KHÓC MỘT CHUYỆN TÌNH
GIỌT LỆ Thuyền về... bến rũ phong sương Tan theo sóng nước trùng dương lặn chìm. Mưa rơi ướt thấm môi mềm Hay chăng giọt lệ nén kềm bao niên? -sd-
Lạc Loài tìm trọ vườn quê
Thả hồn thương cảm, tái tê lòng mình
Mong rằng ngọn nến lung linh
Sưởi hồn ấm áp tránh tình trớ trêu!!!
-LL-
Ai sầu ai giận mặc ai Ta buồn tìm lại giấc say điệp nồng Tránh xa diễn cảnh đau lòng Hòa chung tâm sự má hồng thuở nao. -HTS-
TÌM DƯ ÂM HƠI ẤM Trời sinh ra kẻ Ngông Để riêng em say đắm Cho vòng tay sưởi ấm Những giây phút cuối đời. Em ơi nhớ bao lời Đêm thâu em bày tỏ Trái tim còn bỏ ngỏ Giờ em đã bay xa. Tình yêu đỗi thiết tha Tặng dành em mãi mãi Như nước nguồn tuôn chảy Chẳng bao giờ phôi phai! Vườn thơ chẳng có ai Chỉ riêng ta tâm sự Mọi việc rất tình tự Từ thuở mình yêu thương Nửa đời mãi vấn vương Bóng hình người thiếu phụ... Hoa xuân còn chớm nụ...! Yêu kiều đượm hương trinh. Những khi mất niềm tin Em cho anh hy vọng Lời em luôn tồn đọng Từng hơi thở tim anh.
Huỳnh dạo chơi trong thư quán đã khá lâu , nhưng rất vụng về trong giao tiếp nên không lân la hoà nhập cùng mọi người. Hôm qua vô tình đọc được những dòng phân ưu mới hay thư quán vừa ngậm ngùi tiễn đưa một người bạn Tiếc - thương. Huỳnh xin chân thành chia sẻ nỗi đau này cùng gia quyến và những người bạn của em TT.Cầu mong linh hồn em được an nhàn miền cực lạc. Huỳnh chân thành xin lỗi sự chậm trễ này của mình. Huỳnh xin gửi tặng em bài thơ này của Huỳnh thay cho lời xin lỗi vậy. Lời cho người ra đi
Chiều lặng lẽ bứơc lê trên phố lạnh Nắng dần rơi chầm chậm phía chân đồi Nghe nỗi buồn xâm chiếm trái tim tôi Khi bắt gặp những dòng thơ hấp hối Ôi ! kiếp người trôi qua sao ngắn ngủi Bao ước mơ bỗng khép lại giữa chừng Thoáng giật mình - lúng túng những bước chân Con đừơng hẹp mang tên "Đời" vô vị !? Tìm mỏi mắt hỏi ai là tri kỷ Để sẻ chia những cay đắng thăng trầm Phút cuối cùng - còn lại mấy người thân Ai sẽ khóc xót thương đời hoa dại ? Người vui nhé ! khi về nơi xa ấy Ở nơi này nhiều lắm những bi ai Đời chỉ cười khi thấm đẫm men cay Còn nước mắt phải nhờ mưa che giấu Ở nơi ấy trái tim thôi sầu não Thôi giận hờn - thôi trách móc - hờn ghen Thôi xót xa khi thân phận thấp hèn Thôi bất lực nhìn thế nhân thù hận Người ra đi đâu nghĩa là đã mất Trái tim người nhịp sống mãi không ngưng Chốn bình yên gát lại nợ hồng trần Hồn thanh thản phiêu du cùng mây gió... Huỳnh Gia 06-09-09
SĨ ĐOAN thay mặt TT cùng gia đình xin chân thành cám ơn Nhân Sơn, Biển Xanh Dương Quốc Tâm, Ichnguyen... cùng Hùynh Gia đã thắp nén hương lòng , san sẻ, sớt chia nỗi mất to lớn này. Vong hồn TT được an ủi phần nào. Một lần nữa SD chân thành cám ơn quí thi hữu. -SĨ ĐOAN-
CHIA BUỒN
(Thành kính phân ưu)
Người đi Thư Quán thêm buồn
Thiên thu vĩnh biệt khơi nguồn lệ đau
Tuy là cõi ảo quen nhau
Mà sao như mối tình đầu chia ly
EM Ở ĐÂU Em ở phương nào, trú ngụ đâu? Nghe chăng tiếng gọi đáy tim sầu? Nàng đi xa khuất lòng tê tái Anh dõi ngàn trùng dạ đớn đau! Trời đất quay cuồng mưa trút nước Tim hồng hổn độn lệ sa ngầu...! Đời người khát vọng còn vươn mãi Em bỏ đi rồi! Ta biết sao???
