GỞI EM!
Em có biết không hỡi em yêu!
Nhớ em anh nhớ suốt trăm chiều
Gom hồn đau đớn trong đơn lạnh
Sưởi ấm hồn em nồng thắm nhiều!
Em có biết không, em của anh?
Sao em lại nỡ những đoạn đành
Không cho anh biết em đau ốm
Để chăm sóc em với lòng thành
Để rồi chỉ khi em không còn
Mới hiểu vì sao em mỏi mòn
Mới biết vì sao em gầy rạc
Quên cả má phấn với môi son
Anh thương em lắm, em biết không?
Giờ đành cho nước trôi xuôi dòng
âm dương cách biệt, bao nhung nhớ
Gởi đến cho em trọn nỗi lòng.