc Loài

 


 
Đừng nói thế! Cuộc đời mãi bình yên
Tình tri kỉ! Nỗi niềm anh thấu tỏ
Cố lên em! Tim yêu đừng bỏ ngỏ
Kỉ niệm hồng! Đượm thắm mãi tim ta.
 
Máu đã cạn rồi, hồn phách rũ ra
Em như thể người tiên từ viễn xứ,
Chốn dương gian, tìm em, xin đừng thử
Địa ngục buồn em réo gọi tên anh.
 
Ta rất vui, có người gọi thâu canh
Nơi dương gian lòng mình luôn trống vắng
Nhớ cố nhân , dường như môi mặn đắng
Khóc cuộc tình trong phút chốc vỡ tan.

Anh ru em trong giấc mơ màng
Dìu em đến bến bờ hạnh phúc
Dù ái ân chỉ là trong giây phút
Cho em ngọt ngào trước buổi từ ly


TT - SĐ-LL


Thiên Trang 24.05.2009 03:56:44 (permalink)
0
NGHE EM NÓI
 
Nghe em nói những lời sau cuối,
Giữ dùm em trang sách tuổi học trò,
Giữ dùm em ngày tháng ta cùng lo,
Cùng chăm sóc, cùng ái ân nồng ấm!

Nghe em nói những lời nồng thắm
Giữ cho nhau những kỷ niệm tươi màu
Chuyện chúng mình chỉ là giấc chiêm bao,
Em như thể người tiên lạc bước.

Nghe em nói những lời sau trước
Giữ dùm em mái tóc mượt mà
Giữ dùm em dáng nhỏ thướt tha
Dù là chỉ giữ trong ký ức

Nghe em nói những lời rất thực
Lời chân tình em trao gởi cùng anh
Dù duyên ta mãi mãi sẽ không thành
Xin anh giữ như mối tình tuyệt đẹp.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2009 09:28:22 bởi Thiên Trang >
Thiên Trang 24.05.2009 04:08:00 (permalink)
0
THÌ THẦM LỜI RU
 
Anh đến đây ngồi cạnh em đi
Tựa vào nhau ta gởi tiếng thầm thì
Ngả đầu vào lòng em, anh nhé!
Em sẽ ru anh bằng lời ca rất nhẹ
Lời ngọt ngào của một khúc dân ca
Để rồi mai, em có đi xa
Anh nhớ mãi lời ca em đã hát
Anh nhớ mãi giọng ca mộc mạc
Dẫu mệt nhoài, em vẫn hát ru anh
Con đường tình giờ đã rẻ lối quanh
Âm dương mãi sẽ là dòng chia biệt
Dẫu đôi ta có yêu nhau tha thiết
Vẫn cam đành chấp nhận ly tan
Tiễn em đi, anh ngấn lệ hai hàng
Nghe nuối tiếc dày vò trong tiềm thức
Đừng buồn anh ơi! Cho em nhẹ bước
Cho em về thế giới những người câm
Mà cõi lòng đươc nhẹ nhõm, an tâm.
Anh ở lại đừng buồn anh yêu nhé!

<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2009 09:31:07 bởi Thiên Trang >
Thiên Trang 24.05.2009 09:01:45 (permalink)
0
ĐÊM KHÔNG NGỦ
 
Đêm đã khuya mà lòng ngủ chẳng yên,
Em nhớ anh, trong đau đớn triền miên,
Em yêu anh, trong cay đắng luỵ phiền
Em câm nín nghe tim mình gục chết.
Ôm em đi anh, cho em quên hết
Những ưu phiền đè nặng buồng tim
Và hôn em đến rã nát môi mềm,
Để em biết tình mình bất diệt.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2009 09:35:47 bởi Thiên Trang >
Lạc Loài 24.05.2009 10:59:23 (permalink)
0
 
Đừng nói thế! Cuộc đời mãi bình yên
Tình tri kỉ! Nỗi niềm anh thấu tỏ
Cố lên em! Tim yêu đừng bỏ ngỏ
Kỉ niệm hồng! Đượm thắm mãi tim ta.
 
Máu đã cạn rồi, hồn phách rũ ra
Em như thể người tiên từ viễn xứ,
Chốn dương gian, tìm em, xin đừng thử
Địa ngục buồn em réo gọi tên anh.
 
Ta rất vui, có người gọi thâu canh
Nơi dương gian lòng mình luôn trống vắng
Nhớ cố nhân , dường như môi mặn đắng
Khóc cuộc tình trong phút chốc vỡ tan.

Anh ru em chìm trong giấc mơ màng
Dìu em đến bên bến bờ hạnh phúc
Dù ái ân chỉ là trong giây phút
Cho em ngọt ngào trước buổi từ ly.
 
Anh xin hứa từ nay đến lúc đi 
Anh bên cạnh dù chỉ là khoảnh khắc
Ngâm em nghe bài thơ em hay nhắc
Để ru hồn chìm đắm giữa bể ân

TT - SĐ-LL


 
Kẻ Ngông 24.05.2009 12:37:55 (permalink)
0
 
 
NIỀM ĐAU KHÔN TẢ
 
 
Đừng nói thế! Cuộc đời mãi bình yên
Tình tri kỉ! Nỗi niềm anh thấu tỏ
Cố lên em! Tim yêu đừng bỏ ngỏ
Kỉ niệm hồng! Đượm thắm mãi tim ta.
 
Máu đã cạn rồi, hồn phách rũ ra
Em như thể người tiên từ viễn xứ,
Chốn dương gian, tìm em, xin đừng thử
Địa ngục buồn em réo gọi tên anh.
 
Ta rất vui, có người gọi thâu canh
Nơi dương gian lòng mình luôn trống vắng
Cố nhân ơi! Dường như môi mặn đắng...
Khóc cuộc tình trong phút chốc vỡ tan.
 
Đời là thế, xót thương kiếp bẽ bàng...!
Phút chia ly dặm ngàn vương nhung nhớ
Bạn tình ơi! Duyên tình mình đã lỡ
Hẹn lai sinh ta nên nghĩa phu thê!!!

Men rượu tình nơi đầu lưỡi con tê
Mà đã nghe tình dặm ngoài sương gió
Con tim yêu bây giờ  đành bỏ ngỏ
Ngọn trúc đào không còn nở từ đây.
 
Hãy vui lên cho đôi má hây hây
Môi mộng thắm, mắt biếc ngời lấp lánh
Ấp yêu hôn tóc mây thời óng ánh
Vùi giấc say quên tháng ngày vội vã...!

 


TT - SĐ- LL - KN

 
Kẻ Ngông 24.05.2009 13:07:31 (permalink)
0
 



ĐÊM KHÔNG NGỦ
 
Đêm đã khuya mà lòng ngủ chẳng yên,
Em nhớ anh, trong đau đớn triền miên,
Em yêu anh, trong cay đắng luỵ phiền
Em câm nín nghe tim mình gục chết.
Ôm em đi anh, cho em quên hết
Những ưu phiền đè nặng buồng tim
Và hôn em đến rã nát môi mềm,
Để em biết tình mình bất diệt

 
Thiên Trang
 
Và đêm nay anh cũng không ngủ thiệt
Vì sao hỡi! Hai tâm hồn vất vưởng
Bay lang thang mà lòng những tưởng
Kiếp nhân loài như cơn gió thoảng qua
Dẫu yêu nhau đắm say hay thiết tha
Chỉ là mộng, bến bờ xa vắng quá
Cuộc tình này rồi biết sẽ hóa đá...?
Hay theo ta suốt năm tháng cuộc đời?
Ngủ đi em anh sẽ nhớ bao lời...
Em tâm sự gửi gắm khi còn khoẻ
Một tấm chơn tình anh nào chẳng nhẻ...
Kẻ vong ân phụ nghĩa nỗi niềm riêng.
 

>



<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2009 13:31:52 bởi Kẻ Ngông >
Thay đổi trang: << < 313233 > >> | Trang 33 của 78 trang, bài viết từ 481 đến 495 trên tổng số 1161 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9