BÀI THƠ EM GỬI ANH Âm cung em bước nhẹ
Xin anh chớ theo về
Nơi ấy buồn lê thê
Nào phải đâu cõi phúc
Đớn đau trong tiềm thức
Với lời anh tỏ bày
Em như thể người say
Đang lần dò phương hướng.
Cõi trần em vất vưởng
Gọi là kiếp hồng nhan
Mà đau khổ em mang
Dọc dài cùng thương nhớ
Xa anh em đâu nỡ
Nhưng phận số an bài
Ngày mai, ôi ngày mai!
Biết nói sao anh nhỉ?
Gởi anh lời thủ thỉ
Xin hãy giữ dùm em
Lời nói thoảng nhẹ êm
Và lòng em chân thật.
Xin đừng đau chất ngất
Xin đừng khóc trong tim
Xin để mộng em chìm
Dần vào trong dĩ vãng
Em thành người quên lãng
Trốn chạy cõi hồng trần
Và vùi chôn tấm thân
Để trở về cát bụi...
_____________________________
Thiên Trang NHỚ EM Lật lại trang thơ cũ Mắt bổng dưng mờ nhòa Lời thơ em viết ra Sao nghe như trăn trối. Anh ngở em đùa dối Vì nghĩ thơ là thơ Nên anh đâu có ngờ Lời sau cùng từ biệt. Anh lấy làm nuối tiếc Lúc ấy lại hững hờ Để mặc em bơ vơ Không quan tâm an ủi. Trong cơn đau em tủi Anh một kẻ vô tình Cứ mãi nín lặng thinh Đến khi biết sự thật. Bàng hoàng nghe em mất Lòng anh rất đớn đau Xin lỗi mà nghẹn ngào Mong em hãy tha thứ… Nhân Sơn
CÁNH THƯ
Em đã xa còn bao điều chưa ngỏ
Tồn nỗi niềm mượn trang giấy đưa tin
Kỉ vật yêu- tấc dạ đã soi in (...)
Theo cơn gió gửi người tình hư ảo.
Buổi chiều kia, đôi chân dường lảo đảo
Tâm bất thần, xung điện trỗi sống lưng
Nén châu sa dòng lệ chẳng chịu ngưng
Cơn bấn lọan đất trời như sụp đổ.
Hương tình ta đã đang thời nẩy nở!
Dẫu hư vô, vẫn rộ sắc mơ hồng,
Vẫn điểm tựa dịu xoa xót xa lòng,
Vẫn hạnh phúc giữa những vần thơ thắm.
Trời mưa dầm em theo anh cho ấm
Nép vào ngực như ước nguyện sau cùng (...)!
Màu áo xanh, suốt thuở anh ưa dùng
Và khi ấy… chớ ngại ngùng em nhé!
Chầm chậm đi đườngt trợt trơn kẻo té
Anh chờ em nhè nhẹ đón vong hồn
Vui trường lớp, tình- mãi mãi đọng tồn
Quên nhức nhối... từng xé dằn thể xác.
-sd-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2009 22:07:40 bởi SĨ ĐOAN >
Nhớ Thiên Trang
Dạ miên man..!!!
Lệ đôi hàng
Đã và đang...
Ơi Thiên Trang!
Tình rã tan...!
Tôi lang thang
Nhớ lời nàng...
Trên dặm đàng
Bước vội dàng
Chẳng mơ màng
Khóc tình tan!!!
-sd
Hái trăng sao
Lệ tuôn trào...
Biết phương nào?
Tìm nơi nao?
Hỏi vì sao...?
Thuở ước ao...
Sáng thanh tao
Rực non cao
Tan rất mau
Hai đêm sau
Dạ xuyến xao
Hoài nao nao!!!
-HTS-
GIÁ BUỐT
Em xa xôi...!
Tình đơn côi
Buốt lòng tôi.
Đời thế thôi!!!
Tan một thời
Hết một đời
Sức rã rời...
Nghẹn muôn lời.
Khóc đất trời
Trách di dời
Tan mơ hời
Mất rạng ngời.
Dạ rối bời
Tím bờ môi
Tình rẻ đôi
Tôi là tôi!!!
-LL-
EM ƠI! Ghế đá giờ đây ai sẽ ngồi Chỉ mình thủ thỉ với mình thôi Đâu đây tiếng gió ru nhè nhẹ Cứ ngỡ người xưa- dạ bồi hồi! -sd-
VÔ VỌNG
Đêm online đợi chờ vô vọng Tâm tư buồn! tồn đọng chẳng quên (...) Giây phút đợi gọi tên em mãi Dạ thẩn thờ em hãy thấu cho!!! -sd-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: